Võ Lâm Huyền Thoại

Chương 24: Những Kẻ Xâm Nhập




Thiên Hùng thở dài, để nhân vật tự động đi làm nhiệm vụ tuần hoàn Trừ Gian Diệt Bạo. Nhiệm vụ này thường là ra thành đánh quái, gom số đủ số ba bốn trăm rồi mới trở về báo công lãnh thưởng. Số lần nhận nhiệm vụ không hạn chế, vì vậy mới gọi là nhiệm vụ tuần hoàn. Hầu hết những người đi Trừ Gian Diệt Bạo đều để chế độ tự động. Treo máy thế này dù sao cũng kiếm được nhiều kinh nghiệm hơn ngồi thiền. Thời gian là vàng bạc, nếu chỉ toàn ngồi thiền, lào sao mơ được tiến cấp bây giờ.
Hắn qua phòng thằng Quý, thì nhận ra cậu chàng đang online bằng cả hai máy. Đối với kỵ sĩ thì đánh nhau chính là sinh mệnh, vừa nghe có quốc chiến, thằng Quý đã ở nhà mài thương chuẩn bị xông trận giết địch. Để lên được cấp 150, cậu ta liền liều mạng xông vào Ác Nhân cốc chịu cảnh ở tù. Thằng Quý cứ phải treo máy suốt, nên đành mở chiếc laptop để đăng nhập vào những trò chơi khác.
Vào buổi sáng thấy nó ở nhà không đi học, Thiên Hùng đã lên tiếng nhắc nhở. Nhưng thằng Quý đã quyết tâm luyện game để thu thập điểm quân công.
Trong những nhiệm vụ quốc gia, người chơi nào cũng được nhận điểm quân công tích luỹ. Ngoài trừ vị trí quốc vương, thì sáu chức quan đại thần đều phải dùng quân công để mà đổi lấy. Đại thần cũng giống như quốc vương, thời gian tại chức cũng chỉ có ba tháng. Vì vậy trong nhiệm kỳ của mình, các quan viên vẫn phải tích cực làm quốc nhiệm nếu không sẽ bị soán ngôi.
Lần trước thằng Quý chỉ suýt soát xếp ở vị trí thứ bảy, xém chút nữa đã nhận được chức Biên Phòng Tướng Quân. Lần này nó quyết tâm gom quân công thật nhiều, leo hẳn lên vị trí thứ nhất làm thừa tướng luôn cho rồi. Có quan phẩm sẽ nhận được rất nhiều ưu đãi khi chơi game. Vừa có phúc lợi, lương bổng, được truyền tống miễn phí, lại nhận được điểm kinh nghiệm khi làm nhiệm vụ gấp đôi người khác. Hằng ngày nhân vật được năm lần thu thập võ hồn miễn phí, sủng vật được tăng một cấp sao, và số lần vào phụ bản trong ngày cũng nhiều hơn người bình thường hai lần. Chế độ này tương đương với VIP 4 của game, vì vậy ai nấy đều giành giật đi làm quan cho bằng được.
Đối với tay gà mờ như Thiên Hùng thì Võ Lâm vẫn còn nhiều điều bí ẩn lắm. Nhân vật của hắn chưa đến cấp 70, còn nhiều chức năng chưa được mở ra hết. Nhìn Coffe đại sư của thằng Quý, hắn thấy hoa cả mắt. Nào là trang bị, thông số, điểm tích, hệ thống chiêu thức, võ hồn, huyệt đạo ... rối hết cả lên.
Nhân vật Anh Hùng từ khi sử dụng xong Tẩy Cốt tán thì chẳng xem được thông số gì cả. Hắn cứ chơi, cứ tuỳ chọn tự phân phối điểm thuộc tính và không buồn nghiên cứu gì thêm. Ngoài trừ chỉ số máu, Thiên Hùng chỉ biết chỉ số may mắn của mình là 100%. Nhưng vẫn còn rất nhiều chỉ số khác đáng quan tâm
Nhóm lực chiến đấu với hai thông số quan trọng nhất là Mệnh (chỉ số máu) thường dùng kim sang dược để phục hồi, và Sức (chỉ số nội lực) thường dùng Nội Lực thuỷ để phục hồi.
Bốn chỉ số cộng dồn do trang bị bao gồm: ngoại công, nội công, ngoại phòng, nội phòng. Với chiến giáp hoàng kim cấp 60 vô khuyết của mình, Thiên Hùng tin rằng các chỉ số cộng dồn này còn cao hơn chỉ số thật của nhân vật nữa.
Nhóm chỉ số kỹ năng bao gồm khả năng tấn công yếu tố, và kháng yếu tố. Các yếu tố có trong game có: Phong, Hoả, Thuỷ, Thổ, Lôi, Âm, Mê, Độc, Băng, Quang, Ám. Một y sư như Anh Hùng, các chỉ số tấn công và kháng Mê, Độc dĩ nhiên vượt trội hơn người khác rồi. Còn các chỉ số khác của hắn, chắc chỉ vào loại tầm thường mà thôi.
Theo sự hiểu biết của Thiên Hùng, Tịch Dạ hẳn là thiên về hoả, Coffe đại sư mạnh nhất ở yếu tố phong, Lam Y Công Tử thuộc quang hệ, còn Chân Phương Công Tử lại là người ám hệ. Các chỉ số này thường không cố định mà còn dao động do các thành tố khác cộng vào. Ví như loại võ công người đó luyện đến cấp mấy, môn phái hay nghề nghiệp người đó theo, loại sủng vật đi kèm, cũng như các linh châu khảm nạm lên trang bị.
Ngoài ra còn có nhóm chỉ số xác suất bao gồm: bạo phát, né đòn, may mắn, mỵ lực, tinh thần, thể lực, trí tuệ ... quyết định tỷ lệ thành công khi tấn công, phòng thủ, nhặt vật báu, thu phục sủng vật, dùng thuốc, học chiêu thức mới. Điểm đặc biệt nhất ở Võ Lâm Truyền Thuyết chính là làm việc gì cũng đều có nguy cơ thất bại cả.
Từ phiên bản một đến phiên bản mười ba, Võ Lâm đã trải qua nhiều quá trình đại tu bổ. Đến nay nó đã trở thành game có người chơi đông nhất và quá trình tu luyện phức tạp nhất. Cứ mỗi lần vượt được mười cấp, một chức năng mới lại được mở ra khiến người chơi vô cùng thích thú. Càng lên cấp, họ càng trải nghiệm được những thử thách, thành tựu mới cần được chinh phục. Hiếm có game nào giữ được người chơi đến cấp 19x mà vẫn hào hứng như hồi vừa bước ra khỏi thôn tân thủ.
Và còn rất nhiều bí mật của game vẫn còn chờ đợi được khám phá. Võ Lâm Truyền Thuyết quả thật là một thế giới vô tận những điều ngạc nhiên, luôn làm hài lòng bất kỳ kẻ lãng khách nào.
Đang tính đi ăn cơm trưa, Thiên Hùng lại nhận được tin nhắn của Tịch Dạ. Nàng đã sở hữu số điện thoại của hắn, nên việc thông báo hay cần liên lạc đều trực tiếp nhắn tin, không cần pm qua hệ thống Võ Lâm. Thì ra nàng ngày bực bội, đêm suy tư, cuối cùng cũng tìm ra được một biện pháp ổn thoả. Đó chính là hai người không nhất thiết phải đi qua biên quan Lý quốc mới thực hiện nhiệm vụ được. Có thể đi bằng lối Nguyễn quốc phía nam, vòng qua Dương quốc rồi đến Lý quốc ở biên quan phía tây. Tuy con đường xa, tính mạo hiểm cao, nhưng vẫn khả thi hơn trực tiếp xông qua Lý quốc. Bây giờ bọn người kia thấy tên nào có mang chữ Lê trên đầu đều giết chết không tha. Bước qua chỗ bọn họ, chắc chỉ chờ đến lúc khai chiến mới tràn qua được.
Còn khoảng hai mươi tiếng nữa là đến hồi quốc chiến. Đồng hồ sự kiện trên màn hình chính vẫn đang miệt mài đếm lùi. Anh Hùng và Tịch Dạ đi đến thương thành đăng thông báo tuyển team đi là nhiệm vụ. Chủ yếu gom những người muốn đi Lý quốc mà bị giam chân mấy ngày nay.
Một tổ đội tối đa thường chỉ có mười thành viên. Thế nhưng số người vướng nhiệm vụ đi Lý quốc thì lại vượt trên số đó. Chính vì vậy bọn họ đành phải bàn nhau lập hai đội. Một đội do Tịch Dạ giữ cờ trưởng nhóm, đội kia do bưu tá Hermes dẫn đầu.
Những nhiệm vụ cần đi Lý quốc bao gồm Dọ Thám Quân Tình, Cực Tốc Truyền Thư, Khoa Quốc Truy Hung, Thương Vụ Liên Thành, Vân Du Tứ Hải. Trong nhóm của Tịch Dạ còn có thêm hai phu thê khác cùng làm Khoa Quốc Truy Hung. Anh Hùng đoán chắc những người này cũng đang vướng vào chuỗi thử thách của sự kiện Phu Thê Đồng Tâm giống họ.
Khi hai nhóm kéo qua biên giới, quả nhiên đã gây kinh khiếp cho những tay đang thủ vệ quốc thổ của Nguyễn quốc. Tuy nhiên nhóm của họ lên đến hai mươi thành viên, mà đối phương chỉ có bốn người, thì làm sao chống đỡ nổi. Thông báo tên những người chơi bị giết khi đang thủ vệ nổi rần rần trên màn hình, đồng thời chiến công cũng được cộng cho những tay PK. Người dân Nguyễn quốc đã được báo động, Biên thành tướng quân và Nội các đại thần của họ chắc chắc đang chạy tới cứu viện rồi.
Nhóm người xâm nhập nhanh chóng triệu hồi sủng vật tháo chạy. Mỗi người cưỡi một con thú, dùng bùa Đồng Hành nối đuôi đi theo Tịch Dạ. Do ở ngoại quốc nên các loại truyền tống lệnh, hồi thành chú, thuấn di lệnh đều không có tác dụng, họ phải chạy trên bản đồ thế này, không có cách gì rút ngắn hơn khoảng đường đi.
Có vài nhân vật nhảy ra cản đường, thế nhưng đều nhanh chóng trở thành kẻ lót xác. Nhóm của họ vừa đông vừa hung hãn, với tình trạng ức chế mấy lần không vượt qua biên giới, đã khiến ai nấy đều quyết tâm đầy mình.
Tuy nhiên chạy qua được nửa Nguyễn quốc thì xuất hiện khoảng cách do tốc độ không đồng đều của vật cưỡi. Những người rớt lại ở đằng sau nhanh chóng bị tiêu diệt, do họ cũng là những người thuộc cấp thấp nhất.
Khi bị giết ở địch quốc, sẽ xuất hiện ba tuỳ chọn.
Về thành phục sinh: nhân vật được đưa tới y quán của thành trì gần nhất. Tuy nhiên do họ là người nước khác, tuỳ chọn về thành phục sinh này chẳng khác nào vé một chiều đưa thẳng họ vào địa ngục. Xung quanh đều là kẻ địch, đứng giữa thành địch thì chỉ có một con đường là bị tẩy cấp về 0 luôn.
Phục sinh tại chỗ miễn phí: Lệnh này chỉ có tác dụng sau 120 giây chờ đợi, mà khi phục sinh chỉ có được một nửa máu là cùng. Tình hình khi sống lại vừa yếu vừa bị kẻ địch vây công, tương lai cũng ảm đạm như ‘về thành phục sinh’.
Tuỳ chọn ‘Phục sinh tại chỗ đầy máu’ xem ra là hợp lý nhất. Chính bởi vì nó hợp lý và tiện dụng, nên dĩ nhiên phải trả phí mới có được. Đối với kẻ xâm nhập bị giết, vừa nằm xuống phải ngay lập tức hồi sinh bỏ chạy. Thừa cơ đối phương còn bất ngờ mà thoát thân, tuy tốn tiền nhưng giữ được mạng là tốt nhất.
Anh Hùng đã dùng Đồng Hành với Tịch Dạ, nên hắn không lo gì về việc điều khiển nhân vật. Thiên Hùng rãnh rỗi ngồi chơi, ngắm nghía khung cảnh hai bên đường.
Phong cảnh ở Nguyễn quốc tương ứng với vùng phía nam của Việt quốc ngày nay. Cây cối um tùm hơn, hoa lá mọc xanh tốt hơn, cảnh sắc thôn dã, tự nhiên hơn. Các quốc gia trong game đều được dựng tương ứng với vị trí các địa phương hiện tại. Ngoại trừ bố trí trong các thành trì giống nhau, còn lại các vùng miền ngoại thành đều có thiết kế đặc trưng riêng của mình.
Anh Hùng nhìn những đàn voi thong thả gặm cỏ. Những con sông dịu dàng uốn lượn, bến nước gốc đa đầy thơ mộng khiến kẻ lần đầu tiên xuất ngoại cảm thấy lâng lâng ngay ngất. Ở trong game một giờ còn hơn đi du lịch một ngày. So với thực tế, vẻ đẹp cảnh sắc được đồ hoạ phục dựng còn có phần tinh tế, truyền cảm hơn. Hắn gặp gỡ các NPC tương ứng ở Lê quốc, nhưng trang phục của họ có phần khác biệt hơn. Hắn mở bản đồ so sánh vị trí hiện tại của mình. Thầm kinh ngạc vì nhóm đã đến gần vị trí mũi ngôi sao của Ngũ Đại Kỳ Bảo.
[Mật] Anh Hùng: “Tịch Dạ”
[Mật] Tịch Dạ: “?”
[Mật] Anh Hùng: “Bản đồ Ngũ Đại Kỳ Bảo.”
Có một khoảng lặng, chắc là Tịch Dạ đang xem xét bản đồ theo lời hắn.
[Mật] Anh Hùng: “Có cần ghé qua nhìn xem một chút không?”
[Mật] Tịch Dạ: “Bí mật này tồn tại lâu như vậy, chắc cũng không một sớm một chiều bị người ta đoạt mất được. Chuyện trước mắt quan trọng hơn, chúng ta phải rời khỏi Nguyễn quốc, vượt qua Dương quốc rồi đến Lý quốc. Chúng ta chỉ có thể dựa vào yếu tố bất ngờ một lần duy nhất thôi. Nếu thất bại, sẽ chẳng còn thêm cơ hội nào nữa.”
Tịch Dạ là một người cực kỳ nhanh trí và sắc bén. Nàng sẽ không bao giờ làm chuyện thả mồi bắt bóng vô ích cả. Ngũ Đại Kỳ Bảo đâu phải thứ nói lấy là có thể lấy được. Cho dù họ có tìm ra chỗ giấu báu vật thì sao, chắn chắn vẫn chưa đủ trình độ để vượt qua các thử thách của nhà sản xuất. Thiên Hùng thở dài, tuy tiếc nuối, nhưng vẫn cảm thấy quyết định của Tịch Dạ là vô cùng khôn ngoan.
Họ đến biên giới Nguyễn - Dương, nhưng lại bất ngờ đụng độ một hàng nhân thủ dày đặc. Chẳng lẽ hai quốc gia này cũng lại rơi vào tình trạng chiến tranh, đóng cửa biên giới rồi sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.