Vô Lại Kim Tiên

Chương 168: Gia tộc nội mạc




Lâm Phong đi vào theo, hắn hỏi: "Thường ngày trong tộc trưởng lão làm những việc gì vậy?"

Lão gia tử nói: "Thường ngày các trưởng lảo trừ việc phụ trách một số công tác tình báo bí mật ra thì không bao giờ lộ diện, chỉ khi gia tộc phát sinh nguy cơ nghiêm trọng ảnh hưởng đến sinh tồn họ mới ra mặt, công việc cụ thể cũng chính là tổ chức thần bí mà cháu không tra ra đó, tổ chức này chỉ có chín vị trưởng lão phụ trách, chỉ có Phượng Hoàng kim lệnh mới đủ sức điều động bọn họ!

"Vậy Nguyệt Nha thì sao?"

Lão gia tử cười nói: "Nguyệt Nha chỉ thuộc về một tổ chức ngoại vi do ảnh tử thị vệ của ta Bá Khắc Á Mạc Hậu phụ trách, hai vị ca ca và mẫu thân của cháu cũng biết, đúng rồi, mấy ngày trước cô cô của cháu phái người tới báo, bảo nếu cháu có thời gian thì hãy đi Bi Mông vương quốc một lần, mấy ngày nữa nếu không có chuyện gì thì cháu hãy thuận đường mà đi xem sao nhé. Cô cô của cháu đã vì Lâm gia mà phải trả giá rất nhiều rồi!"

Lâm Phong điểm đầu đáp ứng.

Lão gia tử lại nói: "Trong này là căn bản của Lâm gia, cùng với A Phòng cung mà cháu luyện ra từ tinh thần ảo kim giống nhau, đều là không gian siêu lớn do ma pháp tạo ra, không có liên hệ gì với bất kỳ thế lực nào của Lâm gia bên ngoài, chỉ có gia chủ đã đảm nhiệm chức vụ nhiều năm mới có thể dùng Phượng Hoàng kim lệnh điều động thế lực trong này!"

Lâm Phong hỏi: "Quyền lực của các trưởng lão là gì ạ?"

Lão gia tử cười nói: "Phượng Hoàng kim lệnh có quyền uy vô thượng, cửu đại trưởng lão cũng không được phép hoài nghi, trong tổ huấn đã có quy định rõ ràng, một khi lùi về Gia Bách Liệt cổ thành thì sẽ không được hỏi gì về chuyện gia tộc nữa, gia quy này không thể phá, nếu không sẽ làm Phượng Hoàng kim lệnh mất đi quyền uy vốn có, đợi đến lúc ta lui về thì sẽ trở thành một trong mười vị trưởng lão còn sống, và cũng phải tuân theo Phượng Hoàng kim lệnh như vậy!"

Lâm Phong điểm điểm đầu, nếu mấy lão đầu tử này trực tiếp nhúng tay vào hỏi chuyện gia tộc thì còn cần gia chủ làm cái gì, nếu xuất hiện một cơ cấu quyền lực kiểu như "trưởng lão hội nghị" thì khẳng định sẽ phát sinh xung đột quyền lực với gia chủ, từ đó sản sinh ra mâu thuẫn nội bộ, đối với một gia tộc lâu đời đã tồn tại hơn vạn năm nay mà nói, loại chuyện này là tuyệt đối không thể phát sinh được.

Lão gia tử niệm một câu chú ngữ, đầu cuối của hành lang đột nhiên xuất hiện một tòa ma pháp trận, Lâm Phong đi theo lão gia tử tiến vào. Lão gia tử lại niệm một câu chú ngữ, sau khi một luồng ánh sáng chói đâm thẳng vào mắt qua đi, tôn tử hai người đã xuất hiện trong một sơn cốc phong cảnh mỹ lệ. Trong này chim kêu hoa nở, khí hậu dễ chịu, đúng là một chốn đào nguyên thịnh cảnh đột nhiên xuất hiện ở nhân gian.

Trong cốc có một không gian sinh tồn rất lớn, một tòa cổ bảo quy mô to lớn sừng sững đứng ngay trước mắt, Lâm Phong đứng trên một ngọn núi bên cạnh cổ bảo phóng mắt nhìn đi, trong cổ bảo đó người ra người vào, có nam có nữ, có già có trẻ, mấy người này trên mặt đều có gắn một nụ cười từ đáy lòng phát ra, đó đúng là một nụ cười của sự vô ưu vô lo, sinh sống vui vẻ đầy đủ.

Lão gia tử tiếp tục nói: "Trong Gia Bách Liệt cổ thành có ba mươi vạn người, đều là tích lũy của Lâm gia ta từ hơn vạn năm trước, những người có thể từ bên ngoài vào đây không những phải là một hài nhi vừa ra đời mà trước khi bị đưa đến đây còn phải thông qua một lần kiểm tra, nếu lai lịch có chút nghi vấn thì đều không thể được đưa vào trong Gia Bách Liệt cổ thành này, ngoài ra, đợi sau khi xuất sư, những người ra bên ngoài hành sự cũng phải quên sạch hết tất cả mọi chuyện ở trong này để tránh gặp phải một số phiền phức không cần thiết!"

Lâm Phong gật đầu mà trong lòng lại thầm kinh hãi, mình tưởng tượng quá lạc quan rồi, Lâm gia có thể đứng sừng sững cả vạn năm không đổ, trừ gia quy bên ngoài ra, bên trong tất còn có một quy tắc xử thế sâm nghiêm đến mức làm người ta khó mà tưởng tượng ra, khó trách hắn tuy sớm đã biết sự tồn tại của cơ sở bí mật này, nhưng Bỉ Đặc lại không tìm ra một chút manh mối nào cả.

Lão gia tử lại một lần nữa niệm chú ngữ, hai người liền xuất hiện trong một gian bí thất có phong cách vô cùng cổ xưa, không gian của bí thất không có, diện tích chỉ khoảng trăm mét vuông, trừ một vài đồ trang trí đơn giản ra thì không còn vật gì khác, nhưng ma pháp cấm chế bốn phía tối thiểu cũng có hơn trăm đạo, cho dù là một cường giả cấp độ thần thú cũng không thể vô thanh vô tức mà xông vào.

Trong mật thất có chín lão đầu tử tóc đều đã bạc trắng ngồi, chín lão đầu mặc quần áo phổ thông không có một chút gì gai mắt, nhưng từ ma lực ba động cường đại và đấu khí nội liễm của bọn họ mà xem xét thì chín lão đầu này không những là chín vị thánh giai đại pháp sư, mà trình độ đấu khí cũng đã đột phá cấp độ kiếm thánh. Thảo nào bọn họ sắc mặt hồng nhuận, khí mạch rất dài, sinh mệnh lực còn ngoan cường dị thường.

Lão gia tử đi đến ngồi xuống vị trí trung ương, Lâm Phong không hề cố kỵ dùng thần niệm quét mắt qua xem xét thực lực chín lão đầu tử tịnh không hề có ý ẩn tàng. Chín lão đầu tử đương nhiên cũng cảm giác được, nhất tề mở trừng mắt, bắn ra một đạo lệ mang như điện hướng về phía hắn quét tới.

Lâm Phong nhún vai, nhẽ nhàng hóa giải khí thế phản công của chín lão đầu hợp thành một thể rồi cười nói: "Cung hỉ chín vị thái gia gia đã đột phá ước thúc của A Lạp Bối Gia Pháp Tắc, thiên chất trong nhân tính vĩnh viễn là truy cầu tới bình cảnh lực lượng cao nhất, chín vị thái gia gia có thể nhìn ra được điểm này đúng là đáng chúc mừng!"

Mấy lão đầu tử này đều là thúc bối của lão gia tử, người cao nhất là tổ bối của lão gia tử, là một lão quái vật đã sống đến hơn hai trăm tuổi, Lâm Phong bối phận cách quá xa, cũng chẳng muốn quan tâm xem nên gọi bằng gì, tất cả đều gọi là thái gia gia luôn.

"Không hổ là đại lục đệ nhất cường giả, gia gia cháu đúng là kém cháu quá xa rồi!" Vị lão đầu cao tuổi nhất mở mắt ra, lộ xuất một đôi mắt bình đạm thanh cao đến dị thường, ông ta đánh gia Lâm Phong một hồi rồi tán thưởng một câu, tiếp đó chỉ tay về vị trí bên cạnh lão gia tử nói: "Ngồi xuống rồi hãy nói đi!"

Lâm Phong đánh giá một hồi mới phát hiện gia chủ đúng là có một quyền uy vô cùng to lớn, lão gia tử ngồi về một bên. Thân phận hoàn mỹ đã được làm nổi bật lên, Lâm Phong cũng không cần khách khí nữa mà đi thẳng đến, ngồi vào chiếc ghế trống bên cạnh lão gia tử.

Lão gia tử quay đầu sang nói: "Trường Lan thúc tổ đã ba mươi năm chưa từng mở lời nói chuyện rồi, lần này có thể vì con mà phá lệ, người làm gia gia ta đúng là không bằng con rồi!"

Lâm Phong được yêu mà sợ hãi, hắn vội vàng nói: "Lão gia người quá khiên tốn rồi!"

Vị lão đầu tử có tên húy là Trường Lan kia lại cười híp mắt vào nhìn Lâm Phong nói: "Cường giả có phong độ của cường giả, người trẻ tuổi có khiêm tốn một chút cũng không phải là chuyện xấu, mấy lão đầu tử chúng ta quan sát cháu đã mười năm, cháu tuy làm việc có chút hung hăng gan dạ nhưng cũng có thể làm được cái chức gia chủ này, mấy lão gia hỏa chúng ta đều thông qua rồi!"

Khi Lâm phong nhìn về phía lão gia tử, ông ta giải thích: "Mỗi một người trước khi chính thức nhậm chức gia chủ đều phải trải qua kỳ khảo hạch của mấy vị trưởng lão, thời gian không giới hạn, có thể là mười năm, cũng có thể là hai mươi năm, ta và phụ thân cháu khi lần đầu tiên bước vào đây thời gian bị các trưởng lão khảo hạch đều trên mười năm cả!"

Lâm Phong há miệng, đúng là không biết nói gì, qua nửa ngày mới hỏi được một câu vớ vẩn: "Nếu không thể thông qua thì sao?"

Một vị lão đầu tử thân thể thấp nhỏ ngồi cuối cùng mở trừng đôi mắt nhỏ xíu ra mắng: "Vớ vẩn, nếu không thể thông qua sự khảo hạch của mấy vị lão đầu tử bọn ta thì ngươi còn có thể ở đây sao?"

Lâm Phong nhíu mày, không hề ngại ngần hỏi: "Lẽ nào mỗi gia chủ trước khi tiếp nhiệm đều phải thông qua khảo hạch của các vị trưởng lão mới được? Nói như vậy há không phải là mẫu thuẫn với nhau sao, trường lão có thể bãi miễn gia chủ, vậy thì còn cần gia quy làm gì?"

Lão gia tử giải thích: "Đúng là như vậy, mỗi người trước khi tiếp nhiệm chức gia chủ đều phải thông qua khảo hạch của mấy vị trưởng lão, nhưng trưởng lão không thể hỏi về chuyện của gia tộc được, ngoài ra sau khi đi vào trong này chính thức nhậm chức gia chủ thì trưởng lão không có quyền lực bãi miễn gia chủ, không thể sinh ra xung đột quyền lực với gia chủ nữa, khi đó Phượng Hoàng kim lệnh mới có được quyền uy tối cao!"

Lâm Phong nhíu mày một lúc, hiển nhiên là khó mà hiểu nổi cái hệ thống phức tạp này.

Lão gia tử cười nói: "Lâm gia chúng ta đã tồn tại trên nghìn năm mà không đổ, gia quy tuy phức tạp đến khó mà tưởng tượng, nhưng gia quy nhìn như phức tạp lại lại có tính hợp lý cực cao, gia chủ tuy muốn tiếp vị cần một thời gian khảo hạch dài, nhưng đến đời gia chủ kế nhiệm, giữa hai người lại không có xung đột quyền lực, trưởng lão chỉ có quyền lực khảo hạch, không có quyền lực bãi miễn!"

Trong khi Lâm Phong đang cố mà tiêu thụ, mấy lão đầu tử hiển nhiên không đủ nhẫn nại mà cùng với ông cháu hai người tán phét vớ vẩn, lão đầu tử ngồi ở ghế số hai xua xua tay nói: "Nếu không có chuyện gì thì các ngươi mau đi đi, đây không phải là nơi để nói mấy chuyện nhàm chán đó!" Dứt lời nhắm mắt lại, tựa hồ như đang suy nghĩ.

Lão gia tử cũng không để ý mà khởi thân đứng dậy, tùy tiện hành một cái lễ với mấy lão đầu tử rồi kéo Lâm Phong còn đang đảo mắt nhìn lão đầu tử đang ngồi ghế số hai kia ra khỏi bí thất, lần thứ ba xuất hiện trong dòng người lưu thông trên đường lớn.

Nhai đạo dùng đá xanh để lát, sạch sẽ dị thường, hai bên đường cửa hàng san sát, hiển nhiên trong này tuy đoạn tuyệt với thế giới nhưng cũng là một hệ thồng thế giới thu nhỏ, có quý tộc, cũng có bình dân, nơi có người thì sẽ có phân tranh, trong này cũng không phải ngoạI lệ, sự tham lam và dục vọng trong nhân tính dã quyết định cuộc sống trong này cũng phải phân thành dăm ba loại.

Lúc này lão gia tử mới nói: "Các trưởng lão đã siêu thoát thế tục, nhất tâm tìm tòi sự ảo diệu của ma pháp và sự huyền kỳ của đấu khí, tịnh không hề có ý niệm về quyền lực của thế tục, trừ việc ngầm khảo hạch với người sắp làm gia chủ, nếu không phải là chuyện trọng đại liên quan đến sự tồn vong của gia tộc, chín vị trưởng lão căn bản không hỏi qua!"

"Vậy trong này quản lý thế nào vậy?" Lâm Phong đối với bản thu nhỏ của thế giới này có chút hiếu kỳ bèn hỏi: "Trong tòa cổ bảo này hình như cũng có quý tộc và bình dân, cũng có phân tranh, quý tộc thì khỏi nói rồi, bọn họ làm thế nào mà tỏ lòng trung thành với Lâm gia được?"

Lão gia tử nói: "Phàm là việc gì đã tồn tại thì đều có lý do của nó, trong thế giới thu nhỏ này, ba mươi vạn người sống ở đây đều có tín ngưỡng cuồng nhiệt của bọn họ, quý tộc cũng không ngoại lệ, bọn họ đều vô cùng tin tưởng thần tự do sẽ bảo hộ họ, nếu tín ngưỡng của vị quý tộc nào không thành kính, hắn sẽ giống như không khí mà biến mất trong này!"

Lâm Phong bừng tỉnh, không khỏi cảm thấy có chút đáng cười, thì ra Lâm gia cũng giả thần lộng quỷ giống như giáo hội vậy, dụng cái cách gọi là thần để gạt mấy bình dân ngu xuẩn, tuy cái tín ngưỡng kiên định của bọn quý tộc làm hắn khó mà tin tưởng, nhưng lão gia tử đã nói tất cả mọi chuyện tồn tại đều có tính hợp lý, chắc là tất còn có cái thứ đồ phức tạp gì đó mà mình chưa biết.

Bất quá mấy cái chuyện này hắn cũng chẳng buồn đi sâu nghiên cứu, đi theo lão gia tử tiến vào một tửu lầu có thể coi là không tồi, ông cháu hai người tùy tiện gọi vài đĩa thức ăn, mấy bình rượu nhỏ, thuận miệng nói qua về lịch sư Lâm gia, dùng tâm thái của người ngoài cuộc quan sát cái thế giới thu nhỏ này.

Lâm Phong không kiềm nổi phát giác ra, nếu mình không phải đã biết tất cả về nơi đây, mà đột nhiên bị rơi vào trong này, rất khó mà phát hiện trong này lại là một thế giới tồn tại độc lập, từ đây có thể thấy, những người sống trong này tuyệt đối không thể tưởng tượng được là bọn họ đều đang giống như con chim sống trong lồng, không biết được bên ngoài ngoài còn có một thế giới lớn hơn.

Từ Gia Bách Liệt cổ thành đi ra, Lâm Phong lại trở về thư phòng của lão gia tử, ông cháu hai người đi ra khỏi cánh cửa bí mật đó, ngay lập tức cánh cửa đó biến mất sau thư phòng, tựa hồ như vừa rồi tất cả còn chưa từng phát sinh vậy.

Lão gia tử xua xua tay nói: "Đi xem mẫu thân cháu đi, có lẽ nó còn có lời muốn nói với cháu đấy!"

Lâm Phong vâng một tiếng rồi ra khỏi thư phòng lão gia tử, khi đến tiểu viện nơi mẫu thân ở, thân thể mẫu thân đã có chút hư nhược, đang nằm trên giường nghỉ ngơi, lão gia khuôn mặt buồn rầu ngồi bên cạnh, nắm chặt lấy bàn tay phải của bà, hai hàng lông mày như sít lại với nhau.

Lâm Phong xua tay bảo thị nữ đi ra rồi đi đến hỏi: "Phụ thân đại nhân, sao rồi, thân thể mẫu thân khó chịu hay sao?"

Lâm Khiếu Thiên thở dài nói: "Mẫu thân con trước kia lao tâm lao lực, thân thể lại luôn yếu nhược, sinh mệnh lực lại bội chi, thân thể hôm sau không bằng hôm trước, thật là làm người ta lo lắng!"

Lâm Phong nói: "Sao không tìm một Quang minh pháp sư tới xem xem?"

Lâm Khiếu Thiên nói: "Nhân định há có thể thắng thiên, sinh mệnh lực bội chi quá độ, cho dù là Quang minh thần tới cũng vô dụng thôi!"

"Để con xem xem!" Khi Lâm Phong ngồi đến cạnh giường mới phát hiện mẫu thân đã ngủ say rồi, hắn tiếp lấy tay phải mẫu thân từ trong tay phụ thân, quét thần niệm qua rồi cũng có kết luận giống hệt như phụ thân.

Tình Nguyệt công chúa sinh mệnh lực hao tổn quá độ, tuy bây giờ mới chưa quá năm mươi tuổi, so với thọ mệnh bình quân một trăm hai mươi tuổi của nhân loại mà nói, mẫu thân mới bước vào tuổi trung niên, chỉ là sinh mệnh lực hao tổn quá độ làm bà không thể sống thoải mái được mấy ngày.

Nghĩ đến mẫu thân luôn yêu thương quan tâm mình, Lâm Phong không khỏi có chút đau lòng, hắn lấy ra một gốc Cửu diệp linh chi trong Phương hương tứ dật đưa cho cha, ra hiệu bảo ông ta cho mẫu thân ăn.

Lâm Khiếu Thiên trong lòng biết rõ tiểu nhi tử này có năng lực mà người thường không thể có được, đánh giá thứ đồ kỳ lạ này một hồi rồi cũng không do dự nhiều, mở miệng Tình Nguyệt công chúa ra rồi đặt linh chi vào.

Sau khi linh chi vào miệng lập tức hóa thành một luồng khí ấm, tán khai trong thể nội Tình Nguyệt công chúa.

Lâm Phong bắt một ấn quyết, dùng tay chỉ ra, đem một điểm kim quang điểm vào một trán công chúa rồi mới nói với cha hắn: "Người để mẫu thân dùng Thái thanh đấu khí pháp môn mỗi ngày vận công điều tức hai thời thần, chỉ cần kiên trì không nghỉ, phu thê hai người sẽ có thể cùng nhau mà đi hết phần còn lại của cuộc sống đó!"

Lâm Khiếu Thiên hoài nghi nói: "Thật sao?"

Lâm Phong cười nói: "Nếu như là giả thì người đừng nhận đứa con này nữa!

Lâm Khiếu Thiên đại hỉ, ôm lấy nhi tử dưới sự kích động điên cuồng, tiếp đó mời vui vẻ thỏa mãn cười mắng: "Vớ vẩn, ngươi không phải là con trai của Lâm Khiếu Thiên thì là con của ai?" Ông ôm lấy hắn vẻ mặt đầy tự hào nói: "Cũng chỉ có Lâm Khiếu Thiên ta mới sinh ra được một đứa con ưu tú thế này thôi!"

***

Từ tiểu viện của mẫu thân đi ra, vừa hay đại ca Lâm Long cùng nhị ca Lâm Hổ đi đến thăm mẫu thân, Lâm Hổ tranh nói trước: "Thì ra tam đệ cũng tới rồi, mẫu thân thân thể không khỏe, mấy kẻ làm nhi tử chúng ta nên đến thăm người nhiều một chút mới phải!"

Lâm Phong kéo hai người đi nói: "Đệ vừa xem bệnh cho mẫu thân rồi, bây giờ người đang nghỉ, phụ thân dại nhân đang ở đó trông nom rồi, bây giờ hai người các huynh đừng đến làm phiền!"

Lâm Long nói: "Như vậy thì tốt quá, nhiều năm như vậy mà huynh đệ chúng ta rất ít khi ở cùng một chỗ, vừa hay bây giờ đang rỗi, hãy đến phủ ta uống mấy cốc đi!"

Lâm Phong sảng khoái đáp ứng, đại ca và nhị ca đã thành gia, đã có phủ đệ riêng của bọn họ ở đế đô.

Lâm Hổ lại nhìn Lâm Phong nói: "Thuận tiện nói cho đệ một chuyện, thất công chúa Ngải Lị Phù bây giờ đang ở chỗ đại tẩu đó, nghe nói thất công chúa có chút hiểu nhầm, bất quá đệ phải nể mặt đại tẩu, không được làm loạn đấy!"

Lâm Phong nói: "Vậy còn không phải là nhỏ mọn quá sao? Tính toán với một nữ nhân, đệ mà đến như vậy sao? Uy Nhĩ Tốn bị đệ trảm sát, không biết tiểu yêu tinh Ngải Lị Phù đó gần đâylại ở cùng với vị quý công tử nào rồi?"

Lâm Long nhíu mày nói: "Đệ hãy hạ miệng lưu tình trước, chuyện Ngải Lị Phù và đệ bị vạch trần ta cũng có nghe nói qua, nếu không phải đệ, nàng ta cũng không thể sa ngã mà ở chung một chỗ với Uy Nhĩ Tỗn đâu, bây giờ nàng ta đã ăn năn hối lỗi rồi, Pháp Lai Khắc Phúc cũng đang nỗ lực, tiểu tử đó con người cũng không tồi, nếu không có chuyện gì bất ngờ, Pháp Lai Khắc Phúc sẽ là kết quả tốt nhất của nàng ta!"

"Pháp Lai Khắc Phúc?" Lâm Phong ngạc nhiên nói: "Không phải là đường ca của Lộ Thiến Á sao? Tiểu tử đó còn chưa yêu sao?"

Ba người ra khỏi cửa rồi lên xe ngựa. Lâm Hổ nói: "Tiểu tử đó phong lưu vô cùng, cũng đã liếc mắt đưa tình với các tiểu thư quý tộc và các quý phụ xinh đẹp chốn đế đô rồi, con người này cũng không tồi, đã được Lao Bỉ Tư đại công định làm nhân tuyển cho chức gia chủ Pháp Lạp Đế gia tộc, cũng xứng đáng với thất công chúa rồi!" xem tại TruyenFull.vn

Lâm Phong cười khanh khách nói: "Xem ra Pháp Lạp Đế gia tộc đúng là âm thịnh dương suy rồi, Lao Bỉ Tư đại công đã nỗ lực mấy chục năm qua, nạp không dưới một trăm tiểu thiếp nhưng con trai lại không đẻ được một đứa, lại đem về cho Pháp Lạp Đế gia tộc mấy chục vị nữ tế, bây giờ đến chức gia chủ cũng phải truyền cho tử đệ thiên phòng kế thừa rồi!"

Lâm Long cũng cười nói: "Đúng vậy, nếu mấy thê thiếp đó có bụng dạ đấu đá, chỉ cần sinh cho Lao Bỉ Tư đại công một đứa con trai, mẹ quý nhờ con, sau này sẽ không ngừng bay cao, hay cho tên Pháp Lai Khắc Phúc đó làm người không tồi, ngày sau khi hắn tiếp nhiệm chức gia chủ của Pháp Lạp Đế gia tộc, quan hệ giữa hai nhà chúng ta sẽ tăng thêm một tầng rồi!"

Đang nói, xe ngựa đã đến trước hầu tước phủ của đại ca Lâm Long, huynh đệ ba người xuống xe đi vào trong phủ, lại nghe thấy một trận quở trách yêu kiều truyền đến, đầy trời là ma pháp phi đạn bay loạn lên, một bóng nhân ảnh nhếch nhác từ trong phủ chạy ra hướng cửa, y phục bị cháy một mảng lớn, tóc có mùi như vừa bị cháy.

Lâm Phong vội vàng định thần nhìn kỹ, không phải tiểu tử Pháp Lai Khắc Phúc thì là ai, mà phía sau còn có người đang đuổi theo, đúng là thất công chúa Ngải Lị Phù.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.