Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 34: Từ Tam Thạch đấu Bối Bối, Hình Na chiến Dạ Phong (3)




Cứ như một con rối bị điều khiển bởi một nhà trình diễn tài ba, Hình Na liên tục va chạm và bị bạo tạc đau đớn, dù cho cô có né tránh thế nào đi nữa thì mọi thứ như thể đã được sắp đặt ngay từ trước, các sợi dây xích thể hiện đúng năng lúc của nó, cô đang bị dồn tới bước đường cùng, ngay lúc này đây phía dưới cô là một loạt các dòng chữ xen kẽ nhau, một cái bẫy lộ liễu mà đối thủ của cô không hề lo lắng, như thể rằng cô rơi vào bên trong nó là một điều hiển nhiên.
“Tôi sẽ cho anh hối hận” Hình Na cắn răng và sử dụng Confusion, một lượng lớn tinh thần lực được phóng ra, các sợi dây xích bị đánh bật ra bên, Dạ Phong bị choáng váng bởi skill của cô nhưng cậu ta nhanh chóng đặt tay xuống và kích nổ lượng lớn ký tự gần Hình Na.
Biết trước được điều mà cậu ta sẽ làm, Hình Na nhanh chóng lấy đà lợi dụng chính hồn kỹ của Dạ Phong làm bước đệm, tăng hết tốc độ nhanh nhất, bằng toàn bộ skill của mình, cô cho Dạ Phong một kích Tackle.
Ngay tại lúc cú đá của Hình Na gần tới mặt đối phương, đôi mắt của Dạ Phong từ màu tím chuyển sang tím sẫm, các dòng chữ cổ xưa chạy ngang qua ánh mắt cậu ta, đôi mắt của Dạ Phong lúc này rất đáng sợ, cứ như là một cỗ máy, một vị thần bất cận nhân tình, hồn hoàn thứ 3 của cậu sáng lên, “Vô Tận Hắc Ám”.
Dạ Phong một tay nắm chặt lấy cú đá của Hình Na, hoàn toàn nhẹ nhàng như không có chuyện gì, phần lực lượng từ hắc ám vô tận đã hóa giải toàn bộ lực lượng từ cú đá của Hình Na, sau đó cô bị quăng ra.
Đối thủ của cô cứ thế vô tình bước tới, hồn lực màu tím sẫm của cậu kéo lên, bao phủ toàn sân, đấu trường toàn khói được tạo bởi Hình Na hoàn toàn bị thay đổi, nơi đây Dạ Phong làm chủ, còn cô thì bị hắc ám bao bọc, bị bó buộc lại.
“Hình Na” Tiêu Linh gào lên lo lắng, từ băng ghế quan sát, cô nhận thấy trận đấu của hai người phía dưới đẳng cấp quá cao, đây không chỉ là một trận đấu giữa một hồn sư và một đại hồn sư, mà còn là một trận đấu giữa một hoàn mỹ khống chế hệ và một hoàn mỹ mẫn công hệ.
“Đại ca, mau dừng lại đi” Dạ Vũ cũng gào lên, cô đang rất lo lắng cho bạn mình, Dạ Phong thế này cô từng thấy rồi, chỉ một vài lần, khi anh ta đối chiến với đối thủ cực mạnh thì dường như anh ta biến đổi thành một người khác, cả sân đấu này trở thành sân nhà của anh ấy, Dạ Phong rất đáng sợ, nếu cô biết mọi chuyện thế này cô nên ngăn hai người lại ngay từ đầu.

Ngay khi trọng tài định tuyên bố kết quả và dừng lại hai người, Dạ Phong chỉ đơn giản nói “ Đối thủ của anh không chỉ đơn giản thế đâu, em không nên coi thường bạn của mình” Dạ Phong tiếp tục duy trì hắc ám vô tận, cậu buộc chặt lại Hình Na trong bóng tối, không một ai thấy cô ngay bây giờ, một siscon như Dạ Phong hoàn toàn không nghe lời em gái mình, đủ để thấy cậu ta coi trong Hình Na như thế nào qua trận đấu này.
- Tích, ký chủ đang ở trong hắc ám vô tận, Sylveon lĩnh ngộ skill Shadow Ball.
Như được tưới nước ngày khô hạn, Hình Na mừng rỡ vùng vẫy khỏi cái sự trói buộc này, ngay bây giờ cô có thể cảm nhận một sự quen thuộc từ chính hắc ám của đối thủ, hắc ám trở thành bạn cô, Hình Na cảm nhận và lắng nghe.
Đứng từ phía bên ngoài Dạ Phong và mọi người đang nhìn thấy một cô gái đang xuất hiện từ trung tâm hồn kỹ thứ 3 của Dạ Phong, không quằn quại cũng không mệt mỏi, Hình Na xuất hiện tựa một vị thần giao hòa giữa tiên và quỷ, cô giơ tay lên và sử dụng Shadow Ball, một quả cầu chứa đầy hắc ám lực được phóng về phía Dạ Phong, không một chút do dự rạch ra một đường giữa chốn địa ngục nơi mà Dạ Phong tạo ra.
“Quả nhiên là em không đơn giản nhỉ, Hình Na học muội” Dạ Vũ cười, đôi mắt tím thẫm chứa đầy dòng chữ cổ đại đang nhìn chằm chằm về phía Hình Na, một tay anh ta chẻ đôi quả cầu bóng đêm của Hình Na, Dạ Phong liếm khóe môi và nói “Đã lâu lắm rồi anh mới được chiến đấu lại một trận gay cấn thế này đấy, khó lắm mới có một người cùng thế hệ có thể thoát khỏi tầm kiểm soát của anh, em là người thứ 2 đấy”
Như thể điên cuồng lại vô cùng tỉnh táo, võ hồn Âm Dương Bảo Điển của Dạ Phong lóe lên một luồng sáng. “Thiên cùng Địa cùng luân chuyển, thời gian luân hồi, khi ánh sáng của người không còn đủ để che chắn cho chúng con, vậy hãy để bóng tối thay người tiêu diệt kẻ thù của con” Dạ Phong hai tay chắp lại cầu nguyện, cuốn sách được bọc lại bởi quang mang thánh thần mà thay đổi màu sắc. Từ màu trắng tinh khiết hóa thành màu tím huyền bí, bớt chút quang minh lại thêm chút nguy hiểm tử vong.
“Nào, giờ em còn gì thì xuất ra nếu không em sẽ thua một cách chóng vánh đấy, Cún Con” Dạ Phong nói với Hình Na, nhấn mạnh 2 chữ cuối cùng, anh khiêu khích Hình Na, lòng hiếu thắng và lòng muốn chiến đấu với kẻ mạnh của anh hoàn toàn bị cô gái bé nhỏ này khơi dậy.
“Thú vị, nếu anh đã có nhã hứng chiến đấu thì em xin được bồi tiếp” Hình Na cười rộ lên, sự tự tin đến từ nơi cô không hề thấp hơn Dạ Phong, dù cho đối thủ của anh dường như trở nên mạnh hơn lúc nãy rất nhiều, Hình Na hai tay chắp lại, cô cũng cầu nguyện
“Hỡi mẹ Arceus, hơi những vì tinh tú, hãy phù hộ cho con chiến thắng đối thủ của mình, hãy để cả bầu trời cùng rực sáng đi” Nói xong, mái tóc của Hình Na từ màu nâu hóa thành màu bạch kim, tựa như màu của các vì sao, sau lưng cô mọc lên đôi cánh của tinh linh xanh nhạt, cô bay vút lên trời cao, nhìn xuống đối thủ của mình một cách cao ngạo, tựa như một vị nữ vương.
Khắp nơi đấu trường bị trận đấu của hai người chấn kinh, tất cả trở nên sôi trào, bầu không khí trở nên ồn ào khó có thể tin, đây là trận đấu đặc sắc mà họ từng được nhìn, thậm chí một số cường giả phía xa cũng đang theo dõi trận đấu giữa hai thiên tài này.
“Giờ thì, chiến đấu thôi nào, Dạ Phong đại ca”
“Giờ thì, chiến đấu thôi nào, Hình Na”
Cả hai cùng nói một lúc, họ nhìn nhau một cách điên cuồng, hai kẻ điên này đang hưng phấn nhất có thể, hồn lực được bộc phát ra, trận chiến thật sự lúc này mới diễn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.