Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 284: Bái sư




Nhìn vào kiến trúc trước mắt, đây chỉ là một quán rượu bình thôi mà? phải không? Ai nói cho ông biết cái quán rượu nhỏ bé này là một bang phái đi? Thế đéo nào mà đây lại là nơi tụ tập nhiều thiên tài cường giả được cơ chứ?
Mặc dù có hơi thô lỗ khi nói điều này, nhưng đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài là điều đầu tiên con người nhận thức, mặc dù biết là không nên, nhưng ông nhịn không được phải phun tào.
Thế đếu nào mà đây lại là một bang phái trụ sở được cơ chứ? Nhìn bình thường có khác gì mấy quán rượu bình dân đâu cơ chứ?
“Ửm, đây là?”
Đột nhiên ánh mắt của Mặc Lâm bị thứ gì đó kéo đi, cấu trúc của quán rượu này có lẽ không đơn giản như ông tưởng, dù đã giấu rất kỹ, nhưng với một người lành nghề đã bỏ ra hơn 40 năm trời chỉ để cống hiến cho hồn đạo khí thì giác quan thứ 6 của ông rất nhạy cảm.
Lập tức liếc mắt về các vị trí góc tường, ba phần tư của cột chống, cửa vào, khung cửa sổ, đường đi, mọi thứ….
Có một điều gì đó không bình thường trong quán rượu,.. à không, trong cái Tinh Nguyệt Môn này, nơi mà Hình Na lập ra tuyệt đối không thể đơn giản như bề ngoài như vậy được, hơn nữa nhìn khuôn mặt của đám nhóc này, bọn chúng đang tự hào?
“Hì hì..”
Ngay khi ông đang nhìn vào phía Đình Bảo và Dạ Vũ, hai người cũng đang cười và nhìn ngược lại với ông, bọn chúng cũng biết, chắc chắn rằng Mặc Lâm cũng sẽ nhận ra điều khác biệt của Tinh Nguyệt Môn mà.
“Ngài cũng nhận ra rồi đúng không?”
Dạ Vũ tinh nghịch hỏi thăm, nếu ông là một người xa lạ thì cô không có biểu hiện thân mật và tinh nghịch như vậy, nhưng nếu ông đã là người mà Hình Na tin tưởng, vậy bọn cô cũng sẽ tin tưởng ông.
“Ề.. đúng là.. nơi này không hề bình thường, tuy đã dấu rất kỹ, nhưng ta cảm thấy bản thân đang bị quan sát? kèm theo đó là một nguy cơ có thể đến bất cứ lúc nào?.. mùi kim loại, ẩn dấu thật sâu …!!!”

Nhắm mắt lại, Mặc Lâm giải phóng các giác quan của mình ra, một hệ thống radar xuất hiện trên người ông, hồn đạo khí mà ông tự chế tạo, radar loại nhỏ, tuy không có gì khác biệt nhưng công dụng quét dò của nó không tệ.
Ngang hàng với cặp mắt kiếng của Hình Na, cái radar này được chế tạo theo kiểu vòng tay và nhận tín hiệu theo hồn lực, ngoài có còn có từ trường để kiểm tra phản hồi kim loại.
“Đây là?”
Đình Bảo và Dạ Vũ lập tức ngạc nhiên, quá đúng rồi, Mặc Lâm gia gia quả nhiên không tầm thường, chỉ với một cái radar nhỏ là đã có thể kiểm tra và đoán gần đúng hết toàn bộ các cái bẫy được lắp đặt ở đây.
Tuy không có chỉ ra dấu hiệu cụ thể, nhưng những điểm xanh đỏ xuất hiện trên cái đồng hồ đeo tay kia ắt hẳn phải là một dấu hiệu nào đó, thật không thể khinh thường a!
“Đây là hồn đạo khí thám trắc, cùng loại với hồn đạo khí của Tiểu Na, của con nhóc đó là mắt kiếng, quét và thăm dò đa năng hơn, so với nó thì ta chỉ có thể làm một loại quét tìm trong phạm vi nhỏ thôi”
Mặc Lâm cười cười nói, ông vừa trả lời vừa bấm vào màn hình, một lớp quang mang hình vuông hiện ra, sau đó tái thiết lập cấu tạo xuất hiện 7 cái khối lập phương sáu mặt, cứ như mấy khối rubik vậy.
Chúng đang bắt đầu xoay chuyển, tốc độ quay tròn rất nhanh, ngay khi chúng dừng lại một hình ảnh đã hiển thị ra trên bề mặt của chúng nó.
Sóng đã phản hồi, hình ảnh được tạo ra dựa vào sóng cho phép Mặc Lâm quan sát mọi thứ trên diện rộng mà không tốn quá nhiều sức lực, những chỗ báo đỏ là những chỗ cài bẫy chạm vào là kích hoạt ngay, những chỗ báo xanh là cần chờ kích hoạt của người cài đặt, ngoài ra còn có nhiều dấu nguy hiểm ra.
“Chu choa, rốt cuộc thì mấy đứa tụi bây đã lắp bao nhiêu cái bẫy vậy? Đây không phải là một khối nhà phát nỗ, đúng hơn là một quả bom cực đại ư? Tụi bây tính giết người à?”
“Hơn nữa, dựa theo sóng phản hồi trả ngược trở về, chắc chắn phía dưới còn lắp đặt một đống hệ thống sâu trong lòng đất, kể thêm vào đó, các khối khí trống rỗng không liên tục hẵn là một cơ cấu nhiều tầng lớp, hoặc nói đơn giản, nhiều phòng phân lập?”
Mặc Lâm đổ mồ hôi hột khi nhìn vào trên diện quan sát của các khối rubik, phương diện này của ông không cho phép kiểm tra các vấn đề liên quan đến sinh mệnh như nhịp tim, hơi thở hoặc các yếu tố sống còn khác của con người, chúng chỉ quan sát kim loại và các hồn đạo khí được lắp đặt thôi, hơi hạn chế so với của Hình Na.
Không khác lắm so với phía của Mặc Lâm, bên Đình Bảo và Dạ Vũ cũng đổ đầy mồ hôi, quá bá!!! Rốt cuộc là loại hồn đạo khí này là cái quái gì mà có thể kiểm tra kinh khủng đến vậy? thế này không khác nào phá hết hàng phòng thủ của bọn họ rồi ư?
“Mặc Lâm gia gia, ngài quá bá đạo đi!!!”
Đình Bảo hai mắt tỏa sáng nhìn vào phía Mặc Lâm, vốn cậu không thích ông ta lắm nhưng trước màn trình diễn siêu hiện đại của ông thì cậu cũng phải cúi đầu bái lạy.
“Có thể nói cho con biết cấu trúc của nó không?”
So sánh với Đình Bảo, Dạ Vũ trực tiếp hơn, cô muốn biết về loại kiến thức này, nếu có thêm các loại năng lực và nhận dạng siêu bá như vậy thì trụ sở của bọn cô sẽ lên được nhiều tầm cao mới luôn chứ không phải một nữa.
Chỉ là một loại vòng tay hoặc đồng hồ nhỏ, có biết bao nhiêu là hồn đạo văn và cấu trúc ma trận bên trong đó đây, làm được điều này không chỉ đòi hỏi sự hiểu biết, chắc chắn nó cũng đòi hỏi không ít hồn lực.
Vị Mặc Lâm gia gia trước mặt đây chắc chắn cũng không phải là loại vô danh yếu đuối gì, thực lực của ông chí ít cũng tầm hồn thánh trở lên.
“Ha ha, thôi nào, đừng nhìn ta như vậy nữa, thực lực của ta cũng không mạnh đâu, như các con biết ta đến từ Nhật Nguyệt đế quốc, chúng ta tăng lên tu vi bằng thảo dược và các loại thuốc phẩm quý hiếm, tuy ta đã đạt được hồn lực cấp 82 nhưng lại không hề có năng lực chiến đấu đủ mạnh nào cả”
“Nói trắng ra là tu vi của ta chỉ là để trưng cho chơi thôi, đánh đấm sơ sơ thì cũng được, nhưng đại đa số thời gian và kinh nghiệm ta đều dành cho hồn đạo sư, về phần kiến thức và cấu trúc này thì cũng không có gì để dấu, các con là đồng bạn của Tiểu Na, con bé cũng có dặn là đưa phần kiến thức cho một cô bé cực kỳ đam mê hồn đạo, đó hẳn là con nhỉ?”
Mặc Lâm lập tức vẫy vẫy tay, ông biết rằng điều bọn nhóc đang nghĩ là gì, dù sao thì ông cũng già đời rồi.
“Vâng ạ, Mặc Lâm gia gia, nếu ngài là sư phụ của Tiểu Na, không biết ngài có thể nhận con làm đệ tử luôn được không ạ!”
Đứng trước mặt của Mặc Lâm, Dạ Vũ biết rằng những kiến thức này rất trân quý, để Hình Na giảng giải sẽ làm tốn rất nhiều thời gian của cô, thay vào đó, một người dành cả đời cho hồn đạo khí sẽ làm người sư phụ tốt hơn cho cô, hơn nữa, cô cũng rất kính trọng vị gia gia, không, sư phụ Mặc Lâm này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.