Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 227: Vỡ ra, Mama




Nhiệt độ của căn phòng bỗng hạ xuống cực lạnh, toàn bộ các thiết bị đều bị đống băng dù cho cơ thể Tuyết đế vẫn đang ở trong trạng thái ngủ say nằm trong các thiết bị dinh dưỡng hồn đạo khí của Hình Na.
“Chết tiệt, cái thứ năng lực đáng sợ gì thế này?”
Dù đã ở trong loại hợp kim mạnh nhất mà cô sở hữu, đây là toàn bộ kết tinh của Hình Na có gắn cả hệ thống chống tỏa nhiệt và cản nhiệt, vậy mà toàn bộ căn phòng của cô đều bị đông lạnh đến thành băng.
May mà Hình Na sở hữu băng cực hạn thuộc tính, Dragonair đã kế thừa thuộc tính lạnh lẽo này từ hình thái Glaceon, nhờ vậy mà khu vực xung quanh Tuyết đế và hệ thống nuôi dưỡng nhân tạo không bị ảnh hưởng.
So sánh với Tuyết đế thật sự thì con nhóc Tuyết đế nhân tạo này mới ở trạng thái sơ sinh, hoàn toàn không thể nào có năng lực mạnh hơn Hình Na được.
“Na tỷ, lạnh chết em rồi”
Khác với Hình Na, tuy ở bên cạnh cô nhưng hiện tại Song tử đang ở hình thái nhân loại tạo thành, toàn bộ cảm giác mà bọn chúng cảm nhận được đều rất chân thật.
Cơ thể co ro cúm rúm vì lạnh giá, cơ thể không tự chủ mà nổi lên ác hàn, hai tay hai chân còn không thể di chuyển bình thường.
“Chậc, Song tử, quay về hình thái tinh linh đi, từ giờ chị sẽ lo quá trình còn lại của Tuyết đế”
Không còn cách nào khác, nếu cứ bắt Song tử ở hình thái sao chép nhân loại thì cậu nhóc làm không nổi, tuy có thuộc tính băng giá từ Băng đế của Vũ Hạo mà Song tử sao chép, nhưng cung Song tử không thể hoàn toàn có thể bắt chước thuộc tính cực hạn được, như vậy là quá hack rồi, chí ít là bây giờ 2 đứa nhóc này vẫn không thể.
Vì có thuộc tính băng mà lại không cực hạn, so với những người không có thuộc tính thì Song tử phải chịu ảnh hưởng và áp lực cao hơn.
“Để bọn em thoát sao chép võ hồn của Băng đế là được”
Mất đi võ hồn băng bích hạt, Song tử cảm thấy nhẹ nhàng hơn, tuy cơn lạnh vẫn còn nhưng áp lực từ chúa tể thì cậu không phải nhận nữa.
“Cố gắng được không?”
Nhìn cậu bé vẫn cứ cố gắng ở lại để giúp đỡ mình dù cơ thể có lạnh đến đau rét, nhưng Song tử vẫn kiên trì ở lại hình thái người.
Hai người thay phiên nhau cho thêm máu vào trong, cho đến khi hết lượng máu của bầy ngàn năm hồn thú, cơ thể Tuyết đế đã phát triển thành một đứa trẻ 4 tuổi với tóc màu xanh nhạt của băng tuyết.
“Aaaa”

Không chịu đựng được nữa, Song tử đành phải trở về hình thái tinh linh, Tuyết đế mỗi khi lớn hơn thì nhiệt độ trong phòng lại càng giảm, băng giá và tuyết phủ kín cả căn phòng, thậm chí đã hình thành một cơn bão tuyết ở cấp độ nhỏ trong phòng của Hình Na rồi.
“Chậc, Hail”
Sử dụng mưa đá tạo ra các tảng băng vây quanh phòng, đây gọi là lấy độc trị độc, cô phủ cả căn phòng lại bằng một bức tường băng tạo bằng băng đá.
Vì nhiệt của cả 2 ngang bằng nhau, nên hơi lạnh của chúng không thoát ra khỏi cũng như không thể làm băng của Hình Na càng trở nên lạnh hơn, vì không thể xâm nhập vào trong cấu trúc băng của Hình Na, lượng nhiệt và băng tuyết tràn lại và xà vào trong cả căn phòng.
“Khốn nạn, đến cả một người có băng cực hạn như cô mà còn phải chịu cảnh giá rét này, đứa bé nhân bản của Tuyết đế 70 vạn năm hồn thú, quả nhiên là một con quái vật kinh khủng”
Cắn chặt răng kiên trì cho đến cuối cùng, cô nhìn thấy rồi, giới hạn cuối cùng của Tuyết đế nhân bản.
Cái hang động màu đen tưởng chừng như không đáy nay đã xuất hiện một cái đích, cuối cùng thì cô cũng có thể dừng lại cái hiện tượng đóng băng và phủ tuyết này, Tuyết đế đại nhân, ngài độ lượng thì dừng tay hộ con một cái, cả căn phòng này sắp thành một khối băng tuyết của ngày rồi đó.
“Này thì, vào hết luôn đi”
Cầm lấy lượng máu vạn năm hồn thú còn lại, cô đánh cược tất cả mọi thứ vào phần dinh dưỡng còn lại, nếu như nó còn không đủ để con bé này hoàn thành quá trình ngưng tụ cơ thể thì cô cũng chịu thua rồi đấy.
“Vù vù, vù vù”
Lượng máu nhanh chóng bị hấp thu với tốc độ bão lốc, không mất bao nhiêu thời gian thì lượng máu vạn năm bị hấp thu với tốc độ cực nhanh, nó hoàn toàn biến mất trong cơ thể của Tuyết đế, nhưng mọi chuyện không dừng lại tại đây.
Một sức hút còn khổng lồ hơn hiện ra, các vết nứt trên tấm thủy tinh siêu bền được làm bằng kim loại hiếm hiện ra, cái bình dung dịch đang dần phải chịu đựng một sức hút vượt quá giới hạn, cơ thể Tuyết đế vẫn chưa thực sự ngưng tụ, dù con bé có thoát ra khỏi tủ kính thì nó cũng sẽ nhanh chóng chết yểu thôi, chẳng lẽ làm tới bước này rồi mà cô còn phải thất bại ư?
“Mama”
Một âm thanh bổng vang lên bên tai của Hình Na, trực tiếp truyền tới đại não của cô, rốt cuộc là ai vừa mới nói chuyện vậy?
Liếc qua nhìn Song tử một lát nhưng cậu bé ngay lập tức lắc đầu, không phải sao? Trong căn phòng này chỉ có 3 người, một là cô, hai là Song tử và người thứ 3 còn lại chỉ còn có thể là Tuyết đế nhân tạo mà thôi.
“Mama”
Lại một âm thanh làm nũng truyền tới đại não Hình Na, âm thanh của một đứa bé muốn tìm đến mẹ của mình, con bé tạo lực hút ra nhanh như vậy chỉ vì muốn sớm được ôm lấy Hình Na.
“Chết tiệt, Tuyết nhi, con cần phải làm gì để ngưng tụ cơ thể hoàn chỉnh?”
Không biết phải làm sao, trong thời khắc quan trọng Hình Na đã đặt cho Tuyết đế một cái tên, Tuyết nhi, hay nói đúng hơn là Hình Tuyết, nếu con bé đã gọi cô là Mama thì cô không ngại có thêm một đứa con dễ thương như vậy đâu.
Vấn đề đáng quan trọng ở đây là làm sao để Tuyết nhi có một cơ thể hoàn thiện, nếu cứ để như vậy mà phá vỡ hồn đạo khí con bé sẽ không thể sống được bao lâu đâu.
“Máu,… của mẹ”
Tuyết nhi trực tiếp giao tiếp với Hình Na, con bé muốn uống máu của mẹ nó để hoàn thành quá trình ngưng tụ
Nhìn thật sâu vào cặp mắt trong suốt và tinh khiết của Tuyết đế, lúc này nó đã có một cơ thể của đứa trẻ 6 tuổi, từ linh hồn của nó, cô cảm thấy cả hai có một khế ước nào đó thông qua trái tim của cả 2, chết tiệt, cô đánh cược vậy.
“Oành”
Dùng một tay đấm thẳng vào tảng kim loại đang bị nứt, cô đưa tay mình trước mặt Tuyết đế và nói
“Đây, con gái yêu, ráng mà uống, nhưng đừng uống hết máu của mẹ nhóc nhá”
Cắn chặt răng mà chịu đau đớn, Hình Na vẫn cố dùng một giọng trìu mến và không làm cho Tuyết nhi hoảng sợ, dù sao thì nó cũng không thật sự là Tuyết đế 70 vạn năm hoàn toàn, nó cũng mới chỉ là một đứa bé mới sinh ra đời mà thôi.
“Oàm”
Đưa hàm răng mình ra cắn vào tay Hình Na, Tuyết nhi hấp thu máu của Hình Na, đáng ngạc nhiên ở đây là nó không hấp thu bao nhiêu máu của cô cả, nó chỉ hút một ít và cơ thể Hình Tuyết hình thành một lớp sáng màu trắng xanh như màu của tuyết và băng.
Luồng sáng chói đến nỗi mắt Hình Na phải đau, Hình Na đột nhiên mất hết sức và gục ngã ngất dưới sàn, Song tử cũng vì thế mà trở về hình thái năng lượng trở về cơ thể Hình Na.
Căn phòng thí nghiệm đóng kín nay thành một bãi chiến trường hoang tàn, trong phòng chỉ còn lại 2 đứa bé đang gục ngã mà ngất đi, một lớn một nhỏ như hai chị em gái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.