Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 218: Sylveon ngủ say và rời đi




Biến mất khỏi bầu trời đêm rực rỡ, Sylvi trở thành một luồng sáng và rời khỏi tầm tay của Hình Na.
Khung cảnh một lần nữa xoay chuyển, tầm nhìn của Hình Na trở lại hang động tối đen, lại một lần cảm nhận bầu không khí ẩm ướt và khó chịu.
Không hiểu sao bây giờ cô lại thấy chán ghét khung cảnh này đến như vậy, cảm giác cô đơn và lẽ loi, cái bóng tối của sự cô độc và lẽ loi này làm cô phiền chán.
Cảm xúc vẫn chưa bình ổn, Hình Na để hai tay vẫn ôm chặt lấy lòng ngực mình, lúc nãy Sylvi đã ôm lấy cô ở đây, dù biết là không có gì, nhưng cô vẫn cảm nhận được hơi thở và sự ấm, bao dung của Sylvi.
“Đồ ngốc”
“Ngốc quá”
“Chị đã nói là không bao giờ bỏ em rồi cơ mà?”
“Tại sao em lại phải làm đến bước này cơ chứ”
“Đừng đi đâu mà”
“Chị sẽ đợi em, hãy về nhé”
“Hãy cùng chị nói chuyện với nhau, từng một chút một, chị sẽ lắng nghe tất cả”
“Đừng ngại mà bày tỏ tình cảm với chị”
“Chị hứa với em mà, chúng ta sẽ trở thành ngôi sao sáng nhất trên bầu trời kia phải không”
“Chị và em sẽ phải sáng hơn cả mặt trăng lẫn mặt trời, ngôi sao rực rỡ nhất trên hành tinh này”
Ngồi tại gốc, khu vực trống vắng không có bất cứ một sinh mệnh nào cả, cả Lan Vi lẫn Sylveon đều đi mất rồi.
Cung Song tử cũng biết rằng mình không nên làm phiền cô lúc này, chúng im lặng và trở lại cơ thể của Hình Na.
Dragonair thì mới sinh ra được khoảng hơn 1 năm, nhưng nó vẫn chưa hiểu biết chuyện gì đã xảy ra.
Cho đến khi mà mọi chuyện bình ổn trở lại, cảm xúc của Hình Na dần trở nên ổn định, cô đứng lên lau đi nước mắt và vỗ vào má mình hai phát thật đau để làm bản thân trở nên tĩnh táo hơn.
“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA”
Gào lên thật to cho quên đi toàn bộ nỗi sầu, cô thét lên bằng toàn bộ sức lực của mình, hành động bất ngờ của cô làm cho Dragonair và Cung song tử giật mình, chúng lập tức vội vàng hiện ra ngoài để xem Hình Na bị cái gì.
“Tini, tini??”

“Có chuyện gì sao Na tỷ?”
“Có ai bắt nạt chị sao, để tụi em xử cho”
Cả 3 người đều lập tức xuất hiện, Dragonair lập tức đề phòng nhìn môi trường xung quanh, nó cảnh giác mà coi chừng bảo vệ Hình Na.
Kể cả Kim tử và Ngân tử cũng hành động như mấy ông cụ non, đưa tay lên trán dò tìm xem cái gì đã làm cho Hình Na đột nhiên gào lên như vậy.
Nhìn thấy cả 3 đột ngột xuất hiện, chúng lo lắng cho cô nên đã lập tức lao ra bất chấp sự kêu gọi của Hình Na, có vẻ chúng thật sự rất quan tâm đến cô đến nỗi mất cả sự bình tĩnh, thấy hành động ngộ nghĩnh của cả 3 làm cô không tài nào nhịn cười được.
“Phụt, ha ha ha ha ha ha ha”
Hình Na ôm bụng cười quằn quại, cô cảm thấy chúng dễ thương quá, cảm ơn mấy nhóc, mấy nhóc làm chị cảm động lắm đấy.
“Na tỷ, làm sao vậy”
“Ti ni tini?”
“Chị bị làm sao vậy?
Cả 3 lo lắng nhìn lại về phía cô, nhưng Hình Na vẫn cứ thế ôm bụng nằm cười mãi, tuy không biết làm sao, nhưng 3 đứa nhỏ thở dài một hơi.
Mọi thứ có vẻ ổn rồi, không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng Hình Na tỷ có thể cười lại, chúng nó đã cảm thấy vui rồi.
Sau một hồi cười không dừng được, cuối cùng Hình Na cũng ngồi dậy, cô đưa tay lên lau nước mắt trên gương mặt mình, thật là, khóc cũng ra nước mắt, cười cũng ra nước mắt, trước giờ cô từng nghĩ rằng mình mạnh mẽ và kiên cường lắm cơ chứ.
Không ngờ chỉ một lần từ biệt mà cô lại khóc cười liên tục như con dở thế này, mày thật tệ quá Hình Na ạ, lại để cho các bé lo lắng cho mình nữa rồi.
“Lại đây nào, Kim tử, Ngân tử, Dragonair”
Giang vòng tay ra, Hình Na gọi cả 3 lại, hiếm khi thấy Hình Na nói như vậy, cả 3 lập tức vui vẻ tràn vào lòng của cô mà đòi âu yếm.
Chúng như đứa trẻ thiếu sót tình thương của mẹ, bám lấy Hình Na không buông, Dragonair thì hóa thành một cái vòng bao quanh cổ Hình Na lại một cách nhẹ nhàng, như muốn truyền hơi ấm của mình sang cho cô.
Kim tử và Ngân tử thì tiện lợi hơn, dù sao chúng cũng có hình thái loài người, chúng trực tiếp tiến vào lòng của Hình Na mà ôm ấp không buông.
“Nè, mấy đứa, từ giờ trở đi hãy ở bên ngoài luôn nhé, không cần trở về trong cơ thể chị đâu!”
Hình Na thoải mái cười, cô xoa đầu mấy đứa và nói chuyện một cách nhẹ nhàng, Dragonair thì thoải mái gật đầu, nó muốn được ra ngoài nhiều và nói chuyện với tỷ tỷ thế này mãi cơ.
“Thật chứ, Na tỷ”
“Thiệt hông?”
Cung Song tử bất ngờ lắm, xem ra sự biến mất của Sylveon đã làm Hình Na thay đổi lối suy nghĩ của mình, cô muốn dành nhiều thời gian cho các tiểu đồng bọn của mình.
“Ừm”
Gật gật đầu, cô đứng dậy và thay đổi cơ thể mình sang Dragonair hình thái, miễn là cô không sử dụng võ hồn nhập thể, Dragonair vẫn có thể ở hình thái sinh mệnh thể bên ngoài.
“Kim tử, ngân tử, hai đứa có thể hóa thành một đứa bé loài người được không?”
Hình Na hỏi thử xem hai đứa có thể làm được không, bình thường thì chúng có sao chép và hoán diện bất cứ ai mà nó gặp, nhưng nếu để chúng trở thành một con người mà đi cùng với cô hay không đây?
“Được, vậy bọn em lấy Na tỷ hình dạng mà bắt chước nhé”
“Quá đơn giản”
Cung Song tử giơ tay lên, Kim tử và Ngân tử ôm lấy nhau và trở thành một cậu nhóc shouta tầm chừng 10 tuổi, khuôn mặt khá giống hình dạng của Hình Na ở trạng thái Sylveon, có vẻ chúng bắt chước khuôn mặt của cô.
“Hửm? Nếu mà bọn em bắt chước hình thái của chị, vậy có thể bắt chước cả võ hồn của chị luôn sao?”
Hình Na lập tức nắm bắt vấn đề, nếu bọn nó bắt chước được Sylveon hình thể, vậy bọn chúng có thể bắt chước luôn cả Sylveon võ hồn luôn không?
“Không được Na tỷ, chúng em chỉ có thể sao chép võ hồn bình thường thôi, võ hồn của chị bọn em làm không được, thay vào đó em sao chép võ hồn của cậu nhóc Hoắc Vũ Hạo mà bọn em gặp được ở Minh Đức Đường, võ hồn và hồn kỹ của cậu ta khá thú vị, vậy nên em sao chép luôn”
Vì trong cùng một cơ thể, cả Kim tử và Ngân tử trả lời cùng nhau, bây giờ gọi chung bọn nhóc là Song tử luôn cũng được, vì vốn bọn chúng là một thể cơ mà.
“Bắt chước võ hồn của Hoắc Vũ Hạo sao? Lợi hại đấy!”
Hình Na ngạc nhiên, không ngờ 2 đứa nhóc này bắt chước ai không bắt, ai dè bọn chúng lại bắt chước võ hồn của Hoắc Vũ Hạo mới đau chứ.
“Phù, chúng ta tiếp tục kiếm kim loại hiếm thôi, chúng ta đã ở trong đây quá lâu rồi đấy, Song tử, đây là trữ vật hồn đạo khí, em giúp chị bỏ kim loại vào đây, Dragonair, em giúp chị vận chuyển mang vác kim loại nhé”
“Tini tini”
“Đã rõ”
Cả 3 nhất trí tiếp nhận công việc, bọn họ lập tức rời khỏi hang động, trước khi đi Hình Na còn quay lại lưu luyến nhìn một chút về phía hang động, rốt cuộc là Sylvi đã đi đâu và khi nào thì em ấy sẽ trở về nhỉ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.