Một cảnh tượng hoang tàn và đầy xinh đẹp, xác chết chất thành đống, máu chảy thành sông, cả khu rừng bị nhiễm bởi huyết khí của bầy Ngân Lang và 3 con vạn năm Kim Lang đầu đàn.
Đứng sừng sững ở ngay chính giữa chính là một con robot hình người, hay nói đúng hơn là một con người được trang bị vũ trang hồn đạo khí toàn thân bó sát lấy cơ thể.
Tay của Hình Na đang cầm lấy thanh đao làm bằng kim loại hiếm, một loại hồn đạo khí cấp 7 khác có công dụng như kiếm laze nhưng hoạt tính của nó mạnh hơn nhiều, và cơ sở cấu tạo của nó lại là kim loại thực chất chứ không phải là quang nguyên tố như laze, đó là sự khác biệt lớn về bản chất.
Thứ làm nỗi bật Hình Na ở đây không phải là thanh đao, mà là máu rơi ra từng giọt trên thân đao, bàn tay của Hình Na nhuốm máu của bầy hồn thú Cảnh dương sơn mạch.
Hơn 100 con ngàn năm hồn thú và 3 con vạn năm hồn thú, tất cả đều nằm bỏ xác tại đây, một đêm trôi qua thật dài và đã có biết bao nhiêu sinh linh hiến mạng cho sự nghiệp nuôi Tuyết đế nhân tạo của Hình Na.
“Được rồi, thu nhặt đám xác này thôi”
Tạm thời thì xung quanh đây không có con hồn thú nào khác, đống xác này đủ để cô sử dụng trong một thời gian dài rồi, không nên tham lam và đi săn giết nữa, nhưng mà tất nhiên là con nào dám cản đường cô thì cô cứ chém thôi.
Đem hết đám xác nhét vào trữ vật giới, một lượng không gian lớn bị chèn vào, đã có một số trữ vật giới nhét đầy với các đồ vật cần thiết của Hình Na, không nói gì chứ thật chất chuyến đi này Hình Na đã thu nhập được rất là nhiều tài nguyên.
Đáng lý ra thì giờ cô cũng có thể về được rồi, nhưng mà vừa mới đi có 2 hôm mà về liền thì lãng phí công sức cô ra ngoài đây quá, nhìn về phía khu rừng, còn rất nhiều nơi mà cô chưa khám phá và khai thác tài nguyên, bây giờ mà về thì lỡ trong quá trình nghiên cứu cần thêm thì lại phải chạy ra một lần nữa sao?
Tốt nhất là kiếm càng nhiều càng tốt, Dù sao nơi đây cũng không phải là đất nước của cô, đây cũng không phải là học viện Sử Lai Khắc, tài nguyên ở đây lại là miễn phí, mắc cớ sao cô lại phải tiết kiệm cho đất nước đối phương chứ?
“Bản đồ”
Một lần nữa triệu hồi bản đồ ra, trong khi vừa xem xét khu vực khai thác kim loại tốt tiếp theo, Hình Na vừa nhặt xác bỏ vào, có quá nhiều cái xác và đồ vật có tác dụng, cùng lắm không xài được thì đem đi bán, dù sao thì có cũng hơn không.
Phạm vi cách xa cô không quá nhiều là hướng nam, 7 km, tại đấy có một khối kim loại khá to đấy, sóng trả về hồn đạo khí của cô thấy rằng đó là một khối kim loại khổng lồ.
“Được rồi, quyết định là nó đi”
Nhìn lại về phía dưới đất, toàn bộ cô đã thu nhặt xong, mất cả một đêm để hoàn thành xong cái đống này, thậm trí nhìn lên trời đi, trăng đã khuất đi và mặt trời lại lên cao, ánh sáng chói vào mắt cô làm Hình Na cảm thấy hơi khó chịu
Liên tục sống về đêm là Hình Na không thích mặt trời cho lắm, dù có kính che phủ nhưng công nghệ của cô không được lắp đặt hệ thống phản ánh sáng, chết thật, chắc sau này phải cải thiện lại cái máy móc này lần nữa mới được.
“Về phòng thí nghiệm phải cải thiện lại ngay”
Đưa tay lên chạm chạm vào góc bên của mặt kính, một chuỗi số liệu hiện lên như một cái PC – Máy tính cá nhân xuất hiện trước mặt Hình Na, điều chỉnh lại độ sáng của kính để tránh làm cho cô cảm thấy khó chịu, nếu một ngày nào đó mà cô gặp kẻ thù sử dụng skill phát quang thì nó có thể làm cô mờ mắt trong một giai đoạn đấy.
“Tinh linh cánh + phản động lực hệ thống khởi động”
Xuất hiện sau lưng cặp cánh màu xanh dương đặc trưng cho giới tinh linh, hai chân và hai tay của cô xuất hiện các lỗ khí, nó chính là các yếu tố chính để Hình Na có thể bay được với tốc độ cực cao.
Đối với một người đã có cánh như Hình Na, việc tái tạo lại một đôi cánh khác là ngu xuẩn, thay vì làm một đôi cánh giả bằng máy để bay, cô đã làm một hệ thống hỗ trợ cho đôi cánh của cô để mình bay nhanh hơn, đây đơn giản là tạo ra các điều kiện và áp lực giúp thuận tiện hơn trong quá trình điều khiển hướng gió.
Rời khỏi vị trí hiện tại, nhắm tới phía nam, ngay dưới chân cô dường như không xuất hiện bất cứ hồn thú nào trong phạm vi từ 4 đến 5 cây số cả, có lẽ là vì dư chấn ngày hôm qua làm cho các hồn thú ở đây cảm thấy hoảng sợ.
“Tín hiệu ngày càng mạnh, đến nơi rồi?”
Bay theo hướng mà sóng nhận được càng nhiều, Hình Na hạ cánh xuống tại nơi có một tảng kim loại ngọc lục bích cực lớn, Bích Ngọc Kim Cương, quá tuyệt vời, hơn nữa còn là một khối to như vậy?
“Thật là kỳ lạ, một kim loại tốt như vậy mà xung quanh lại không có hồn thú bảo vệ sao?”
Hình Na liếc nhìn xung quanh, không có hình bóng của hồn thú nào hết, kể cả bật Tinh linh nhãn hay hệ thống vũ trang toàn thân thì cũng không có dấu hiệu hồn lực hay sinh mệnh.
“Chậc, trước tiên thì cứ thu nhặt miếng kim loại này cái đã”
Hơi nhíu mày, cô chỉ cảm thấy vấn đề này hơi bất thường mà thôi, không có cảm nhận nguy hiểm được đề ra, hoặc là nói, chưa có nguy hiểm khí tức ở đủ gần mà cô có thể cảm nhận được.
Lại một lần nữa dễ dàng lấy được một tảng kim loại hiếm vào trong trữ vật khí, xung quanh thật sự là không có hồn thú canh giữ ư? Sao lại im ắng đến vậy?
“Viaaaaaaa”
“Viaaaaaaaaaa”
Đột nhiên âm thanh phát lên từ cơ thể làm cô thay đổi hướng chú ý! Sylveon? Bé cưng này đang làm gì vậy
“Ra đây đi Sylveon”
Một tinh linh hình tiểu khuyên với một cái nơ xinh xắn ở giữa cô, một cái ở trên tai trái, cơ thể màu trắng hồng xinh đẹp với cặp mắt màu xanh dương xuất hiện trước mặt Hình Na.
Đây là lần đầu tiên cô triệu hồi võ hồn với hình thái sinh mệnh thể trong khi bản thân đang dùng một võ hồn khác như vậy đó, không ngờ Sylveon lần này lại tự chủ động kêu cô gọi ra? Rốt cuộc là có chuyện gì sao?
“Viaa”
“Via viaaaaa”
Sylveon dường như có điều gì muốn nói, nhưng thực chất là cô không tài nào hiểu rõ được ý nghĩ của nó, vì có liên kết nên cô chỉ biết đại khái là nó muốn đi đến một nơi nào đó, và nó muốn cô cùng đi ư?
Chẳng lẽ vấn đề này liên quan tới việc một khối kim loại siêu hiếm như thế này lại không có hồn thú canh giữ.
Tốt nhất là cô vẫn đi theo Sylveon đi, dù sao thì cô cũng không cảm thấy nguy hiểm, hơn nữa đồng bọn của cô Sylveon lâu lắm mới có một lần nhờ vả, làm sao mà cô có thể từ chối bé đó được.
“Đi thôi, Sylveon, dẫn ta tới nơi mà ngươi muốn tới”
Hình Na gật gật đầu, cô đồng ý đi theo Sylveon, cô bé tinh linh khuyển thấy vậy mừng rỡ cũng gật đầu theo, xong nó xoay đầu bỏ đi theo một phương hướng khác, mỗi bước nhảy của Sylveon dẫm lên là một chùm hoa xuất hiện, các loài côn trùng nhỏ bị những đóa này hấp dẫn, hoàn toàn khác với bàn tay đầy máu của Hình Na, Sylveon lại như nữ thần tự nhiên bảo vệ cây cối, nơi nó đi qua sinh mệnh khí tức tràn trề