Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 210: Chém giết hồn thú




Tiếp tục quá trình thu thập kim loại, trong thời gian này cô cũng đã thu thập được rất nhiều thảo dược thích ý, tạm thời thì cô cũng chưa cần giết mấy con hồn thú lắm, tạm thời mặc kệ chúng ra.
Đi từ nơi này qua nơi khác, đã có hơn 10 vị trí bị cô nhét kim loại vào túi, một lượng kim loại đủ lớn, so với việc mà các thợ đào làm thì công suất cô thực hiện cao hơn nhiều.
Nhét thảo dược đầy bao, trên đường cũng có một vài con ngàn năm hồn thú xuất hiện, nhưng cô đã lập tức xử lý.
“Không ngờ bên này hồn thú lại mạnh bạo đến vậy, ha ha”
Thông thường thì ở bên Tinh Đấu Đại Sâm Lâm đều dựa vào khí tức mà phán đoán đối thủ, nếu gặp người có khí tức quá mạnh thì bọn chúng sẽ xoay đầu bỏ trốn mà không lựa chọn tấn công
Ngược lại hoàn toàn khi ở Nhật Nguyệt đế quốc, đám hồn thú ở đây có vẻ cắn kim loại nhiều quá nên đầu óc không minh mẫn rồi, cô không đi tìm bọn chúng mà bọn chúng tự tìm tới cô?
Thật thú vị, cô thích bọn thú dễ thương này rồi đó.
“Hồn thú này hẵn là 6 nguyên tố Ngân Lang, một loại hồn thú thường gặp ở Cảnh Dương sơn mạch, nhưng mà mới tu vi ngàn năm? Không ngờ gan lại to đến như vậy!”
Nhìn vào và phán đoán loại hình hồn thú, có vẻ hồn thú nhiều nguyên tố là đáng sợ với nhiều người, nhưng với cô thì nguyên tố chả đóng vai trò gì nhiều lắm, chủ yếu cách vận dụng nguyên tố mà nó có như thế nào mới là điều quan trọng thôi.
“Gàoooo”
Con Ngân lang nhìn cô bằng cặp mắt khát máu, nó dường như đang đánh giá cô như vật thể lạ và chuẩn bị lao vào tấn công.
Lý do vì sao mà con Ngân lang này lại nghĩ rằng cô là vật thể lạ mà không phải là một miếng mồi ngon thì,… cơ thể giờ của cô được bọc toàn bộ bằng kim loại lạ, thậm chí còn di chuyển được, làm sao mà một con hồn thú bình thường lại thèm đi ăn thứ này cơ chứ?
“Á rà ~, bé cưng vội vàng muốn chết vậy sao?”
Không cần phải giữ thái độ nữ hoàng băng giá như ở trong học viện, hiện tại ở ngoài đây cũng không ai thấy cô hay quen biết cô, chả cần phải kiệm lời gì cả.
Cô nhìn con ngân lang như một loại vật ngu xuẩn không biết tự đánh giá mình với bản thân, bộ cứ cắn kim loại rồi là có thể bất chấp thiên hạ sao?

“Hửm? Đây là …?”
Bỏ qua con hồn thú ngàn năm ngân lang đang ở phía trước mặt cô, cô cảm nhận được nhiều khí tức khác thú vị hơn nữa cơ, có 7 con vạn năm kim lang và hơn 100 con ngàn năm ngân lang, má mẹ ơi, hồn thú đâu mà lắm vậy.
Cảm nhận được khí tức của bầy hồn thú làm Hình Na dừng lại một chút, con Ngân lang trước mặt cô thấy vậy lập tức tranh cơ hội cô đang sơ hở mà lao lên, há hàm răng ra đầy lửa trong mồm, cơ thể lại bốc lên hào quang 2 màu trắng đen tượng trưng cho quang minh và hắc ám nguyên tố.
Đây chính là lợi thế của một con hồn thú có 6 nguyên tố, nó được quyền lựa chọn và sử dụng các loại nguyên tố thích hợp và tùy chọn nó một cách thích ý.
“Gàoooo”
Con ngàn năm hồn thú vồ vào người cô, trong khi đó Hình Na vẫn đang hướng tầm nhìn của mình vào bầy hồn thú ngàn năm và vạn năm đang rình rập phía ngoài kia, cô không quá quan tâm đến con hồn thú trước mặt.
“Xoẹt”
Không cần Hình Na chiến đấu, hệ thống tự động phòng hộ được kích hoạt ngay lập tức, một con dao như cái lưỡi hái xuất hiện sau lưng của Hình Na, tổng cộng là có 8 lưỡi hái như những cái chân của con nhện vậy.
Thực chất nó chỉ có tác dụng là bảo vệ cơ thể Hình Na thôi, nhưng do đối thủ của Hình Na lại chỉ là một con ngàn năm hồn thú, nó thậm chí còn không chịu nỗi hợp kim của hồn đạo khí cấp 7 cường lực.
Vì vậy, dù không có mục đích tấn công, con ngàn năm hồn thú vẫn bị đâm xuyên qua cơ thể bởi 8 cái lưỡi hái chân nhện thành 8 cái lỗ trên người con hồn thú.
“Ồ, chết luôn à, tiện vậy”
Đến lúc này Hình Na mới quay lại để ý đến con ngàn năm hồn thú, thay vì tập trung vào con ngàn năm hồn thú này, cô cần một lượng dinh dưỡng và tế bào khổng lồ để làm thức ăn cho Tuyết đế, bầy hồn thú này có lẽ là do còn ngàn năm hồn thú này kêu đến.
Cứ như là rưới nước và ngày khô hạn, chết tiệt, cô vui quá, bắt hết đám hồn thú này đem về chắc cũng đã đủ nuôi dưỡng Tuyết đế một phần lớn rồi, toàn bộ bọn chúng, một con cô cũng sẽ không để thoát đâu.
“Mà, xác con ngàn năm hồn thú này, cũng không nên bỏ phí”
Tiện tay cầm lên cơ thể bị đâm thành 8 cái lỗ, cơ thể nó hiện lên một cái hồn hoàn màu tím tượng trưng cho ngàn năm, vứt cái xác này vào trong trữ vật nhẫn, cô lập tức rời đi, vừa bước đi vừa tập trung vào sự chú ý của bọn hồn thú.
Việc cô vừa giết chết một con ngàn năm hồn thú đã làm bọn chúng tức giận, nhưng loài sói là một loại động vật săn mồi theo bầy đàn và hoạt động vào buổi tối, cứ từng bước cô đi, tầm nhìn của bọn chúng cũng di chuyển theo cô từng bước, từng bước một, thật là,… mấy chú sói này đáng yêu không chịu nỗi aaaaa!!!
Hình Na cười lạnh nhìn bọn chúng đang rình mò cô, như một thiếu nữ ngây thơ trong sáng, cô lập tức giả ngu không quan tâm đến bọn chúng, tiếp tục công cuộc đi đào khoáng kim loại, lần này cô không đi quá xa mà chỉ là đi theo hướng di chuyển bọn chúng mong muốn.
Muốn bắt cô? Để xem ai là thợ săn còn ai là con mồi nhé, mấy bé sói đáng yêu.
Một ngày trôi qua, cho đến khi đêm gần đến, tinh linh lực và tinh tú trở nên cực kỳ dồi dào, cô trực tiếp sử dụng Thunder để nạp lại năng lượng cho ngày hôm nay, nếu bình thường thì cô sẽ nạp năng lượng theo cách bình thường, nhưng mà có một lũ sói đang rình mò như vậy, cô cũng thấy “ngại” a!
“Được rồi, nên chuẩn bị để chào đón các vị khách đến dùng bữa chứ nhỉ?”
Đưa tầm mắt lên nhìn về phía bầy Ngân lang và Kim lang, tại dưới một góc nhìn không thấy, cặp mắt của Hình Na đột nhiên trở thành màu lưu ly và có ánh máu lóe qua, đây sẽ là một đêm dài và đáng nhớ đấy!!
Chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng cho bữa tiệc tối, quay trở lại một gốc cây, Hình Na ngồi xuống nằm nghỉ ngơi cho đến khi mặt trời tối hẵn, ánh trăng đi lên, và tiếng sói báo động cho cuộc đi săn bắt đầu
“Húuuuuuuuuuuuuuu”
“Húuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu”
“Ha ha, húuuu à?”
Liếm lấy khóe môi của mình, một âm thanh cực kỳ dễ thương và đầy khả ái đấy, đến đây nào các cục cưng của chị!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.