Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 2: Trọng sinh vào Đấu La Đại Lục




Từ trong màn đêm thức tĩnh, Hình Na muốn mở mắt dậy nhưng không thể, lúc này đây cô như bị một cái gì đó bọc bản thân lại, nơi thân mình như có một sợi dây kéo dài từ bụng cô ra. Xung quanh toàn là nước, không, là một chất dịch gì đó nhưng cơ thể của cô không hề từ chối nó.
- Loạc xoạc, loạc xoạc ( tiếng của Hình Na cựa quậy, tính mở miệng nói)
Hình Na đang muốn thốt lên ngạc nhiên, đây là đâu, nơi này là nơi nào, không phải phòng trọ của mình sao? sao tự nhiên mình lại ở đây rồi?
Vô vàn câu hỏi trong đầu Hình Na hình thành, cô muốn biết bản thân mình đang ở đâu nhưng mắt cô không thể mở, tai cô lại không nghe thấy gì, cô muốn mở miệng nói thì lại không phát ra được thanh âm, chỉ có thể vùng vẩy, cố tiến về phía trước.
Khi cô va vào một bức tường, cô đoán vậy, cô có thể cảm nhận được đầu bên kia bức tường, đang có ai cũng áp mặt vào nó giống cô, rồi bên tai cô thỉnh thoảng nghe được một số thanh âm, tuy không rõ ràng nhưng cô nghe thấy được.
- Lão công, bảo bối của chúng ta nó đạp kìa
- Gyahaha, phu nhân, ráng chịu đứng một chút, bảo bối có đạp mới chứng tỏ rằng hắn rất khỏe mạnh a. Sau này ra đời nếu là trai chắc chắn sẽ trở thành chí tôn cường giả, là nữ cũng sẽ là thiên chi kiêu nữ à nha
- Mồ, lão công thật là, A, anh nghe này, bảo bồi lại đạp này
Đúng vậy, đây chính là một thế giới khác, Hình Na, nữ nhân vật chính của chúng ta được trọng sinh thành một thai nhi trong bụng mẹ và hai người đang nói chính là cha mẹ của nàng.
Cha nàng là Hình Thiên, mẹ nàng là Vũ Ngọc, 2 người là người dân trong một trấn nhỏ thuộc Tinh La đế quốc, một trong 3 đế quốc nằm trong Đấu La Đại Lục. Tinh La đế quốc, Thiên đấu đế quốc và Nhật Nguyệt đế quốc.
Khi Hình Na nghe loáng thoáng qua cuộc đối thoại của 2 người dường như có vẻ là cha mẹ của mình, cô nhận ra hoàn cảnh của bản thân chắc là bị biến thành một thai nhi rồi, nên mới không mở mắt ra được, còn sợi dây ở bụng thì chắc là dây rốn.
Còn chưa kịp suy nghỉ lý do vì sao bản thân lại trọng sinh tới nơi đây, một cơn buồn ngủ đã đánh dập vào đầu cô, tinh thần cô nặng trĩu, do thân là một thai nhi chưa ra đời, Hình Na còn chưa đủ khỏe mạnh, cô cần phải ngủ để hồi phục lại sức khỏe, không còn nghỉ ngợi được gì, cô chìm vào giấc ngủ.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, trong cái không cái tối thui, mà thực chất là cô còn chưa mở mắt được, Hình Na không cảm nhận được thời gian trôi qua, nhưng lúc này cô biết được mình sắp ra đời.
Một lực đẩy từ trong mà ra, cô di chuyển theo hướng của nó, đầu cô hướng ra ngoài. Như có một đôi bàn tay nào đó chạm lấy cô, thân thể cảm giác được ai đó nhấc bổng. Ắt hẳn lúc này cô đã ra đời rồi.
Chưa kịp mở mắt quan sát, cơ thể cô chưa quen thuộc với môi trường bên ngoài, Hình Na rùng mình la hét.
- Oa oa oa, oe oe oe…
Hình Na la lên không ngứt, phát ra lại là tiếng khóc của trẻ con, trong khi đó Vũ Ngọc – mẹ cô thì trong có vẻ hạnh phúc vì nghe thấy tiếng cô khóc – điều đó chứng tỏ con cô sinh ra khỏe mạnh, bà nhìn vào bà vú rồi nói:

- Cho ta xem hài tử của ta nào
- Vâng thưa phu nhân, là một tiểu thư xinh xắn ạ, xin chúc mừng phu nhân.
Vũ Ngọc cười mỉm hạnh phúc, ôm Hình Na vào lòng rồi khẻ thầm thì.
- Hảo hài tử, ta là mẹ của con đây
Cảm nhận mình được ôm chặt vào lòng, thật ấm áp, Hình Na lập tức dừng lại cơn la hét của mình, cố gắng tiến tới mẹ, như muốn nhận lấy thêm sự ấm áp này.
Ngay lúc này, ngoài cửa bị đập văng, một người đàn ông lao tới vội vả rồi hỏi:
- Vũ Ngọc, nàng có sao không? còn con, con chúng ta đâu rồi? là trai hay là gái?
- Ta không sao, chàng đừng vội, kẻo dọa bảo bối của chúng ta bây giờ, bảo bối là nữ nhi, thật là xinh đẹp, chàng mau đặt danh tự cho bảo bối đi
Hình Thiên cố gắng kiềm chế cảm xúc bản thân sao cho bình tĩnh, ông bế Hình Na lên và nói:
- Hảo, bảo bối nhi của chúng ta quả nhiên là xinh đẹp, vừa giống nét thùy mị của nàng lại có chí khí của ta, sau này chắc chắn sẽ trở thành một hồn sư mạnh mẽ.
- Vậy chúng ta đặt cho nàng một cái tên đi, Na, đúng rồi là Na, họ Hình tên Na, vừa kế thừa điểm tốt của chúng ta, vừa hi vọng bảo bối sau này sẽ trở thành một hồn sư vĩ đại.
- Hay, hay, tên hay, vậy bảo bối sau này sẽ gọi là Hình Na nha.
Hình Na ngạc nhiên khi nghe thấy tên mình, thật trùng hợp khi tên của 2 người giống nhau, có lẽ định mệnh đã sắp đặt cho cô tới thế giới này. Tuy đọc không nhiều thể loại trọng sinh, xuyên không nhưng cô biết, hầu như được sống lại một lần nữa tại thế giới khác gần như không có khả năng trở lại thế giới cũ.
Thay vì tiếc nuối, hối hận quá nhiều, cô nên cố gắng dung nhập và sống tốt trong thế giới mới này.
“Xin lỗi ba mẹ, con gái bất hiểu, không thể phụng dưỡng ba mẹ, nay con sống ở một thế giới mới, một nơi hoàn toàn xa lạ, con sẽ sống thật tự hào để không bao giờ phải nuối tiếc, con sẽ yêu quý thân nhân của con nơi đây, sẽ cố gắng hết mình trong mọi chuyện.”
Tự nhẫm trong đầu mình, Hình Na gửi gắm những nhớ nhung trong từng ngôn từ cô nhẫm, rồi cố gắng sống thật tốt tại nơi mới này. Cô hơi tiếc vì không thể mang theo game Pokemon cùng xuyên qua, không biết nơi này có phải Pokemon thế giới không nữa, nhớ không nhầm thì trước khi xuyên cô đang chơi game Pokemon online cơ mà.
Dòng suy nghĩ của cô chẳng kéo dài được bao lâu thì cơn buồn ngủ lại kéo đến, làm trẻ con đến khổ, nhu cầu ngủ một ngày quá nhiều, cô còn chưa kịp làm gì thì lại lăn đùng ra ngủ tiếp.
--------
Thời gian thấm thoát trôi qua, tính tới bây giờ cô xuyên qua đây cũng đã gần 6 năm trời, cô nhận ra nơi đây không phải là Pokemon thế giới gì hết, đây là một nơi gọi là Đấu La Đại Lục, nơi đây không có ma pháp, không có đấu khí, cũng không có võ thuật, chỉ có duy nhất một thứ gọi là Vũ Hồn.
Trẻ em nơi đây khi lên 6 tuổi sẽ giác tỉnh vũ hồn. Vũ hồn chia làm 2 loại là Khí võ hồn và Thú võ hồn, ngoài ra còn có một loại võ hồn nữa là Bản thể võ hồn. Vũ hồn giác tỉnh rất ít người sẽ có hồn lực, nếu có hồn lực thì sẽ có thể tu luyện trở thành hồn sư.
Hồn lực thức tỉnh từ cấp 1 – cấp 10, cấp 10 là tiên thiên mãn hồn lực. Thức tỉnh hồn lực đẳng cấp càng cao thì tiềm năng càng lớn, lớp nhất là cấp 10, có thể trực tiếp hấp thu một cái hồn hoàn để trở thành hồn sĩ.
Từ cấp 0 tới cấp 10 là Hồn Sĩ, cấp 11 tới cấp 20 là Hồn Sư, cứ mỗi mười cấp thì tăng lên một cái danh xưng, sau Hồn Sư là Đại Hồn Sư, Hồn Tôn, Hồn Tông, Hồn Vương, Hồn Đế, Hồn Thánh, Hồn Đấu La, tầng cao nhất là Cửu Hoàn Phong Hào Đấu La.
Ba của cô, Hình Thiên là một cái Hồn tôn, vũ hồn là một thanh Bạc Kiếm, cấp 33.
Mẹ cô Vũ Ngọc là một cái Đại hồn Sư cấp 28, thú võ hồn là một con Hồng Thủy Ngư.
Có ba và mẹ là hồn sư nên Hình Na khá rõ ràng về thế giới và đẳng cấp nơi này. Đây là một nơi tôn vinh vũ lực, kẻ mạnh là vua, kẻ thua là giặc. Cũng không khác gì trái đất hết, khác ở đây là nó thể hiện một cách rõ rệt hơn, ít bị kiềm chế hơn và có thể sở hữu được những sức mạnh khó tin có thể lay trời chuyển đất.
Sống với hình hài của một đứa bé gần 6 năm trời, Hình Na cũng không có làm được điều gì đặc biệt, cô cứ như một đứa bé bình thường hết ăn nằm lại ngủ. Lâu lâu lại vểnh tai lên nghe ba mẹ cô nói chuyện, hấp thu được cái gì thì hấp.
- Haaizzz, cứ tưởng xuyên qua bản thân phải được bàn tay vàng hay gì gì chứ
Hình Na than thở, chí ít cho cô xuyên qua đây thì phải giúp cô sống thoải mái chút chớ, mà thôi, không có bàn tay vàng thì không có, cô cũng không tin cô không thể trở thành một cường giả được.
- Kiếp trước sống bơ vơ không có mục đích, luôn phải cúi đầu nghe người khác, kiếp này ta muốn sống thật tốt, không cần bá giả thiên hạ, chỉ cần sống thoải mái, bảo vệ người thân và gia đình là được
Hình Na nói và tự nhủ với bản thân như vậy. Nói xong những lời cao to, đầy hào hùng vậy xong, cô lập tức thay đồ, mang dép đi chơi với mấy đứa bạn hàng xóm như một con nhóc thật sự. Thật chẳng biết cô đã bao nhiêu tuổi rồi ==”, tính cả kiếp trước cô chắc phải gần một bà già 30 tuổi, giờ lại đi chơi với đám nhóc chỉ tầm 5-7 tuổi nít ranh còn chảy nước mũi.
Có lẽ Hình Na đang cố quên đi nỗi nhớ kiếp trước, muốn sống hết mình trong thế giới này. Cô đang cố gắng hòa nhập với lũ trẻ và giờ Hình Na đang ngước nhìn lên bầu trời.
- Còn 2 tháng nữa là ta tròn 6 tuổi, có thể giác tỉnh vũ hồn, 2 tháng nữa là ta sẽ trở một hồn sư, 2 tháng nữa thế giới của ta sẽ bắt đầu.
Hình Na tự nhẫm điều đó và chờ đợi thời gian trôi qua, lúc này cô chưa đầy 6 tuổi, là một con nhóc vô dụng chưa làm được điều gì. Nhưng sau này, chưa ai nói trước được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.