Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 192: Tiến nhập Nhật Nguyệt, ngự tỷ Thiên Lam




Một lần nữa cất cánh bay trở về, quá trình này Hình Na vẫn tiếp tục bị Huyền lão bế lên như con nhóc, vì để không mất hình tượng, Sylveon hình một lần nữa triển lộ, thật sự thì khung cảnh một ngự tỷ quyến rũ bị một lão già bế đi, cô rất khó có thể chấp nhận được a, mặc dù khi Huyền lão sử dụng võ hồn chân thân thì đúng là max đẹp trai thật.
Chặng đường dài 3 ngày 3 đêm, cuối cùng thì Huyền lão và Hình Na đã có thể trở về Sử Lai Khắc học viện đúng hạn, đến tới nơi rồi thì cô mới thay đổi hình thái lại một lần nữa.
“Dratini hình thái, triển khai”
Mái tóc dài đung đưa trong gió, cặp mắt lưu ly giống như cặp mắt của Eim, bây giờ Hình Na trông không khác gì mấy so với Eim và Alvis cho lắm, nếu để Hình Na có thêm mái tóc màu vàng kim, có khi người khác nhìn vào sẽ tưởng cả 3 là 3 anh chị em sinh đôi mất.
“Hầy, thật là mệt mỏi, xương của lão già ta mòn hết rồi, nghỉ ngơi nghỉ ngơi”
Huyền lão thở dài, mất 5 tháng chờ đợi con nhỏ này thức tỉnh võ hồn thứ 2, còn phải đi săn mười vạn năm hồn hoàn cho Hình Na nữa, ông thật là mệt mỏi a.
“Hì hì, Huyền lão, yêu cầu của con, nhờ người!”
Hình Na cũng không cản ông lại làm gì, trước khi đi cô còn tạo dáng vẻ đáng yêu vẫy vẫy tay, mồm thì không ngừng nhắc nhở quên yêu cầu của cô.
“Được rồi, thật là, nhóc con phiền phức”
Gật gật đầu, lấy ra bình rượu hồ lô, Huyền lão lập tức phóng lên và rời đi, để lại một mình cô tại trong nội viện.
Tuy hơi bất tiện khi trong trạng thái ngự tỷ này, không một ai có thể nhận ra thân phận của cô, mà cô cũng không muốn lộ thân phận thật sự của mình ra cho bất cứ ai biết, tiến về ký túc xá nữ, không chào hỏi với vị lão sư cai quản.
Hình Na tỏ vẻ nữ hoàng lạnh lùng băng giá, đưa tay vuốt mái tóc, khuôn mặt xinh đẹp nhưng lại lạnh nhạt, cặp mắt sắc bén quyến rũ nhưng lại cực kỳ cấm dục, đôi mắt như thể muốn nói, “tụi thấp hèn các ngươi, tránh xa ta ra một chút”
Vì có thẻ thân phận là nội viện học viên, không phải trường hợp bắt buộc lắm thì cũng không ai đi quản Hình Na làm gì, tại đây có biết bao nhiêu là cường giả cấp cao, một con nhỏ trông như mới 16 17 tuổi thì làm được gì.
“Aaa~, về rồi”
Đưa chìa khóa lên đút vào cửa, Hình Na quay lại phòng của mình, đóng cửa lại và triệu hồi toàn bộ các đồng bạn hiện tại của cô
“Sylveon, Dratini, Ngân tử và Kim tử, các ngươi làm quen với nhau nhé!”

Toàn bộ các người bạn của cô đều xuất hiện, họ là những người đồng hành cùng cô trong suốt chặng đường dài, nhất là Sylveon, biết bao nhiêu nguy hiểm và khó khăn mà cô và nó đã trải qua cùng nhau.
Từ khi Sylveon còn là Eevee, cho đến khi cảm xúc của hai thấu hiểu lẫn nhau và Eevee trở thành Sylveon, không biết bao nhiêu bước ngoặc sinh tử mà họ phải đối đầu, dù khó khăn và vất vả, nhưng mà, một ngày nào đó cô sẽ đứng trên đỉnh cao của toàn bộ đại lục này, cô phải cố lên, cố hơn nữa, cô nhất quyết sẽ không thua bất cứ ai đâu!
Để các hồn thú và 12 cung hoàng đạo nói chuyện với nhau, đưa tay ra và nắm chặt lại, Hình Na nhớ về toàn bộ những cung bậc cảm xúc mà cô đã từng cảm nhận, bước vào phòng tắm, để dòng nước ấm chảy lên người mình.
“Ta, tuyệt đối sẽ mạnh hơn”
Nhìn vào hình bóng của mình trên gương, cặp mắt kiên cường màu lưu ly như màu mắt của Eim và Alvis, câu nói này như thể rằng cô đang tự hứa với bản thân, mà nó cũng như thể cô đang hứa với những người thân quan trọng đối với bản thân cô vậy.
Tắm rửa xong, Hình Na đánh một giấc ngủ thật sâu, sắp tới cô phải đi tới và sống tại một nơi toàn bộ là kẻ địch, ngay bây giờ, cô cần thả lỏng thật sâu hết sức, ngày nghỉ cuối cùng của bản thân, sau hôm nay, cô sẽ lại phải đương đầu với nhiều sóng gió sẽ ập đến liên tục.
“Viiia, viia”
“Tini, tini”
“Na tỷ, ngủ ngon”
“Ngủ ngon”
Các bé tinh linh và pokemon dúi người mình vào trong cơ thể cô, cảm giác ấm áp mềm mại của sự sống nhanh chóng làm cơn buồn ngủ của Hình Na dâng cao, ôm chầm lấy chúng thật thoải mái, Hình Na nhắm mắt mà ngủ không biết từ khi nào.
Sáng sớm ngày hôm sau, Hình Na thức dậy trong sự thoải mái và ấm áp vô cùng, sự động viên và an ủi này, cô sẽ mang tất cả theo đồng hành.
Thay đồ và rời khỏi phòng, mặc lên mình bộ đồ thành thục, từ giờ, cô sẽ không còn là Hình Na nữa, cô sẽ lấy một cái tên mới, một danh tự mới cho 2 năm sống tiếp theo, từ giờ cô sẽ tên là Thiên Lam, một hồn đạo sư với ước mơ mãnh liệt.
Cho đến khi mà cô thật sự trưởng thành, cô sẽ sống và học tập một cách chăm chỉ, cô là Thiên Lam, lúc này, cô là Thiên Lam, nếu cô muốn lừa dối tất cả mọi người, đối tượng mà cô phải tiến hành chính là bản thân cô.
Xoay người rời khỏi phòng, bước tới nơi có Hoắc Vũ Hạo và Vương Ngôn đang đứng, Hình Na lại gần và chào hỏi.
“Vương Ngôn lão sư, đồng học, xin chào 2 người, mình là Thiên Lam, 17 tuổi, rất hân hạnh được gặp mặt”
Một lời chào hỏi thông thường, một tính cách hoàn toàn khác biệt được thể hiện, sự lạnh lùng và cao lãnh, một tính cách hoàn toàn trái ngược với Hình Na thông thường.
“Chào em, Huyền lão có nói với thầy rồi, em là một học viên mới mà Huyền lão đã đề cập đúng không? Thiên Lam, một cái tên rất đẹp, đây là Hoắc Vũ Hạo đồng học, hi vọng cả 2 có thể giúp đỡ và hòa thuận lẫn nhau”
Vương Ngôn cười cười đáp trả, đến chính ông còn không biết cô gái trước mặt mình là một người mà ông đã từng hoạt động và hợp tác cùng nhau.
“Em là Hoắc Vũ Hạo, 14 tuổi, hân hạnh được gặp chị”
Hoắc Vũ Hạo cũng rất thân thiện chào hỏi.
“Ừm, hân hạnh”
Cao lãnh đúng là cao lãnh, hiện tại thì Hình Na rất là kiệm lời, thái độ và bầu không khí xung quanh cô như hạ xuống 0 độ.
“Được rồi, giờ chúng ta phải đi gặp mặt bên học viện đối phương thôi” Ngôn viện trưởng không biết từ khi nào xuất, kéo theo sau là toàn bộ Sử Lai Khắc thất quái hiện tại, nghe nói danh hiệu của bọn họ được tôn xưng là vĩnh viễn, miễn là còn 1 người còn sống thì danh hiệu sẽ không được trao lại cho ai nữa.
“Đã rõ”
Hoắc Vũ Hạo trả lời, cậu có một phần không nỡ và háo hức về chuyến đi này, còn Hình Na chỉ gật đầu nhẹ.
Tất cả mọi người đến gặp Hồng Trần Đường Chủ, bố của Mộng Hồng Trần và Tiếu Hồng Trần, 2 bên xuất hiện Phong Diệp Thành, Phong Diệp Quảng Trường, Vùng sát biên giới Thiên hồn đế quốc.
Một số lão sư khác của Sử Lai Khắc học viện và Nhật Nguyệt đế quốc học viện nhìn nhau như chó với mèo, các học viên trao đổi cũng đầy tâm trạng lo lắng, nhưng chỉ một mình Hình Na vẫn mặt lạnh không biểu cảm gì.
Hai bên trao đổi xong xuôi, Hình Na và Hoắc Vũ Hạo trực tiếp tiến về phía bên đối phương, còn cặp song sinh thì lại tiến về phía trường bọn họ, dường như Hoắc Vũ Hạo và Tiếu Hồng Trần có khiêu khích gì đó, nhưng mà, cô không quan tâm.
“Phi hành hồn đạo khí?”
Ngạc nhiên với món đồ được đưa ra, Hình Na chỉ nhíu mày và nói bằng một giọng lạnh nhạt trong khi tất cả mọi người đều trừng lên ngạc nhiên, trong sự ngưỡng mộ và kinh ngạc của mấy hồn đạo sư bên Sử Lai Khắc, bọn cô được mang trở về Nhật Nguyệt đế quốc học viện

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.