Võ Hiệp Tiêu Dao Lục

Chương 72: Trình Y Y Tâm Tư




Âu Dương Khắc toàn thân đập vào bức tường, ngã xuống. Khi hắn đứng dậy đã thấy một bóng dáng khá quen đứng trước mặt mình, bên cạnh tên Cái Bang Lê Sinh. Âu Dương Khắc liền nhớ tới đây là người vẫn đi theo vị mỹ nữ che mặt có thân thể tỏa hương thơm.
Vô Song lạnh lùng nhìn Âu Dương Khắc. Đám thê thiếp của Âu Dương Khắc liền rút kiếm chắn trước người hắn, khiến Vô Song cùng Phùng Ngọc Yến một trận ngạc nhiên, đồng thời cũng âm thầm phục Âu Dương Khắc thằng này.
Âu Dương Khắc tuy bị bay ngược, nhưng lại bị thương không nặng. Đây cũng là do Vô Song nương tay, muốn hắn chịu nhiều đau khổ hơn, một chiêu phế hắn quả thực cũng quá tiện nghi cho Âu Dương Khắc.
Phùng Ngọc Yến cùng Phùng Tiếu Tiếu lúc này cũng dắt nhau vào trong sảnh đường. Đám người Cái Bang cùng Âu Dương Khắc nhìn Phùng Ngọc Yến, ánh mắt ngẩn ngơ. Phùng Ngọc Yến xinh đẹp như một tiên nữ giáng trần, mùi hoa bách hợp thoang thoảng càng khiến nàng trở nên mông lung. Âu Dương Khắc cả đời háo sắc, hại không biết bao nhiêu thiếu nữ xinh đẹp, nhưng một người đẹp như Phùng Ngọc Yến cũng chưa từng được thấy, lại còn là cực phẩm thân thể hương thơm nữa. Vốn hắn đã tưởng Trình Y Y cùng Hoàng Dung là xinh đẹp nhất đấy, không ngờ được Phùng Ngọc Yến lại hơn hai nàng một nửa cấp bậc. Nhất là ở khí chất phiêu miểu, xuất trần trên người Phùng Ngọc Yến khiến cho Trình Y Y cùng Hoàng Dung vô pháp so sánh.
Vô Song nhìn quanh, sau đó nhìn vào một cánh cửa nói to:
“Trình Y Y, ra đây đi, không ta sẽ thịt thằng này.”
Cánh cửa lập tức vỡ thành từng mảnh nhỏ, một bóng đen lao về phía Vô Song. Bóng đen bàn tay trái co lại thành trảo, nhắm đầu Vô Song đánh tới.
Vô Song hừ lạnh một cái, tay phải vung lên thi triển Càn Khôn Đại Na Di hất bóng đen bay ngược lại.
“Thả hắn ra!”
Bóng đen hiện rõ một thân hình nữ tính, toàn thân mặc hắc y tôn lên vẻ khiêu gợi. Khuôn mặt trắng trẻo và xinh đẹp mang theo vẻ lo lắng nhìn về phía Âu Dương Khắc. Chỉ là lúc này Âu Dương Khắc đang bị Phùng Ngọc Yến hoàn mỹ khuôn mặt cùng dáng người hấp dẫn.
Vô Song lớn tiếng hỏi:
“Trình Y Y, ngươi là một nữ nhân, vậy mà dung túng thằng này đi khắp nơi hãm hại con gái nhà lành như vậy sao?”
Trình Y Y ánh mắt thoáng có chút ảm đạm, nhưng vẫn cắn răng nói:
“Ngươi trước thả hắn ra!”
Vô Song quay lại nhìn Phùng Ngọc Yến, ý muốn hỏi nàng quyết định. Phùng Ngọc Yến tay trái hất ra một cái, nhất thời Âu Dương Khắc vốn đang trầm mê ngắm nhìn Phùng Ngọc Yến, giật mình tỉnh lại. Cảm thấy trong người có thêm một vật gì đó, Âu Dương Khắc hoảng sợ kêu lên:
“Ngươi… ngươi đã làm gì ta?”
Phùng Ngọc Yến lạnh nhạt nói:
“Một cái Phụ cốt châm mà thôi.”
“Cái gì?”
Trình Y Y và Âu Dương Khắc cùng hoảng sợ kêu lên. Âu Dương Khắc danh nghĩa là cháu Âu Dương Phong, phụ cốt châm đặc biệt tàn độc dĩ nhiên hắn biết. Trình Y Y thì vì cũng là người xuyên việt, đối với Phụ cốt châm cũng không hề lạ lẫm gì.
Trình Y Y nóng nảy vội vàng thi triển Cửu Âm Bạch Cốt Trảo đánh về phía Phùng Ngọc Yến. Vô Song hừ lạnh, buông Âu Dương Khắc ra, toàn thân chắn trước mặt Phùng Ngọc Yến, tay biến thành chưởng, toàn lực đánh một chưởng Long Chiến Vu Dã đối chọi trảo của Trình Y Y.
Trình Y Y vốn nếu dựa vào Cửu Âm Bạch Cốt Trảo cứng rắn tinh kỳ có thể du đấu với Vô Song, nhưng nếu cứng đối cứng với Giáng Long Thập Bát Chưởng nổi tiếng ngoại gia công phu, kèm theo nội lực Vô Song vượt trội nàng, hiển nhiên sẽ bị ăn thiệt thòi. Ngay khi Trình Y Y trảo công chạm vào chưởng của Vô Song, Trình Y Y đột nhiên cảm thấy một luồng nội lực nóng tràn vào thể nội, sau đó tay trái đau đớn vô cùng, toàn thân không thể kìm chế bay ngược lại phía sau.
Âu Dương Khắc trông thấy Trình Y Y cũng không phải là đối thủ của Vô Song, vô cùng hoảng sợ. Hơn một tháng đi cùng Trình Y Y, hắn biết bản lĩnh thiếu nữ này cao vô cùng, thậm chí có thể nhỉnh hơn thúc thúc của hắn Tây Độc Âu Dương Phong. Vậy mà Trình Y Y cũng không thể chịu nổi một chưởng của Vô Song, nhất thời Âu Dương Khắc mặt tái xanh.
Trình Y Y bay ngược lại, lộn một vòng đáp xuống đất, khóe miệng rỉ máu. Nàng đã bị thương khá nặng khi đối chưởng với Vô Song. Trình Y Y tâm hoảng sợ, nàng từ lúc năm tuổi đã đến thế giới này, mười hai năm liền tu luyện Cửu Âm Chân Kinh, cứ nói Cửu Âm Chân Kinh bản của Vương Trùng Dương lưu lại tại Cổ Mộ là bản không đầy đủ, nhưng tu luyện nội công chính quy và Cửu Âm Bạch Cốt Trảo vẫn có. Vậy mà đứng trước mặt Vô Song thật sự không đủ xem. Huống hồ Trình Y Y còn nhìn ra rằng, Phùng Ngọc Yến võ công, thậm chí còn không ở Vô Song phía dưới. Tuy Phùng Ngọc Yến không triển lộ thân thủ, nhưng Trình Y Y dựa vào trực giác của mình, cảm thấy Phùng Ngọc Yến so với Vô Song đáng sợ hơn rất nhiều.
Âu Dương Khắc lúc này hoảng sợ, vội lao về phía Phùng Ngọc Yến, muốn bắt lấy nàng làm con tin uy hiếp Vô Song. Ngay khi hắn vừa định lao đến, một bóng dáng bé nhỏ đánh về phía hắn. Bàn tay nhỏ bé đưa ra một ngón tay, lờ mờ có thể thấy một đoàn khí lưu ở phía trước. Âu Dương Khắc trông thấy vậy vô cùng hoảng sợ, hắn nhận ra đây chính là một chiêu có thể khắc võ công của hắn, Nhất Dương Chỉ. Âu Dương Khắc vội thu chiêu lùi lại phía sau, chỉ thấy tấn công hắn là tiểu cô nương đi cùng với Phùng Ngọc Yến và Vô Song.
Phùng Tiếu Tiếu thấy Âu Dương Khắc không dám đỡ Nhất Dương Chỉ của mình, nội tâm vô cùng đắc ý. Đây là nàng lần đầu tiên thi triển Nhất Dương Chỉ đối địch.
Trình Y Y vốn thấy Âu Dương Khắc lao về phía Phùng Ngọc Yến, lòng đang khẩn trương. Sau đó lại thấy Phùng Tiếu Tiếu tấn công Âu Dương Khắc, nàng nhìn chỉ pháp của Phùng Tiếu Tiếu, sau đó lại nhìn Âu Dương Khắc lùi về phía sau, nhất thời đầu ong lên một tiếng, một cái tên hiện ra trong đầu nàng: Nhất Dương Chỉ. Tiểu cô nương kia lại biết Nhất Dương Chỉ? Đây có phải là thế giới Xạ Điêu không vậy? Tại sao lại có một Vô Song võ công hơn hẳn nàng, một tiểu cô nương biết sử dụng Nhất Dương Chỉ, một cô nương vô cùng xinh đẹp lại có vô cùng thần bí thực lực khiến nàng phải e ngại?
Trình Y Y run rẩy hỏi:
“Các ngươi… Các ngươi là ai?”
Nghe lời này, Vô Song bĩu môi, ánh mắt nhìn Trình Y Y như hệt nhìn não tàn, sau đó trào phúng nói:
“Đánh nhau bao lâu rồi, ngươi bây giờ mới muốn hỏi chúng ta là ai?”
Trình Y Y nhìn Âu Dương Khắc ngã người trên sàn nhà, nhất thời nội tâm lại càng thất vọng. Hắn lừa nàng đi chuyển giao bức thư cho thúc thúc hắn Âu Dương Phong, sau đó tại chỗ này làm hại bốn thiếu nữ. Vốn nàng xem phim Anh Hùng Xạ Điêu bản mới xong, thấy Âu Dương Khắc là một con người cô độc, lại chung tình với Hoàng Dung, đối với hắn có rất nhiều hảo cảm. Vậy mà bây giờ nhìn thấy Âu Dương Khắc bộ dạng sợ hãi, nhớ tới bốn thiếu nữ vừa bị hắn làm nhục, lại nhớ tới những lời lẽ ngon ngọt hắn nói cho mình suốt một tháng qua, Trình Y Y tâm tư đặt ở Âu Dương Khắc đã chết.
Trình Y Y vốn tưởng nàng có thể thế chỗ Hoàng Dung trong phim, Âu Dương Khắc sẽ yêu nàng, chung thủy với nàng. Nàng vốn định sẽ dạy hắn Cửu Âm Chân Kinh, để hắn cùng thúc thúc của hắn sẽ không bị Hoàng Dung cùng Quách Tĩnh đánh lừa, cũng không có kết cục cực kỳ thê thảm kia. Một tháng qua, Âu Dương Khắc bằng lời lẽ ngon ngọt cũng chiếm được của nàng không ít hảo cảm. Nàng cũng chỉ dẫn hắn võ công, khiến võ công hắn cao hơn một bước. Nàng cũng không phải cô gái ngu ngốc, Âu Dương Khắc không ít lần định đẩy ngã nàng, nhưng nàng đều khéo léo cự tuyệt. Đến giờ nàng cảm thấy thật là may mắn khi mình không có ngu như vậy, trao hết cho hắn. Nếu không nàng thật sự sẽ chỉ như những nữ nhân của hắn, cùng lắm được hắn sủng ái hơn mà thôi. Con người này, không đáng! Trình Y Y nội tâm mãnh liệt nói.
Trình Y Y nghĩ vậy, tuy nhiên vẫn mở miệng nói:
“Xin các ngươi đừng giết hắn…”
Nàng tuy thất vọng về Âu Dương Khắc, nhưng hảo cảm đối với hắn một tháng qua cũng khiến nàng không đành lòng để Âu Dương Khắc chết trước mặt mình.
Phùng Ngọc Yến lắc đầu nói:
“Ngươi yên tâm, chúng ta không giết hắn.”
Vô Song tiếp lời:
“Chúng ta chỉ là muốn hắn có đủ điều kiện tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển…”
“Phốc” Phùng Ngọc Yến phì cười.
Vô Song nói tiếp:
“Còn hắn đã có phụ cốt châm, trước sau rồi cũng sẽ phải trả giá thôi.”
“Nể mặt ta, tha cho hắn một mạng, thế nào?”
Một âm thanh từ phía trên vang lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.