Vô Hạn Thự Quang

Chương 5: T800!




Sở Hạo cẩn thận ẩn núp từ từ tiến lên, không lâu sau hắn đã tới được khu vực phụ cận tòa nhà trung tâm của căn cứ. Cũng bởi nơi này quan trọng nên thủ vệ cực kỳ sâm nghiêm với rất nhiều T600 đi tuần. Nếu muốn lẻn vào mà không để ai biết, độ khó rất cao. Chẳng qua Sở Hạo cũng không vội, hắn cứ yên lặng giấu mình trong bóng đêm chờ đợi cơ hội. Thời gian từ từ trôi qua, bỗng phương xa truyền tới tiếng nổ dữ dội, khóe mắt Sở Hạo cũng phải thoáng run rẩy.
Nhưng cũng nhờ tiếng nổ ấy, đám T600 ùa ra làm hàng phòng ngự quanh tòa nhà xuất hiện lỗ thủng lớn. Từ địa hình, Sở Hạo tính toán một chút số lượng người máy quanh khu vực ấy, cuối cùng hắn bật người thoát ra khỏi chỗ ẩn nấp tới trước mặt một con T600. Thấy ánh hồng quang lóe lên trong mắt báo hiệu đối phương sắp công kích, Sở Hạo nhanh tay kết ấn tạo ra một dòng axit kinh khủng áp lên đầu kẻ địch. Cũng không biết thành phần hóa học của nó thế nào mà chỉ chớp mắt đã biến một pháo đài di động như T600 thành đống sắt vụn.
Không dừng lại lâu, Sở Hạo nhanh chóng tìm được khoảng trống giữa trận hình rậm rạp của quân đoàn T600, hắn lách người lẻn vào bên trong tòa nhà. Nhưng vừa tới đây, hắn không lập tức lao lên tầng cao nhất, trái lại, mục tiêu của hắn là cầu thang dẫn xuống tầng hầm...
Nếu như những lý giải của hắn về bộ phim này không sai, thì tầng dưới chính là nơi sản xuất T800…
Cùng lúc đó, cách tòa cao ốc rất xa, ba gã ‘mồi nhử’ và ba gã ‘ác ma’ đang tụ tập với nhau. À! Chính xác phải là, ba gã thanh niên vốn muốn chạy trốn khỏi đây nhưng giờ lại đang ngây ngốc cứng đờ ngồi trên mặt đất, bởi cảnh tượng trước mắt… quá rung động. Gã thanh niên tuấn mỹ trong nhóm hai thanh một thiếu kia nộ khí bừng bừng, hắn vứt phăng chiếc áo đang mặc trên người xuống, để lộ từng vòng cơ bắp chắc nịch tựa kim cương… Đạn súng máy bắn vào mà cũng chỉ tạo được vài tia lửa nhỏ, tất cả đều văng hết ra ngoài.
“Đội trưởng… không phải đã nói là phải từ từ mà? Phải xác nhận nhiệm vụ lần này trước, chứ không phá nhầm thì Chủ Thần sẽ trừ điểm của chúng ta. Tuy rằng có bị âm điểm cũng không lo bị delete, nhưng cứ như vậy thì lấy đâu ra tiền mà đổi nguyên liệu chế biến.” Gã thanh niên còn lại bất đắc dĩ nhắc nhở.
Thanh niên anh tuấn có vẻ xấu hổ hặc hặc cười trừ. Hắn quay đầu nhìn nhóm ba người ‘chạy trốn’, song cái nhìn đó lại khiến bọn họ co rúm… Trời ạ, ba người họ tận mắt chứng kiến cảnh gã thanh niên kia bị cả đống súng máy hạng nặng nã đạn lên người, tiếp đến hắn ta chẳng hỏi han gì, cứ thế tung một quyền. Ngay lập tức, từ chỗ bọn họ đến… ack nơi đó mắt họ không nhìn thấy nữa, ít cũng phải 2000~3000 mét, tất cả T600, ụ pháo, máy móc, nhà cửa… đều hóa thành phấn vụn. Mà người thanh niên đó ngoại trừ quần áo rách tươm thì lông tóc vô tổn. Người như vậy… Không, thế này còn là người sao?
Chẳng nhẽ… ba tên trước mặt chính là ‘sản phẩm’ mới nhất của Skynet?
Trong khi bọn họ còn đang sợ hãi e dè, gã thanh niên anh tuấn đã đi tới, hắn ngồi xuống cười cười: “Có bị thương không? Xin chào, tôi là Trịnh Xá, hai người này là đồng đội của tôi, Lâm Tuấn Thiên, người nhỏ tuổi hơn là Lưu Úc.”
Ba gã thanh niên này còn đang ngơ ngác nhìn nhau, Trịnh Xá đã cười ha ha đứng lên nói với hai người đằng sau: “Cơ mà bộ phim kinh dị lần này thật lạ, sao lại không có vòng phòng hộ? Chuyện như vậy trước giờ chưa từng xảy ra.”
Nghe Trịnh Xá nói vậy, Lưu Úc liền đi tới: “Trịnh ca, liệu không phải vì bộ phim trước, anh ‘nhỡ tay’ tát vỡ vòng phòng hộ nên lần này Chủ Thần ghi thù? Đệ nghi là sau này cũng không có vòng phòng hộ nữa đâu…”
“Sao thế được, hắc, sao thế được… Đừng nhìn ta vậy chứ, lần trước là chuyện khẩn cấp, nếu không làm vậy sẽ chết rất nhiều người…”
Trịnh Xá cười gượng mấy tiếng, cố lái sang chủ đề khác. Hắn nhìn ba gã thanh niên đang ngồi dưới mặt đất: “Cho hỏi chút, đây là đâu vậy, đúng rồi, bây giờ là năm 2018 phải không?”
Ba gã thanh niên lại lần nữa đơ ra. Bây giờ họ mới để ý, khuẩn mặt gã kia công nhận anh tuấn nhưng lại bị vết sẹo dài kéo từ giữa lông mày tới mép bên phải ảnh hưởng không ít. Tuy bớt đi chút cảm giác tuấn mĩ nhưng lại tăng thêm mấy phần mị lực nam tính, thêm nụ cười ôn hòa kia nữa… quả thật cũng khiến ba người bớt sợ, tâm tình dần bình ổn lại. Gã thanh niên thủ lĩnh gật gật đầu: “Đúng vậy, bây giờ là 2018, New York… Ít nhất thì trước đây nơi này được gọi như vậy, bây giờ đã biến thành tổng bộ của Skynet. Các vị, còn các vị là ai?”
Trịnh Xá còn chưa mở miệng, Lưu Úc đứng bên đã xen vào với vẻ mặt kiêu ngạo: “Chúng ta là cứu tinh, chúng ta sẽ giúp các vị tiêu diệt Skynet.”
“Cứu tinh?”
Ba gã thanh niên giật mình nhìn nhau, một người trong đó bật thốt: “Cứu tinh là John Connor, từ hai mươi mấy năm trước đã có tin đồn vậy rồi. Nghe nói chỉ anh ấy mới đánh bại được Skynet. Các vị không phải John, sao lại là cứu tinh được chứ?”
Trịnh Xá vỗ vỗ đầu Lưu Úc, vừa cười vừa nói với ba người: “Cứu tinh gì chứ, chúng tôi chẳng qua chỉ là khách qua đường thôi, nhưng chắc cũng có thể giúp mọi người một chút. Về phần John Connor, chúng tôi cũng nghe rồi, tựa hồ cậu ấy là thủ lĩnh quân kháng chiến…”
Lâm Tuấn Thiên vẫn luân trầm mặc đứng bên cạnh bỗng xen vào: “Chờ chút, từ hai mươi mấy năm trước các vị đã nghe chuyện cứu tinh rồi sao?”
Thanh niên thủ lĩnh gật đầu: “Đúng vậy, hai mươi mấy năm trước, Skynet bị bại lộ nên chúng cưỡng chế phát động ngày phán xét sớm. Trước lúc đó, tin đồn John Connor là vị cứu tinh cũng có rồi. Tất nhiên đấy cũng là chuyện chúng tôi nghe lại từ người đi trước chứ thời đó bọn tôi còn chưa ra đời đâu.”
“Hai mươi mấy năm trước…”
Trịnh Xá, Lâm Tuấn Thiên, Lưu Úc liếc mắt nhìn nhau đầy quỷ dị. Mãi lâu sau, Trịnh Xá mới cười cười: “Lần đầu tiên chúng ta tiến vào thế giới luân hồi đã hoàn thành của tiểu đội khác. Chuyện như vậy trước đây cũng từng nghe thấy rồi nhưng chưa bao giờ gặp. Tựa hồ tiểu đội đi trước phải mạnh hơn chúng ta thì mới xuất hiện tình huống như vậy. Thú vị…”
“Còn mạnh hơn Trung châu đội chúng ta? Đúng là thú vị…”
Trịnh Xá phất phất chiếc áo đầy lỗ thủng của mình rồi cứ thế khoác lên người, cuối cùng hít sâu một hơi cười với ba gã thanh niên trước mặt: “Đi thôi, các vị dẫn chúng tôi tới chỗ mọi người bị giam, chúng tôi sẽ giúp giải phóng tất cả. Sau đó…”
“Sẽ đi kiếm những manh mối mà tiểu đội kia để lại, một đội còn mạnh hơn Trung châu đội… Thú vị!”
Cùng lúc đó, trong tòa nhà trung tâm của tổng bộ Skynet, chính xác hơn là dưới tầng hầm, một nhân loại cả người đầy máu tươi đang tập tễnh bước đi. Sau lưng hắn là xác mấy cỗ T600 nằm lăn lóc trên mặt đất. Để hoàn thành được tác phẩm đó, hắn cũng phải đánh đổi bẳng mấy vết thương khá nghiêm trọng, một cánh tay máy bị bẻ gãy cùng một bên mắt biến mất, máu tươi không ngừng chảy ra, thoạt nhìn cực kỳ khủng bố.
Chẳng qua gã nam tử kia không để ý lắm tới thương thế của mình. Hắn cứ như vậy, từng bước từng bước tiến tới phân xưởng lắp ráp, lại tiện tay cầm lên một miếng chip trên băng chuyền… Cách đó không xa là từng con robot đang được ghép nối linh kiện. Đám robot này so với T600 còn mạnh mẽ hơn, nhanh nhẹn hơn... Đây chính là dòng người máy mới nhất mà Skynet phát triển, T800!
Chương trình, mệnh lệnh, thay đổi…
Lắp ráp pin năng lượng, gắn chip….
T800!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.