Vô Hạn Thự Quang

Chương 40: Sụp đổ!




Dịch giả: truongtieutuyet
Toàn bộ ngọn núi bắt đầu sụp đổ...
Chiến đấu giữa hai người Niệm Tịch Không và Tiêu Niểu Nhân khiến cho khu vực nền móng bị hư hại nặng nề, toàn bộ ngọn núi lớn đều rơi vào tình trạng sụp đổ, may mà tốc độ sụp đổ cũng không quá nhanh. Kỳ thực một phần cũng là nhờ vào đám Goblin, bọn chúng cư trú quy mô lớn tại đây, gần như đã đào móc hết đất đá bên trong lòng núi nên đến tận giờ phút này bộ phận vách đá còn lại mới bắt đầu sụp đổ, trên thực tế, sau khi bị đào bới đến mức độ như vậy mà ngọn núi này vẫn chưa sụp đổ, chỉ riêng điều này đã có thể xem như là một loại kỳ tích rồi.
Cảm nhận được quá trình sụp đổ trước tiên cũng không phải là Niệm Tịch Không hay Sở Hạo, bọn họ một phương đã giao đấu kịch liệt đến mức toàn bộ đất đá đến gần đều bị kích phá tan nát, một phương thì do khoảng sân rộng lớn tan vỡ mà đang rơi xuống vực sâu vạn trượng từ trên cao, nhóm người chính thức chịu ảnh hưởng lớn nhất, hơn nữa còn bị ảnh hưởng ngay lập tức, lại chính là đội ngũ của Auchi.
Khi quá trình sụp đổ bắt đầu, toàn bộ chiến trường đều rung động kịch liệt, rất nhiều Goblin và người lùn ngã xuống đất, nhịp điệu của chiến trận lập tức dừng lại. Lúc trước một lượng lớn người lùn tự sát, luân phiên nổ tung, khiến cho nam tử da trắng của Thiên Thần đội bị nổ cháy đen, nhưng mà sinh mệnh lực của hắn không khỏi quá ngoan cường, cho dù toàn thân đã cháy thành than vẫn không chết, vẫn đủ sức nằm trên mặt đất giãy dụa cầu sinh.
Trước khi ngọn núi bắt đầu sụp đổ, nam tử thôi miên của Thiên Thần đội cũng phát huy năng lực của mình đến mức tối đa, đám Goblin kia... không, đã không thể gọi chúng là Goblin nữa rồi, do thân thể bị kích thích đến cực hạn, lớp da của mỗi một tên Goblin đều bong tróc hết ra, toàn thân bị bao phủ bởi cơ bắp và máu tươi, thậm chí các mạch máu trong cơ thể đều lật ngược ra ngoài, đây mà còn là Goblin cái gì nữa, quả thực có thể nói là licker phiên bản The Lord of the Rings.
Dưới công kích điên cuồng của đối phương, cho dù đã dùng cả phương thức tấn công liều chết, trận địa của những người lùn vẫn dần bị đẩy lùi. Kể cả nam tử da trắng đã cháy thành than của Thiên Thần đội cũng được cứu trở về, khi mấy người Auchi đã bị dồn đến bước đường cùng, toàn bộ ngọn núi lớn đột nhiên rung chuyển, bắt đầu sụp đổ.
Nam tử da trắng của Thiên Thần đội, khi được cứu về hắn lập tức hét lớn, hắn muốn lột da tất cả các thành viên của Bắc Băng Châu đội, hắn muốn bẻ nát xương của từng người, hắn muốn báo thù, hắn muốn giết người, hắn muốn...
~Rầm!
Một khối đá khổng lồ từ trên rơi xuống, trực tiếp biến nam tử da trắng của Thiên Thần đội và mấy tên Goblin xung quanh thành thịt nát. Tình huống này xảy ra vô cùng đột ngột, không chỉ có các thành viên của Bắc Băng Châu đội, ngay cả nam tử thôi miên cũng ngẩn người, mãi mấy giây sau, tất cả mọi người mới nhận thức được chuyện gì vừa xảy ra.
Trong phim ảnh, tiểu thuyết, anime, trò chơi, đám nhân vật phản diện chết như thế nào? Đáp án rất đơn giản... lải nhải mà chết.
Bất quá cái chết của nam tử da trắng này khiến cho tất cả đều hiểu ra, cả ngọn núi đang sụp đổ, tiếp tục ở lại sẽ chỉ có một con đường chết, nam tử thôi miên của Thiên Thần đội nhìn mấy người Auchi thật sâu, tiếp đó hắn lập tức tháo chạy, không hề quay đầu lại.
Mà sau khi nam tử thôi miên chạy xa, trạng thái biến dị siêu cấp của đám Goblin cũng bị giải trừ, cơ bắp của mỗi tên Goblin đều mãnh liệt co rút lại như cây khô héo vì mất nước, tuyệt đại đa số Goblin đều chết ngay lập tức, nhanh chóng đổ gục xuống, một số lượng rất nhỏ Goblin còn sống thì vừa kêu gào vừa lăn lộn trên mặt đất. Tình thế trên chiến trường đã nghịch chuyển, có điều đội ngũ của Auchi cũng không có sức lực gì để cao hứng, toàn bộ ngọn núi này đang sụp đổ, mặt đất rung chuyển nghiêng qua nghiêng lại, vô số đất đá rơi xuống từ trên cao, thoáng cái đã có ít nhất mười người lùn bị đè chết.
Auchi vốn có chút hoảng hốt, tiếp đó hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần, lập tức hét lớn:
- Quay về theo đường cũ! Chúng ta lập tức ra khỏi ngọn núi này!
Đám ủy viên chính trị nhanh chóng ra lệnh cho những người lùn di chuyển theo từng nhóm, nối đuôi nhau chạy ngược lại theo đường cũ, Auchi im lặng quan sát thi thể của Gang Loupe và một lượng lớn người lùn, lại nhìn thoáng về hướng của mấy người Sở Hạo, tiếp đó liền theo những người khác chạy ra khỏi ngọn núi đang sụp đổ.
Dọc đường chạy tới có rất nhiều nguy hiểm, may mà ngọn núi này sụp đổ dần dần chứ không xảy ra trong nháy mắt, vì vậy ngoại trừ một số người lùn vận khí không tốt, bị những khối đất đá rơi xuống đè trúng, hầu như tất cả đều vượt qua được các khu vực nguy hiểm.
Khi tất cả mọi người sắp chạy đến lối ra, trong giây lát, mặt đất bỗng nhiên sụt xuống, cả đám người Auchi xém chút nữa bị nuốt vào bên trong, cũng may mà trên ngón tay Sterry biến ra một sợi xích cắm vào khối đá ở gần đó, nhờ vậy Auchi và một trong ba thiếu nữ tân nhân mới níu kéo thoát được một mạng.
Cứ như vậy, cuối cùng mọi người cũng chạy ra được bên ngoài, nhưng mà không đợi bọn họ kịp buông lỏng, tình cảnh bên ngoài cũng chuyển thành nguy cấp. Từ trên đỉnh núi, một lượng lớn đất đá rơi xuống giống như nước lũ ập đến, hơn trăm người lùn chạy ra đầu tiên lập tức bị cuốn đi, những người khác đều nhanh chóng lùi lại, lách người vào bên trong hang động. Chỉ là mặt đất sau lưng bọn họ đang dần sụp xuống, mà bên ngoài thì là vô số cát bay đá chạy, loại tình huống này đã thực sự là tuyệt cảnh.
- Không! Ta không muốn chết! Ta không muốn chết!
Trong khi tất cả mọi người đều tuyệt vọng, phản ứng của Sterry là dữ dội nhất, hắn điên cuồng gào lên, định tìm kiếm một chỗ nào đó làm điểm cố định cho xiềng xích trên tay. Có điều hắn chỉ phí công vô ích, cả ngọn núi đã sụp đổ, sức mạnh của một cá nhân quá nhỏ bé rồi, duới tình huống như thế, cho dù có làm gì đi nữa cũng không thể tránh thoát được cái chết.
Đột nhiên, kim quang hiện lên, khi tất cả mọi người phục hồi tinh thần lại, một thanh niên đầu trọc đã xuất hiện trước mặt bọn họ, không biết từ đâu mà đến.
Thanh niên đầu trọc này chắp tay trước ngực, hắn cũng không đợi mọi người đặt câu hỏi, chỉ thấy hắn niệm vài câu chân ngôn của phật gia, một đóa hoa sen khổng lồ liền xuất hiện, chẳng những bao phủ tất cả mọi người vào bên trong, ngay cả khu vực xung quanh bọn họ cũng được che kín.
- Không bước ra khỏi nơi này, tính mạng của các ngươi sẽ được bảo toàn.
Thanh niên đầu trọc khẽ thở dài, nhìn xem tình cảnh thê thảm của những người lùn và các thành viên Bắc Băng Châu đội, hắn lại mở miệng niệm vài câu phật hiệu, từ trên các cánh sen liền tỏa ra kim quang chiếu vào thân thể mọi người, theo sự thẩm thấu của ánh sáng này, các vết thương trên cơ thể mọi người bắt đầu cấp tốc khép lại, hơn nữa đau đớn cũng nhanh chóng biến mất.
- Chúng sinh đều khổ, mà trong thế giới luân hồi này nỗi khổ còn lớn gấp nhiều lần, ngã phật từ bi, phổ độ chúng sinh...
Thanh niên đầu trọc niệm xong câu này, tất cả mọi người đều cảm thấy trước mắt lóe lên, giống như không biết hắn đến từ đâu, sau khi nhìn rõ xung quanh, mọi người cũng không biết hắn đã đi đâu. Nếu như không phải đóa hoa sen khổng lồ vẫn đang ngăn cản đất đá rơi xuống, đang ổn định mặt đất dưới chân bọn họ, vậy chắc chắn tất cả mọi người đều sẽ nghĩ những chuyện vừa rồi đều chỉ là ảo giác.
Cùng lúc đó, tại một nơi khác, mấy người Sở Hạo đang bị Lăng Tân áp đảo, Sở Hạo liên tục sử dụng Mage hand, Gandalf sử dụng ma pháp của mình, còn Lăng Tân thì trực tiếp dùng Trảm phách đao khống chế không gian di chuyển. Mọi người vừa rơi xuống vừa chiến đấu, theo thời gian dần trôi qua, tất cả đã từ trên cao rơi xuống được hơn nghìn mét.
Đến lúc này, chiến trường của bọn họ mới bắt đầu bị ảnh hưởng từ sự sụp đổ của toàn bộ ngọn núi, vốn chỉ là đất đá từ khoảng sân lớn rơi xuống mà thôi, bỗng dưng lại có thêm cả hàng ngàn hàng vạn khối đá khổng lồ xuất hiện. Mỗi một khối đá này đều có thể đè bọn họ thành thịt nát, do vậy lực chú ý của mọi người lại càng bị phân tán, tất cả đều không ngừng trốn tránh, phá nát, giẫm đạp lên trên những khối đá rơi xuống, ngoại trừ Lăng Tân vẫn còn ung dung, Sở Hạo và Gandalf gần như đều đã kiệt lực.
Nhưng mà chính lúc này, khi Sở Hạo đã không còn sức đánh trả, Lăng Tân liền dùng Trảm phách đao chém một nhát, Mage hand đang nắm bắt Trương Hằng bị trảm phá, Sở Hạo lập tức kinh hoảng đến cực điểm. Khi Sở Hạo đang định gia tốc đuổi theo, Lăng Tân lại liên tục ra tay ngăn cản, vì vậy tất cả mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn Trương Hằng rơi xuống, sau đó lọt vào trong bóng tối đen kịt, chiếu theo tình huống này, Trương Hằng khẳng định là chết chắc rồi...
~Bộp!
Dọc đường rơi xuống, Trương Hằng va vào một sinh vật nhìn giống như đoàn thạch trái cây, vừa mới chui ra từ trong một hốc đá gần đó.
- Rốt cuộc đã chui ra được, ha ha ha... Á, tại sao lại kéo ta theo!
Cứ như thế, sinh vật nhìn giống như thạch trái cây này không ngừng phát ra tiếng ọt ọt, cùng rơi xuống phía dưới với Trương Hằng. Mà ở dưới đáy của vực sâu, từng hồi âm thanh như tiếng sét đánh đang không ngừng vang lên, ngoài ra còn có cả âm thanh của vô số lưỡi kiếm va chạm với vách đá...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.