Vô Hạn Thự Quang

Chương 4: Rất nhiều những vấn đề nan giải




"... Dự trữ lương thực vẫn là một vấn đề lớn, hơn nữa để lương thực dự trữ cũng chiếm rất nhiều không gian, dĩ nhiên, công nghệ ứng dụng không gian của quốc gia chúng tôi đứng đầu thế giới, trong trường hợp này và trong lĩnh vực này, tôi cảm thấy quốc gia của chúng tôi có thể đảm nhiệm được..."
Người đang nói chuyện lúc này chính là Thủ tướng của Nhật Bản, hắn đang nói dai nói dẳng về ứng dụng sử dụng không gian tâm đắc của người Nhật Bản, sau đó lại bắt đầu nói đến vị trí và diện tích của không gian dùng để cất trữ lương thực, vật tư… Sau đó lại cố ý nhắc tới một chuyện.
"Tôi muốn xin tất cả quý ông, quý bà chú ý, tất cả chúng ta... dĩ nhiên, đều thuộc về tổ chức Kẻ Phản Nghịch, cũng có thể đoán trước được chúng ta sẽ sử dụng khối lục địa này trong một khoảng thời gian lâu dài trong tương lai, tổng diện tích của nó chỉ có khoảng ba vạn kilômét vuông, mà tổng dân số trên địa cầu lại rất đông đúc, mặc dù chưa có thống kê hoàn toàn đầy đủ, nhưng có ít nhất 7,7 tỷ người, nếu như cộng thêm cả dân số ở thế giới thứ ba, dân số ở những vùng kém phát triển ở châu Phi, và dân số của các nước đang xảy ra chiến tranh loạn lạc, tôi tin chắc thậm chí có thể đạt đến con số tám tỷ người thậm chí còn nhiều hơn, diện tích đất ít ỏi như vậy, nhiều người như vậy, chúng ta nhất định phải sử dụng hợp lý mỗi một phân, mỗi một tấc đất của khối lục địa này, chỉ với cách này, thì chúng ta mới có thể làm hết khả năng để thu nhận thật nhiều dân chúng đến đó tị nạn." 
Những lời lẽ này, kỳ thực không đơn thuần là lời nói riêng của thủ tướng Nhật Bản, hầu như những quốc gia khác cũng đều muốn nói ra những lời nói y như vậy, mặc dù nói thì dài dòng như thế, nhưng ẩn ý bên trong lời nói của bọn họ kỳ thực cũng rất đơn giản, Sở Hạo hoàn toàn có thể trực tiếp nghe hiểu ẩn ý đó trong lời nói đó của bọn họ, đó chính là vấn đề đầu tiên phải thương lượng căn bản không phải là vấn đề về lương thực, mà là vấn đề phân bổ dân chúng tị nạn!
Chuyện này kỳ thực cũng rất dễ hiểu, trước hết, hiện tại trên bán vị diện này cơ bản chưa có bất kỳ công trình kiến trúc nào, bất luận là công năng tị nạn cơ bản nhất, hay các loại kiến trúc nhân tạo, thậm chí khi vận chuyển lương thực đến đó, cũng không có kho để cất giữ, chẳng lẽ lại chất đại thành đống trên bãi đất trống nào đó thôi sao? Như vậy đừng nói đến chuyện dự trữ, chưa được bao lâu toàn bộ lương thực, thực phẩm đã bị hư thối, ngược lại còn phải tốn rất nhiều thời gian và công sức để dọn dẹp cho sạch sẽ.
Cho nên trong trường hợp này, việc quan trọng đầu tiên chính là phải tiến hành xây dựng những công trình đầu tiên trên bán vị diện, hơn nữa mục tiêu xây dựng nhất định phải hướng đến các loại kho bãi để chứa đựng, và chức năng của chỗ lánh nạn căn bản nhất, phải biết rằng nhu cầu tối thiểu của con người là phải ăn uống và ngủ nghỉ, nếu muốn thu nhận hàng ngàn, hàng triệu, hàng vạn, thậm chí hàng tỉ người vào trong bán vị diện, vậy thì những vấn đề phát sinh sẽ khiến cho mọi người phát điên, như vấn đề về nguồn nước sạch, môi trường ngủ nghỉ cơ bản, kiểm soát dịch bệnh, xử lý và tái chế rác thải, phân phối thức ăn, phân công nhân lực... tóm lại, sự việc rất rườm rà phức tạp quả thật đã vượt quá sức tưởng tượng, tuy Sở Hạo đã sớm chuẩn bị tâm lý cho tất cả những chuyện này, hơn nữa rõ ràng đây rốt cuộc là một công trình vĩ đại, cho nên phản ứng lúc này của hắn rất bình thản, chỉ là hắn đang suy tính chuyện gì đó trong đầu. 
Muốn kiến tạo kiến thiết thì dĩ nhiên phải cần nhân lực và vật lực rồi, không chỉ như vậy, còn cần tốc độ và chất lượng kiên cố gì gì nữa, trong bán vị diện này tuyệt đối không thể để bất kỳ một công trình rác rưởi nào xuất hiện, ngoài những đòi hỏi như vậy, còn phải cân nhắc tính hợp lý của những công trình kiến trúc này, ví dụ như việc sử dụng không gian, diện tích đất đai cần sử dụng, và có thuận tiện để sử dụng hay không, mỗi một yêu cầu đều phải cân nhắc và xem xét, đồng thời, ngoài những việc đó ra còn phải cân nhắc một việc cực kì quan trọng nữa, đó chính là những công trình kiến trúc này sẽ giao cho ai xây dựng, đây mới là chuyện trọng yếu nhất.
Phải biết rằng, riêng tổng số nhân viên của bản thân năm đại thành viên thường trực của Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc đã vượt qua con số hai tỷ người, còn có các cường quốc và quốc gia lớn khác, toàn bộ dân chúng trên trái đất, tuy tất cả mọi người đều biết rõ, thậm chí chính Sở Hạo cũng hiểu rất rõ ràng, bọn họ không thể nào cứu vớt toàn bộ nhân loại trên địa cầu, chỉ có thể cứu vớt một bộ phận trong số đó, phải bỏ rơi lại một bộ phận, nhưng những lời như vậy không ai có thể nói ra, đó là điều cấm kị mà không bao giờ được nói ra một cách rõ ràng, trên thực tế, số người có thể tiến vào bán vị diện có hạn, vì vậy mỗi quốc gia đều muốn tranh thủ để đưa được nhiều người dân của nước mình nhất vào trong bán vị diện, nhưng hiện tại, bán vị diện nằm trong tay và được kiểm soát bởi tổ chức Kẻ Phản Nghịch, bất kì ai cũng không thể dùng vũ lực để chiếm đoạt được, trong tình huống như vậy, đương nhiên ai có ích hơn trong công tác chuẩn bị khu vực tị nạn trong bán vị diện, công lao của ai lớn nhất, người đó lập tức có thể đưa số lượng dân chúng nhiều nhất vào, phải biết rằng trong tình huống mà ngày tận thế sắp đến, cho dù quốc gia nào đó trước đây có thật sự mạnh mẽ đến mức nào, thì cũng chỉ có một con đường duy nhất đó là đi đến sự diệt vong, vì vậy biện pháp duy nhất để xử lý lúc này chính là nỗ lực hết sức mình để tham gia vào những công tác chuẩn bị cho khu tị nạn trong bán vị diện.
Về việc này, Sở Hạo cũng có suy nghĩ riêng của mình, thế giới rộng lớn như vậy, nhân loại thì quá đông, mà bán vị diện lại quá nhỏ bé như thế, lục địa tránh nạn này chính là thành quả mà hắn đã cố gắng hết sức mới có thể tạo nên, phải cứu vớt toàn bộ dân chúng khẳng định không khả thi, vì vậy, chỉ có thể làm hết khả để năng cứu vớt dân chúng, vậy thì chẳng lẽ cho phép quốc gia này đưa nhiều người hơn một chút, hay buộc quốc gia kia phải đưa ít người hơn một chút vào bán vị diện sao? Việc này một mình hắn không thể quyết định được, mặc dù hắn hoàn toàn có thể quyết định, nhưng hắn cũng không phải là thần linh, cũng không thể phán xét và quyết định quyền sinh tử và sức chịu đựng tâm lý của bất kì ai, cho nên, công bằng nhất sẽ là dựa vào những cống hiến để phân chia, vậy thì các cường quốc và các quốc gia lớn đương nhiên nhất định sẽ nhận được số lượng dân chúng lớn nhất, nhưng có nhận được thì phải có trả, ít ra trên tinh thần của chủ nghĩa nhân đạo, hắn có thể xem xét những quốc gia khác ở thế giới thứ ba, châu Phi, và các quốc gia đang có chiến tranh loạn lạc gì gì đó để tiến hành phân chia các tỉ lệ dân số nhất định nghiêng về... 
"Như vậy đi."
Lúc này Sở Hạo bất chợt lên tiếng, vừa nghe thấy tiếng của hắn, toàn bộ gian phòng nhất thời trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn hắn, hắn lập tức nói: "Dùng hình thức đấu thầu để tiến hành đi, vấn đề thứ nhất, trước tiên chúng ta hãy tiến hành xác nhận số định mức lương thực mà chúng ta đã xác nhận lúc trước, sau đó là số định mức vật tư cơ bản, ví dụ như nhiên liệu, kim loại gì gì đó, nhiều vô kể, những việc này giao cho các chuyên gia cố vấn của các quý ông, quý bà đến hạch toán, phải đưa ra con số cụ thể... Bởi vì chúng ta cũng không xác định được sẽ phải ở trong khu vực tị nạn của bán vị diện này trong bao lâu, cũng chưa xác nhận việc di dân với quy mô lớn vào vị diện chư thần có được hay không, cho nên phải làm hết khả năng để thu nhận càng nhiều người càng tốt, cụ thể bao nhiêu, trước tiên xin các chuyên gia hoạch toán số lượng cần thiết mà một tỉ người có thể sử dụng trong ít nhất nửa năm để làm dữ liệu chuẩn, càng nhiều càng tốt, điểm này tôi tin tưởng các vị đang có mặt ở đây đều đã nhận thức rõ ràng, sau đó tôi cũng công khai điều các muốn biết trước tiên vào lúc này, đó là vấn đề về sự phân chia tỉ lệ dân số."
Nói đến đây, Sở Hạo đã nhận thấy rõ hầu như tất cả mọi người ở đây đều hết sức chăm chú và nghiêm túc lắng nghe hắn nói, tuổi tác bình quân của những người này đều từ 60 tuổi trở lên, từng người từng người đều trông rất thông thái và tài năng, bọn họ đều là những nhân vật ưu tú của mỗi quốc gia, cho nên hắn cũng không nói những lời sáo rỗng, mà thẳng thắn nói: "Đầu tiên, dựa vào số định mức kiến trúc, số định mức vật liệu, và tốc độ tản cư của dân chúng, cũng như tổng số dân của mỗi quốc gia, cơ cấu nhân viên, vân vân… để tiến hành phân bổ số định mức, yêu cầu này của tôi chính là, làm hết khả năng để thu nạp thật nhiều nhân tài trong các lĩnh vực văn hóa, khoa học, tư tưởng, giáo dục, số liệu cụ thể, do các vị tự mình bàn bạc, và xin quý vị nhất định phải công bố số liệu định mức trong vòng một tuần, tổ chức Kẻ Phản Nghịch cũng sẽ không nhúng tay vào việc này, tôi chỉ có hai yêu cầu, một là, phải bao gồm tất cả những người thân trực hệ của các thành viên Luân Hồi. Thứ hai, tôi muốn một phần mười số định mức dân số, trừ những người thân trực hệ của những thành viên trong tổ chức Kẻ Phản Nghịch của tôi ra, phần còn dư lại tôi muốn thỉnh cầu tổ chức Kẻ Phản Nghịch thu nhận dân chúng của những quốc gia trong thế giới thứ ba, viên chức ở những vùng địa lý nghèo đói, và dân chúng ở những nước đang bị chiến tranh tàn phá, dĩ nhiên, phải loại trừ những tên tội phạm và các phần tử khủng bố, chính là như vậy." 
Sở Hạo vừa nói xong, nhất thời tất cả mọi người ở đây đều bắt đầu nghị luận ầm ĩ, bọn họ thảo luận riêng với những người lãnh đạo của các nước đang ở bên cạnh bọn họ, hay thảo luận nhóm với những cố vấn và quan viên chính phủ bên cạnh, cuộc nghị luận kéo dài trong vài phút, Sở Hạo chờ đến khi bọn tiếp thu được phần nào, lại tiếp tục nói: "Từ lúc chúng ta bắt đầu thảo luận cho đến bây giờ, ồ, đã hơn năm tiếng đồng hồ, nhưng thật đáng tiếc, ngay cả vấn đề đầu tiên được thảo luận cũng chưa đạt được kết quả gì, các vị, thời gian của chúng ta cũng không còn nhiều như các vị tưởng, cho nên bây giờ tôi đề nghị, các hạng mục công việc có thể thảo luận thì chúng ta có thể thương lượng tỉ mỉ, nhưng việc kiến thiết trên bán vị diện thì tôi hy vọng đang..."
Sở Hạo liếc nhìn đồng hồ trên tay hắn một cái, lại xem mấy giờ rồi, sau đó nói: "Tiếp theo đây tôi sẽ công bố một địa điểm ở phía bắc Thái Bình Dương, là một hòn đảo nhỏ, cũng là một căn cứ của tổ chức Kẻ Phản Nghịch chúng tôi, không lớn, nhưng có cảng nước sâu, tôi sẽ dựng cổng truyền tống để vào bán vị diện ở chỗ đó, việc này do tổng bộ của tổ chức Kẻ Phản Nghịch hỗ trợ và cung cấp, như vậy có thể lập tức đưa một số lượng lớn vật tư và nhân viên tiến vào, tôi hy vọng trong vòng hai mươi bốn giờ tới, bắt đầu tiến hành bước đầu tiên trong công cuộc kiến thiết bán vị diện, việc xây dựng đầu tiên nhất định phải là các kho bãi chứa hàng hóa và vật liệu, và các loại kho để dự trữ lâu dài, đồng thời tôi muốn tiến hành khảo sát, đo đạc và kiểm tra chi tiết tình hình bên trong bán vị diện, việc này dự định cũng sẽ hoàn tất trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ, sau đó..."
"Bởi vì bước đầu tiên kiến trúc bán vị diện cũng không có cái được gọi là tiền lệ, mọi người chúng ta đều không có cách nào để nhận định rốt cuộc việc đấu thầu xây dựng do nước nào đảm nhiệm sẽ thích hợp hơn, lý luận cuối cùng cũng chỉ là lý luận, như vậy đi, vẫn theo thường lệ, lấy năm đại thành viên thường trực của Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc làm nền tảng, tôi sẽ chia khối lượng công việc xây dựng kho bãi chứa đựng trong giai đoạn đầu làm năm phần bằng nhau cho năm đại thành viên thường trực của Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc và các đồng minh của bọn họ trực tiếp đến xây dựng, sau đó dựa trên cơ sở về tốc độ xây dựng, sức chứa của kho, độ bền chắc của kiến trúc, và hiệu suất sử dụng không gian, vân vân… để tiến hành bình chọn, sau đó lần lượt quyết định số định mức kiến trúc trong giai đoạn thứ hai, mỗi một giai đoạn số định mức kiến trúc đều sẽ được tính toán lại một lần nữa, đương nhiên là bên nào càng chiếm ưu thế thì tất nhiên sẽ nhận được càng ngày càng nhiều số định mức." 
Khi Sở Hạo đã nói đến lợi ích này, mặc dù rất nhiều quốc gia vẫn còn bất mãn, nhưng địa vị bản thân của năm quốc gia bất hảo trên thế giới chính là bá chủ của mỗi thế lực ở các khu vực khác nhau, do bọn họ trực tiếp tới lãnh đạo phân ngạch kiến thiết, bản thân này cũng đã là chuyện chính đáng, huống hồ gì năm thành viên bất hảo này vô lý lại không có thủ hạ sao, trong tình huống như vậy, chớ nhìn thấy ba quốc gia Mỹ, Anh, Pháp đi gần nhau, nhưng đến lúc đối diện với chuyện sinh tử trước mắt, ai thèm quan tâm đến chuyện người nào đó có phải là bá chủ của thế giới hay không, vì vậy cũng không có ai phản đối, hơn nữa bọn họ cũng biết, cho dù có phản đối cũng vô hiệu, vì hiện tại bọn họ tương đương với tư cách người tị nạn của tổ chức Kẻ Phản Nghịch độc quyền, trong tình huống được sự chấp thuận của tập thể, bọn họ lại càng không có tư cách để phản đối.
Vì vậy, các quốc gia lớn trên thế giới lần đầu tiên đã tập hợp nhân lực và vật lực của toàn thế giới, trong lĩnh vực chính trị, lĩnh vực quân sự đã chính thức bắt đầu hợp tác rồi, tuy thủ lĩnh của các quốc gia vẫn còn đang tiếp tục thương lượng mặc cả, tiến hành tính toán thiệt hơn trong từng đề tài thảo luận, nhưng những quốc gia này đã bắt đầu hành động rồi, lúc Sở Hạo và các lãnh đạo của những quốc gia này không ngủ không nghỉ đang tiếp tục bàn thảo các hạng mục công việc, một trong năm quốc gia bất hảo cách hòn đảo nhỏ này gần nhất, là đội kiến trúc giai đoạn đầu tự xưng là đội Con Thỏ của nước Z, đội khảo sát, các nhà khoa học, và rất nhiều đội tàu chuyển vận vật tư, với tải trọng cực lớn lên đến hàng vạn tấn, đã đến được nhánh căn cứ này của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, cũng ở nơi này, lúc Sở Hạo trở về, việc xây dựng cổng truyền tống vào bán vị diện đầu tiên đã bắt đầu được tiến hành...
Công cuộc kiến thiết vĩ đại đã bắt đầu! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.