Vô Hạn Thự Quang

Chương 3: Bụi luân hồi




Dịch giả: mqhung
Tình huống của Niệm Tịch Không so với tình huống của đoàn thạch trái cây, không, là Varotian, lại càng thêm đặc biệt, cũng càng khó có thể giải quyết.
Hiện tại nàng đã mất đi thân thể, cả linh hồn và ý thức đều tập trung ở bên trong kiếm hoàn, tuy là ý thức và linh hồn không tiêu tan, nhưng dù đã trải qua sự chữa trị của Chủ thần, nàng cũng không thể trở lại như trước, giống như bản thân nàng chính là kiếm hoàn, không có bất kỳ thương thế hay vấn đề nào cả.
Tình huống này rất kỳ lạ, mọi người đã hỏi Varotian nhưng hắn cũng không biết là như thế nào. Theo như hắn nói, tu chân giả, kể cả tu chân giả không chính thống trong tiểu đội luân hồi thì số lượng cũng rất ít, nhưng mỗi người đều có tiềm lực phát triển vô cùng. Nguyên nhân chính là do Chủ thần không gian có rất nhiều loại thiên tài địa bảo, thế nên có thể nói một tu chân giả chỉ cần có đầy đủ thời gian, cho dù là đầu heo, cũng có thể trở thành Trư Bát Giới, chính bởi vậy nên số lượng tu chân giả trong thế giới luân hồi chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Mặc dù Varotian có một chút ký ức về tu chân giả, nhưng đối với tình huống đặc thù của Niệm Tịch Không, hắn cũng không biết làm sao.
Mà bản thân Niệm Tịch Không cũng rất mơ hồ về tình trạng hiện tại của mình. Theo như giải thích của nàng, ngưng tụ kiếm hoàn, chính là tiêu chí để nhận biết kiếm tu, cũng là cơ sở để kiếm tu có được lực lượng tương đương với tu chân giả chính thống, nhưng kiếm tu cần phải đạt đến cấp độ Nguyên thần mới có thể ngưng tụ và sử dụng kiếm hoàn. Niệm Tịch Không còn đang ở Trúc Cơ Kỳ đã ngưng tụ được kiếm hoàn, hơn nữa còn không chết, bản thân nàng chưa bao giờ nghe thấy ai từng đề cập đến chứ đừng nói đã gặp qua trường hợp như vậy, thế nên tại sao sự việc thành ra như thế này, nàng cũng không giải thích được.
"Nói một cách khác..." Sở Hạo cau mày khổ não, hắn lấy cái gì để phỏng đoán đây…
Bên cạnh hắn Trương Hằng lại cao hứng bừng bừng nói: "Nói một cách khác, viên cầu nhỏ này xem như là Niệm Tịch Không hả? Hoan nghênh thành viên mới, viên cầu kim loại nhỏ, gọi tắt là kim cầu, ha ha ha..."
" ~Bốp! "
Trương Hằng trực tiếp bị kiếm hoàn đánh bay, quay cuồng trên không rồi đụng phải cửa phòng bay ra bên ngoài quảng trường, mà ngoại trừ Sở Hạo ra, mọi người đều toát mồ hôi nhìn viên cầu kim loại lơ lửng ở cửa phòng, bộ dạng như muốn giết Trương Hằng ngay lập tức nếu hắn dám tới gần.
Sở Hạo cũng không để ý đến hai người, hắn suy tính mấy loại khả năng nhưng đều loại bỏ, một lúc sau, hắn mới lên tiếng: "Đầu tiên, ngươi trở thành như thế này khẳng định có liên quan tới Tiên thiên linh bảo, nếu không như ngươi nói, thực lực còn đang ở Trúc cơ kỳ đã ngưng tụ kiếm hoàn, hoặc là chết chắc, hoặc là so với chết còn kinh khủng hơn vì liên quan đến tâm ma phản phệ của mỗi người. Nhưng thực tế ngoại trừ việc ngươi biến thành kiếm hoàn ra thì cũng không có gì bất thường xảy ra, cho nên có thể khẳng định là do Tiên thiên linh bảo mới thành ra như vậy... Rốt cuộc Tiên thiên linh bảo của ngươi có công dụng như thế nào? Tiên thiên linh bảo vốn cực kỳ hiếm thấy, uy lực cũng cực lớn, nhưng ta cũng chưa từng thấy ngươi sử dụng lần nào cả."
Niệm Tịch Không lại dùng mực nước viết chữ để biểu đạt ý nghĩ của mình.
"Tiên thiên linh bảo không giống như những thứ khác, trừ phi là người có đại khí vận cùng sinh ra với Tiên thiên linh bảo, nếu không cho dù ngươi có lấy được Tiên thiên linh bảo khi vừa xuất thế thì cũng không thể sử dụng hoàn toàn, kể cả Đại năng giả cũng phải hao tổn hơn trăm triệu năm để luyện hóa cho thành thục mới có thể chính thức sở hữu Tiên thiên linh bảo. Ta có thể sử dụng nhưng chỉ đạt đến 1-2 % uy lực đã là không tệ rồi, hoặc có thể nói là vì một số nguyên nhân, bản chất đồ vật của ta chỉ tiếp cận với Tiên thiên linh bảo, do đó ta mới có thể nhận chủ cùng sử dụng nó, nhưng là không hoàn toàn, hơn nữa tiêu hao của bản thân ta cũng rất lớn, ít nhất là trước khi đạt đến cấp bậc Nguyên anh, ta không thể sử dụng được nó."
" Tiên thiên linh bảo của ta thật ra không hoàn chỉnh, chỉ có một nửa, giai đoạn vị diện Thục Sơn mới hình thành, trong thiên địa sinh ra một đoàn khí tử thanh tiên thiên, sau đó bị một vị đại năng lấy được, đem ngưng tụ thành một cặp Tử Thanh song kiếm, dùng để trấn áp số mệnh của vị diện. Cặp song kiếm này phải hợp nhất lại mới thành Tiên thiên linh bảo hoàn chỉnh, nếu tách ra thì chỉ có kiếm khí cường đại thôi, thanh kiếm của ta là Tử dĩnh kiếm, còn Thanh tác kiếm đã bị thất lạc..."
"Tử dĩnh kiếm này nhận ta làm chủ trong tình huống không rõ ràng lắm, mà nói là nhận chủ, không bằng nói là Tử dĩnh kiếm biết ta có ý định đi tìm một nửa còn lại của nó, để có thể hợp nhất trở lại với Thanh tác kiếm. Có lẽ do ta không phải là chủ nhân thật sự nên rất khó sử dụng Tử dĩnh kiếm, tác dụng lớn nhất nó đem lại chính là bảo vệ linh hồn, ý thức và trí nhớ của ta không tổn hao gì khi chuyển thế. Đó cũng là nguyên nhân ta có thể chuyển thế mấy trăm lần mà vẫn giữ lại được linh thức, ngoại trừ cái đó ra... ta căn bản không sử dụng được nó."
Viết xong những câu này, Niệm Tịch Không dường như có chút mất mát, kiếm hoàn lơ lửng giữa không trung không nhúc nhích, cũng không biết nàng rốt cuộc đang nghĩ gì?
" Tiên thiên linh bảo... chỉ có thể bảo hộ ngươi chuyển thế sao? Ngoài ra chữa trị của Chủ thần cũng không khiến ngươi khôi phục lại như trước, tức là Chủ thần xem kiếm hoàn như là thân thể của ngươi, nói như vậy..."
Sở Hạo nhíu mày trầm tư một lúc sau đó nói: "Ta đoán chừng ngươi đã chuyển thế, hoặc có thể nói là Chủ thần nhận định rằng ngươi đã chuyển thế. Ngươi nói rằng đã đem Tiên thiên linh bảo dung nhập vào kiếm hoàn, mà nó đều bảo hộ ngươi mỗi lần chuyển thế, như vậy có khả năng, lần này Tiên thiên linh bảo cũng đem ngươi chuyển thế vào bên trong kiếm hoàn? Tuy là thân thể này có chút cổ quái, nhưng ngoài chuyện ngươi biến thành kiếm hoàn thì cũng không có gì khác, thế nên Chủ thần cho rằng ngươi vẫn bình thường như cũ?"
Lời vừa nói ra, Niệm Tịch Không bên trong kiếm hoàn đã đung đưa lên xuống, sau một lúc mới viết chữ tiếp: "Ân, có thể có khả năng này, vì một vài lần chuyển thế của ta phát sinh là do gặp phải tình huống cực kỳ nguy hiểm, gặp phải kẻ địch đã gần đến cấp bậc Tiên nhân, nếu như bọn họ muốn giết ta thì ngay cả linh hồn cũng bị hủy diệt, khi ấy thân thể ta còn chưa chết nhưng linh hồn và ý thức đã bị Tiên thiên linh bảo lôi kéo rời khỏi thân thể để vượt qua vị diện, khi ta phục hồi lại tinh thần thì đã ở bên trong thân thể chuyển thế rồi. Nghe ngươi phân tích, nghĩ kỹ lại thì tình huống hiện tại của ta có thể là như vậy."
Nói đến đây, tất cả mọi người đều tỏ ra vui mừng vì có lẽ đã tìm được biện pháp giải quyết, thế nhưng những câu tiếp theo của Niệm Tịch Không lại thể hiện rằng nàng không thể làm gì được.
"Ta biết phép thuật để linh hồn rời khỏi thân thể, nhưng mà không có phép thuật nào giúp chuyển thế trùng sinh cả. Chỉ có một trong hai trường hợp, hoặc là chuyển thế một cách bị động, có điều như vậy cũng tương đương với một lần tử vong thực sự, hoặc là nhập hồn đoạt thể, có điều ý thức và trí nhớ đều sẽ không còn là của riêng bản thân, nhưng linh hồn của ta căn bản không thể rời khỏi kiếm hoàn, trừ khi là kiếm hoàn bị phá vỡ, nếu là vậy, ta sẽ bị Tiên thiên linh bảo mang theo linh hồn vượt qua vị diện để chuyển thế, cũng đồng nghĩa với việc không thể trở về Chủ thần không gian."
Đây cũng là một vấn đề, Niệm Tịch Không còn sống thì các loại bố trí của Sở Hạo với Bắc Băng Châu đội trong tương lai mới phát huy tác dụng, thế nên hắn sẽ không có khả năng để cho Niệm Tịch Không rời khỏi đoàn đội, nhưng nếu không phá vỡ kiếm hoàn, Chủ thần sẽ nhận định kiếm hoàn này chính là Niệm Tịch Không, sự tình đúng là khó cả đôi đường, xem ra không có biện pháp nào khả thi cả.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Varotian lên tiếng: "Nếu là khôi phục trạng thái kiếp trước thì ta có cách đấy."
Toàn bộ mọi người lập tức đều nhìn về phía hắn, ngay cả Niệm Tịch Không trong kiếm hoàn cũng nhích tới gần, dường như đang chờ đáp án của Varotian.
Varotian cũng không làm bộ làm tịch mà trực tiếp trả lời: "Bụi luân hồi, đây là một loại vật phẩm có thể hoán đổi ở chỗ Chủ thần, đối với người bình thường, thậm chí đối với cả thành viên tiểu đội luân hồi, một khi tiến vào phạm vi của Bụi luân hồi cũng đồng nghĩa với tử vong, bởi vì tác dụng của nó là khiến cho thân thể người sử dụng liên tục khôi phục trạng thái lúc trước, từ người trưởng thành trở về trẻ nhỏ, từ trẻ nhỏ đến bào thai, cuối cùng trở lại dạng tế bào rồi hoàn toàn tiêu tán. Nhưng với một số cá nhân đặc thù, sau khi thân thể tiêu tán sẽ khôi phục lại trạng thái của kiếp trước, thời gian duy trì là năm phút, ta nghĩ rằng trong thời gian đó, nếu thân thể Niệm Tịch Không đã khôi phục, có thể nhờ Chủ thần chữa trị a?"
Tiếng nói còn chưa dứt, Niệm Tịch Không bên trong kiếm hoàn đã vèo một tiếng bay ra ngoài phòng, đến khi mọi người phục hồi lại tinh thần đã không còn thấy bóng dáng nàng đâu hết. Mọi người vội vàng chạy theo ra quảng trường, chỉ thấy kiếm hoàn đang từ chỗ Chủ thần quay trở lại, phía dưới còn có một hộp gỗ nhỏ.
Trong lúc mọi người còn chưa có phản ứng gì, đoàn thạch trái cây, không, Varotian đã vội vàng di chuyển đến bên cạnh hộp gỗ, sau đó hắn lớn tiếng nói thông qua tâm linh tỏa liên: "Tất cả mọi người lui về phía sau, nếu tiến vào phạm vi của Bụi luân hồi mà chết thì thực không đáng". Trong lúc nói chuyện, đoàn thạch trái cây đã vươn xúc tu trực tiếp mở chiếc hộp gỗ ra.
Lập tức, từ bên trong hộp gỗ tràn ra một đám sương mù đường kính gần hai mươi mét làm tất cả mọi người vội lui lại phía sau, hơn mười giây sau, mọi người bỗng nghe thấy tiếng cười lớn của một nam tử.
Tiếp đó, một nam tử khỏa thân mang huyết thống Âu Mỹ ước chừng hai mươi tuổi bước ra từ trong đám sương mù, hắn trông rất anh tuấn, hơn nữa động tác, diện mạo lẫn khí chất đều mang vẻ quý tộc điển hình, cũng chính là khí chất thượng lưu, chỉ thấy hắn cúi đầu, sau đó mỉm cười nói: "Cảm tạ các ngươi, mất trên vạn năm ở thời không loạn lưu, biến thành dị tộc cả trăm năm, rốt cuộc ta đã khôi phục, cảm tạ các ngươi.". Trong lúc nói chuyện, Varotian đã bay lơ lửng lên trên không, bộ dạng thản nhiên nhưng uy áp bao phủ quảng trường lại hết sức rõ ràng. Uy áp này cũng không nhằm vào mọi người, chỉ khuếch tán tự nhiên, mặc dù chỉ khuếch tán nhàn nhạt nhưng Sở Hạo và Trương Hằng gần như luống cuống tay chân, bởi vì uy áp này thực là đáng sợ, giống như là long uy, thậm chí còn mạnh hơn.
Sau khi Varotian bay lơ lửng trên không trung, hắn nhắm mắt lại kiểm tra thông tin ở chỗ Chủ thần, tiếp đó hắn mỉm cười nói: "Đúng vậy, quả nhiên điểm thưởng và chi tiết kịch tình đã khôi phục, như vậy... Chữa trị toàn thân a.".
Theo tiếng nói chấm dứt, Chủ thần lại không phát ra cột sáng hướng về phía hắn, thực tế là không có bất kỳ phản ứng nào, trái lại, một cột sáng lại chiếu vào trong màn sương mù, chính là Niệm Tịch Không đang tiến hành chữa trị bản thân.
"...Vì sao? Vì sao ta không thể chữa trị? Chuyện đùa a? Chẳng lẽ Chủ thần cũng không thể chữa trị kỹ thuật cải tạo linh hồn của Thiên Xà tộc sao?!"
Toàn bộ quảng trường vang vọng tiếng gầm gừ thê thảm của Varotian, mà đám người còn lại, tất cả đều không chú ý tới...
Trương Hằng sững sờ nhìn về phía khu vực sương mù do Bụi luân hồi tạo nên, trong lòng hắn có một thanh âm không ngừng thúc giục hắn tiến vào trong đó, tiến vào bên trong đó...
Cứ như vậy, trong khi lý trí và sự thúc giục trong nội tâm của Trương Hằng còn đang đấu tranh lẫn nhau, Bụi luân hồi đã hoàn toàn tiêu tán, sự thôi thúc trong lòng hắn cũng theo đó mà biến mất. Tiếp đó, hắn cũng không để tâm, chỉ nghĩ là do tính hiếu kỳ của bản thân mà thôi, không suy nghĩ gì thêm về chuyện này nữa, giống như...
Sự thôi thúc kỳ lạ này chưa bao giờ xuất hiện...
* Thông báo: tuyển dịch giả + người chưa có kinh nghiệm dịch (muốn học dịch series Vô Hạn), ai quan tâm mời trả lời vào topic thảo luận của VHTQ để biết thêm chi tiết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.