Vô Hạn Thự Quang

Chương 13: Bắt đầu!




Tuy rằng nghe Sở Hạo nói vậy nhưng mọi người dường như đã không còn tin tưởng mấy, chẳng nói chuyện khác, chỉ cần nhìn vào tình hình hiện tại cũng đủ khiến người ta tuyệt vọng rồi - hoàn thành nhiệm vụ của Chủ Thần thì sao, vẫn bị nhốt ở thế giới này đấy thôi …!!!
“Trong phim Alien vs Predator lần trước đã gặp phải tình trạng ‘không thể dùng mưu’, ta vẫn luôn nghĩ có khi nào sẽ xuất hiện tình trạng ‘chắc chắn phải tính kế’ hay không? Với tình hình hiện tại thì rất có thể như thế.”
Trên con đường dẫn tới rạp chiếu phim, Sở Hạo vừa đi vừa nói với mọi người. Trương Hằng nghe vậy liền hỏi: “Nếu là thuần túy dùng mưu vậy thì đối với một số đội ngũ mà nói, đây sẽ là nhiệm vụ chắc chắn phải chết rồi? Cơ mà trước kia ngươi từng bảo, không có nhiệm vụ nào dồn ép người ta như vậy mà?”
“Đúng vậy.” Sở Hạo gật đầu khẳng định: “Không có nhiệm vụ tất tử! Ta nghĩ hẳn là Chủ Thần căn cứ vào số liệu nào đó để xác định khả năng thừa nhận cực hạn của mỗi đội rồi mới đưa ra phim cùng với nhiệm vụ. Thang điểm cụ thể thế nào thì ta còn chưa rõ vì tin tức quá ít, nhưng chắc không ngoài mấy vấn đề sau.”
“Thứ nhất, độ khó của mỗi bộ phim là khác nhau, nhưng nếu cứ kết thúc mà lại không thiệt hại gì thì đến bộ phim sau độ ‘vất vả’ sẽ tăng lên.”
“Thứ hai, thực lực thành viên tiểu đội cũng được đưa vào bảng đánh giá. Tân binh điểm thấp mà lão binh thâm niên hoặc người có kỹ năng sẵn có ở hiện thực thì tất nhiên bị đánh giá cao. Khả năng sinh tồn của quân nhân, sát thủ, võ sĩ trong phim kinh dị hẳn sẽ cao hơn người thường, mà sự sống chết của họ cũng là mốc để tăng hay giảm độ khó.”
“Thứ ba, đoàn chiến. Có người nói may mắn cũng là một bộ phận của thực lực. Nếu như một đội yếu lại không biết vì nguyên nhân gì đó hoặc là thần may mắn đột nhiên gõ cửa khiến bọn họ chiến thắng đội mạnh hơn, như vậy thì Chủ Thần tất nhiên sẽ đánh giá cao, cực kỳ cao. Mà chúng ta chính là rơi vào tình trạng đó. So với Trung châu đội, chúng ta chẳng kém quá xa song vẫn an toàn vượt qua. Điều này đại biểu chúng ta rất may mắn. Cho nên, sở dĩ lần này gặp phải một bộ phim ‘thuần mưu’ là vì Bắc Băng châu đội đang được Chủ Thần ‘coi trọng’.”
Nói đến đây, Sở Hạo liếc Trương Hằng: “Lúc nãy ngươi bảo một bộ phim ‘thuần mưu’ sẽ khiến một số tiểu đội rơi vào cảnh chắc chắn phải chết? Nhưng nếu y theo đánh giá của Chủ Thần thì chỉ những đội bị đánh giá cao mới có khả năng gặp phải chuyện tình như vậy. Bọn họ sẽ vượt qua nó bằng mưu trí, có khi là may mắn… hoặc cũng có thể đơn giản chỉ là cậy mạnh.”
“Đợi chút” Trương Hằng nhấc tay cắt đứt lời Sở Hạo: “Thế nhưng không phải ngươi vừa nói đây là tình huống chỉ có thể dùng mưu để vượt qua sao? Bây giờ lại nói chỉ cần cậy mạnh là cũng có thể hoàn thành???”
“Trí tuệ phàm nhân.” Sở Hạo chẳng thèm quay đầu: “Chia ra ‘vô kế’ với ‘thuần mưu’ chẳng qua là để đánh giá trình độ trí lực và sức mạnh của một đội ngũ đang ở mức nào mà thôi. Nói về mặt trí lực đi, muốn lập kế hoạch thì cũng phải dựa vào thông tin thực tế. Người IQ thấp nhìn vào manh mối nhưng lại không nhận ra, người IQ cao sẽ từ những dấu vết nhỏ nhặt nhất mà suy ra được rất nhiều thứ. Ngoại trừ trí lực thì còn một thứ gọi là ‘tiên đoán’. Nếu chúng ta có khả năng tiên đoán thì dù rơi vào tình trạng ‘vô kế’ cũng có thể dựa vào sắp đặt mà vượt qua.”
“Vấn đề sức mạnh cũng vậy. Nếu đổi lại là Trung châu đội đến thế giới này chứ không phải chúng ta thì bọn họ có thể một mực luân hồi, mãi mãi luân hồi, cho tới khi nào cảm giác mơ hồ hóa thành trí nhớ chân thật. Bọn họ hoàn toàn không cần mất công phân tích làm gì, trực tiếp đánh vỡ bức màn ngăn cách vị diện trở lại Chủ Thần không gian, hoặc thậm chí giết luôn Lệ Quỷ… Đây chính là ‘dĩ lực phá cục’.
Nghe đến đây, Trương Hằng lộ vẻ không tin mà Niệm Tịch Không lại gật đầu đồng ý. Nàng vừa ăn chuối vừa nói: “Không sai, nếu là thân ảnh phá khai hỗn độn kia thì hoàn toàn đủ sức làm việc ấy”
Sở Hạo gật gật đầu, nói nhỏ: “Còn chúng ta… thì nhất định phải tuân theo quy tắc trò chơi là hoàn thành nhiệm vụ Chủ Thần đưa ra. Bước thứ nhất, tới nơi Lệ Quỷ ẩn náu, sau đó tiêu diệt nó…”
Mọi người đều rơi vào trầm mặc. Tuy rằng Sở Hạo nói rất nhiều nhưng lòng tin của cả đám dường như vẫn không kéo lên được bao nhiêu. Dù sao thì những lần luân hồi trước, bọn họ đều tìm cách tiêu diệt Lệ Quỷ nhưng kết quả thì vẫn chả thay đổi gì!”
Niệm Tịch Không đột nhiên lên tiếng: “Sở Hạo, hình như ngươi chưa nói hết thì phải. Mà ta cũng không rõ một chuyện, chẳng phải ngươi bảo thế giới phân cấp độ. Chúng ta là người bên ngoài chiếc hộp, nhưng tại sao lại không đối phó được Lệ Quỷ - sinh vật thuộc thế giới thấp hơn? Đã thế nó còn tạo cho chúng ta cảm giác không thể ngăn cản.”
Sở Hạo nghe vậy nhưng vẫn tiếp tục trầm mặc. Mãi tới khi Niệm Tịch Không nhịn chẳng được hỏi lại lần nữa thì mới lên tiếng: “Bởi vì đây chính là Memes. Bởi vì…”
Câu trả lời của Sở Hạo càng khiến mọi người thêm mù mờ hiếu kỳ. Thanh niên đeo kính nhịn không được chen vào: “Lúc trước chính anh nói là không thể dùng lý lẽ để giải thích. Liệu có phải bản thân anh cũng không nắm chắc, hoặc là chưa hề nghĩ ra cách bắt Lệ Quỷ nên giờ mới ấp úng như vậy?”
Sở Hạo nghe vậy nhưng không hề tức giận, mặt tỉnh bơ, hồi lâu sau mới lên tiếng: “Không biết các ngươi có chú ý hay không… Theo số lần luân hồi chúng ta trải qua tăng lên, Lệ Quỷ càng lúc càng ít tập kích hơn.”
Mọi người thoáng sững sờ, rồi đều đồng thời gật đầu. Tom nói thẳng: “Ta cũng đã phát hiện vấn đề này rồi. Lần luân hồi trước, Lệ Quỷ chỉ tấn công chúng ta hai lần. Mà trước đó nữa, chúng ta từng giết sạch tất cả Lệ Quỷ… Cơ mà vẫn không thoát khỏi vòng luân hồi?”
Sở Hạo tiếp lời: “Theo quá trình luân hồi tiếp tục, số lần tập kích của quỷ quái giảm đi. Đồng thời, trong mấy đoạn video quay lại đều cho thấy những người bị tập kích đều không để lại thi thể. Mà tựa hồ, quỷ quái không giết bọn họ ngay tại chỗ. Mỗi nạn nhân đầu tiên đều phải trải qua cơn shock tâm lý rồi mới đột ngột biến mất.”
Thanh niên đeo kính lại chen vào: “Khoan… Ý anh là bây giờ chúng ta cứ mặc cho quỷ quái tập kích mà không phản kháng gì à? Chẳng lẽ sau khi bị tấn công thì chúng ta sẽ về tới Chủ Thần không gian như trong lời các vị. Nếu thật là vậy thì độ khó ở đâu ra?”
“Tất nhiên không phải.” Sở Hạo liếc thanh niên đeo kính: “Còn nhớ lúc trước ta bảo quỷ quái muốn giết người thì phải kéo nạn nhân vào phim ‘linh hồn tà ác’ đã chứ ở bên ngoài nó chỉ biết dọa người mà thôi. Bốn lần luân hồi đã khiến chúng ta lãng phí rất nhiều đạo cụ, cơ hội, thời gian và hy vọng sinh tồn. Song cũng nhờ vậy mà hiện giờ chúng ta đã loại trừ được hầu hết khả năng, bởi thử hết rồi mà. Cái còn lại dù khó tin thế nào thì cũng là đáp án…”
“Không sai, quỷ quái kéo chúng ta vào Coming Soon, nơi có rạp chiếu bộ phim ‘Linh hồn tà ác’. Ở nơi này, dù thời gian có Luân Hồi bao nhiêu đi chăng nữa thì chúng ta vẫn giữ được trí nhớ…”
Nghe thì có vẻ khó tin nhưng những gì Sở Hạo phân tích rất có lý. Các đoạn video đều cho thấy, người bị tập kích không ai để lại thi thể. Và rằng nạn nhân thì còn sống nhăn trước khi biến mất… Đây là cơ hội duy nhất giúp bọn họ phá vỡ thế cục luân hồi hiện tại.
“Nói cách khác, chỉ cần bị quỷ quái tập kịch thì sẽ tiến vào Coming Soon, mà chúng ta thì chỉ cần vượt qua ba ngày trong đấy là sẽ trở về Chủ Thần không gian phải không?”
Trương Hằng, Tom, Sterry cùng gã trung niên trăm miệng một lời đồng thanh hỏi. Đi bên cạnh, Niệm Tịch Không và thanh niên đeo kính đều lộ vẻ chăm chú lắng nghe.
“… Đúng vậy. Chỉ cần sống qua ba ngày trong đó là sẽ trở về Chủ Thần không gian…”
Nét mặt Sở Hạo lạnh nhạt, chẳng quản vẻ sung sướng của mấy người đứng sau. Chỉ riêng thanh niên đeo kính vẫn một mực chú ý Sở Hạo nên nhận ra điều này, hắn vội bước lên vài bước tới trước mặt Sở Hạo cất giọng hỏi: “Anh tựa hồ còn giấu giếm gì đó… Có gì thì mau nói hết đi được không? Hay là anh định biến chúng tôi thành chuột bạch đi thử nghiệm suy luận của mình? Hoặc là giống như mười mấy người đã chết kia, là con mồi để anh dẫn dụ Lệ Quỷ ra cho mình nghiên cứu?”
Sở Hạo liếc thanh niên đeo kính một cái rồi nhanh chóng quay đầu đi. Hắn nhìn về phía cửa lớn của rạp chiếu phim - nơi đó lấp ló bóng hình Lệ Quỷ. Sở Hạo bình thản nói: “Không hề, sao ta phải lừa các ngươi…”
“Ta tuyệt đối không lừa ai bao giờ.”
Dứt lời, Sở Hạo lao thẳng về phía Lệ Quỷ. Mà ‘đối phương’ cũng đang trình ra bộ mặt dữ tợn, móng vuốt lượn vòng… Sở Hạo chẳng hề ngần ngại, chẳng hề tránh né, cứ thế nhào tới. Tức thì…
Cảm giác nửa tỉnh nửa mê hàng lâm. Cảm giác đó giống hệt như mỗi lần xuyên qua vị diện trở về Chủ Thần không gian…
{*}: Chủ Thần đưa Bắc Băng châu đội vào thế giới thứ 1 có chiếu Coming Soon – nới có 2 nhân vật Peoll và Chen. Trong Coming Soon (thế giới 2) có chiếu ‘Linh hồn tà ác’ (thế giới 3) – nơi có căn nhà mà lệ quỷ kéo người vào giết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.