Vô Hạn Thự Quang

Chương 10: Sáng tạo cơ hội trong điều kiện bất khả thi




Rất tốt, chính là nó!
Người thoái hóa!
Sở Hạo híp mắt đánh giá nhìn con biên bức hình người cực lớn trước mặt. Đây là loại sinh vật duy nhất trong Daybreakers có sức mạnh vượt qua người thường, là tồn tại tiếp cận gần nhất với vampire trong truyền thuyết. Bất kể lực lượng hay tốc độ đều vượt qua người có tố chất thân thể mạnh nhất trong đoàn là J, song vẫn nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được, ít nhất so với thành viên Trung châu đội xuất hiện ở Skyline thì còn kém xa.
Ngay khi quái vật nhào tới, J và Ares đều móc ra khẩu 54 nhưng bị Sở Hạo cản lại: “Không được dùng súng, tiếng động sẽ dẫn tới phiền phức! Trương Hằng, bắn tên của ngươi đi! J yểm hộ cho Trương Hằng và ta, cho ta 5 giây!”
J thoáng sửng sốt nhưng cũng không lên tiếng hỏi mà lập tức cầm lấy chiếc ghế kim loại bên cạnh, sau đó phi thẳng tới bên kẻ địch. Bành một tiếng trầm đục, J trực tiếp bị chiếc cánh dơi của quái vật đánh bay, chiếc ghế kim loại trong tay cũng theo đó mà méo mó, thế nhưng bản thân hắn lại lông tóc vô tổn.
“Lực lượng thật lớn! Ha ha ha ha…”
J không ngờ lại lộ ra biểu tình hưng phấn. Hắn cầm chiếc ghế đã bị biến dạng kia tiếp tục lao tới, mà đối phương lại chẳng chú ý gì đến, chỉ chăm chăm vào cánh tay đang nhỏ máu của Sở Hạo nên ứng phó không kịp. J thừa dịp dồn sức nện xuống khiến nó ngã nhào. Đồng thời, Trương Hằng ở bên cạnh nắm chắc cơ hội kéo cung bắn liền mất phát. Mũi tên găm thẳng lên ngực đối phương, ngập sâu chừng 7 8cm. Gã thoái hóa giả gào lên đầy thống khổ, hiển nhiên mấy mũi tên đó gây cho nó tổn thương cực lớn.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua tầm 5 giây, mọi người còn đang mải nhìn con quái vật gào thét cũng như chuẩn bị tiến lên bồi thêm mấy đòn nữa, bỗng trong miệng Sở Hạo thốt ra một loạt âm tiết kỳ quái.
“Hoảng sợ thuật!
Nháy mắt, vốn con quái vật đang gầm rống bỗng nhiên kêu ré. Tuy mọi người không hiểu nó muốn nói gì nhưng cũng nghe ra được sự sợ hãi bối rối trong đó. Thậm chí nó vốn đang định nhào lên lại chậm rãi lùi lại, dường như muốn trốn khỏi gian phòng này.
“Trương Hằng! J!”
Sở Hạo rống to gọi tỉnh hai người. Trương Hằng lập tức bắn thêm một mũi tên nữa, mũi tên trực tiếp cắm trúng đầu con quái vật, lực lượng khổng lồ đẩy bắn nó ra sau vài bước. J cũng lao lên bồi tiếp một loạt nhát ghế, đến khi đập nát cái đầu kia mới thôi. Mọi người thấy vậy không khỏi thở dài thoải mái.
“Giết chết một thoái hóa giả sơ cấp, thưởng 100 điểm.”
Ngay khi quái vật tử vong, trong đầu Sở Hạo, Trương Hằng, J đồng thời vang lên một giọng nói. Sở Hạo quan sát mọi người, thấy ngoại trừ Trương Hằng và J tỏ vẻ vui mừng, những người còn lại đều đang kinh hồn táng đởm, hắn liền hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
(Chỉ có tham dự công kích mới nhận được điểm thưởng sao? Hơn nữa đây mới chỉ là kẻ thoái hóa sơ cấp…)
Sở Hạo trầm mặc nửa ngày mới vừa cười vừa mở miệng: “Nguy hiểm đã được giải trừ, lần này phối hợp rất tốt, hi vọng lần sau khi đối mặt với người thoái hóa lại có thể phát huy như vậy… Hỏi trước một chút, các vị có sợ quỷ hoặc là kinh hãi điều gì không?”
Mấy người ở đây đều có chút sững sờ, nhất là đám tân nhân Trương hằng, chỉ có J và Ares tựa hồ hiểu ra gì đó. Sắc mặt Ares vui mừng, từng bước đi tới gần chỗ con biên bức hình người nằm xuống.
Nếu như bốn tân nhân đều không nói gì, Ares cũng bất chấp chuyện kinh thế hãi tục, dù sao ở đây đều là thành viên tiểu đội luân hồi. Mọi người liền chứng kiến hắn đứng trước mặt con biên bức hình người, hai tay mở ra, trong mắt lập lòe hắc khí. Thoáng cái, con quái vật bỗng dưng run nhẹ, càng lúc càng kịch liệt, đến cuối cùng nó tựa hồ như bị xé rách. Vài giây sau, một khung xương trắng toát đứng dậy từ trong thi thể quái vật.
Vì con ‘người dơi’ này lúc trước phần tay biến thành cặp cánh nên bây giờ phần xương chỗ ấy cũng to hơn những cụ khô lâu Ares từng thí nghiệm. Thoạt nhìn có vẻ lỏng lẻo, song Ares là người triệu hồi tất nhiên hiểu rõ sự khủng bố của nó… Trời ạ, một cỗ khô lâu của người thoái hóa, không biết sẽ mạnh tới mức nào đây?
Mắt thấy thuật triệu hồi khô lâu từ người thoái hóa thành công, Sở Hào nhẹ thở ra một hơi, kể từ đó, một số kế hoạch của hắn đã có thể thực hiện được rồi, bằng không quả thật chẳng biết phải làm sao mới hoàn thành nhiệm vụ mà không chết người.
Chuyện kế tiếp dễ làm, mọi người dọn dẹp qua căn biệt thự này một chút, rồi chọn lấy phòng ngủ cho chính mình. Xong xuôi, cả bọn tề tụ tập tại phòng khách thương nghị kế hoạch hành động.
“Tối mai, Edward sẽ đi tới phòng thí nghiệm trong thành phố làm việc, vì chúng ta đã tiếp nhận nhiệm vụ nên không thể cách hắn quá 1000m, nếu không sẽ bị delete, giống như tên mập lúc trước.”
Sở Hạo mỉm cười, kể cả Trương Hằng, bốn tân nhân đều khẽ rùng mình. Bọn hắn đều nhớ tới tình cảnh của gã nam tử trung niên kia, nhưng không kịp nghĩ nhiều, Sở Hạo đã tiếp tục mở miệng: “Giống như những gì Maria đã nói trên xe, hạn chế của nhiệm vụ nhìn như đơn giản nhưng kỳ thật vô cùng khó. Chúng ta không thể đi vào thành phố, ở đó toàn là vampire thôi. Chẳng lẽ lại rút súng ra đánh nhau với chúng à? Không thể được, chúng ta không phải siêu nhân, ít nhất bây giờ vẫn chưa phải. Cho nên nhiệm vụ này cơ hồ là bất khả thi, chắc chắn phải chết…”
“Cơ hồ?” Maria bỗng nhiên lên tiếng: “Chẳng lẽ anh có cách giải quyết rồi sao? Tôi từ khi nhìn thấy nhiệm vụ đã bắt đầu tính toán song chẳng nghĩ ra được bất cứ biện pháp nào hay cả, tối đa chỉ có thể cược vào vận khí. Đó là đỗ xe ở gara nơi Edward làm việc, sau đó ngồi im trong đó phó mặc cho số phận.”
J và Ares đều hơi ngạc nhiên. Bọn hắn lúc trước không nghe thấy những lời phân tích của Maria nên bây giờ khi nghe nàng nói, ánh mắt nhìn cô gái này cũng bắt đầu thay đổi.
Emily lập tức lên tiếng: “Maria! Lễ phép một chút, anh Sở Hạo tiến vào thế giới luân hồi này sớm hơn chúng ta! Phải tôn kính người đi trước, biết không hả?”
Maria le lưỡi: “Biết rồi, chị à, không nên coi em là trẻ con như vậy, huống hồ em cũng không nói sai cái gì, phân tích của chị chẳng phải cũng cho ra kết luận như vậy sao? Với lại khả năng phân tích của chị còn mạnh hơn em nữa mà.”
Emily lập tức áy náy nhìn Sở Hạo, thấy hắn không lộ vẻ trách cứ nàng mới lên tiếng: “Anh Sở Hạo, mọi người… Thật xin lỗi, phân tích của hai người bọn em đều đưa ra kết quả như vậy. Chúng ta chỉ có thể trốn trong xe rồi nhờ vận may. Đây là cách duy nhất để hoàn thành nhiệm vụ.”
“Rất xin lỗi…”
Sở Hạo mỉm cười lắc đầu, sau đó dùng ngữ khí kiên quyết: “Tôi trước giờ không làm việc dựa vào vận khí, cho nên nếu cô lựa chọn cách trốn trong xe rồi đợi số phận quyết định thì tôi tuyệt đối không tham gia, đương nhiên, tôi sẽ không ép buộc mọi người tham dự vào kế hoạch của tôi. Các vị thấy cách nào an toàn hơn thì làm, tôi sẽ không hạn chế tự do của bất cứ người nào.”
Emily và Maria liền lộ vẻ kinh ngạc, hai thiếu nữ xinh đẹp thoáng liếc mắt nhìn nhau, Maria tỏ vẻ không phục nói: “Thế nhưng tôi chỉ có một cách này! Nếu không dựa vào may mắn thì chúng ta sẽ phải đối chiến trực diện với quân đội vampire, đó chẳng khác nào tìm chết. Bọn tôi cũng sẽ không ngăn anh…”
Emily lập tức gõ nhẹ đầu Maria, trong miệng không ngừng nói: “Lễ phép, lễ phép! Maria, em nếu còn như vậy nữa thì chị sẽ tức giận đấy. Chị nói rồi, không phải chỉ có người của học việc chúng ta mới là thiên tài, thế giới này còn nhiều kẻ lợi hại hơn nhiều, em vì sao cứ thế hả?”
Maria lập tức cong môi lẩm bẩm: “Thế nhưng em nói không sai mà, ngoại trừ biện pháp này ra, những thứ khác đều là đâm đầu tìm chết, chị à… Chẳng lẽ em nói đúng mà cũng bị mắng sao?
Emily thở dài rất nghiêm túc nhìn Sở Hạo: “Anh Sở hạo, tuy rằng em cũng đồng ý với anh việc không phụ thuộc vào vận khí. Làm việc mà phải dựa vào may rủi nghĩa là giao quyền quyết định cho một thứ không biết, chỉ có kẻ trí tuệ thấp kém mới như vậy. Nhưng mà… em gái em nói cũng không sai, ngoại trừ dựa vào vận khí ra chúng ta còn có thể làm gì chứ? Điều kiện hạn chế của nhiệm vụ lần này dưới tình huống bình thường căn bản không thực hiện được!”
“Vậy tại sao không sáng tạo cơ hội trong điều kiện không thể ấy?”
Sở Hạo mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng lời nói lại như chém đinh chặt sắt: “Tôi có một cách không cần dựa vào may rủi, mặc dù nguy hiểm nhưng nếu chúng ta phối hợp tốt cộng thêm cẩn thận thì chẳng những có thể vượt qua nhiệm vụ lần này mà còn có thể thu được một số điểm thưởng lớn, giúp mọi người thực hiện cường hóa sau khi bộ phim này kết thúc…”
“Biện pháp kỳ thật cũng không phức tạp, có điều mọi người không từ nội dung cốt truyện mà nhận ra được thôi. Nhớ lại đi, ở màn đầu tiên của bộ phim này, khu vực tàu điện ngầm miêu tả cái gì?”
Mọi người kỳ quái nhìn nhau, thanh niên tóc vàng Tom bật thốt: “Bọn họ mua máu! Những Vampire ở đó muốn uống máu… Chẳng nhẽ ngươi anh chúng tôi ngụy trang thành kẻ bán máu hay sao?”
“Đương nhiên không phải…”
Sở Hạo mỉm cười day day mi tâm: “Tại khu vực bên dưới của tàu điện ngầm chính là đường cống thoát nước. Ở đó có rất nhiều người thoái hóa.”
“Kế hoạch của tôi rất đơn giản, tính theo khoảng cách thẳng đứng, chỉ cần không cách nhân vật chính quá 1000m là được. Trong bán kính đó, chúng ta có thể thông qua đường cống thoát nước để đi theo Edward. Ở đấy đường đi chằng chịt như mạng nên, hơn nữa khi xuống dưới còn phải đánh nhau với đám người thoái hóa.”
“Là cách này…”
“Tôi nghĩ đó là biện pháp duy nhất để hoàn thành nhiệm vụ bất khả thi chủ thần giao cho mà không cần dựa vào vận khí.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.