Vô Hạn Thự Quang

Chương 1: Quyền hạn




“Rốt cuộc… sống sót trở về”
Cả Bắc Băng Châu đội cùng cảm thán. Sau khi chữa trị toàn thân theo thông lệ, đáng ra thân thể đã được khôi phục tới trạng thái sung mãn nhất nhưng mỗi người vẫn vô lực ngã ngồi trên mặt đất. Mọi người trầm mặc thật lâu, cứ như nhất thời mất đi khả năng suy nghĩ vậy.
“Chúng ta… quá yếu…”
Không biết qua bao lâu, Ares đứng lên, nét mặt âm trầm nói.
Hai tân nhân tạm thời không bàn đến, còn lại Sở Hạo, Trương Hằng, Tom, cả ba đều tỏ vẻ đồng cảm. Những lời ấy đã nói lên tiếng lòng của bọn họ.
Ở Skyline, không ai cảm thấy gì, vì khi đó Sở Hạo và Ares vẫn chỉ là tân nhân trong tân nhân, còn chưa biết mặt mũi chủ thần không gian tròn méo ra sao, đối với chuyện tiểu đội Luân Hồi thì vẫn nửa tin nửa ngờ. Cho nên, việc Trung Châu đội cường đại thế nào, không ai nghĩ nhiều. Mục tiêu ấy cách bọn họ quá xa, chỉ như trăng trong nước mà thôi.
Đến thế giới Daybreakers, thực lực phe Vampire vẫn chỉ tương đương với nhân loại, mặc dù có Thoái hóa giả mạnh hơn một chút những vẫn bị Sở Hạo dung kế giải quyết. Dưới tình huống đó, mọi người tuy đã ý thức được lực lượng mình chưa đủ, nhưng cũng không cảm thấy vô lực như lần này.
Về sau, Alien vs Predator, tuy rằng Bắc Băng Châu đội tử thương nghiêm trọng, song cuối cùng vẫn dựa vào cứng đối cứng mà dành được thắng lợi, đây là dùng máu huyết cùng hi sinh để đổi. Khó khăn thật nhưng cảm giác vô lực chưa từng xuất hiện…
Mãi tới Pulse vừa rồi, toàn thể Bắc Băng Châu đội mới thật sự thấy mình quá yếu. Cảm giác lâng lâng tự đắc ban đầu hoàn toàn vỡ vụn, cái gì mà siêu nhân, cái gì mà cường đại vô đối, rồi thì dị năng giả… hết thảy đều chỉ là cặn bã.
Bất kể là đám xâm nhập giả, Đại Tây châu đội hay Nam Mĩ Châu đội đều mạnh hơn bọn họ vô số lần. Có thể nói thế này: Bắc Băng Châu đội bây giờ còn chưa đối phó được với cả quân đội bình thường. Thậm chí một tiểu đội đặc chủng tinh nhuệ cũng đủ toàn diệt bọn họ. Một đội ngũ yếu như vậy xuất hiện trong thế giới luân hồi quả thực chỉ là hạng gà mờ, rất dễ bị đoàn diệt rồi phải quay lại điểm xuất phát, chiêu tập thành viên lập đội mới.
Những tin tức ấy đều lấy được từ chỗ đội trưởng Nam Mỹ Châu đội. Về sau gặp gỡ và chiến đấu bên cạnh Đại Tây châu đội, từng từ từng chữ đó dần được xác nhận, không khỏi khiến lòng người sa sút. Trải qua nhiều sinh tử cực khổ vậy mà Bắc Băng Châu đội vẫn chỉ là một đám gà mờ…
“Ân”
Sở Hạo từ từ đứng lên. Hắn nhìn qua tay phải của mình thấy không có gì bất thường, thoạt nhìn thì việc giải phong ấn tứ tượng ngũ hành bát quái trận để phá hủy ma pháp của xâm nhập giả không khiến hắn bị thương nặng. Chỉ có điều đây là do hắn may mắn, việc Thần Tính cắn trả được toàn bộ vị diện chia sẻ, hay nói cách khác, một khi phong ấn buông lỏng thì hắn sẽ ngoẻo ngay lập tức. Lần tới quyết không thể lỗ mãng như vậy nữa.
“ Chúng ta yếu là chuyện đương nhiên, ai cũng sẽ có một thời kỳ như vậy. Chỉ mới vượt qua ba bốn bộ phim mà thôi, chúng ta có thể mạnh tới đâu cơ chứ? Mấu chốt là mỗi người chúng ta phải có quyết tâm không từ bỏ thì dù mấy đội kia hiện giờ tuy mạnh hơn nhưng sẽ có lúc chúng ta vượt qua. Cơ hội biết đâu đang nằm trên tay chính chúng ta.
Sở Hạo nói xong cũng không giải thích gì thêm nữa mà trực tiếp đi tới dưới chủ thần, nhắm mắt... Những người còn lại, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, nhất thời không hiểu ý Sở Hạo. Mà thực ra hiểu được mới là có quỷ, có ai biết Sở Hạo được chủ thần ban thưởng cho cái gì đâu.
“Nhiệm vụ hoàn thành, mỗi thành viên được thưởng 5000 điểm, một chi tiết cấp B.
“Thành công cứu rỗi Vị Diện, thưởng một quyền hạn cấp F, 15000 điểm, một chi tiết cấp A”
Đây là những gì Sở Hạo nghe được. Thông tin điểm thưởng bao nhiêu thì chắc ai cũng biết nhưng riêng khoản ‘quyền hạn cấp F’ thì hắn khẳng định chỉ mình mình biết. Nó hẳn là thứ có giá trị cao nhất lần này.
Nam Mỹ Châu đội từng trải qua rất nhiều đoàn chiến nên kinh nghiệm cực kỳ phong phú. Hơn chục bộ phim kinh dị chứ ít gì, nhưng bất kể bọn họ hay những đội họ từng tiếp xúc đều chưa từng nghe qua cái thứ ‘quyền hạn’ ấy. Nó rốt cuộc có tác dụng ra sao? Không như điểm thưởng hay chi tiết phụ tuyến đều có cách để đạt được, riêng ‘quyền hạn’ là không thấy nhắc tới. Mà không, khi trước chủ thần từng ra thông báo, giết chết người xâm nhập cấp Thánh nhân sẽ được một quyền hạn cấp E. Cấp F của hắn chắc kém hơn cấp E kia, hẳn cũng phải ba cái cấp F như thế mới đổi được một cấp E chứ hả!?
Từ nhóm những kẻ xâm nhập, Sở Hạo đã thấy sự hình thành của một vị diện mới, văn minh chi lý, nhiệm vụ ứng đối của chủ thần, mà bản thân hắn lại nhận lấy quyền hạn cấp F. Trong đầu Sở Hạo bùng lên những suy đoán mới về chủ thần, về toàn bộ thế giới luân hồi.
Đương nhiên, trước tiên phải xác định được tác dụng của ‘quyền hạn’ đã.
“Quyền hạn, thấp nhất là cấp F, cao nhất là cấp 3S. 10 quyền hạn cấp F đổi thành 1 quyền hạn cấp E. 10 quyền hạn cấp E đổi thành 1 quyền hạn cấp D… Quyền hạn cấp F cho phép thực hiện một vài chức năng…”
“Huỷ bỏ thuộc tính đoàn chiến trong thế giới luân hồi lần tiếp theo. Sau khi sử dụng, quyền hạn biến mất…”
“Tham gia đoàn chiến trong thế giới luân hồi lần tiếp theo, có thể lựa chọn đội ngũ đối chiến. Sau khi sử dụng, quyền hạn biến mất…”
“ Cho phép một người được trở về thới giới thực. Sau khi sử dụng, quyền hạn biến mất…”
“Lựa chọn tên thế giới luân hồi tham gia lần tiếp theo. Sử dụng xong, quyền hạn biến mất…”
“Từ thế giới luân hồi, trực tiếp trở về không gian chủ thần. Hạn định: một người. Nhưng nhiệm vụ tính là thất bại, xoá bỏ tất cả điểm âm. Sau khi sử dụng, quyền hạn biến mất…”
"Mỗi quyền hạn cấp F, người sử dụng có thể hỏi một trong những điều dưới đây: Tiến vào thời điểm nào của thế giới luân hồi. Nhiệm vụ thế giới luân hồi tiếp theo, một nhiệm vụ phụ tuyến ẩn, một vật phẩm ẩn có giá trị cao, địch nhân có giá treo thưởng là chi tiết phụ tuyến cấp cao. Mỗi một lần tham gia thế giới luân hồi chỉ được dùng một lần, sau khi sử dụng, ‘quyền hạn’ không biến mất.
Sở Hạo chăm chú lắng nghe những giải thích của chủ thần về quyền hạn. Tuy vậy cũng vẻn vẹn chỉ là công năng của quyền hạn cấp F. Các vấn đề liên quan tới cấp E, hắn đã thử hỏi nhưng không nhận được bất kỳ câu trả lời nào. Xem ra muốn rõ những vấn đề ấy chí ít cũng phải có một cái quyền hạn cấp tương ứng mới được.
“ Lại còn là tỷ lệ mười đổi một nữa chứ…”
Sở Hạo cười khổ, thu được một cái cấp F cũng chẳng qua là nhờ may mắn mà thôi. Muốn kiếm thêm cái nữa không biết đến khi nào mới lấy nổi. Hơn nữa tỷ lệ 10:1 cơ hồ bóp chết ý định nâng cấp quyền hạn của hắn. Thế giới luân hồi đâu có thanh bình, nhỡ hôm nào đẹp trời lại gặp phải nguy cơ cần hắn phải vận dụng cái quyền hạn đang có trong tay thì sao.
Chẳng qua chỉ với những tin tức ấy, hắn có thể xác định được rất nhiều điều, ví dụ như…
“… Ý nghĩa tồn tại của chủ thần”
Trong đêm hôm đó, mọi người tổ chức liên hoan, đồng thời theo thói quen thương lượng với nhau việc cường hoá thuộc tính. Mà Sở Hạo thì nói về thế giới phim kinh dị tiếp theo… The Terminator.
“Bất luận cái gì, một khi tồn tại thì đều có ý nghĩa của nó, chúng ta vẫn cho rằng chủ thần rất có thể là một sinh vật đại năng, tỷ như thần, như ma ..vv. Nó chế tạo ra một sân thi đấu, kẻ thắng thì trở nên mạnh hơn, kẻ bại, vậy chỉ có tử vong! Tôi lúc trước cũng cho là như vậy, nhưng mãi tới lần đoàn chiến vừa rồi, tôi nhận ra chúng ta rất có thể đã đoán sai. Ý nghĩa tồn tại của chủ thần không phải như vậy, mà rất có thể là…”
“Chủ thần vẫn luôn muốn chúng ta hoàn thành một nhiệm vụ nào đó, chỉ có điều vì một số vấn đề mà nó chậm chạp không tiến, hoặc là do thực lực của chúng ta, hoặc mặt ý thức, cũng có thể là sai sót phần hành vi …”
“Cho nên, tôi định thử nghiệm một chút khi tiến vào bộ phim tới– The Terminator”
“ Chúng ta hãy giải cứu thế giới Terminator đi, tìm kiếm Skynet, cứu vớt văn minh, cứu vớt nhân loại…”
“Xây dựng lại nên văn minh một lần nữa!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.