Vô Hạn Thự Quang

Chương 1: Sau khi chiến đấu




Dịch giả: mqhung
Giữa lúc nửa mê nửa tỉnh quen thuộc, trong lúc nhất thời dường như chưa có ai tỉnh lại, mãi đến hơn mấy giây sau, giọng nói của Sở Hạo mới lớn tiếng vang lên nói: "Chữa trị toàn thể, điểm thưởng trừ của ta."
Theo tiếng nói hạ thấp, từ chỗ bên trên quang cầu khổng lồ trong quảng trường đã bắn xuống ngay nhiều cột sáng, kỳ lạ nhất là, trong đó còn có một cột sáng bắn thẳng đến một đoàn thạch trái cây màu xanh lá, khiến cho nó vốn từ xanh đậm biến thành xanh nhạt, thậm chí là nhanh mất đi màu thạch trái cây xanh lá, khi tia sáng này chiếu xuống càng lúc càng xanh biếc, dường như tương tự màu sắc cỏ xanh, thoạt nhìn chính là bộ dạng thạch trái cây ăn ngon nhất.
Về phần tình hình những người còn lại, hoặc sớm hoặc muộn đều từ trong cột sáng hồi phục xong, trong đó thời gian Trương Hằng khôi phục trễ nhất, trọn vẹn là hết gấp ba những người còn lại, có điều làm cho người ta cảm thấy quỷ dị là, trong đó một cột sáng hình trụ rơi xuống trên một viên hình cầu nhỏ đen kịt, hơn nữa chỉ rơi chốc lát liền thu trở về, nhưng mà hình cầu nhỏ vẫn là hình cầu nhỏ, không có bất kỳ chút biến hóa nào khác.
Khi Sở Hạo từ trong cột sáng mở mắt ra thì thấy là ngoại trừ Trương Hằng còn đang trị liệu, hiện tại những người còn lại cũng đều tỉnh lại.
Hắn thở ra một hơi, lại thở dài, sau đó mới bắt đầu đếm thành viên đội ngũ, cùng với kiểm tra thông báo của Chủ thần sau lần đoàn chiến này.
Đầu tiên trong đội ngũ thiếu đi Niệm Tịch Không, theo thứ tự là tư thâm giả hai người đã cường hóa, tân nhân hai người để cho Sở Hạo bi thống nhất chính là, Niệm Tịch Không rõ ràng chết rồi, nàng đã không có ở đây, rất có thể là lấy được Chiếc nhẫn tối cao tại thời khắc cuối cùng trước khi chết, điều này mới khiến đội ngũ miễn bị đoàn diệt, nhưng mà nàng đã chết, chuyện như vậy...
Tiếp theo là trong đội ngũ có thêm hai đồ vật quỷ dị, thứ nhất là một đoàn thạch trái cây màu xanh lá, liên tục phát ra tiếng ọt ọt ọt ọt, liên tục nhảy về phía trước, màu thạch trái cây xanh lá lộ vẻ vô cùng hưng phấn, tiếp theo chính là một hình cầu đen kịt, ước chừng lớn cỡ trái bóng bàn, hình cầu nhỏ kim loại treo lơ lửng giữa trời đang liên tục di chuyển bay qua lại, hai thứ đồ này có vẻ quá mức quỷ dị, Sở Hạo trong lúc nhất thời cũng không hiểu nổi đến cùng chúng là cái gì.
Cuối cùng, tin tức chỗ Chủ thần đoàn chiến kết thúc, Bắc Băng Châu đội rõ ràng chỉ âm 1 điểm, theo đạo lý mà nói, đã chết bốn người, dù thế nào cũng nên âm 3 điểm a, dù sao lúc trước Bắc Băng Châu đội đã lấy được 1 điểm ở chỗ Ấn Châu đội, tuy nhiên làm sao cũng không có khả năng chỉ âm 1 điểm, trừ phi là Niệm Tịch Không và kẻ địch đồng quy vu tận được 1 điểm, trận chiến chỗ Auchi lại được 1 điểm, lúc đó mới có khả năng này.
Trừ âm 1 điểm ra, toàn thể Bắc Băng Châu đội tính toán tiếp, rõ ràng còn có dư điểm thưởng, trong đó ở thế giới The Lord of the Rings lấy được 1/3 Chiếc nhẫn tối cao ( Xem xét hồi lâu, rốt cuộc Sở Hạo xác nhận là vấn đề này hắn chẳng hiểu gì cả), toàn bộ đội ngũ được 2000 điểm thưởng, một chi tiết cấp C, đồng thời còn có tình tiết kịch bản khác, chính là hủy diệt vương quốc của Goblin, toàn bộ đội được thêm 3000 điểm, như vậy tổng kết lại, toàn bộ Bắc Băng Châu đội được 3000 điểm thưởng, một chi tiết cấp C.
Mà bản thân Sở Hạo cũng thấy rất kỳ quái, trong tính toán của Chủ thần, hắn lại có thể giết chết một thành viên tiểu đội luân hồi khác, hơn nữa còn là người đã mở cơ nhân tỏa, cho nên hắn được thêm 7000 điểm, một chi tiết cấp B, như thế, hắn rõ ràng có 10000 điểm thưởng cùng với một chi tiết cấp B, một chi tiết cấp C. Đối với cá nhân hắn mà nói, phần thưởng của lần đoàn chiến này không ngờ là rất phong phú đấy.
Nhưng tất cả những chuyện này đều không triệt tiêu được việc tổn thất thành viên đoàn đội, cùng với... Hắn cùng người ca ca thân thiết nhất mỗi người một đường.
Sở Hạo thống khổ nhắm mắt lại, hắn cẩn thận tiêu hóa tin tức lần đoàn chiến này lần nữa, sau đó đợi đến lúc Trương Hằng cũng từ trong cột sáng đi ra rồi mới lên tiếng: " Hiện tại trước tiên nghỉ ngơi một ngày, mọi người hảo hảo ngủ một giấc, thành viên mới, ngươi có thể tự mình chọn lấy 1 phòng, chỉ cần cầm nắm tay trên cửa, ngươi có thể tưởng tượng kiểu dáng gian phòng mình muốn có, hơn nữa ngươi muốn ăn đồ ăn có thể lấy trong tủ lạnh, cái gì cần có đều có, hôm nay nghỉ ngơi cho thật tốt, trưa mai sẽ tiến hành hội nghị, như vậy... Cứ như vậy đi ". Trong khi đang nói chuyện, hắn là người đầu tiên bước đi về phía phòng của mình.
Toàn bộ mọi người trên quảng trường, trừ tân nhân đang tò mò nhìn quanh, những người còn lại đều lộ ra biểu cảm khi may mắn còn sống sót, đồng dạng Tom lại càng như sắp khóc lôi kéo Trương Hằng nói: "Trương đại ca, ngươi lúc ấy dọa chết chúng ta, chúng ta còn tưởng rằng ngươi thực sự sẽ chết"
Trương Hằng thì chẳng biết tại sao lại tìm tòi các túi trên y phục của hắn, rồi từ đó rút ra một đoạn kim loại cong cong, xem giống như là 1/3 của một cái nhẫn, hắn cũng bất chấp lời nói của Tom, lập tức liền hắng giọng nói với Sở Hạo: ""Này, đội trưởng, Sở Hạo! Ta chửi, ngươi đừng đi nhanh như vậy a, ngươi đến xem xem đây là cái gì, tại sao lại ở trong túi của ta?"
Hiện tại tâm thần Sở Hạo đang mỏi mệt, vốn là không muốn trả lời, bất quá Trương Hằng nói như vậy, hắn vẫn lập tức quay đầu nhìn kỹ về phía vật phẩm trong tay Trương Hằng, một lúc lâu sau, hắn mới thì thào: "Chiếc nhẫn tối cao... Một phần ba Chiếc nhẫn tối cao, như thế nào lại ở trong túi ngươi? Không phải do Niệm Tịch Không lấy được sao? Tuy rằng lúc lấy được đoán chừng nàng đã chết, ôi..."
~Ba một tiếng, viên kim loại nhỏ đập vào trên đầu Sở Hạo, làm cho hắn phải trực tiếp ngồi chồm hỗm xuống đất che đầu kêu đau, mà viên kim loại kia thoáng có vẻ đắc ý, sau đó lập tức ở giữa không trung bay qua bay lại, mà đoàn thạch trái cây lớn màu xanh lá ở bên cạnh đó, cũng có vẻ biểu đạt cái gì đó tương tự như là vui vẻ.
Sở Hạo cười khổ một cái, hắn vốn định lẳng lặng một mình nhấm nháp thống khổ trong lòng, nhưng mà tình hình đội ngũ xác thực càng thêm trọng yếu, hắn với tư cách đội trưởng, cũng có nghĩa vụ giải quyết những việc này, cho nên hắn không thể không thu hồi bi thương trong lòng, rồi bắt đầu cẩn thận suy nghĩ đến những chuyện trước mắt.
Đầu tiên là đội ngũ mất đi bốn thành viên, hai tân nhân còn dễ nói, nhưng còn hai tư thâm giả, đặc biệt là Niệm Tịch Không chết đi, đả kích đối với đoàn đội gần như là chí mạng. Trên thực tế, theo kế hoạch phát triển Bắc Băng Châu đội trong tương lai của Sở Hạo, Niệm Tịch Không có thể nói là trọng yếu nhất, hắn dự định đem nàng thành biểu hiện "lực" của toàn bộ Bắc Băng Châu đội. Vì một tiểu đội luân hồi cường đại phải cùng sở hữu hai mặt "trí" và "lực", hơn nữa đều phải có khả năng tự mình ngăn chặn một mặt "trí" hoặc "lực" của đoàn đội khác mới được. Tuy nói Bắc Băng Châu đội còn có Trương Hằng cũng có thể bồi dưỡng, nhưng tương đối mà nói, bồi dưỡng Niệm Tịch Không trả giá nhỏ hơn, hơn nữa là tương đối đáng tin cậy, mặc dù lần này đoàn chiến biểu hiện của Trương Hằng lúc cuối cùng thực sự khiến cho Sở Hạo cảm động, nhưng không khách khí mà nói... Tên gia hỏa Trương Hằng này thực sự không đáng tin cậy.
Nhưng lúc này Niệm Tịch Không chết trận, đả kích đối với Bắc Băng Châu đội là quá lớn, quá lớn, con đường tương lai có thể nói gần như lập tức sụp đổ, trừ phi là hồi sinh Niệm Tịch Không... Hồi sinh à...
Như thế cẩn thận tính ra, không riêng gì Niệm Tịch Không, còn có vài người, ví dụ như ngay từ đầu hắn nợ nhân tình của Jenny, ngoài ra còn có J và Ares đã chết, bọn họ kỳ thực đều có tư chất tốt, thậm chí kể cả lần này chết mất gã đầu bếp Gang Loupe, gã cũng có tư chất nhất định, nếu hồi sinh tất cả bọn họ, thực lực Bắc Băng Châu đội tất nhiên sẽ có biến hóa về chất.
Như vậy kế tiếp, chính là đem hồi sinh đồng đội là nhiệm vụ hàng đầu, phải tìm kiếm phim kinh dị có nội dung cốt truyện hoặc vật phẩm có thể hồi sinh a...
Một phương diện khác, một phần ba Chiếc nhẫn tối cao trong tay Trương Hằng là như thế nào có, ngoài ra một đoàn thạch trái cây lớn và viên cầu kim loại nhỏ là chuyện gì xảy ra? Những chuyện này hắn cần phải suy ngẫm thật cẩn thận, vốn định nghỉ ngơi một ngày, hiện tại lại là không thể không bắt đầu bận rộn rồi...
Ngay lúc Sở Hạo đem lực chú ý tập trung đến một phần ba Chiếc nhẫn tối cao cùng với đoàn thạch trái cây màu xanh lá và viên cầu kim loại ở bên trên, chỉ thấy viên cầu kim loại bay qua lại giữa không trung, thoạt nhìn còn không cảm thấy gì, nhưng nhìn kỹ vài giây, Sở Hạo liền phát giác được một vài điểm khác thường, quỹ tích bay lượn dường như là có quy luật nào đó.
" Đã như vậy, đến phòng của ta, chúng ta mở một hội nghị ngắn gọn. "
Sở Hạo trầm mặc một lát rồi quả quyết nói với những người còn lại, tiếp đó liền lôi kéo tất cả mọi người đi tới phòng của hắn, gian phòng này vẫn là phòng thí nghiệm y như cũ, không giống như nơi ở của một người bình thường, rất đơn giản, mọi người chỉ có thể tự tìm vài cái ghế dựa để ngồi xuống, so với tân nhân có vẻ không được tự nhiên, những người còn lại thì quen thuộc cái tập quán này của Sở Hạo.
Sau khi mọi người đi vào, Sở Hạo cũng không mở miệng mà tìm ra một đống lớn giấy và mực, cứ như vậy bày trước viên cầu kim loại, mà viên cầu đang ở giữa không trung bỗng nhiên thoáng dừng lại, tiếp đó bắt đầu sử dụng lượng mực nước Sở Hạo đưa ra để vẽ lên giấy, không bao lâu, trên giấy liền xuất hiện nhiều văn tự, còn viên cầu nhỏ lại quay lại lơ lửng giữa không trung.
" Ta chính là Niệm Tịch Không, bởi vì một ít nguyên nhân, nhục thể của ta bị hủy, hiện tại ý thức và linh hồn đều ở trong kiếm hoàn này"
Mấy người Sở Hạo lại vừa sững sờ vừa vui, Tom thậm chí còn vui mừng đứng lên reo hò, còn Sở Hạo lập tức liền mở miệng hỏi: "Vậy ngươi bây giờ có thể nghe được lời của ta sao? "
Viên cầu nhỏ liền lắc lư một cái tỏ vẻ khẳng định, tiếp đó Sở Hạo liền nhìn về phía Auchi, lập tức Auchi phát ra tâm linh tỏa liên, nhưng một lát sau hắn liền lắc đầu nói: "Không được, không kết nối được, có vẻ bị cái gì đó ngăn cản, cảm giác rất dày đặc, ta đột phá không qua, nhưng.."
" Nhưng mà...?"
Tất cả mọi người chẳng biết tại sao nhìn sang Auchi, mà gã liền dùng ánh mắt rất kỳ lạ nhìn hướng về đoàn thạch trái cây lớn màu xanh lá, sau đó thở ra một hơi, rồi tất cả mọi người trong đầu liền vang lên âm thanh liên tiếp của một nam tử:
"Này uy uy, nghe được ta nói chuyện sao? Ô ô ô, rốt cuộc đã nghe thấy chưa? A! Rốt cuộc nghe được a! Thật tốt quá, cuối cùng đã nghe được, quá tuyệt vời, ô ô ô, ta rốt cuộc đã trở về Chủ thần không gian rồi. "
Theo đoạn âm thanh này vang lên, đoàn thạch trái cây không ngừng nhảy cà tưng, không ngừng phát ra âm thanh ọt ọt ọt ọt ọt, mà toàn bộ mọi người trong phòng, thậm chí bao gồm cả Niệm Tịch Không đang lơ lửng giữa không trung, tất cả trong đầu đều đồng dạng phát ra câu:
"Ta chửi..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.