Vô Hạn Tháp Phòng

Chương 37: Phó bản thứ tư 4




Đột nhiên Phá Không vui mừng kêu lên: "Rớt trang bị!"
Vân Nhàn quay đầu nhìn lại theo bản năng, thấy Phá Không vui vui vẻ vẻ đeo một cái lắc tay lên cổ tay mình, không thèm để ý chút nào chuyện cái lắc đó là kiểu của nữ. Lúc này cô mới để ý ba người kia căn bản chưa gom đủ trang bị.
Tô Thần như suy tư gì đó: "Để bọn họ làm cu li nhiều chút, tiện thể gom ít trang bị, có thể nâng cao thực lực bên ta."
"Không sai." Vân Nhàn phụ họa.
Số lượng bầy sói giảm mạnh, nhưng chưa kịp dọn dẹp sạch sẽ máu Thiết Đao đã tụt xuống chỉ còn một phần ba. Trong lòng Thiết Đao cũng rất bất đắc dĩ, Tinh Thiên kháng vài đợt quái mới nghỉ ngơi, đến phiên mình thì chưa hết một lượt đã chịu không nổi... Chênh lệch quá lớn khiến người ta tức giận!
"Không chịu được nữa thì lùi lại." Vân Nhàn kêu to.
Thiết Đao hơi giật mình, nhịn không được nghĩ mình lùi ra thì ai kháng quái? Tinh Thiên sao? Nhưng thời gian nghỉ ngơi quá ngắn, Tinh Thiên căn bản chưa khôi phục lại trạng thái tốt nhất! Hai tank đều tàn, thông quan kiểu gì đây?
Đang lúc anh ta còn suy nghĩ miên man, trêи người chụp lên một khiên chắn, đồng thời trước mặt xuất hiện một con nham quái thay anh ta nhận công kϊƈɦ của bầy sói.
Thiết Đao: "..."
Hóa ra đội mình không phải hai tank mà là ba tank!
Nham quái ngang nhiên xông vào giữa bầy sói, hoàn toàn không sợ bị tấn công. Vân Nhàn lại cao giọng nhắc nhở lần nữa: "Nhanh tay lên! Vật triệu hồi chỉ có 150 HP tồn tại trong một phút thôi!"
Phá Không lập tức tăng tốc, kéo cung đến mức tay muốn rút gân. Trường Phong cắn môi, dùng quả cầu lửa quăng vào bầy sói. Không bao lâu sau đã dọn dẹp sạch sẽ, vừa đầy một phút nham quái cũng lập tức biến mất.
Vân Nhàn bớt chút thời gian ngắm tiến độ đội bạn, phát hiện họ mặc kệ bầy dơi, mọi người tập trung đối phó đàn sói. Mới đầu Vân Nhàn cảm thấy rất khó hiểu, hoài nghi đám người này muốn chết. Nhưng quan sát một lát cô đã biết nguyên nhân, tòa tháp thứ ba được khảm tổ hợp tinh thạch! Đàn dơi bay qua, tòa tháp thứ ba tự động tấn công, con dơi bị bắn trúng sẽ rớt máu liên tục trong năm giây. Đối với bầy sói thì rớt máu năm giây không là gì, nhưng HP lũ dơi không cao, lại thêm trêи đường đã dính ít nhiều sát thương của hai tòa tháp trước đó, HP thiếu hụt, chỉ cần dính trạng thái rớt máu là sẽ chết.
"Dùng cách này đối phó bầy dơi cũng không sai." Vân Nhàn vuốt cằm, nỗ lực suy ngẫm tổ hợp nào sẽ tạo ra hiệu quả rớt máu.
"Muốn bắt chước hiệu quả của tháp bắn tên bên kia?" Tô Thần liếc mắt một cái đã biết Vân Nhàn đang suy nghĩ gì.
"Tổ hợp có hiệu quả tốt, không lý nào không học tập một chút." Vân Nhàn thờ ơ nói: "Lỡ như lát nữa quái càng ngày càng nhiều cũng không cần phải lo hết trêи trời dưới đất, không phải rất tốt sao?"
"Nhưng tháp bắn tên giết quái sẽ không rớt đồ." Tô Thần nhắc nhở.
"Không còn cách nào, mạng quan trọng hơn." Vân Nhàn dùng ngón tay lướt một vòng qua nhóm tiểu đồng bọn điểm danh: "Nhìn đi, MP đã thành cái dạng gì rồi! Còn lại chưa đến 20% nữa?"
Ba người bị điểm danh gục đầu. Trong đó Thiết Đao cảm thấy đặc biệt xin lỗi tất cả mọi người. Nham quái không sợ chết, anh dũng lao lên, anh ta tự vấn, bản thân mình chắc chắn không thể làm được đến thế. So sánh so sánh, kém Tinh Thiên thì cũng thôi đi, không ngờ mình còn kém hơn cả vật triệu hồi! Càng nghĩ càng cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương. Thật ra trong đám người chơi anh ta hoàn toàn không yếu kém đến thế, chỉ trách phó bản lần này bị biến thành cục tạ kéo chân sau... Thiết Đao càng nghĩ càng đau lòng hơn.
Tô Thần trầm tư một lát, gật đầu: "Thêm một hiệu quả cũng tốt."
Đây là trận chiến tiêu hao. Dược phẩm, HP, MP, tinh lực của người chơi đều bị tiêu hao trêи diện rộng, cho nên để đảm bảo chắc chắn đúng là cần bố trí tháp bắn tên chuyên dùng đối phó với bầy dơi.
"Vậy vấn đề là, rốt cuộc tổ hợp nào mới tạo ra hiệu quả rớt máu?" Vân Nhàn cau mày, lấy ra một viên hỏa tinh thạch: "Có thể xác định bên trong chắc chắn có thuộc tính hỏa."
"Đầu tiên loại trừ tổ hợp hỏa lôi." Tô Thần phân tích: "Vừa nãy đã thử rồi, hiệu quả của tổ hợp hỏa lôi là có 20% gây sát thương gấp ba."
"Thế thì là hỏa thủy hay hỏa phong?" Vân Nhàn đau khổ suy ngẫm. Thủy tinh thạch với phong tinh thạch cô đều có, đáng tiếc là không biết nên phối hợp như thế nào. Suy nghĩ cẩn thận, hình như hai tổ hợp đều có thể tạo ra hiệu quả rớt máu.
Trường Phong mạnh dạn giơ tay: "Tôi vote một phiếu cho hỏa thủy."
"Anh cảm thấy sao?" Vân Nhàn trưng cầu ý kiến của Tô Thần.

"Nghe tôi, là tổ hợp hỏa phong." Tô Thần quyết đoán, tràn đầy tự tin nói: "Trực giác nói với tôi chính là nó!"
"Bang!" Vân Nhàn quyết đoán bỏ thủy tinh thạch vào tháp bắn tên.
Tô Thần: "..."
Vân Nhàn giải thích: "Nhân phẩm của anh xấu hoắc, tôi hỏi anh là để loại đáp án sai."
Chuyện này phát triển ngoài dự đoán của mọi người! Mặt Trường Phong dại ra, nhịn không được rụt rụt về phía sau.
Tô Thần dùng sức nghiến răng, thầm nghĩ, nếu không phải hai người bị cặp nhẫn Tình Cảm Chân Thành trói buộc thì anh đã thanh toán cô rồi!
"Chờ lát nữa thấy hiệu quả sai, cô đừng có hối hận vì không tin tôi." Anh ngạo nghễ giương cằm.
Vân Nhàn chân thành tha thiết hỏi: "Vậy nếu hiệu quả đúng anh có thấy mặt đau không?"
Mặt đau hay không thì không biết, Tô Thần chỉ biết anh đang rất ngứa răng.
"Tổ hợp hỏa thủy: Mục tiêu bị tấn công sẽ rớt máu liên tục 5 giây."
"Nhìn đi!" Kiểm tra hiệu quả xong Vân Nhàn cười đắc ý với Tô Thần.
Tô Thần quay đầu đi, bực bội không muốn nói chuyện với cô.
- -----------------------------
Ba người khác biết điều rụt rụt ra xa xa.
"Tương ái tương sát à nha!" Phá Không kinh ngạc, thấp giọng cảm thán.
"Có mâu thuẫn bên ngoài thì nhất trí đối ngoại, giải quyết xong là vui vẻ nội chiến." Ánh mắt Trường Phong độc đáo, miêu tả chính xác hiện trạng của hai người Tô Thần Vân Nhàn.
Thiết Đao nghĩ một trăm lần vẫn không hiểu: "Hai người đó thế mà không đâm lén nhau sao? Sao có thể yên tâm giao phía sau mình cho người còn lại?"
"Có lẽ vì tình yêu chăng?" Trường Phong phán bậy: "Người có thể hố đối phương chỉ có thể là chính mình?"
Thiết Đao: "..."
"Mém chút nữa tôi tưởng mình đang xem phim truyền hình cẩu huyết đó." Phá Không cảm khái.
Nói chuyện được một lát quái thú lại đến. Vân Nhàn vốn tưởng lần này sẽ là quái tinh anh, ai ngờ vẫn là chiến thuật biển người như cũ, 25 con sói với 25 con dơi.
"Cứ tiếp tục thế này, có khi thêm mấy lượt nữa sẽ có một trăm con quái cùng nhau lao tới?" Vân Nhàn lẩm bẩm tự hỏi.
"Không đợi được đến lúc đấy đâu." Tô Thần vô cảm nói với cô: "80 quái cùng nhau xông tới cũng đã cố không được, vốn dĩ mọi người đều không còn đầy máu."
Vân Nhàn nghĩ tới điều gì đó, bỗng nhiên ngẩn ra, theo bản năng nhìn về phía bên kia. Cũng vừa khéo, ngay lúc này một người chơi nào đó bên trận doanh Thâm Hắc hao hết máu, biến thành một tia sáng trắng.
Khóe miệng Vân Nhàn lộ ý cười: "Main tank bên Thâm Hắc không chịu nổi nữa rồi! Mọi người kiên trì một chút!"

Tô Thần bừng tỉnh: "Tank mạnh vốn không nhiều lắm, kháng không được cũng bình thường."
Giống Thiết Đao đã là người chơi trình độ không tồi rồi, nhưng dù đầy máu mà kháng một đợt tập kϊƈɦ Thiết Đao đã không chịu nổi, vậy tình trạng của tank bên kia cũng sẽ không tốt hơn bao nhiêu. Về những phương diện khác, năng lực hồi phục của trận doanh Thâm Hắc kém, MP đã tiêu hao gần như hết sạch, cứng rắn liều mạng mới cố được đến giờ. Quái ngày càng nhiều, áp lực càng lớn, rất dễ sụp đổ.
Sau khi suy xét cẩn thận, Tô Thần nhẹ mỉm cười. Tank bên kia đã chết, cách đoàn diệt còn xa hay sao?
Đầu óc Phá Không nhanh nhẹn suy ngẫm, chờ tính rõ quan hệ lợi hại xong, anh ta nhanh chóng sử dụng kĩ năng dồn dập, xả MP liên tục, muốn giết thêm ít quái trước khi phó bản kết thúc. Cùng lúc đó Trường Phong cũng sử dụng mạng nhện và cầu lửa khổng lồ, dùng hiệu suất cao nhất quét quái.
"Để lại hai con thử nghiệm hiệu quả của tháp bắn tên!" Vân Nhàn hô lớn, vừa nói cô vừa nhìn sang phía Trường Phong, sắc mặt không tốt.
Trường Phong giật mình, quyết đoán thả cho hai con dơi bay đi mới tiếp tục dọn dẹp.
Vân Nhàn vừa lòng thu hồi tầm mắt.
Hai con dơi chỉ còn nửa thanh HP vừa bay vào phạm vi tấn công, tháp bắn tên lập tức có phản ứng. Sau khi bị tấn công dơi bắt đầu rớt máu, chỉ ba giây sau nó đã rớt sạch máu chết.
Vân Nhàn cúi đầu thầm nghĩ: "Xem ra về sau bố trí tổ hợp tinh thạch như thế nào cũng đủ để ảnh hưởng đến kết quả chiến đấu, cần phải nghiên cứu cẩn thận mới được."
Phó bản đã gần kết thúc, Tô Thần lười đánh, ném quái vào phạm vi tấn công của tòa tháp thứ ba. Anh bớt chút thời gian nhìn trận doanh bên kia, phát hiện chỉ còn bốn người mà lại có rất nhiều sói, dơi đang lao như điên về phía Truyền Tống Trận, nhìn là biết rõ ràng không còn đủ sức ngăn cản nữa.
"Lãng phí hai viên tinh thạch." Tô Thần lẩm bẩm. Nếu sớm biết main tank bên kia sắp không trụ được nữa, anh nhất định không cho Vân Nhàn lắp tinh thạch.
"Cũng không tính là lãng phí. Cần phải biết hiệu quả của các loại tổ hợp thì phó bản tiếp theo mới dễ đưa ra quyết định chính xác." Vân Nhàn nhàn nhạt nói.
Tô Thần liếc nhìn cô, nhắc nhở: "Loại chuyện này về tìm người tùy tiện hỏi thăm chút là được, không cần chúng ta phải tự thân thí nghiệm."
Vân Nhàn: "..."
Không thể không nói, cô chưa bao giờ nghĩ đến hỏi thăm người khác vì...
"Lỡ bị lừa thì sao?"
"Hỏi nhiều người chút, nếu đáp án giống nhau thì là sự thật. Nếu đáp án có khác nhau thì giữ thái độ nghi ngờ sau." Tô Thần cảm thấy buồn bực: "Nhưng đồ ngốc nào lại cố ý nói dối chứ, cố ý muốn tìm cho mình hai kẻ địch mạnh à?"
Vân Nhàn nghĩ nghĩ, hình như cũng đúng. Nhưng từ lúc bắt đầu trò chơi cô chỉ tin chính bản thân mình nên trước nay chưa bao giờ có suy nghĩ dò hỏi người khác.
"Nghĩ thế thì đúng là phí tinh thạch thật." Vân Nhàn tiếc hận.
Tô Thần dùng ánh mắt quái quái liếc tiểu đồng bọn một cái. Đột nhiên anh quay mặt đi, dùng ngữ khí cứng đơ nói: "Thôi, cô cũng không có thiên nhãn, đương nhiên không biết khi nào thì bên kia dùng hết dược phẩm, khi nào main tank chết. Loại chuyện này không thể đoán trước được, không tránh được phải lãng phí."
Vân Nhàn dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn tiểu đồng bọn, trong lòng tràn đầy nghi ngờ, anh dễ tính như vậy từ khi nào thế?
Tô Thần lại ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc đánh quái.
- -----------------------------
Nhìn bầy sói bên cách vách đã vọt tới chỗ tháp bắn tên thứ tư thứ năm, Trường Phong tăng tốc tấn công hơn nữa, giành giật từng giây một để giết quái. Tô Thần tự thêm trạng thái Thạch Da, không chút sợ hãi lao thẳng vào bầy sói điên cuồng dùng Thánh Giới. Phá Không không ngừng sử dụng mũi tên truy vết, nhìn tư thế kia giống như muốn xả sạch MP không giữ lại chút nào. Cuối cùng ngay cả Thiết Đao đang nghỉ ngơi một bên cũng không nhịn được nữa, lao vào cuồng hoan trận cuối cùng.
Vân Nhàn nhịn không được thở dài. Đám người này, lúc tình huống nguy cấp nhất cũng không cố gắng bằng bây giờ. Biết trước mắt chính là cơ hội cuối cùng vớt đồ, người nào người nấy ra sức phấn đấu quên thân, dùng hết sức lực để đoạt quái.
Khi con dơi bên kia bay đến Truyền Tống Trận, quái thú trong phó bản lập tức biến mất hết, âm thanh máy móc tuyên bố: "Trò chơi kết thúc, trận doanh Thuần Bạch chiến thắng."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.