[Vô Hạn Lưu] Thế Giới Ngoài Và Trong

Chương 22: Chương 22





Dù cho Lục Ngôn Lễ vẫn trước sau như một biểu hiện nhu nhược ngu xuẩn, anh ta cũng không dám coi thường đối phương.May mắn là bọn họ thuận lợi về tới nhà Lục Ngôn Lễ, nhìn nhau không nói lời nào, đi rửa mặt sau đó trở về phòng ngủ.Hoàng Vĩ và Phong Sở Sở đều đã chết, trong phòng tự nhiên cũng trống không.
Ban đầu chính là bọn họ chiếm cứ gian phòng của Lục Ngôn Lễ, hiện giờ chủ cũ cuối cùng có thể quay về chính phòng mình nghỉ ngơi.Hạ Lâu liếc mắt nhìn Lục Ngôn Lễ đi vào phòng, ánh mắt lóe lên.

Thấy ánh đèn trong khe cửa phòng đối phương tối đi mới trở về phòng.Chẳng qua anh ta cũng không nghỉ ngơi ngay mà mở máy tính lên, đăng một chút nặc danh lên trang web.Ban đầu Lan Chi Ngọc nuôi cương thi, mà phương pháp tiêu diệt cương thi cũng chính anh ta tìm được ở nơi này.
Bởi vì anh ta công bố lên mạng một ít tin tức bí ẩn của Lan Chi Ngọc, hiện tại có vài người theo dõi anh ta, còn nhắn tin riêng hỏi có tin tức nào khác liên quan tới cương thi hay không.Dường như anh ta không biết rõ về cương thi cũng có rất nhiều người hảo tâm nói cho ạnh ta biết một ít hiểu biết của họ về cương thi.Trong bóng tối, Hạ Lâu nhanh chóng xem xét, ánh mắt đột nhiên ngưng tụ.Ngay sau đó, anh ta giống như điên cuồng bắt đầu tìm kiếm tin tức.“.....Nếu cương thi đã ngủ say nhiều năm thì cần có máu thịt tươi mới có thể tỉnh lại.....”Ngủ say nhiều năm...!Đúng vậy, manh mối anh ta tìm được mấy ngày cho thấy, trước đó hoàn toàn không có tin tức cương thi làm loạn, cũng không phải các bên liên quan ra tay đè x uống -- anh ta đã xem qua không ít tài liệu tuyệt mật, mấy năm gần đây không có phát hiện những tin tức tương tự.Vì sao bọn họ vừa đến, trên tàu điện ngầm liền xuất hiện cương thi? Có phải vì nhiệm vụ của bọn họ?Màn hình máy tính hiện ra hình ảnh theo dõi, rõ ràng đây chính là trạm tàu điện ngầm bọn họ tới vào đêm đó, hai tay Hạ Lâu thao tác trên bàn phím, lập tức điều chỉnh đến trạm đối ứng, phóng đại, tập trung.Anh ta điều chỉnh tốc độ tăng gấp bội, hình ảnh nhanh chóng thay đổi...!Ngay sau đó, hắn tìm được bóng dáng của Lục Ngôn Lễ, trước khi vào trạm, hắn lấy từ trong túi ra một thứ gì đó trắng xóa, rơi xuống mặt đất, sau đó, một chân đá nó lên tấm biển quảng cáo ở đối diện.Kỳ dị chính là, mặc dù đêm khuya không có nhiều người lắm nhưng không có nghĩa là không có lấy một hành khách nào.
Hắn làm như vậy nhưng không hề khiến những người khác chú ý, sau khi đá thứ đó bay đến trên tấm biển quảng cáo, mà vật kia không hề bị b ắn ra dưới tác dụng của phản lực, giống như đã bị tấm biển quảng cáo kia hút vào.Giờ phút này Hạ Lâu ngược lại đã bình tĩnh trở lại, sau khi nhìn kỹ hình ảnh phóng đại, thứ Lục Ngôn Lễ đá trên mặt đất rõ ràng là một bàn tay trắng bệch.Camera theo dõi là một chiều, anh ta không có cách nào thấy rõ ràng hình dạng của biển quảng cáo ở đối diện.

Nhưng Hạ Lâu đã có thể tưởng tượng được, trên biển quảng cáo đối diện chắc chắn là Lan Chi Ngọc!Cơn lạnh xông lên đến đầu, tỏa ra khắp toàn thân.
Có lẽ bản thân Hạ Lâu cũng không phát hiện ra, hiện tại cả người hắn run lên, không biết là tức giận hay là sợ hãi, hoặc là cả hai đều có.Dù thế nào Hạ Lâu cũng không ngờ được hóa ra là Lục Ngôn Lễ đánh thức nó.Tại sao? Tại sao hắn phải làm như vậy?!Liệu hắn có biết gì không?Vì sao hắn có thể giả vờ một bộ dáng vô tội như vậy chung sống hòa bình với bọn họ?!Cho dù nhiệm vụ lần này của bọn họ có liên quan đến cương thi, nhưng hắn cũng tự cuốn mình vào, hắn được lợi ích gì?Trong miệng ứa ra một mùi máu tươi, Hạ Lâu lấy lại tinh thần, lúc này mới phát hiện mình bất tri bất giác đã dùng sức cắn rách môi, anh ta cố gắng hít sâu để mình tỉnh táo lại, tránh không vọt tới sát vách một đao gi3t chết đối phương.Nếu Lục Ngôn Lễ đã đánh thức cương thi, như vậy, hắn còn muốn làm gì nữa?Cương thi ...!Đúng rồi, ngày hôm đó, Hoàng Vĩ thiếu chút nữa biến thành cương thi, giữa trưa ngày hôm sau thức dậy liền phát hiện bọn họ biến mất đâu không thấy, Lục Ngôn Lễ rõ ràng nằm ngủ ở phòng khách, hắn thật sự không biết gì sao?Hạ Lâu hít sâu một hơi, lấy một tấm thẻ nhớ từ trong túi, c ắm vào trong máy tính thay USB.Đây là camera lúc trước anh ta lắp đặt đơn giản trong phòng khách, mấy ngày trước chưa kịp nhìn, hôm nay nhất định phải làm cho rõ, rốt cuộc Lục Ngôn Lễ đã làm cái gì.Màn hình máy tính nhanh chóng hiện hình ảnh, anh ta nhìn thấy cảnh tượng ngày đó.Ngày hôm đó, bởi vì tiếng hát truyền ra tivi mà Hoàng Vĩ biến thành cương thi, anh ta và Phong Sở Sở xông lên đặt người dưới ánh mặt trời, không cho cậu ta cắn lung tung, Lục Ngôn Lễ tìm gạo nếp rắc lên người cậu ta, để Hoàng Vĩ chậm rãi biến lại thành người.

Mấy người lại quan sát tên hàng xóm trên lầu đi ra khỏi cửa, trong lúc đó, Phong Sở Sở còn bị dọa bởi hình ảnh trong mắt mèo.Sau đó, chuyện gì đã xảy ra?Thời gian trôi qua từng chút một, trên màn hình có mấy bóng dáng nho nhỏ giống như có người đi tới đi lui.Ăn cơm trưa xong, Hoàng Vĩ vẫn ngồi phơi nắng ở trên ghế xích đu.Lục Ngôn Lễ bận tới bận lui làm việc nhà, thỉnh thoảng cùng Hoàng Vĩ tán gẫu đôi câu.Nhìn qua hết thảy đều không có gì khác biệt, cho dù ở trong tình huống như vậy, Lục Ngôn Lễ vẫn không có lộ ra chút bất thường nào, nghiêm túc quét dọn, thu dọn xong phòng khách, hắn lại đi thu dọn mấy gian phòng còn lại.
Sau đó đến giờ chiều, Lục Ngôn Lễ lại chịu mệt nhọc đi vào nhà bếp nấu cơm lần nữa.Thời gian rất nhanh đã đến buổi tối, một đám người sau khi ăn cơm xong liền trở về phòng mình nghỉ ngơi.Lúc đó, anh ta đang thu thập thông tin trong phòng.Thủy cung Lan Chi Ngọc...!Đã có thủy cung, liệu có kiến trúc nào khác cũng được đặt theo tên của cô ta không? Vừa nghĩ tới chuyện này, Hạ Lâu liền lập tức động thủ tìm kiếm, quả nhiên anh ta tìm được rất nhiều, ví dụ như vườn bách thú Lan Chi Ngọc, viện thú y Lan Chi Ngọc vân vân.Trong lòng anh ta cảm thấy những kiến trúc này rất kỳ quái, tại sao đều là loại viện thú y, vườn bách thú? Hoặc là thủy cung hoặc là chợ? Nhưng sau khi liên kết với Lan Chi Ngọc nuôi cương thi, anh ta lại cảm thấy không còn kỳ quái nữa.Có lẽ là ai lấy danh nghĩa của cô ta tiếp tục nuôi cương thi, cho nên cần máu thịt tươi mới chăng?Về sau anh ta chỉnh lý lại những tin tức có được, tăng thêm sự dị thường của tòa nhà này, sau đó công khai ở trang web thần bí kia, hi vọng có người có thể phát hiện một vài điểm không bình thường.
Lúc ấy anh ta vẫn ở trong phòng, không chú ý tới động tĩnh bên ngoài.Cũng không có chú ý tới, Hoàng Vĩ vậy mà thương lượng với Lục Ngôn Lễ chuyện đổi phòng.Hướng phòng ban đầu của Lục Ngôn Lễ không quá tốt, nhưng ít nhiều có thể hứng chút ánh sáng mặt trời thông chút gió, Hoàng Vĩ nghe nói phải phơi nắng nhiều, liền tự nhận là phơi ánh trăng cũng không kém bao nhiêu, nhưng sau khi cậu ta vào phòng cố ý quan sát một chút, phát hiện trong phòng này không đón được ánh sáng, không phơi nắng được, dưới tình huống như vậy, cậu ta chủ động đề xuất muốn đổi phòng với Lục Ngôn Lễ.Cho nên, đêm hôm đó là Hoàng Vĩ ngủ ở phòng khách! Lục Ngôn Lễ vào phòng ở cùng một chỗ với Phong Sở Sở!Xem đến đây, Hạ Lâu rốt cuộc không thể nào tự lừa mình dối người chuyện bọn họ mất tích không có liên quan tới Lục Ngôn Lễ nữa.Nếu như Lục Ngôn Lễ không động tay động chân, tại sao lúc tỉnh lại anh ta vừa bước ra phòng khách liền nhìn thấy Lục Ngôn Lễ ngủ ở trên sô pha? Hắn lại còn nói mình không biết gì cả.Ngực Hạ Lâu phập phồng kịch liệt, cố nén phẫn nộ tiếp tục xem.Thời gian từng chút từng chút trôi qua, Hoàng Vĩ hấp thu càng ngày càng nhiều ánh trăng, ánh mắt của hắn dần dại ra, trắng bệch, sắc mặt xanh mét, móng tay cũng từng chút từng chút dài ra, khóe miệng nhiễu nước bọt.Bởi vì ban đầu Hạ Lâu đặt vị trí của camera mini ngay bên cạnh TV, hơn nữa camera có chức năng quay ban đêm, cho nên quá trình biến đổi kỳ dị của Hoàng Vĩ được camera ghi lại rõ ràng, một giây cũng không bỏ sót.Người sáng suốt đều có thể thấy được, cậu ta sẽ biến thành cương thi bất cứ lúc nào.Đúng lúc này, trước mặt cậu ta xuất hiện một bóng người.Bóng người kia rút ra một cây gậy sắt từ sau lưng, cao cao hạ xuống, dùng sức nện vào đầu Hoàng Vĩ, sức lực to lớn, dường như có thể thoáng nghe được cổ Hoàng Vĩ phát ra tiếng “răng rắc”.Hoàng Vĩ giãy dụa rồi hôn mê bất tỉnh, sau đó bị người kia trói chặt tay chân rất dứt khoát, cầm mắt cá chân cậu ta chậm rãi lôi ra ngoài.Giống như lúc đầu cậu ta vì một tấm vé xe mà đối đãi với đồng đội mình như vậy.

Hiện tại, người bị kéo ra ngoài biến thành chính mình.Lục Ngôn Lễ sẽ mang thi thể đi đâu?Đáp án của vấn đề này rất rõ ràng!Lúc trước, bọn họ dùng người khác thử thăm dò có thể rời khỏi căn hộ hay không, chẳng phải đã mang thi thể người ta đến đó sao?Qua một hồi lâu, Lục Ngôn Lễ mới trở về, hắn giống như không có việc gì xảy ra, dọn dẹp tất cả dấu vết có khả năng tồn tại, gậy sắt cũng không biết ném đi nơi nào, tóm lại chỉ cần hắn ném ở ngoài tòa nhà, đám người Hạ Lâu chắc chắn không thể tìm được.
Lục Ngôn Lễ thu dọn đồ đạc xong lại trở về sô pha nằm xuống.Không, không đúng...!Động tĩnh lớn như vậy, tại sao bọn họ không nghe thấy?Hạ Lâu đột nhiên giơ tay che mặt, kẽ ngón tay âm thầm truyền ra một tiếng cười khổ.Đúng rồi, mấy ngày nay bọn họ vẫn sống trong nhà Lục Ngôn Lễ, hắn muốn động tay động chân một chút cũng quá đơn giản, không cần ai nhắc nhở, Hạ Lâu đã có thể liệt kê ra một loạt phương pháp dồn người vào chỗ chết dễ như trở bàn tay, huống chi là gây mê..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.