Vô Hạn Khủng Bố

Chương 295: Huynh muội đối quyết Tuyệt cảnh của Nam Viêm Châu đội




Mưa vẫn rơi…
Cả thành phố Raccoon ngập trong một bầu không khí ngột ngạt khiến người ta phải nghẹt thở. Đó không hẳn do sự thể hiện của virus siêu cấp kia quá kinh khủng mà là một loại nguy hiểm trí mạng khiến cho cho sinh vật sống theo bản năng phải cảm thấy sợ hãi. Virus siêu cấp đã dần dần khuếch tán ra phạm vi toàn thành phố, uy hiếp không chỉ đến từ sự xâm thực biến dị của virus mà cả đám quái vật, zombie đã bị virus làm biến dị cũng cực kỳ nguy hiểm, tiểu đội luân hồi có thực lực dưới một mức nhất định nếu gặp phải thì chắc chắn là chết.
Nam Viêm Châu đội cũng coi như may mắn, thực lực của họ vừa khéo nằm ở vạch trên của cái "thực lực nhất định" đó, đối mặt với zombie cũng vừa vặn có thể tiêu diệt. Chỉ có điều, bọn họ cũng cực kỳ bất hạnh, thực lực của họ còn chưa mạnh đến mức không cần để ý tới zombie biến dị, cũng chưa mạnh đến mức không cần để ý tới virus siêu cấp. Thực lực này hoàn toàn không thể giả được, một khi đạt tới tầng thứ tư sẽ có thể miễn dịch với virus, còn nếu chưa đạt tới thì không nghi ngờ gì là chết chắc, hoàn toàn không có con đường nào ở giữa cả, cũng sẽ không có chuyện may mắn như kiểu tầng thứ ba đỉnh cao chỉ ốm nặng một trận là khỏi.
Khi Nam Viêm Châu đội tới trụ sở công ty Umbrella thì Trung Châu đội còn ở cách đây rất xa. Bên cạnh đó, do sự quấy nhiễu kỳ lạ nào đó, sau khi tiến vào trụ sở, quét hình tinh thần lực không ngờ lại bị áp chế hoàn toàn, chỉ có tác dụng vỏn vẹn trong phạm vi mười mét. Với phạm vi nhỏ như vậy, đừng nói là liên lạc với Trung Châu đội, ngay cả nhiệm vụ bảo hộ an toàn cho toàn đội, kiểm soát tình hình xung quanh cũng không làm nổi chứ đừng nói đến chuyện trực tiếp dùng tinh thần lực kiểm tra kho tư liệu trong tòa nhà. Nói tóm lại, tác dụng của tinh thần lực khống chế giả trong cao ốc này tính ra còn không bằng một tay cận chiến chính diện cường công.
- Đúng là phiền tóai, quét hình tinh thần lực không ngờ lại vô dụng trong tòa nhà này. Chủ Thần hạn chế như vậy đúng là kỳ lạ.
Một thành viên trong Nam Viêm Châu đội cười khổ nói, nhưng Nyos lại nhíu mày nói:
- Không đơn giản như vậy, có hạn chế chứng tỏ chúng ta đã đến đúng chỗ. Muốn tới Hive hoặc là phòng thí nghiệm số 7 đúng là phải thông qua tòa nhà này mới tìm được manh mối, nhưng cũng như vậy… Nếu nơi đây là điểm nút thông tin quan trọng thì độ khó bên trong nhất định sẽ rất cao. Trong tòa nhà này… Nói không chừng còn có quái vật đủ sức khiến chúng ta đoàn diệt.
- Là loại nào? Giống như đám quái vật đáng sợ chúng ta nhìn thấy bên ngoài trụ sở à?
Nhắc đến đám quái vật ở bên ngoài, trong lòng mỗi người đều phảng phất như có rất nhiều lưỡi dao, không ngừng cắt xé nội tâm họ. Loại cảm giác đó đã không chỉ là sợ hãi nữa, mà là một sự tuyệt vọng. Đặc biệt khi tinh thần lực khống chế giả quét hình thấy những người bị lây nhiễm virus, sau đó đang sống sờ sờ đột nhiên biến dị, trong lòng mỗi người đều âm thầm ra quyết định, một khi bị lây nhiễm sẽ trực tiếp tự sát. Tuy thế giới luân hồi là thế giới phim kinh dị, nhưng nếu là những bộ phim kinh dị bình thường, kể cả là các phim loại quỷ quái, phi khoa học thì khi thực lực tiểu đội luân hồi từ từ tăng cường, ngoài ra số lần trải nghiệm cũng càng lúc càng nhiều, các bộ phim đó thật sự cũng chẳng còn gì quá kinh khủng nữa.
Nhưng những thứ đáng sợ bên ngoài tòa nhà lại hoàn toàn khác biệt, loại biến dị của thứ virus đó là thân thế đang sống hẳn hoi trực tiếp biến dị chứ không phải chờ sau khi ngươi chết rồi mới bắt đầu thay đổi. Loại thống khổ đó thật khó mà tưởng tượng nổi, so với người bị biến dị, cảm giác khổ sở về mặt tâm lý của những người đứng nhìn xung quanh có khi còn lớn hơn. Bọn họ đều hồi tưởng lại lúc mình vừa tiến vào thế giới luân hồi, những gì mà các tư thẩm giả nói với họ khi kể về tình huống trong thế giới này.
"….Nếu đến lúc tuyệt vọng, hoặc là không còn dũng khí để sống sót nữa thì tự sát đi… Dù sao cũng tốt hơn là chết trong tay đám quái vật, quỷ hồn ấy…"
Những lời này thật sự rất giống những gì Trương Kiệt nói với mấy người Trịnh Xá lúc trước, đều là những lời thể hiện sự tuyệt vọng sâu sắc đối với phim kinh dị. Đối với những người bình thường còn chưa thành thục mà nói, thế giới luân hồi đúng là một nơi khủng bố giống như địa ngục, còn bây giờ… Các tư thâm giả đã trưởng thành lại một lần nữa tìm thấy cảm giác lúc ban đầu, chỉ có điều cảm giác đó không hề đẹp đẽ như mối tình đầu, mà là sự đáng sợ của cơn ác mộng đầu tiên trong ký ức.
Nyos khe khẽ bóp trán, ở đó xuất hiện một khe hở rõ ràng có thể thấy được bằng mắt thường. Dần dần, khe hở đó mở rộng ra, nhìn qua giống như có một con mắt xuất hiện trên trán hắn.
- Đi thôi, cảm quan người ba mắt của ta còn thực dụng hơn quét hình tinh thần lực, khoảng thời gian này sẽ do ta tạm thời thay thế tinh thần lực khống chế giả. Hy vọng trước khi chúng ta tìm thấy manh mối, nguy hiểm trong tòa nhà sẽ không xuất hiện…
Nyos lại khẽ thở dài, đoạn quay người đi vào hành lang khẩn cấp trong cao ốc.
"Trung Châu đội… Nếu như ta phải chết, tin tức đó nhất định sẽ truyền tới tay các ngươi. Đây đã không còn đơn giản chỉ là chuyện của thế giới luân hồi nữa rồi, trong thế giới hiện thực…. Nếu như các ngươi thất bại, thế giới sẽ bị hủy diệt… Thật đúng là mỉa mai, ta vậy mà lại có kiểu chết theo chủ nghĩa anh hùng thế này, thượng đế đại khái là mù mắt mất rồi…"
Nyos vừa đi vừa yên lặng suy nghĩ, càng nghĩ hắn càng cảm thấy nực cười, cuối cùng không nhịn được phải bật cười ha hả. Tiếng cười còn chưa dứt, từ trên tầng thượng đột nhiên truyền xuống một giọng nói âm trầm:
- Cười vui vẻ như vậy…. Đã nhìn thấy địa ngục rồi sao?
- Không sai… Nhìn thấy địa ngục rồi. Bất kỳ kẻ nào cản đường ta tiến tới đều phải trầm luân dưới địa ngục, ví dụ như hai người các ngươi.
Trong hành lang khẩn cấp, cách chỗ Nam Viêm Châu đội hai, ba tầng lầu, hai người đang ông đang cười lạnh đứng đó. Một người mặc áo trường bào màu đen trùm kín cả người, cả đầu lẫn mặt đều được che phủ hết, người còn lại toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, tay cầm một khẩu súng hình dáng kỳ lạ, hai người một trước một sau đứng giữa hành lang, vừa nhìn là biết chẳng hề có ý tốt.
- Ta rất tò mò đấy, Thiên Thần đội các ngươi sao lại biết bọn ta đang ở đây? Nói chính xác là Thiên Thần đội các ngươi làm sao biết Nam Viêm Châu đội bọn ta cũng tiến vào trong di tích sau các ngươi? Hơn nữa bây giờ còn tới đây ngăn cản, truy sát bọn ta, chẳng lẽ…. Tại di tích các ngươi không chỉ lấy được trận đồ Cây sự sống mà còn cả thứ khác nữa sao?
Nyos tiến lên trước, cười lớn nói với hai người kia.
- Ai bảo ngươi bọn ta là người của Thiên Thần đội?
Hai gã ở lầu trên đưa mắt nhìn nhau, tên mặc áo bào đen cười lạnh, âm trầm đáp.
Vừa mới dứt lời, Nyos lập tức ngẩn người. Hắn thoáng thất thần một chút rồi chợt bừng tỉnh, nói:
- Đúng vậy, các ngươi không thể là người của Thiên Thần đội… Nếu là Thiên Thần đội thì tuyệt đối không phái người tới đây, một khi gặp phải Trung Châu đội hoặc Ác Ma đội là chắc chắn phải chết. Ngoài ra Thiên Thần đội truy sát bọn ta càng chứng tỏ sự thật ta muốn nói với hai đội kia sẽ khiến hai đội không thể không tới đối phó với Thiên Thần đội. Do vậy... Các ngươi là thành viên Ác Ma đội đúng không?
Hai người kia thoáng sửng sốt rồi cùng bật cười hắc hắc, gật đầu. Gã cơ bắp nói:
- Tên khốn nhà ngươi cũng coi như có chút môn đạo, chẳng trách Sở Hiên nói ngươi nhất định có thể chuyển đầy đủ tin tức cho Trung Châu đội. Không thể lưu các ngươi lại được… Chết đi!
Nói đoạn, hắn nâng súng bắn xuống phía dưới.
Cây súng này hình dạng hơi kỳ lạ, trên thân súng có một bình dài chứa chất lỏng, cho nên khiến cho nó trông giống như một khẩu súng phun nước đồ chơi của trẻ con. Nhưng thành viên Ác Ma đội tất nhiên là không thể cần súng phun nước được. Chất lỏng trong bình vốn có màu lam đậm, khi gã kia bóp cò liền biến thành màu đỏ sậm, đồng thời chỗ họng súng xuất hiện một chùm ánh sáng giống như laser. Mấy người Nyos chỉ kịp lùi lại vài bước, một luồng ánh sáng đã từ trên đầu bắn thẳng xuống. Tuy do khoảng cách giữa các tầng lầu nên chùm sáng không bắn thẳng xuống đầu Nam Viêm Châu đội nhưng luồng ánh sáng vừa chạm xuống mặt đất lập tức bùng nổ, uy lực phảng phất như một quả bom siêu mạnh cỡ nhỏ.
Trên người phần lớn thành viên Nam Viêm Châu đội đều xuất hiện một tầng ánh sáng mơ hồ, một vài tân nhân thì không có ánh sáng, trúng phải vụ nổ lập tức tan xương nát thịt. Trong hành lang nhỏ hẹp như thế này, sức nổ của bom siêu mạnh được thể hiện trọn vẹn, còn về phần các tư thâm giả của Nam Viêm Châu đội thì cơ bản đều có đạo cụ phòng ngự, chung quy cũng chặn lại được phát nổ đầu tiên này. Nyos lớn tiếng quát lùi, những người khác đều vội vã rút khỏi hành lang khẩn cấp, quay về tầng triệt
- Đó là đồ hoán đổi mất hai chi tiết kịch tình cấp C!
Vừa rời khỏi hành lang khẩn cấp đã có người hô lên. Đối với tư thâm giả mà nói, sau khi có được điểm thưởng và chi tiết kịch tình, chuyện quan trọng nhất chính là hoán đổi thuộc tính hoặc năng lực thích hợp với mình, vũ khí công nghệ cao cũng nằm trong số đó. Dùng lượng điểm thưởng và chi tiết hữu hạn, tạo ra sức chiến đấu có uy lực lớn nhất, dễ sống sót nhất và thích hợp nhất với bản thân, đây là chuyện mà một thành viên tiểu đội luân hồi cần quan tâm nhất vì thế đại đa số tư thâm giả đều rất thành thạo các loại thuộc tính và vũ khí cấp thấp có thể hoán đổi từ Chủ Thần.
Khẩu súng phân tách tụ hợp năng lượng này là vũ khí công nghệ cao cần hai chi tiết cấp C mới hoán đổi được, uy lực có thể điều tiết tùy theo mục tiêu sử dụng, ngoài ra còn là vũ khí vô hạn đạn. Lực bắn lớn nhất của nó tương đương với một quả bom siêu mạnh cỡ trung, nhỏ nhất cũng không thua bom cỡ nhỏ, chỉ là tầm bắn hơi ngắn, xa nhất cũng chỉ có thể đạt tới hơn năm trăm mét. So với các loại vũ khí công nghệ cao cấp C khác thì cây súng này hơi kém hơn, chỉ lợi hại một chút khi quần chiến, vì thế luôn bị thành viên tiểu đội luân hồi coi là gân gà, gần như chẳng ai hoán đổi. Nếu thật sự có người hoán đổi nó thì hoặc là tân nhân thực lực rất yếu, ngẫu nhiên hoàn thành tình tiết kịch bản rồi vội vàng hoán đổi, hoặc là tư thâm giả thực lực rất mạnh, điểm thưởng và chi tiết kịch tình rất nhiều, tiện tay hoán đổi dùng thử. Hai khả năng này đều có thể xảy ra, nhưng nếu thành viên Ác Ma đội hoán đổi món vũ khí này thì hẳn phải là loại thứ hai.
Nyos âm thầm đánh giá thực lực của hai người kia, lại nhìn về phía hành lang khẩn cấp vừa phát nổ. Bên trong hành lang ngoại trừ những đoạn lan can sắt bị phá hủy rất nhiều ra thì những chỗ khác hư hỏng rất ít, tòa nhà này nhìn qua có vẻ không được hợp lý lắm. Theo lý mà nói, vụ nổ vừa rồi đủ sức làm sụp đổ cả một tầng lầu, nhưng bây giờ hư hỏng cơ hồ có thể bỏ qua, xem ra Chủ Thần đúng là đã xác định nơi này là một trong những chiến trường chính của các tiểu đội luân hồi, tòa nhà cũng được gia cố đặc biệt, cơ bản sẽ không xuất hiện tình huống bị công kích ảnh hưởng mà sụp đổ.
"....Hiểu rồi, muốn an toàn tới gặp Trung Châu đội thì buộc phải giết chết hai tên này, kể cả bọn chúng có là thành viên Ác ma đội cũng vậy, nhất định phải giải quyết bọn chúng!"
Trong lúc rời khỏi hành lang khẩn cấp, Nyos cũng đồng thời nghĩ tới rất nhiều chuyện, bao gồm cả việc Ác Ma đội làm thế nào biết được bọn hắn đang ở đây, tại sao Ác Ma đội lại phái người tập kích bọn hắn, vô số tính toán lướt qua vùn vụt trong đầu hắn....
Thuộc tính người ba mắt kỳ thực cũng không tăng cường bao nhiêu trí lực, bởi vì trí tuệ không phải là một con số thực thực tại tại. Cái gọi là IQ đạt bao nhiêu, bao nhiêu chẳng qua chỉ là số điểm tích lũy lại sau khi trả lời một vài câu hỏi mà thôi, còn cách trí tuệ thật sự rất xa. Ví dụ một số người nhìn qua có vẻ như ngu ngốc nhưng kỳ thực lại là thiên tài siêu việt trên một lĩnh vực nào đó, như là âm nhạc, toán học các loại, trí tuệ của những người đó có thể coi là ngu ngốc sao? Vì thế thứ gọi là trí tuệ này thực chất không cách nào chuyển hóa hoàn toàn thành con số, ít nhất là trình độ khoa học kỹ thuật của loài người lúc này không thể làm được. Mà thuộc tính người ba mắt Nyos cường hóa cũng không phải như lên cấp trong trò chơi, thoáng cái đã tăng cường mấy trăm mấy nghìn IQ, làm hắn đạt tới cấp độ của Sở Hiên, thứ tăng lên chỉ có tốc độ phản ứng mà thôi. Tốc độ phản ứng tư duy của hắn cao hơn người bình thường ba lần, đồng thời cũng có được niệm động lực sơ cấp.
Chỉ vài giây phản ứng suy nghĩ ngắn ngủi đã giúp hắn đại khái đoán ra được Ác Ma đội muốn làm cái gì. Nếu thật sự Ác Ma đội muốn ngăn cản Nam Viêm Châu đội tới gặp Trung Châu đội, vậy tức là Sở Hiên của Ác Ma đội nhất định là muốn bố cục để Trung Châu đội và Thiên Thần đội lưỡng bại câu thương, về mức độ nguy hiểm... Ác Ma đội đang đùa với lửa.
"Đáng ghét, chẳng lẽ hắn không biết phản ứng liên hoàn một khi khởi động, sinh vật dưới tầng thứ tư căn bản không thể chống cự sao? Hơn nữa kể cả là người từ tầng thứ tư trở lên, bọn hắn dựa vào cái gì có thể giết được Adam lúc đó chứ? Khốn kiếp... Chỉ có thể hy vọng, Sở Hiên của Trung Châu đội không suy nghĩ như vậy, cũng dùng Thiên Thần đội làm quân cờ để làm suy yếu thực lực Ác Ma đội..."
Khi Nyos có được kết quả này, thời gian tối đa chỉ trôi qua chưa tới mười giây, hắn cũng không dừng lại, dùng tinh thần lực nói với những người khác:
"Lùi lại! Từ lối đi phía kia đi lên. Richard! Bọn ta sẽ tạo cơ hội cho ngươi, một khi cận chiến lập tức bằng mọi giá giết chết một tên, ta sẽ dùng vũ khí niệm động lực tiếp ứng ngươi... Aya! Chuẩn bị ong ăn thịt! Phải cầm chân bọn chúng tại chỗ! Ít nhất cũng phải giữ chân chúng ở tầng hai.
Một loạt mệnh lệnh phát ra, là một tiểu đội luân hồi có trí giả, Nam Viêm Châu đội giống như một cỗ máy chiến tranh, nhanh chóng phát động. Tổ hợp chiến đấu đã phối hợp với nhau vô số lần, một khi khởi động, cho dù đối thủ mạnh hơn họ một bậc, bọn họ cũng không phải là không thể ngăn cản. Chỉ là khi mọi người chạy tới chỗ hành lang bên kia, trong lòng Nyos vẫn đang không ngừng suy tính quyết định của Trung Châu đội.... Hoặc có thể nói là bố cục mà Sở Hiên bản chính có thể bày ra.
"Nếu như đến cả Sở Hiên của Trung Châu đội cũng có cùng suy nghĩ như vậy, muốn lấy Thiên Thần đội làm quân cờ để làm suy yếu Ác Ma đội.... Có khi nào cả hai đội đều trúng kế không? Adam sẽ nhân lúc bọn họ giằng co, hoàn thành kế hoạch đó? Không biết chừng... Kẻ thắng lợi cuối cùng sẽ là Adam?"
- Không sai... Đây là một nước cờ hiểm, cũng là nước cờ sống duy nhất. Nhân sinh như bàn cờ, nếu tiến lui đều là chết vậy tại sao lại không liều mạng đánh cược một ván cuối cùng?
Adam lúc này đang rất nhàn nhã, bởi vì bọn hắn đang ở ngoại vi thành phố Raccoon. Cả thành phố rộng lớn như vậy, virus muốn lan truyền tới chỗ hắn cũng còn mất nhiều thời gian, đừng nói là cảm giác được, đến cả mấy tinh thần lực khống chế giả cũng không quét hình được chuyện gì khác thường. Do mệnh lệnh của Adam, toàn bộ Liên minh Thiên sứ, không cần biết là tư thâm giả hay đội viên phổ thông đều thoải mái chờ đợi tại siêu thị ven đường này. Trong số đó, vài người thậm chí còn lôi máy tính ra, cài đặt mấy trò chơi điện tử mình mang theo vào, cả Liên Minh Thiên sứ tựa hồ không phải tới đây để chiến đấu, bọn họ đang đi du lịch trong thế giới phim kinh dị thì đúng hơn.
Adam cũng rất ung dung, trước mặt hắn là một chiếc bàn gỗ tử đàn, trên đó bày một bàn cờ vây đã hạ hơn một nửa, người đánh chính là hắn và Tống Thiên. Không nhìn ra Tống Thiên vậy mà cũng là một cao thủ cờ vây, kỳ lộ sắc bén dị thường, cũng giống như đao chiêu hắn sử ra, tuy hậu thế hơi mỏng nhưng tiên phong mạnh mẽ khiến Adam chỉ có thể liên tục phòng thủ. Lúc này, hai người đang tranh phạt trung khu, đã tới lúc quyết định thắng bại.
- Ý ngươi là, ngươi muốn nhân lúc cả Ác Ma đội lẫn Trung Châu đội đều tính kế chúng ta để hoàn thành kế hoạch kia?
Tống Thiên hạ cờ tuy lăng lệ nhưng ánh mắt hắn lại tĩnh lặng như nước, vừa nhìn thế cờ vừa bình thản hỏi.
- Đại khái là như vậy, nhưng cũng không hoàn toàn... Nói chính xác là ta ngay từ đầu đã sử dụng dương mưu. Ta muốn hoàn thành kế hoạch, mặc kệ bọn chúng làm thế nào biết được, hoặc là La Ứng Long làm thế nào cho bọn chúng biết, ta cũng sẽ làm như vậy. Muốn ngăn cản ta cũng rất đơn giản, giết chết ngươi và ta, cùng với đám tư thâm giả số lượng không ít sau lưng chúng ta nữa. Đến lúc đó không cần biết là Trung Châu đội hay Ác Ma đội đều tổn thất nghiêm trọng, chúng ta không phải tiểu đội luân hồi bình thường, chúng ta là Thiên Thần đội, một trong ba đội ngũ mạnh nhất cơ mà...
Adam mỉm cười đáp.
- Ồ?
Tống Thiên ngẩng đầu liếc nhìn Adam một cái, ánh mắt từ yên lặng như nước vụt biến thành sắc bén như đao. Mặc dù chỉ trong nháy mắt nhưng mấy người sau lưng Adam vẫn không khỏi giật mình lùi lại. Trong khoảnh khắc, bọn họ phảng phất như thấy một lưỡi đao bổ thẳng tới.
- Mưu kế của ngươi không hợp lý, nếu như hai đội bọn chúng liên kết lại đối phó ngươi thì sao? Ngươi không lo lắng ư?
Tống Thiên lại cúi đầu, quan sát thế cờ, hỏi tiếp.
- Lo chứ, tại sao lại không lo?
Adam tiếp tục mỉm cười, đáp:
- Trung Châu đội và Ác Ma đội ngay từ ban đầu đã liên kết lại với nhau, nói chính xác là Trung Châu đội hẳn là đã liên lạc với Ác Ma đội từ thế giới phim kinh dị lần trước. Ngươi còn nhớ không? Bộ phim kinh dị lần trước, Trung Châu đội để cho mấy người Miyata Kuraki bắt sống một thành viên của bọn chúng một cách kỳ lạ. Chuyện này khiến ta không thể hiểu nổi, nhưng bây giờ nghĩ lại thì đã có hơi minh bạch, lúc đó Trung Châu đội đang che giấu dấu vết Ác Ma đội liên lạc với bọn chúng. Nếu như sớm biết Ác Ma đội có loại toàn tri toàn năng ở một trình độ nào đó đấy thì bây giờ ta cũng không đi nước cờ hiểm như thế này, nhưng nếu đã đi tới bước này rồi thì nhất định phải kiên quyết tiếp tục. Cho dù hai đội liên hợp tới tấn công chúng ta thì chúng ta cũng chỉ cần lựa chọn thành viên của một đội để liều chết công kích là được, kết quả tạo thành vẫn là một đội tổn thất nặng nề, một đội gần như không chút thương tổn. Ta nghĩ bọn chúng cũng biết ta nhất định sẽ ra quyết định như vậy, cho nên bọn chúng cũng tuyệt đối không dám mạo muội đến tấn công chúng ta.
Tống Thiên lơ đãng nhún vai, hắn cũng không nói thêm nhiều, tựa hồ đang chìm đắm trong nước cờ, hơn nữa còn gặp phải vấn đề gì đó vô cùng khó khắn.
- Cũng giống như quyết định của ngươi lúc này vậy, nếu như xâm nhập tiến công thì rất có thể sẽ bị ta bao vây tiêu diệt, nếu không xâm nhập tiến công thì sẽ bị ta liên kết thành một khối giành lấy thắng lợi cuối cùng, bọn chúng cũng gặp phải vấn đề như thế...
Adam mỉm cười nhìn ra phía xa. Hắn cứ ngơ ngẩn nhìn như vậy, một lúc lâu sau mới nói:
- Lần đầu tiên... Lần đầu tiên bọn chúng không thể không coi ta là đối thủ thật sự, chứ không phải mục hạ vô nhân nói cái gì trí tuệ người bình thường, hoặc là chỉ coi bản thân mình là đối thủ. Để ta xem thử đi, hai Sở Hiên, các ngươi sẽ phá giải tử cục ta bày ra như thế nào... Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Nyos của Nam Viêm Châu đội không hề biết hắn đã đoán được một phần bố cục của ba đội mạnh nhất trong trận chiến cuối cùng. Giờ phút này, hắn đang tập trung toàn bộ tâm trí vào chỉ huy đội viên giao chiến với hai thành viên Ác Ma đội.
Trên thực tế, hai thành viên Ác Ma đội cũng không phải mạnh mẽ quá mức. Nghĩ cũng đúng thôi, thành viên Ác Ma đội tuy được gọi là những người có tiềm lực lớn nhất trong cả thế giới luân hồi nhưng tiềm lực của mỗi người cũng có nhiều có ít, tiềm lực của hai tên này chắc chắn không thể so sánh được với Trịnh Xá. Ngoài ra, căn cứ theo lý thuyết nhân tài trong tiểu đội luân hồi không thể trung lặp, có một số người tiềm lực tuy lớn nhưng cũng không tiến vào Ác Ma đội, vì thế chỉ riêng tập kích của hai người này, Nyos kỳ thực cũng không quá lo lắng.... Chuyện hắn lo lắng thật sự là đám quái vật biến dị bên ngoài tòa nhà đang càng lúc càng tới gần.
"Hai tên, một gã toàn thân cơ bắp, còn mang vũ khí công nghệ cao nhưng không thể coi hắn đơn giản chỉ biết sử dụng vũ khí công nghệ cao, tên này hẳn là người cận chiến rất lợi hại. Tên còn lại toàn thân giấu kín, bất quá trường bào hắn mặc không hề thích hợp cận chiến, hẳn là kẻ chiến đấu tầm xa, thậm chí khả năng khá lớn là pháp sư, hơn nữa bọn chúng chỉ có hai người… Một trong số đó chắc phải có kỹ năng quần chiến mới đúng."
Vừa đi vừa nghĩ, tốc độ các thành viên Nam Viêm Châu đội cũng không chậm, lúc này họ đã thông qua hành lang bên kia chạy lên tầng hai. Số lượng ong ăn thịt Aya triệu hồi ra chỉ có hạn, cũng không dám mạo hiểm công kích hai người kia, chỉ dùng phương thức quấy nhiễu quấn lấy hai người, đồng thời cũng miễn cưỡng hạn chế được bọn hắn ở tầng hai. Khi Nam Viêm Châu đội chạy lên tầng hai, tại lối đi cách đó không xa vụt lóe lên một chùm ánh sáng, tiếp đó là sóng nổ cực mạnh ập tới. Có điều, vẫn còn may là mọi người đứng cách đó khá xa, chấn động từ vụ nổ chỉ làm đội hình loạn lên một chút, tạm thời chưa có ai thương vong.
- Sương mù Ả rập!
Gã gầy gò của Ác Ma đội mặc một chiếc áo trường bào màu đen, phía trong là chiếc áo chùng dài màu xám tro, chỉ thấy một tay hắn không ngừng lấy ra các loại hương liệu, tay kia liên tục bày ra những tư thế kỳ lạ, miệng lẩm nhẩm chú ngữ ma pháp. Tiếp đó hắn vung tay điểm ra một cái, toàn bộ tầng hai lập tức chìm ngập sương mù xám đen, dùng mắt thường không thể nhìn được xa quá ba mét.
Lúc này cũng không cần Nyos chỉ huy nữa, Richard cùng một người mặc áo giáp nửa thân đưa mắt ra hiệu lẫn nhau, Richard rút ra một cây rìu chiến lớn dài gần hai mét, người kia cầm một đoạn xích chùy nặng nề. Hai người một trái một phải đồng thời đánh mạnh vào vách tường, ầm một tiếng lớn, nhưng lại chỉ có Richard phá vỡ được vách tường. Bức tường này cũng không phải là tường chịu lực mà chỉ là một vách ngăn mỏng, cũng tức là loại tường chắn giữa hai phòng làm việc trong một tòa nhà văn phòng bình thường. Sức mạnh của gã mặc giáp nửa người kia tuy không bằng được Richard nhưng chùy xích nặng quật xuống một cái cũng nặng ngàn cân, vậy mà chỉ đánh lõm được bức tường xuống chứ không phá vỡ được. Có thể thấy, các loại vật liệu bên trong tòa nhà đều đã được cường hóa lên nhiều lần, giúp các nhân viên chiến đấu dựa vào địa hình bớt lo lắng đi nhiều.
Hai người Richard cũng không dừng lại, Richard chém vỡ mảng tường xong lập tức lao đi, người mặc giáp nửa thân kia theo sát sau lưng hắn. Hai người một đường xông tới, trên đường không biết đã đánh văng những thứ gì, mọi người chỉ nghe thấy phía đó ầm ầm loạn cả lên. Những người còn lại cũng đều tự chuẩn bị, trước khi Nyos lên tiếng, một nam một nữ nhìn nhau gật đầu rồi cùng cầm súng, cẩn thận tiến về phía lối đi.
- Hai ngươi không được nổ súng bừa bãi, cẩn thận làm bị thương người mình. Các ngươi yểm hộ Tuyết Linh Nhi cho tốt, quét hình tinh thần lực thu lại thành tia, chỉ tập trung vào hai tên kia là được, như vậy phạm vi quét hình có thể tăng lên gấp đôi. Aya sử dụng vu thuật chuẩn bị tùy lúc tấn công gã mặc áo đen kia, những người còn lại theo ta lên tầng ba.
Nyos vuốt vuốt khe hở hình con mắt trên trán, đoạn quay sang chỉ huy những người còn lại. Vừa dứt lời hắn đã quay người chạy về phía hành lang khẩn cấp.
Những người còn lại đều ngẩn ra, bọn họ còn tưởng Nyos muốn dùng sức mạnh của toàn đội chiến đấu với hai người kia, ai mà biết hắn không ngờ lại từ bỏ tấn công hai người, bản thân bỏ chạy trước… Hoặc có thể không phải chạy trốn nhưng tình huống lúc này khiến hành động của hắn nhìn qua cũng chẳng khác gì chạy trốn.
- Đội, đội trưởng... Hai gã đó là thành viên Ác Ma đội cơ mà, chỉ dựa vào mấy người bọn họ có thể chống đỡ được không? Ngươi làm vậy, hình như...
Một thanh niên theo sát sau lưng Nyos, hắn vừa chạy vừa thì thào nói.
- Hình như có chút hèn hạ? Đúng thế, bọn chúng là thành viên Ác Ma đội, chẳng ai biết được bọn chúng mạnh đến mức nào, cũng không biết bọn chúng có kỹ năng đặc thù hay không, nhưng chúng ta đã không còn đường lui nữa, các ngươi chẳng lẽ còn không biết sao? Chúng ta đã chắc chắn phải chết rồi... Sinh vật biến dị bên ngoài đang tới gần, cùng với sự lây nhiễm biến dị kỳ lạ đó, không biết chừng trên người chúng ta đã có một số bộ phận đang từ từ biến dị rồi. Vì thế tòa nhà này đối với chúng ta mà nói đã là tuyệt cảnh, nếu như muốn sống sót, hoặc là tương lai có thể hồi sinh, hy vọng duy nhất là thông báo tất cả với Trung Châu đội.
- Đánh cược một ván đi, đánh cược ông trời còn chưa vứt bỏ Nam Viêm Châu đội chúng ta, đánh cược trí tuệ của ta vẫn còn tác dụng, đánh cược nhân phẩm của Trung Châu đội… Đánh cược xem, kỳ tích có xuất hiện hay không!
Lúc này Nam Viêm Châu đội bị chia làm hai nhóm, một nhóm cuốn lấy hai thành viên Ác Ma đội chiến đấu, nhóm còn lại theo Nyos chạy lên tầng trên. Cùng lúc đó, Trung Châu đội còn cách tòa nhà mười mấy phút, cùng lúc đó, Ác Ma đội đã tới gần Hive, cùng lúc đó, tiểu đội Thiên Thần còn cách khu vực lây nhiễm virus gần mười tiếng, cùng lúc đó… Triệu Anh Không đã mỉm cười đối mặt với một người rất quen thuộc.
- Lâu lắm rồi không gặp, ca ca thân yêu.
Triệu Anh Không mỉm cười nhìn một thanh niên, nói. Thanh niên đó đang từ từ tiến về phía nàng, khoảng cách giữa hai người khoảng vài nghìn mét, xung quanh đều là những tòa nhà cao chọc trời, chỗ hai người đang đứng là ở hai đầu đường.
- Ừ, đúng là lâu rồi không gặp… Quả táo nhỏ của ta, muội hình như lại mạnh lên nhiều rồi, đã trở lại là chính muội chưa?
Thanh niên đang từ xa bước tới chính là Triệu Chuế Không, hắn cũng đang mỉm cười, chỉ là nụ cười nhìn có chút đáng sợ, bởi vì hai mắt hắn hoàn toàn lạnh lẽo, không còn gì khác ngoài sát ý.
Mặt khác, sau lưng Triệu Chuế Không còn có mấy người cả nam lẫn nữ, bọn họ run run rẩy rẩy đi theo hắn. Mấy người này đều mang vết thương, nhìn qua là biết đã bị đánh rất thê thảm, còn người ra tay tất nhiên chỉ có thể là Triệu Chuế Không.
- A, trước tiên phải giới thiệu "đồng đội" của ta một chút. Vô tình gặp họ, không ngờ còn rất "tốt bụng" đưa ta đến tìm muội. Cũng may nhờ tinh thần lực khống chế giả của họ, nếu không lại phải để quả táo nhỏ của ta tiếp tục cô đơn chờ đợi ta mất.
Triệu Chuế không bước tới trước rồi chợt như bừng tỉnh, vỗ vỗ trán, tiếp đó mỉm cười quay đầu lại nhìn mấy người ở sau lưng, nói. Vừa dứt lời, cái đầu của một trong số đó đột nhiên biến mất, mà những người xung quanh thì vẫn như chưa định thần lại được. Cái xác đó cứ đứng thẳng tại chỗ, đến khi từ cổ bắn vọt ra một vòi máu cao, những người xung quanh mới thét lên kinh hoàng, chạy lùi ra sau. Nhưng tất cả chưa chạy được mấy bước, đầu họ đã đồng loạt biến mất, cùng xuất hiện trên tay Triệu Chuế Không. Cũng không thấy hắn chuyển động hay ra tay, những cái đầu cứ từng cái từng cái xuất hiện trên tay, thật sự giống như đang biểu diễn ma thuật.
- Được rồi, quả táo nhỏ đáng yêu, giờ không còn ai tới quấy rầy chúng ta nữa rồi, để ta xem sự trưởng thành của muội nào, thiên tài gần như vô địch năm xưa… Giờ đã trưởng thành đến mức độ nào rồi?
Triệu Chuế Không mỉm cười, rút ra một con dao găm màu đỏ sậm, giống như được làm bằng đá quý màu đỏ, nhìn vừa tinh tế vừa đẹp đẽ.
Triệu Anh Không nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Quả đúng như ta dựa đoán… Ca ca, huynh đã rẽ nhầm đường, huynh sai lầm rồi… Kết quả này không phải là những gì chúng ta muốn, ca ca….
- Yên lặng nào! Quả táo nhỏ của ta, muội chỉ cần ngoan ngoãn chờ ta tới hái là được! Cần gì phải nói nhảm nhiều vậy?
Nụ cười trên mặt Triệu Chuế Không dần dần biến mất, hắn lạnh lùng tiến tới, tuy tốc độ không nhanh nhưng khoảng cách giữa hai người vẫn không ngừng rút ngắn.
- …Huynh biết không? Ta chưa bao giờ trách huynh, cho dù là bây giờ ta cũng chưa từng trách huynh…
- Ca ca…
................................
"Chúng ta thật sự đã không còn đường lui nữa..."
Không cần biết là có thừa nhận hay không, trong lòng các thành viên Nam Viêm Châu đội lúc này đúng là đang xuất hiện cảm giác như vậy.
Hai gã cường giả Ác Ma đội quả nhiên giống như Nyos phân tích, một tên pháp hệ, một tên cận chiến, hơn nữa thực lực đều không thấp. Thực lực gã cường giả pháp hệ tạm thời còn chưa nhìn ra được, hắn không ngờ lại nhân lúc tình huống bụi mù, nhanh chóng tránh né, chỉ có tên cận chiến là không chút sợ hãi, xông thẳng tới.
Thuộc tính cường hóa của tên cận chiến này rất quỷ dị, một khi hắn bị công kích, sức mạnh sẽ được tăng cường. Cũng không biết cường độ tăng lên là bao nhiêu hoặc là thời gian duy trì được bao lâu nhưng giờ phút này, Nam Viêm Châu đội đúng là gặp phải một cường địch.
- Thế nào? Còn muốn tiếp tục chạy trốn không?
Gã cơ bắp của Ác Ma đội tay xách người mặc giáp nửa thân của Nam Viêm Châu đội, đứng đó nhìn mấy người Nyos trước mặt. Hắn không ngờ lại có thể đánh xuyên sàn nhà cực kỳ vững chắc, trực tiếp từ tầng hai nhảy lên tầng ba, hơn nữa còn chặn ngay phía trước các thành viên Nam Viêm Châu đội, bộ dạng ung dung, giống như căn bản không chút lo lắng.
- Nhiệm vụ Sở Hiên giao cho ngươi là gì?
Nyos đứng cách gã kia khoảng hơn mười mét, hắn trực tiếp hỏi.
Tên cơ bắp hơi ngẩn người, đoạn cười lạnh đáp:
- Trước khi chết mà vẫn còn tò mò vậy sao? Không sai, nhiệm vụ Sở Hiên giao cho bọn ta là tận lực kéo dài thời gian, trước khi Trung Châu đội tới không được để các ngươi lưu lại lời nhắn, hoặc là để các ngươi tự phát bệnh mà chết, tốt nhân có thể giết chết một mình ngươi là đủ rồi. Bất quá, đội các ngươi yếu ớt như vậy, cho dù toàn diệt các ngươi cũng chẳng có vấn đề gì cả, ha ha ha...
- Tự tác thông minh... Tại sao trên thế giới này luôn có loại người tự cho mình là thông minh giống như ngươi chứ?
Nyos hít sâu một hơi, nói:
- Có điều cũng chính vì thế mà thế giới này mới đặc sắc như vậy, những chuyện ngoài ý muốn luôn luôn xảy ra.... Phải không, thằng đần ngu ngốc.
Gã cơ bắp cười lớn, cũng không nói nhiều, đạp chân một cái lao thẳng tới chỗ mấy người Nyos. Trên lưng tên này có một vết thương đáng sợ, nhìn qua giống như bị thứ gì đó sắc bén chém trúng. Vết thương sâu đến tận xương nhưng cơ thịt hai bên miệng viết thương lại đang chuyển động, khôi phục với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường. Lúc này hắn hung hăng đánh tới, tốc độ quả thật là cực nhanh.
Một tiếng đinh thanh thúy chợt vang lên, gã cơ bắp lao trúng vào một cây tam xoa kích màu đỏ máu. Trên cây tam xoa kích có khắc vô số ký hiệu ba con mắt, cùng với một số chữ viết ký hiệu không rõ tên. Cây kích này cũng rất kỳ lạ, nó cứ như vậy lơ lửng giữa không trung cách người Nyos khoảng ba mét, nhìn như phiêu hốt vô lực nhưng trên thực tế lại cứng rắn chặn được một cú đâm mạnh của gã cơ bắp, thậm chí đẩy hắn văng lại mấy mét.
- Gọi ngươi là kẻ ngu ngốc còn là đánh giá cao ngươi rồi. Ác Ma đội nếu không có clone Trịnh Xá và clone Sở Hiên, chỉ với đám ngu xuẩn các ngươi đi chiến đấu... Không biết đã bị đoàn diệt bao nhiêu lần rồi. Nếu như ngươi chặn cả đường sống cuối cùng của bọn ta, phải xuống địa ngục, vậy thì tất cả cùng xuống đi!
Nyos đưa tay nắm lấy cây tam xoa kích, cao giọng niệm:
-....Tôn trọng khế ước cổ xưa, lấy máu và mắt ta làm bằng chứng. Cùng ta đồng sinh, cùng ta cộng tử!
Theo lời chú phát ra, thanh tam xoa kích lập tức tỏa ra ánh sáng màu đỏ kịch liệt. Gã cơ bắp bây giờ mới vừa đứng vững lại, hắn tốt xấu gì cũng là nhân viên chiến đấu của Ác Ma đội, đã trải qua vô số lần tranh đấu, lập tức lăn tròn tránh sang một bên. Cùng lúc đó, một chùm sáng màu đỏ lóe qua chỗ hắn vừa đứng, cây tam xoa kích đã được Nyos ném ra, đâm sâu vào vách tường cách đó không xa. Tường phòng chỗ này đã được Chủ Thần gia cố vậy mà vẫn bị cây tâm xoa kích xuyên thủng một cách dễ dàng, bên cạnh đó, hồng quang phủ đầy quanh cây kích phảng phất như mang theo tính ăn mòn, bức tường không ngờ lại từ từ tan chảy thành nước.
- Cái, cái gì vậy chứ, Sở Hiên đâu có nói Nam Viêm Châu đội có thành viên mạnh thế này... Agasara!Ngươi còn không ra tay, ông đây sẽ đi trước mất đấy!
Gã cơ bắp lập tức sững sờ, vội vàng gân cổ gào lên. Giống như hồi đáp lại lời hắn gọi, từ cách đó không xa chợt truyền tới một tràng tiếng kim loại va chạm. Tại lối thoát khẩn cấp sau lưng các thành viên Nam Viêm Châu đội, chỗ lối xuống tầng hai đột nhiên tràn ra mấy tên lính xương, trên người những tên lính xương này còn mặc áo giáp bằng kim loại, âm thanh kim loại va chạm chính là do vũ khí trong tay chúng đập vào áo giáp.
- Nhân viên chiến đấu loại ma pháp truyền thuyết?
Các thành viên Nam Viêm Châu đội đều tự rút vũ khí của mình ra, bất quá có thể thấy thực lực mấy người này cũng không mạnh lắm, thậm chí có thể gọi là hơi yếu ớt. Gần như tất cả đều lấy vũ khí công nghệ cao, mà theo kiến thức thông thường về thế giới luân hồi, các tư thâm giả mạnh mẽ thật sự thường thường hay lựa chọn vũ khí ma pháp truyền thuyết hoặc vũ khí cận chiến.
Gã cơ bắp cũng không dám bước ra ngoài lối đi, chỉ đứng đằng sau cao giọng nói;
- Nếu thực lực của ngươi đã mạnh như vậy thì chiến đấu với ngươi cũng coi như không làm nhục bọn ta. Thuộc tính cường hóa của ta là quả cây cơ bắp, chịu thương tổn càng lớn, tổ chức cơ thịt của ta càng dày đặc, sức phòng ngự cũng càng mạnh. Gặp phải sức mạnh càng lớn, sức mạnh cơ bắp của ta cũng càng lớn, có thể nói ta là gặp mạnh càng mạnh.... Chỉ cần ta có thể đỡ được một đòn tam xoa kích của ngươi là có thể dễ dàng giết chết các ngươi, vì thế hãy nghĩ cho kỹ rồi hẵng ra tay, ngươi chỉ có một cơ hội thôi!
Nyos căn bản không thèm để ý tới hắn, chỉ lên tiếng hỏi:
- Vậy đồng bọn của ngươi thì sao? Cường hóa của hắn là gì?
- Tên đần độn u ám ấy cường hóa thuộc tính triệu hồi, gọi ra toàn là xương khô, quỷ quái các loại. Nếu không cho hắn thời gian, ta có thể dễ dàng bóp nát đầu hắn... Mẹ nó, còn thuộc tính cường hóa của ngươi thì là gì?
Gã cơ bắp bây giờ mới phản ứng lại, trong lúc bất tri bất giác đã kể ra rất nhiều về phương thức chiến đấu và nhược điểm của bên mình. Hắn lập tức gào lên giận giữ.
Nyos thoáng cười lạnh, cũng không giấu giếm, mở miệng đáp:
- Thuộc tính cường hóa của ta là huyết thống người ba mắt... những cái khác chờ lúc ngươi xuống địa ngục sẽ nói!
Nói đoạn, hắn vung tay lên, cây tam xoa kích giống như có sức sống, tự động bay ngược trở về, trực tiếp rơi vào trong tay hắn rồi lập tức bừng lên ánh sáng đỏ rực rỡ.
"Không ổn, bị bọn chúng cầm chân ở đây, Richard cũng không biết thế nào rồi... Xem ra tên này cũng không hề khoa trương, thực lực của bọn chúng đúng là rất mạnh, làm thế nào bây giờ? Rút cuộc là còn cách nào có thể nhắn lại cho Trung Châu đội? Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa..."
- Các ngươi tự nghĩ cách giải quyết đám lính xương phía dưới, bọn chúng hẳn là đều rất yếu... Tên này cứ giao cho ta!
Nyos một tay nắm chặt tam xoa kích, quát lớn với những người sau lưng. Vừa dứt lời, hắn đã cầm kích, xông lên trước.
Gã cơ bắp cũng không phải loại ngu ngốc. Hắn vung tay bẻ gãy một mảng gỗ chắn lớn bên tường, tiếp đó lao ra ngoài hành lang, ném thẳng vào mặt Nyos, đồng thời dưới chân dùng sức đạp mạnh, cả người nhảy vọt lên cao.
Nyos chỉ nhìn thấy một tấm gỗ lớn lao thẳng tới trước mặt. Tấm gỗ đã được gia cố giờ vững chắc như đá hoa cương, hắn chỉ có thể nâng tam xoa kích lên chặn nó lại. Ánh sáng đỏ lại bùng lên, khối gỗ lập tức hóa thành khói xanh, nhưng cùng lúc ấy, gã cơ bắp đã từ trên đầu Nyos hạ xuống, vùng quyền đánh tới. Sức gió cực mạnh từ cú đấm phảng phất như phá vỡ không khí, một đòn đánh ra lập tức truyền tới một tràng tiếng nổ vang dội, thanh thế vô cùng kinh người. Nhưng càng khiến người ta ngạc nhiên hơn là, một quyền này vậy mà lại chỉ vỏn vẹn đánh trúng vào cách chỗ Nyos khoảng hơn hai mươi mét, giống như ở đó xuất hiện một màn chắn vô hình, không những thế còn đẩy gã cơ bắp bắn ngược ra xa.
- Niệm động lực à? Ác Ma đội bọn ta cũng có một cao thủ niệm động lực, hơn nữa hắn ta còn trời sinh đã có niệm động lực, ngươi chẳng lẽ lại mạnh hơn được hắn sao?
Gã cơ bắp không chút hoảng hốt, bị đẩy lùi lại hắn liền đưa chân đạp lên tường, tiếp đó dùng sức đẩy mạnh. Khi bức tường bị đánh nứt ra, hắn đã lướt ngang qua người Nyos, vừa khéo tránh được cú đâm tới của Nyos. Đặt chân xuống đất, hắn lại vung tay đấm mạnh tới, lần này tuy vẫn không đánh trúng người Nyos nhưng lại chấn bay tên này đi. Sức mạnh của cú đánh thật sự rất lớn, Nyos bị đẩy đâm sầm vào tường, nhưng thế vẫn chưa hết, gã cơ bắp lại giậm mạnh chân, đá thẳng tới.
Cả người Nyos giống như đâm ngập hẳn vào trong tường, mặc dù hắn dùng niệm động lực miễn cưỡng chặn lại được hai lần tấn công của gã cơ bắp nhưng mùi vị bị đánh bay tuyệt đối không dễ chịu. Hắn chỉ cảm thấy yết hầu thoáng vị ngọt, rồi còn chưa kịp phản ứng lại đã bị đá văng đi hơn mười mét nữa. Lần này niệm động lực của hắn chỉ phòng ngự được hơn một nửa sức mạnh, lực lượng còn lại đã xuyên thủng tầng bảo vệ, trực tiếp đánh trúng tay phải hắn. Cánh tay lập tức cong quặt lại dễ dàng như một cây trúc, coi như đã bị phế bỏ.
"Quả nhiên… Người không có tư chất cận chiến, cho dù là dùng thủ đoạn khác miễn cưỡng đạt tới thực lực của cường giả cận chiến thì khi đối mặt với cường giả cận chiến thật sự cùng đẳng cấp vẫn không có sức hoàn thủ… Ta sẽ phải chết ở đây sao?"
Đến lúc này, Nyos mới ộc một tiếng, phun ra một ngụm máu đen, hắn ngã quỵ xuống đất, tay phải miễn cưỡng chống kích, cố gắng đứng dậy. Nhưng gã cơ bắp căn bản không cho hắn thời gian để phản ứng, đạp chân một cái tiếp tục lao tới. Khoảng cách mười mét đối với người ở cấp độ sức mạnh như hắn mà nói, gấp rút xông tới thì chưa mất tới một giây, nhưng hắn vừa mới chạy được nửa đường thì mặt sàn đột nhiên nổ tung, một cây rìu chiến lớn từ phía dưới xông thẳng lên trên. Gã cơ bắp vội vàng nhảy lùi về sau nhưng mặc cho hắn lùi lại nhanh đến thế nào, cây rìu chiến đột ngột ập tới đó vẫn chặt đứt một nửa bàn chân phải của hắn. Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, tất cả mọi chuyện chỉ diễn ra trong một tích tắc, đến khi Nyos định thần lại thì Richard đã từ lầu dưới nhảy lên trên, chắn trước mặt hắn.
- Tới chậm một chút. Vừa nãy bị hắn đột nhiên đánh cho một phát, thiếu tí nữa thì bế khí, sau đó phải tìm kiếm rất lâu mới phát hiện hắn ở bên trên… Nyos, ngươi không sao chứ?
Trong lúc nói, Richard vẫn nhìn chằm chằm vào gã cơ bắp, không chút lơi lỏng. Tên này nói chuyện tuy khoa trương, ngoài ra bộ dạng cũng có chút thiếu suy ngĩ nhưng tuyệt đối là một cường giả, hơn nữa còn là một cường giả cấp cao, sợ rằng đã mở cơ nhân tỏa tới tầng thứ ba đỉnh cao, chạm đến cánh cửa tầng thứ tư rồi.
Gã cơ bắp cũng rất cứng rắn, nửa bàn chân bị chặt đứt vẫn không kêu lên một tiếng, cười lạnh nhìn hai người trước mặt. Vết thương dưới chân hắn không ngừng chuyển động, hồi phục, thậm chí một phần cơ thịt còn trồi lên phía trước, dần dần xuất hiện hình dạng một bàn chân hoàn chỉnh.
- Ngu xuẩn, ngươi không biết sao? Càng làm ta bị thương, cơ bắp ta càng chặt chẽ, rắn chắc, sức mạnh cùng độ cứng cũng càng cao, nếu muốn chết thì tiếp tục làm ta bị thương đi, ha ha ha…
Gã cơ bắp cười lớn nhạo báng, làm thế chuẩn bị tiếp tục xông đến.
- Ta chỉ biết, sức mạnh càng lớn, gánh nặng sẽ càng lớn. Thế giới này không có lực lượng nào tự dưng mà có cả, thân thể ngươi có thể chịu đực được sức mạnh này trong bao lâu?
Trong lúc Richard nói, hai mắt hắn đã từ từ đỏ lên, đồng thời cơ bắp trên người cũng căng phồng với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.
Gã cơ bắp cười lớn không đáp. Hắn chợt đưa tay lên tường, bẻ xuống hai khối gạch lớn, rồi dùng toàn bộ sức lực ném về phía hai người Nyos. Hai khối gạch to bằng bàn tay bay với tốc độ kinh người, chát một tiếng đập trúng cây rìu của Richard. Sức mạnh cực lớn làm cho khối gach cực kỳ rắn chắc lập tức vỡ vụn, cây rìu cũng bị đánh lõm xuống. Những mảnh gạch vỡ mạnh như đạn bắn, ép cho Richard và Nyos không thể ngóc đầu dậy, nhân cơ hội đó, gã cơ bắp đã lao tới.
Richard dù sao cũng là một cường giả cận chiến, trực giác chiến đấu của hắn tuyệt không kém cỏi như Nyos, lập tức vùng rìu chém ngang ra. Trên đầu lưỡi rìu còn mang theo ánh sáng mờ nhạt, chính là biểu hiện của đấu khi bậc cao, chém sắt như bùn, cho dù gã cơ bắp có khoa trương đến thế nào, cơ thịt hắn có cứng rắn, chặt chẽ đến đâu cũng tuyệt đối không dám ngạnh tiếp một đòn này. Hơn nữa nhát chém thế tới cực nhanh, gã cơ bắp không cần biết là lên trên hay xuống dưới đều không có cơ hội tránh qua, bất đắc dĩ hắn chỉ có thể lùi lại vài bước, vừa khéo nằm ngoài tầm với của lưỡi rìu.
Chát một tiếng trầm đục, chiếc rìu chém ngập vào trong vách tường. Trong khoảnh khắc đó, gã cơ bắp đã giậm chân xông đến, hắn và Richard gần như đồng thời xuất quyền. Bụp một tiếng, nắm tay hai người va chạm vào nhau, tiếp đó cả hai đồng thời lùi lại một bước. Richard lúc này hai mắt đã hoàn toàn đỏ ngầu, cơ bắp toàn thân căng phồng kịch liệt, nhìn qua thậm chí có chút đáng sợ. Còn gã cơ bắp thì da thịt toàn thân không ngừng chuyển động, màu sắc cũng từ bình thường biến thành màu xanh lam, rõ ràng là màu do cơ bắp phát triển cực độ tạo thành.
Hai chiếc xe tăng hình người cùng xông vào một chỗ chiến đấu, Richard căn bản là không có thời gian đi lấy lại cây rìu, còn gã cơ bắp thì hình như luôn thích chiến đấu bằng tay không. Giờ phút này Richard sử dụng kỹ năng cuồng chiến sỹ, sức mạnh kinh người, trong thời gian ngắn không ngờ lại áp chế được gã cơ bắp. Cả hai đều là chiến sỹ loại hình lực lượng thuần túy, mỗi quyền đánh vào cơ thể đều vang lên bôm bốp, chỉ riêng nghe âm thanh đã giống như hai chiếc Gundam hình người đang chiến đấu. Một đoạn hành lang hai người giao chiến qua lập tức tan nát, những viên đá nhỏ bắn ra mang theo uy lực như đạn bắn, Nyos dùng tam xoa kích chặn lại mấy viên xong liền liên tục lùi lại sau. Lúc này hắn còn một nhiệm vụ khác còn quan trọng hơn chiến đấu…. Hắn phải bảo tồn hy vọng sống sót của Nam Viêm Châu đội.
"Nên làm gì bây giờ? Bây giờ tiếp tục từ từ tìm kiếm biện pháp hoặc chờ đợi Trung Châu đội là không thực tế. Thực lực hai gã đội viên Ác Ma đội kia quá mạnh, Richard hiện tại cũng chỉ có thể áp chế được hắn, nếu hắn tiếp tục mạnh lên thì có thể sẽ quật ngươi lại giành chiến thắng. Gã Tử linh triệu hoán giả ở phía kia tuy không biết thực lực thế nào nhưng nếu có thể cùng phối hợp chiến đấu với gã cơ bắp này hơn nữa còn khiến gã cơ bắp khi gặp nguy phải kêu tên hắn thì thực lực cũng không thể thấp được…."
"
Phải làm thế nào bây giờ? Đáng chết! Không ngờ Nyos ta cũng có lúc rơi vào cảnh vô kế khả thi như bây giờ, chẳng lẽ sức mạnh thật sự cao hơn trí tuệ sao?"
Trong lúc Nyos đang nôn nóng giận giữ thì trong đám sương mù ở tầng hai, mấy thành viên Nam Viêm Châu đội đã hoàn thành bao vây tên pháp sư Tử linh kia. Mấy người này đều là tư thâm giả có thực lực trong Nam Viêm Châu đội mà Nyos cố ý lưu lại, so với đám đội viên đối kháng với lũ xương khô trên tầng ba thì mạnh hơn nhiều. Sau khi bao vây tên pháp sư Tử linh kia xong, bọn họ liền dựa vào xiềng xích tâm linh liên lạc với nhau, cùng tiến về phía tên pháp sư đó.
"Bắt được rồi! Coi chừng sức bạo phát trong một đòn của hệ pháp thuật, lực sát thương rất kinh người... Chờ đã, không đúng, bóng đen đó là cái gì?
Quét hình tinh thần lực dễ dàng xuyên thấu qua màn sương, mấy người cũng đều nhìn thấy tên pháp sư kia đang làm gì. Hắn đang tập trung toàn bộ tinh thần tụng niệm chú ngữ, dưới chân xuất hiện một ma pháp trận mờ mờ ảo ảo, xung quanh ma pháp trận hình thành một bóng đen to lớn, không ngừng chuyển động, biến hóa. Cảnh tượng khiến mấy người đều có chút do dự, nghi hoặc, nhưng tiếng giao đấu kịch liệt từ tầng ba truyền xuống cùng tiếng kêu thảm thiết của một số thành viên thực lực hơi yếu trong Nam Viêm Châu đội làm họ chung quy vẫn nhất tề lao tới chỗ pháp sư Tử linh.
Đúng lúc đó, từ trong bóng đen đột nhiên vang lên tiếng ngựa hý vang vọng, mọi người chỉ kịp nhìn thấy một đôi chân ngựa, tiếp đó bóng đen liền lao vụt tới chỗ thành viên Nam Viêm Châu đội đang ở gần pháp sư Tử linh nhất.
- Cẩn thận! đó là khô lâu kỵ sĩ!
Nhưng tốc độ của kỵ sĩ trong bóng đen đó cực nhanh, thanh âm vừa dứt, một thanh đại đao đen tuyền đã chém xả qua người kia, hắn không kịp kêu lên một tiếng, lập tức biến thành hai đoạn. Đến tận lúc này, mọi người mới nhìn thấy rõ ràng hình dạng của tên kỵ sĩ đó. Tên kỵ sĩ ngồi trên một chiến mã mang khải giáp đen bóng, đến cả vó ngựa cũng được bao phủ trong kim loại, mà toàn thân hắn từ trên xuống dưới cũng được bao bọc bởi chiến giáp màu đen, căn bản không có chút dáng vẻ nào của khô lâu kỵ sĩ.
- Trời ơi, là kỵ sĩ đen.... Không phải khô lâu kỵ sĩ!
Kỵ sĩ đen, cũng được gọi là kỵ sĩ tử thần, là pháp thuận gần như cao nhất trong triệu hồi Tử linh, phải tiêu tốn hai chi tiết kịch tình cấp A mới hoán đổi được. So với các loại thuộc tính cấp 2A khác mà nói, tính kinh tế của phép thuật này thật sự quá thấp, không những phải hoán đổi kỹ năng mà còn cần tinh thần lực và thuộc tính hệ pháp thuật triệu hồi đủ mạnh để đáp ứng. Cứ tính tổng hết lại, kỹ năng triệu hồi kỵ sĩ đen cấp 2A cần phải tiêu tốn không dưới một chi tiết kịch tình cấp S, tính kinh tế thật sự quá thấp, cho dù là tư thâm giả tiểu đội luân hồi chuyên tâm vào thuộc tính triệu hồi, thường thường cũng sẽ lựa chọn bài triệu hồi trong Yugi-Oh hoặc là loại triệu hồi nào đó khác, vì thế về cơ bản chẳng ai biết thực lực của kỵ sĩ đen rút cuộc là đến mức nào.
Aya cũng có thể coi một nửa là người cường hóa hệ pháp thuật triệu hồi, cũng từng tra duyệt qua các loại kỹ năng triệu hồi có thể hoán đổi từ chủ thần, đối với kỹ năng kỵ sĩ đen này nàng cũng có suy nghĩ tương tự, cảm thấy nó thật sự quá vô dụng... Nhưng nếu suy nghĩ cẩn thận, sức mạnh càng lớn thì hạn chế càng lớn, tương tự như vậy, giá phải trả càng lớn thì sức mạnh nhận được cũng phải càng lớn....
Hình dạng kỵ sĩ đen đúng là uy thế khiếp người, trên cây mã đao đen tuyền còn mang theo một luồng khí cũng màu đen. Nếu chỉ nói riêng về tốc độ và sức mạnh thì kỵ sĩ đen này không hề yếu hơn bảy, thậm chí là tám Ringwraith hợp nhất, cây mã đao liên tục vung lên, vạch thành từng vết dài trên tường vách xung quanh, phảng phất như tường bao đều làm bằng đậu phụ.... Sức mạnh nay đã vượt xa Richard và gã cơ bắp, cộng thêm tốc độ trùng kích của chiến mã cao lớn kia, trong hành lang chẳng rộng rãi chút nào này, nó đơn giản là một cái máy xay thịt.
- Ha ha... Kỵ sĩ đen này là kỹ năng ta phải liều cái mạng già mấy lấy được từ chỗ Sở Hiên, uy lực so với ta tượng tượng còn mạnh hơn, xem ra không cần phải triệu hồi cương thi và quỷ hồn nữa.... Giết chết tất cả bọn chúng!
Kỵ sĩ đen kéo mạnh dây cương, chiến mã phì mũi một hơi, trong lỗ mũi cũng tỏa ra luồng khí màu đen.Máy người xung quanh đều đã bị uy thế của kỵ sĩ đen chấn nhiếp, cộng thêm lúc trước một người bị trực tiếp chặt thành hai mảnh, nhất thời không ai có hành động nào cả, đến khi kỵ sĩ đen vụt lao tới, Aya mới vội kêu lên:
- Mọi người mau chạy! Chạy thoát được ai thì chạy, báo với Nyos, mau lên...
Chưa dứt lời, đầu Aya đã bay lên cao, rơi thẳng vào trong màn sương khói...
Lúc này chiến đấu ở tầng ba cũng đã lên đến cao trào, kỹ năng Cuồng chiến sỹ của Richard khi trước trong Starship Troopers đã đủ địch lại kỹ năng Bạo tạo của Trịnh Xá. Tuy lúc ấy tố chất thân thể Trịnh Xá còn kém xa bây giờ, nhưng Richard trải qua rèn luyện lâu như vậy, thực lực chắc chắn cũng phải có tiến bộ, vậy mà hiện tại hắn vẫn chỉ có thể đánh ngang tay với gã cơ bắp, thậm chí còn dần dần bị gã cơ bắp trả đòn, áp chế ngược lại.
- Đã biết chưa? Ta là người ngoài tốc độ và sức mạnh ra, không còn sở trường nào khác. Vũ khí của ta chính là thân thể, trong Ác Ma đội, thực lực của ta cũng coi là tầm trung trở lên, nếu đối chiến thân thể mà thua loại đội viên tiểu đội hạng ba như ngươi thì ta cũng chẳng còn mặt mũi nào nữa!
Gã cơ bắp cười lớn, cơ thịt toàn thân hắn đã phát triển đến độ da dẻ nứt rách ra, nhìn giống như trên khung xương hắn có vô số sinh thể màu đỏ xoắn xuýt lấy nhau, vừa đáng sợ vừa kinh tởm. Mỗi lần tấn công hoặc di chuyển của gã cơ bắp đều nặng tựa ngàn cân, cả đoạn hành lang đã bị hai người phá hủy không còn ra hình dạng gì nữa. Richard toàn thân từ trên xuống dưới đầy vết thương, đặc tính của Cuồng chiến sĩ là không chịu ảnh hưởng bởi đau đớn từ vết thương cùng tăng cường thực lực, nhưng tuyệt không phải là trực tiếp loại trừ tổn thương, trong thời gian ngắn có lẽ hai người còn có thể không phân cao thấp, nhưng theo thời gian trôi đi... Richard chết là cái chắc.
Bốp!
Hai nắm tay lại va chạm vào nhau. Lần này không giống những lần trước, gã cơ bắp toàn thân phát triển cực độ, lực lượng đã tăng lên gấp mấy lần, còn sức mạnh của Richard lại bắt đầu suy giảm, hai bên một lên một xuống, vừa đối đầu lập tức biểu lộ kết quả, Richard đã hoàn toàn bị áp chế. Gã cơ bắp đánh ra một quyền liền phát hiện khác thường, hắn bật cười hung tợn, thuận tay bắt lấy bàn tay chỉ còn lại khớp xương của Richard.
- Luôn tiện cho ngươi biết một việc... Suy nghĩ của các ngươi cũng không sai, sức mạnh của ta đúng là cũng có giới hạn, ta trở nên càng mạnh thì bản thân cũng càng nguy hiểm... Đáng tiếc, thực lực các ngươi quá yếu, căn bản không cách nào ép ta tới tới hoàn cảnh đó được, chịu chết đi!
Gã cơ bắp cười lớn hung ác, hắn vung tay lên, quật mạnh Richard lên tường, tiếp đó vai trái hạ xuống, đâm thẳng tới. Sức mạnh của hắn lúc này còn lớn hơn một chiếc xe tăng mấy lần, lực lượng như vậy đè xuống không chỉ hoàn toàn biến Richard thành thịt vụn mà còn khiến cả một mảng tường rộng hơn ba mét vuông lõm hẳn vào. Nhất thời đường dây điện trong tường bị đoản mạch, tia lửa điện bắn ra khắp nơi, gã cơ bắp phảng phất như biến thành một chiếc Gundam hình người thật sự.
..........................
Nyos quỳ ở cuối đầu hành lang cách đó khá xa, lúc trước hắn bị thương không hề nhẹ, hơn nữa kể cả nhân loạn chạy trốn cũng tuyệt đối không chạy được bao xa. Thực lực của hai gã thành viên Ác Ma đội đã vượt xa dự tính của hắn, đặc biệt là trong tình huống lấy sức đấu sức, không có bất kỳ sắp xếp và bố cục nào như thế này, đối với bọn hắn mà nói, đây đúng là kết quả tồi tệ nhất. Ngoài ra, hiện tại hắn cũng không có tâm trí đâu để chiến đấu, chỉ không ngừng tìm cách lưu lại tin tức vì thế hắn liền dứt khoát quỳ xuống cuối hành lang. Nếu như Richard thất bại thì hắn chắc chắn phải chết, nếu như Richard chiến thắng thì hắn còn có một chút hy vọng, chỉ đáng tiếc, theo như trước mắt, hắn cũng chết chắc rồi.
"Ai, con đường của ta đã kết thúc rồi sao? Nhưng ta còn chưa tìm được cách để lại lời nhắn.... Chẳng lẽ trí tuệ ta cũng chỉ đến như vậy? Mãi mãi không bằng Sở Hiên sao?"
Nyos cười khổ nhìn ra xa, gã cơ bắp cũng không chút vội vã, vẩy vẩy máu thịt dính trên người rồi mới chậm rãi bước tới chỗ Nyos. Đống thịt nát dưới chân tường đã bắt đầu bốc cháy, dây điện bị đoản mạch sinh ra nhiệt cực cao, chỉ không ngờ tòa nhà này bỏ hoang lâu như vậy mà vẫn còn có điện...
"Chờ đã, điện?"
Nyos chống tam xoa kích, cố dựng người dậy, hắn mỉm cười nhìn gã cơ bắp đang từ từ tới gần, nói;
- Ngươi biết không? Cái gọi là niệm động lực, kỳ thực là một loại biến đổi của tinh thần lực, cũng có thể gọi là ánh sáng tâm linh sơ cấp nhất, mặc dù còn chưa có hình thức của ánh sáng tâm linh nhưng cũng đã có được khuôn mẫu. Cũng chính vì như thế, niệm động lực vốn có thể giống như ánh sáng tâm linh, xuất hiện dưới vô số hình thái, nói cách khác.... Niệm động lực trong một vài tình huống, hoàn toàn có thể chuyển hóa thành dạng năng lượng khác.
- Ha, vậy thì sao?
Gã cơ bắp cười nhạt khinh bỉ, hắn chỉ còn cách Nyos hơn mười bước. Tuy bước đi thong thả nhưng đó chẳng qua chỉ là hắn muốn chơi đùa với con mồi này mà thôi, muốn giết Nyos chẳng cần mất đến vài giây.
- Tam xoa kích của ta là đạo cụ khống chế niệm động lực, có thể chuyển đổi niệm động lực thành các loại năng lượng khác.... Trong đó bao gồm cả tín hiệu điện tử, nó cũng là một loại năng lượng... À đúng, thuộc tính ba mắt của ta ngoài niệm động lực ra còn có một thuộc tính phụ thêm rất đặc biệt, chính là tăng cường năng lực tư duy, tối đa có thể tăng đến gấp mười lần người bình thường, thậm chí cao hơn, chỉ là tình huống đó sẽ gây tổn thương lớn đến đại não mà thôi...
Nyos thoáng mỉm cười, một tay nắm chặt cây tam xoa kích, trên kích ánh sáng đỏ lấp lóe liên tục, nhưng hắn lại không tấn công gã cơ bắp mà quay người lại hướng về phía vách tường, dưới ánh mắt chăm chú của gã cơ bắp, dùng sức đâm mạnh tam xoa kích vào tường. Nhất thời, tia lửa điện bắn ra tung tóe, cây kích đã đâm trúng đường dây mạng chạy ngầm trong tường.
- Sở Hiên! Đây là tin tức ta để lại cho ngươi, có thể nhận được nó hay không thì phải xem may mắn của ngươi thôi...
-....Trí tuệ của ta sẽ không thua kém bất kỳ ai, cho dù là hơi yếu hơn thì trái tim ta cũng tuyệt đối không bỏ cuộc!
- Đúng thế, vì vậy lần sau.... Sở Hiên, nếu như chúng ta còn có cơ hội chiến đấu, ta chắc chắn sẽ không thua ngươi!
Ánh sáng đỏ trên cây tam xoa kích trong tay Nyos lúc chớp lúc tắt, phảng phất như theo một quy luật nào đó, nhưng gã cơ bắp thì căn bản không biết hắn đang làm cái gì. Suy nghĩ của tên này cũng rất đơn giản, nếu Nyos đã ra chiêu thì hắn cũng không cần phải khách khí nữa, lao thẳng tới trước đánh ra một quyền, trực tiếp phá tan cơ thể Nyos từ giữa lưng. Sức mạnh cực lớn thậm chí còn ép vụn tất cả các bộ phận khác trên người Nyos, cây tam xoa kích càng bị đánh ngập vào tường, hoàn toàn biến mất.
- Đần độn, lẩm bẩm cái gì chứ. Ta đã nói với các ngươi rồi, ta là người chỉ có sức mạnh và tốc độ, cũng không thông thạo thứ gì khác cả, nhưng chỉ thuần thục một điểm ấy lại khiến ta càng mạnh hơn. Vừa rồi ngươi ra chiêu gì ta không biết nhưng không phải vẫn bị ta một quyền đánh chết sao, ha ha, đúng là một tên đần độn…
Gã cơ bắp cười lớn, giũ giũ máu thịt dính trên tay, nhưng còn chưa kịp quay lại thì đột nhiên nghe thấy một thanh âm từ sau lưng truyền tới, nói:
- Sao câu này nghe quen vậy nhỉ? Hình như… Ta cũng đã từng nói như thế.
Gã cơ bắp nhất thời cả người cứng ngắc, không dám quay đầu lại. Hắn cực kỳ quen thuộc với giọng nói vừa vang lên đó, nói chính xác là hắn thường xuyên nghe thấy trong đoàn đội, đó chính là giọng của đội trưởng bọn hắn, Trịnh Xá, hắn tuyệt đối không dám không quen..... Nhưng hiện tại, Trịnh Xá đang thủ bên ngoài phòng thí nghiệm số 7, hắn cũng căn bản không thể nói ra những lời vừa rồi, như vậy, người sau lưng hắn là ai đã rất rõ ràng. Kẻ này hẳn phải là cường giả số hai của cả thế giới luân hồi, Trịnh Xá bản chính!
Gã cơ bắp căn bản không hề phát hiện có người tới sau lưng hắn, nếu không phải cảm giác của hắn sai lầm thì chính là người kia thực lực quá, quá mạnh, vượt xa hắn nhiều lần. Ngoài đó ra, Trịnh Xá vừa rồi chỉ mở miệng nói mấy câu, một luồng khí thể kinh khủng đã ập thẳng tới sau lưng hắn, phảng phất như có một ngọn núi đè nặng xuống. Hắn bây giờ mặc dù toàn thân đầy sức mạnh, vậy mà lại có cảm giác không thể động đậy nổi, loại cảm giác đó hắn cũng mới chỉ cảm nhận được trên người clone Trịnh Xá…..
- Là Trịnh Xá, đội trưởng Trung Châu đội phải không?
Gã cơ bắp cũng coi như kiên cường, hắn nghiến răng cắn nát đầu lưỡi, cơn đau kịch liệt truyền tới, đồng thời cũng giúp hòa hoãn khí thế, quay đầu lại. Đến lúc này, hắn mới nhìn thấy sau lưng quả nhiên có một người gần như giống hết hệt clone Trịnh Xá đang đứng. Ngoại trừ hướng vết sẹo trên mặt khác biệt ra thì những điểm khác hoàn toàn là cùng một người, chỉ có điều tên Trịnh Xá này nhìn qua không có vẻ lạnh lẽo và khủng bố như vậy mà thôi.
- Đã muốn gặp ngươi từ lâu rồi, đội trưởng bọn ta rất thường nhắc đến ngươi. Kẻ thù cũ… Ta thấy chẳng qua chỉ đến thế này thôi.
Gã cơ bắp cười lạnh nói.
- Đội trưởng các ngươi? Ngươi thuộc đội nào?
Trịnh Xá liếc nhìn đống máu thịt nát vụn sau lưng gã cơ bắp, bấy giờ mới hỏi.
Gã cơ bắp ngây ra một chút, cũng không cẩn thận suy nghĩ xem Trịnh Xá tới từ lúc nào, thuận miệng đáp luôn:
- Ta là người của Ác Ma đội, tới để ngăn cản Nam Viêm Châu đội và các ngươi gặp mặt… Ách?
Trịnh Xá cũng ngẩn người, một lúc sau mới bật cười hung ác, nói:
- Ác Ma đội phải không? Vậy thì đống thịt sau lưng ngươi chắc là thi thể thành viên Nam Viêm Châu đội đúng không? Là ai?
- Mẹ kiếp, sao ta lại phải nói nhiều với ngươi nhe vậy? Sớm đã thấy tên khốn nhà ngươi không thuận mắt rồi, nhìn cũng chẳng có vẻ gì là mạnh cả. Đánh thắng ta, ta tự khắc....
Gã cơ bắp còn chưa dứt lời, Trịnh Xá đã vụt xuất hiện trước mặt hắn, một quyền nhìn như bình thường đánh tới, không ngờ lại khiến hắn không có cả thời gian để phản ứng, đánh trúng vào vai phải hắn. Bụp một tiếng sắc gọn, một quyền trông rất tầm thường, uy lực lại mạnh đến không thể tưởng tượng nổi, phá nát vụn cơ thể cực kỳ cứng rắn của gã cơ bắp. Chỉ sau một quyền, vai phải cùng một mảng phổi của hắn đã hoàn toàn biến mất.
- Ta không có thời gian nói chuyện phiếm với ngươi, kẻ ngươi vừa giết là ai? Hắn nói những gì? Kể lại toàn bộ cho ta!
Trịnh Xá bóp chặt cổ gã cơ bắp, cứ như vậy giơ bổng hắn lên không, phảng phất như gã to lớn này chỉ là một con gà con.
Gã cơ bắp vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ, kỳ thực hắn vô cùng tự tin với thực lực của mình, cho dù là tại Ác Ma đội, tiểu đội mạnh nhất trong cả thế giới luân hồi, thực lực hắn cũng được coi là đội viên tầm trung trở lên, hơn nữa chiến đấu lúc trước còn khiến cơ thịt hắn mạnh lên rất nhiều. Ai mà biết, vậy mà lại không cản nổi một quyền của
Trịnh Xá bản chính? Đó là chiến lực đỉnh cao nhất trong toàn thế giới luân hồi, chỉ thấp hơn clone Trịnh Xá sao?
- Đó là đội trưởng Nam Viêm Châu đội, hắn cứ lẩm bẩm những chuyện gì đó, đúng rồi, nói là phải lưu lại tin tức cho Sở Hiên... Mẹ nó, lại là tên ấy...
Trịnh Xá nghe vậy thiếu chút nữa thì phì cười, xem ra người của Ác Ma đội cũng chịu không ít khổ sở bởi tên khốn này. Hắn đúng là một kẻ quá kinh khủng... chỉ là Nam Viêm Châu đội, cùng với gã trí giả thích ăn chocolate đó, kẻ lúc nào cũng cố gắng khiêu chiến Sở Hiên nhưng giống như mọi lần trong quá khứ, lúc nào cũng thất bại, hắn cũng chết rồi sao?
- Tin tức à?
Trịnh Xá nhìn đống thịt vụn dưới chân tường, khẽ thở dài, tiếp đó vung quyền đánh vào chỗ ngực trái gã cơ bắp. Cộng thêm một quyền lúc trước đánh nát vai tên này, cả hai quyền đều dùng trạng thái Hủy diệt trong nháy mắt để phát lực, nhìn như nhẹ nhàng nhưng lực đạo lại nặng đến vạn cân, một đòn đơn giản đã đánh gãy đôi người gã cơ bắp, đến cả trái tim cũng hoàn toàn biến thành mảnh vụn.
- Trương Hằng, Imhotep, phía dưới còn một thành viên Ác Ma đội. Bắt sống hắn, ta muốn hỏi hắn vị trí Ác Ma đội hiện tại.
Trịnh Xá quay đầu lại nói. Đến lúc này, các thành viên còn lại của trung Châu đội mới từ trong lối vào tiến đến, còn Sở Hiên thì không biết từ lúc nào đã đứng giữa hành lang, đang nhíu mày nhìn sang phía Nyos vừa chết.
- Tin tức sao?
Sở Hiên bỗng đưa tay đặt lên cây tam xoa kích cắm trên tường, một tia lửa điện vụt xẹt qua ngón tay hắn. Mặc dù Sở Hiên không hề có cảm giác đau đớn gì cả nhưng vẫn bị tia điện giật cho một cái, mấy ngón tay tự động run rẩy.
- Điện à? Nếu có điện...
Sở Hiên đột nhiên quay sang phía Trịnh Xá, nói;
- Ta phải đi tìm số tin tức lưu lại đó, chuyện ở đây giao cho ngươi. Từ chỗ thành viên Ác Ma đội có thể thu được một số thông tin có ích, chờ sau khi ta về sẽ bắt đầu lên kế hoạch đối phó với Ác Ma đội.
- Chờ, chờ một chút. Tên khốn nhà người lại cái trò im ỉm như vạy. Nói ra xem nào, tin tức đó rút cuộc là thế nào? Cùng với tin tức hắn lưu lại đến cùng là đang ở đâu.
Trịnh Xá vội vàng kéo Sở Hiên đang định rời đi lại, đồng thời gấp rút hỏi.
- Nếu như có điện, vậy thì chắc chắn là cũng phải có máy tính. Tuy không biết Nyos rút cuộc là có ý gì nhưng theo biểu hiện trên chiến trường, tin tức lưu lại chỉ có khả năng duy nhất là dưới dạng điện tử… Tìm máy tính đi, cũng luôn tiện kiểm chứng suy luận của ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.