Vô Hạn Khủng Bố

Chương 231: Cuộc sống sau khi mất đi Trịnh Xá




Trịnh Xá tuyệt không phải một lãnh tụ đáng tin cậy, thậm chí còn không phải là một đội trưởng đáng tin cậy. Nói chính xác thì hắn không thuộc loại nhân tài có khả năng dẫn dắt người khác, nâng lên được, không hạ xuống được, nhân từ không thể cầm binh[38], do có quá nhiều chấp nhiệm mà vướng víu chân tay, vì thế khi ra quyết định thường vì tiểu tiết mà quên mất đại cục, người như thế không thể trở thành lãnh đạo đáng tin cậy.
So với hắn, Sở Hiên có thể coi là lãnh tụ hoàn mỹ nhất, thông minh như ma, lý trí như quỷ, tất cả đều lấy lợi ích tối đa làm trung tâm, gần như không dao động vì bất kỳ chuyện gì, kể cả hy sinh thành viên cũng không chút xung động. Người như vậy mới có thể gọi là lãnh đạo chân chính, ít nhất là khi người như thế làm chỉ huy, lợi ích lớn nhất của một đoàn đội sẽ được đảm bảo.
Nhưng thật sự là như vậy sao?
- Mặc dù rất bất đắc dĩ nhưng thực tế nếu như không có Trịnh Xá... Tình hình Trung Châu đội sẽ giống như hiện tại.
Trình Khiếu khổ sở nói với Lưu Úc, ngoài ra còn chỉ vào mấy người còn lại trong đội.
Tuy đã giết được ác ma Freddy nhưng nhiệm vụ của A Nighmare on Elm street là sống sót trong bộ phim kinh dị này ba mươi ngày, vì thế mọi người vẫn quyết định tới thành thị lớn sống qua ba mươi ngày tới. Đằng nào thì cũng phải ở lại đây, nếu đã không tránh được thì cứ lựa chọn điều kiện sinh hoạt tốt một chút sẽ thoải mái hơn.
Trong ba mươi ngày này, mấy hôm đầu mọi người còn có chút lo lắng đề phòng, chỉ sợ lại bị kéo vào thế giới trong mơ. Những người từng bị Freddy đùa bỡn sơ hở tâm linh như họ đều thống hận thế giới trong mơ hơn bất kỳ ai khác, cho dù họ đã đột phá được sơ hở tâm linh của mình đi chăng nữa thì chỉ cần nghĩ tới việc có sẽ lại bị rơi vào trong thế giới đó thôi cũng đủ khiến họ không rét mà run.
Có điều mọi việc vẫn ổn, cũng không hiểu là do ác ma Freddy sau khi chết không thể hồi sinh được nữa hay là những người ở đây cơ bản đều đã đột phá sơ hở tâm linh của mình, tóm lại loại thế giới trong mơ đó cũng không xuất hiện nữa. Những giấc mơ của mọi người đều trở nên mông lung mơ hồ như trước, một khi tỉnh dậy là gần như quên hết giấc mơ của mình.
Đương nhiên, sau khi vượt qua sự sợ hãi lúc đầu, mọi người cũng không hề mặc sức vui chơi. Dù sao thì sau bộ phim kinh dị lần này kết thúc vẫn còn phải tiến hành công tác khắc phục hậu quả. Ví dụ như nên sử dụng 5000 điểm thưởng cùng một chi tiết kịch tình cấp B mỗi người nhận sau bộ phim này như thế nào, hoặc là làm thế nào hồi sinh Trịnh Xá, để hắn nhanh chóng trở về Trung Châu đội, còn cả việc đánh thức các thành viên đang hôn mê. Những người này vốn là sức chiến đấu rất quan trọng của Trung Châu đội, nếu như mất đi những người này, Trung Châu đội sẽ trong nháy mắt từ tiểu đội đỉnh cấp gần ngang với tiểu đội Thiên Thần và Ác Ma tụt xuống thành tiểu đội bậc cao, vì thế những người này tuyệt đối không thể chết, cũng không thể tiếp tục hôn mê mãi...
- Vì thế biện pháp tốt nhất là bồi dưỡng một tinh thần lực khống chế giả khác, sử dụng kỹ năng tâm linh tỏa liên của người đó đưa ý thức chúng ta vào thế giới trong mơ của họ. Tuy không thể để họ đột phá sơ hở tâm linh của mình nhưng có thể dựa vào ngoại lực giúp họ tỉnh lại, chỉ là làm như vậy sẽ rất phiền toái.
Sở Hiên nhìn bản tính toán trên tay lẩm bẩm nói.
- Sẽ rất nguy hiểm sao?
Vương Hiệp tò mò hỏi.
- Không.
Sở Hiên lắc đầu đáp:
- Nguy hiểm là chắc chắn nhưng khả năng phát sinh huy hiểm chỉ khoảng 20% nên không cần quá quan tâm. Vấn đề phiền toái là khi bồi dưỡng một tinh thần lực khống chế giả có thể sử dụng tâm linh tỏa liên đột nhập vào ý thức người khác, theo như tình huống trước mắt của chúng ta, đầu tiên là cần có một người có tư chất thành tinh thần lực khống chế giả, tiếp theo là cần rất nhiều điểm thưởng và chi tiết kịch tình để cường hóa cho người đó. Chúng ta cần đại khái bốn bộ phim kinh dị mới có thể hoàn thành chuyện này, mà trước lúc đó, chúng ta chắc là sẽ gặp đoàn chiến.
- Gặp đoàn chiến?
Trương Hằng tiếp lời:
- Ý ngươi nói là, do những người này đang hôn mê nên khi gặp đoàn chiến sẽ rất khó khăn phải không?
Sở Hiên lại liếc nhìn hắn đáp:
- Không, ý ta là làm như vậy sẽ rất lãng phí.
- Lãng phí?
Tất cả mọi người đồng thanh hỏi.
- Ừm.
Sở Hiên trực tiếp đáp:
- Do đội chúng ta kỳ thật không cần hai tinh thần lực khống chế giả, ít nhất là về phương diện cường hóa sẽ bị trùng lặp. Dù khi đối chiến với tiểu đội luân hồi ác ma, hai tinh thần lực khống chế giả có thể cân bằng với tinh thần lực khống chế giả của đối phương, nhưng cũng như vậy, làm thế sẽ khiến cả hai bên biến thành người mù, bởi vì cả hai đều che đậy vị trí lẫn nhau, như thế rất có thể sẽ biến thành thế cục lấy cứng chọi cứng, đối với chúng ta sẽ có chút bất lợi. Chính vì vậy, việc chúng ta cần làm không phải là phân tán sức lực cường hóa, đi tạo ra mấy tinh thần lực khống chế giả mà là chỉ cường hóa một người, giúp cô ấy có được ưu thế áp đảo trong thời gian ngắn. Đây là điều kiện bước đầu để có thể lập kế hoạch đối phó với tiểu đội luân hồi Ác Ma, dù sao thì kẻ trong đội đó cũng là clone của ta, do đó, bồi dưỡng một tinh thần lực khống chế giả mới sẽ rất lãng phí.
"Là người chứ có phải là thức ăn hay đồ vật gì đâu mà lại gọi là lãng phí."
Mặc dù biết rõ những gì Sở Hiên nói đều là thật, nhưng khi nghe hắn dùng ngữ điệu vô cảm cùng từ ngữ như vậy để nói chuyện, mọi người vẫn cảm thấy có chút lạnh lẽo, hơn nữa cũng có cảm giác rất không thoải mái, cứ nghĩ đến việc một thành viên trong đội bị gọi là một món đồ lãng phí, cảm giác thật sự rất không xong.
- Vì thế...
Sở Hiên cũng chẳng thèm để ý, tiếp tục nói:
- Chúng ta không bồi dưỡng tinh thần lực khống chế giả mới, cứ chờ đến lần đoàn chiến tiếp theo. Nếu Chiêm Lam vẫn chưa tỉnh lại, vậy thì bắt giữ toàn bộ đoàn đội đối phương, ép tinh thần lực khống chế giả của bọn chúng phục vụ chúng ta, sử dụng tâm linh tỏa liên cứu tỉnh bọn họ lại. Kế hoạch đoàn đội tác chiến lần tới sẽ được sắp xếp lấy chuyện này làm trọng tâm...
Trương Hằng vội vàng ngắt lời hắn, nói:
- Nhưng nếu như họ vẫn đang hôn mê, với thức lực của chúng ta đi chiến đấu với một đoàn đội khác, tình huống như vậy chúng ta có thể ứng phó nổi không? Hơn nữa với đánh giá của Chủ Thần đối với chúng ta...
Sở Hiên lắc đầu đáp:
- Không còn là vấn đề nữa rồi. Nếu nói về đánh giá, sau khi Trịnh Xá chết, đánh giá về Trung Châu đội chúng ta đã giảm đi một mức lớn. Dù gì thì hắn cũng đã sống sót từ khi bắt đầu tiến vào thế giới luân hồi cho tới nay, hơn nữa hắn còn là người có tiềm lực lớn nhất không ngừng mạnh lên trong thời gian đó, nếu đến cả hắn cũng chết thì đánh giá của Chủ Thần sẽ giảm mạnh. Ngoài chuyện ấy ra, ta còn muốn hỏi, sau khi ngươi giải trừ sơ hở tâm linh, thực lực tăng lên bao nhiêu?
Trương Hằng nhất thời ngẩn người, ngẫm nghĩ cả nửa ngày mà rồi vẫn không nói gì, bởi vì hắn căn bản không biết nên miêu tả thực lực của mình hiện tại như thế nào. Trên thực thế, ngoài mức độ thuần thục với Bạo liệt tiễn bốn mũi, cùng cách sử dụng năng lượng tinh linh ra, hắn không hề có đột phá hay cường hóa gì lớn, ngoại trừ phương diện tâm linh...
- Về cơ bản có thể nói như thế này, người có sơ hở tâm linh càng lớn, thực lực có thể phát huy bình thường càng thấp, đặc biệt là trong những trường hợp trọng yếu lại càng như vậy. Ví dụ như người hay mất bình tĩnh, thường thường trong mười cuộc rèn luyện hay thi đấu sẽ thua đến chín. Nhưng cũng đồng dạng, người có sơ hở tâm linh càng lớn, sau khi đột phá, thường sẽ có thể phát huy sức mạnh bằng 200, 300% lúc trước thậm chí càng nhiều hơn. Người như thế ta gọi là kỳ tích tình cảm hóa, loại kỳ tích như vậy mặc dù hiếm gặp nhưng không phải là chưa từng xảy ra.
Sở Hiên tiếp tục bình thản nói:
- Ngươi, Trịnh Xá, còn cả La Cam Đạo đã chết, đều là người như vậy. Ừm, có thể cộng thêm một nửa Trình Khiếu nữa, các ngươi thuộc về loại người kỳ tích tình cảm hóa. Mà ngươi và Trịnh Xá lại càng vì sơ hở tâm linh nên chỉ phát huy được một phần sức mạnh của bản thân, ta nghĩ với thực lực của ngươi hiện tại, ít nhất cũng phải mạnh hơn trước ba đến bốn lần. Cũng như vậy, Trịnh Xá sau khi đột phá sơ hở tâm linh... Hắn sẽ trở thành lựa chọn duy nhất có thể đối kháng với tiểu đội luân hồi Ác Ma về mặt "vũ lực". Nếu với thực lực như thế mà còn không thể dễ dàng thắng được lần đoàn chiến tiếp theo, chúng ta sẽ vĩnh viễn không có cách nào thắng được tiểu đội luân hồi Ác Ma.
"Mặc dù không biết nên nói thế nào, nhưng thực lực của ngươi rõ ràng là cũng rất khủng bố..."
Những thành viên còn lại trong đội nhất thời đều cười khổ, từng chứng kiến sức chiến đấu của Sở Hiên giả tại thế giới trong mơ, bất kỳ ai cũng không thể coi hắn là loại nhân vật quân sư yếu ớt nữa. Trên thực tế, sau khi thực lực của hắn bộc lộ, những người từng thấy qua sức mạnh của hắn thậm chí còn cho rằng, thực lực của hắn có lẽ còn vượt qua cả Trịnh Xá, đứng ở vị trí đệ nhất nhân trong Trung Châu đội!
Zero đột nhiên mở miệng hỏi:
- Làm sao ngươi biết Trịnh Xá đột phá sơ hở tâm linh? Chẳng lẽ bộ phim kinh dị lần này chỉ có tự sát mới có thể vượt qua sao? Vạn nhất Freddy lựa chọn người từng hồi sinh một lần thì biết làm thế nào? Cứ như thế, thế giới phim kinh dị này không phải sẽ không có lời giải sao?
Sở Hiên lắc đầu đáp:
- Kỳ thực đáp án rất đơn giản, chính là ngươi có sức mạnh để sống sót hay không?
- Sức mạnh này tuyệt không chỉ có nghĩa là vũ lực đơn thuần, nó còn bao gồm cả ý chí, trí tuệ, kiến thức, hoặc là có được vật phẩm mạnh mẽ. Lấy ví dụ nhé, nếu Freddy kéo ta vào thế giới trong mơ, vậy thì ở đó ta hoàn toàn có thể khống chế toàn bộ thế giới, có thể giải quyết hắn bất cứ lúc nào, ở bất cứ nơi đâu. Cho dù chấp niệm của ta có là nhất định phải sống sót, muốn phá vỡ chấp niệm thì nhất định phải chết một lần đi nữa, nhưng ta ngược lại đi khống chế Freddy, vậy không cần phải chết cũng có thể trực tiếp tỉnh dậy. Cái này cũng giống như tinh thần lực khống chế giả có thể dựa vào ngoại lực để đánh thức mấy người Chiêm Lam, ta khống chế được Freddy, vậy ta cũng có thể tùy lúc tỉnh lại.
- Cũng như vậy, nếu người bị Freddy tập kích là La Ứng Long, kẻ nắm giữ kỹ năng tu chân trong tiểu đội Thiên Thần, nhỡ đâu trên người hắn có đạo cụ tu chân chống đỡ tâm ma, vậy chỉ cần Freddy vừa tiến vào ý thức của hắn là chắc chắn phải chết. Cho dù chấp niệm của La Ứng Long có là nhất định phải sống sót, phải chết một lần mới có thể phá giải chấp niệm thì hắn vẫn có thể không chết mà vượt qua bộ phim.
- Đã hiểu chưa?
Sở Hiên nói:
- Đây là sức mạnh để sống sót. Nếu như thực lực của ngươi không đủ để giúp ngươi vượt qua bộ phim kinh dị này, vậy thì giống như Trịnh Xá, ngươi chết là cái chắc, không cần biết là thế giới phim kinh dị đơn giản đến đâu, đối với ngươi mà nói cũng đều là thế giới phim không có lời giải. Nhưng nếu như ngươi có thể thoải mái sống sót, vậy thì thế giới phim kinh dị có khó khăn hơn nữa, đối với ngươi mà nói, chẳng qua cũng chỉ là thiên đường cày điểm.
- Cho nên có trách thì chỉ trách bản thân Trịnh Xá quá yếu ớt thôi...
Sau khi trao đổi xong xuôi, rời khỏi phòng của Sở Hiên, mọi người đều có cảm giác là lạ. Mặc dù Sở Hiên trước kia cũng luôn nói chuyện kiểu này, cũng đặt lợi ích lên trên hết để tính toán, bố cục nhưng không biết tại sao, hiện tại mọi người luôn có cảm giác không thoải mái, vì thế mới có câu mà Trình Khiếu nói lúc đầu.
- Đây hẳn là bổ sung lẫn nhau đội trưởng quá trọng nhân tình, cộng thêm quân sư hoàn toàn không có tình cảm... Có lẽ đây mới là trung Châu đội hoàn chỉnh.
Vương Hiệp nói như vậy.
Chính vì không còn ai ước thúc Sở Hiên nữa nên khi hắn khống chế cả đội sẽ khiến người khác có cảm giác bất an, giống như là con ngươi giao toàn bộ vận mệnh mình cho máy tính sắp xếp vậy. Khi đối mặt với chiếc máy tính chỉ biết tính toán, không ai có thể duy trì tâm lý bình thường để cư xử một cách tỉnh táo, tuy biết rằng chiếc máy tính đó đã được thiết lập chương trình không làm thương tổn đến con người nhưng cứ nghĩ đến vận mệnh của mình sẽ do một chiếc máy tính lạnh như băng quyết định, bất kỳ ai cũng sẽ cảm thấy mâu thuẫn.
Vì thế trong mười ngày cuối cùng, không khí trong đội càng lúc càng nặng nề, đến cả Trình Khiếu thành thạo việc pha trò nhất cũng có vẻ ảm đảm hết mức.
- Vớ vẩn... Vui vẻ hoạt bát thì cũng là hoạt bát với phụ nữ, chẳng lẽ ngươi bắt ta phải vui vẻ hoạt bát với mấy lão già các ngươi à? Ta thấy đó không phải tích cực, mà là phát cáu mới đúng.
Trình Khiếu nói như vậy.
Còn những người khác thì, Zero lúc nào cũng trầm mặc, Tề Đằng Nhất không giỏi giao tiếp với người khác, Vương Hiệp mặc dù vẫn tương đối thích tán gấu nhưng gần đây gã này giống như chìm đắm trong tiểu thuyết huyền ảo, kết quả là cứ nói được hai ba câu là lại lôi tiểu thuyết vào, hơn nữa còn chuyển mục tiêu tới thế giới luân hồi, vì vậy mấy người Trương Hằng chỉ có thể kính nhi viễn chi.
Trong số những người còn lại, Trương Hằng cùng Lưu Úc coi như là bình thường, nhưng thứ nhất là Trương Hằng toàn thân bị thương, cơ bản thuộc loại thương binh nặng, bình thường không có việc gì thì đều nằm trên giường nghỉ ngơi. Mà Lưu Úc thì tuổi còn khá nhỏ, ngày thường cũng không tìm được chủ đề gì tích cực cho lắm, do đó mới hơn mười ngày, Trung Châu đội đã u ám đến mức như không có ai tồn tại.
- Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách tốt.
Trình Khiếu bất đắc dĩ nói với Trương Hằng.
Lúc này mọi người đang ở trong phòng ăn của một khách sạn năm sao dùng bữa tối, mặc dù thức ăn rất phong phú nhưng một đám người chết này đều chỉ cắm đầu trệu trạo ăn, chẳng hề có chút không khí vui vẻ của bữa cơm, hơn nửa ngày sau, Trình Khiếu rút cuộc cũng không nhịn được phải mở miệng.
Trương Hằng cũng nhún vai bất đắc dĩ, đáp:
- Có chịu một chút đi, còn mấy ngày nữa là trở về Chủ Thần không gian rồi, không biết chừng chữa trị toàn thân có thể giúp họ tỉnh lại ấy chứ? Hơn nữa kể cả họ không tỉnh dậy được thì chỉ cần hồi sinh Trịnh Xá, tình hình cũng sẽ khá hơn mà.
Trình Khiếu thở dài, hắn bỗng tò mò hỏi:
- Nói như vậy... Ta nhớ ra Trịnh Xá không phải đã chết qua một lần sao? Trong Resident Evil 2 hắn đã sử dụng huy chương chữ thập hồi sinh một lần, nhỡ đâu hắn không thể sống lại nữa?
Bộp!
Cốc rượu trong tay Zero bỗng bị bóp nát, còn Sở Hiên đang cầm dao cắt miếng bít tết, Trình khiếu vừa dứt lời, con dao ăn đã chặt thẳng xuống đĩa. Phản ứng của Sở Hiên lại càng tức cười, hắn như không có việc gì, nhấc dao ăn lên tiếp tục cắt thịt.
-...Ách.
Trình Khiếu lại càng hoảng sợ, hắn vội vàng cười bồi nói:
- Ta đùa thôi mà, đừng coi là thật, đừng coi là thật. Đấy chỉ là dùng huân chương chữ thập để hổi sinh, lần này là dùng Cuốn sách của thần Ra, hai chuyện này....
Sở Hiên ăn thịt bò như nhá gỗ, vừa ăn vừa nói:
- Cái này cũng không nhất định, bởi vì dù sao cũng đều là chết, có khả năng tác dụng của hai lần tử vong sẽ hợp lại một chỗ, nếu đúng như vậy...
Mọi người nhất thời đều trầm mặc. Lưu Úc thì còn khá, do hắn mới gia nhập Trung Châu đội, không hề biết rõ những thành viên trong đội. Hắn chỉ biết Trịnh Xá là đội trưởng Trung Châu đội, Sở Hiên là quân sư, những người khác là thành viên của đội, mà các thành viên thì hắn cũng chỉ biết tên còn về thực lực, tính cách, nhiệm vụ đảm nhiệm trong đội thì hoàn toàn không biết. Chính vì thế khi hắn nghe Trịnh Xá có thể sẽ chết, đằng nào cũng không có giao tình gì sâu sắc, hắn cũng chẳng thấy có gì lo lắng.
Những người còn lại thì hoàn toàn khác. Thân là thành viên Trung Châu đội, họ đối với mỗi người trong đội đều có tình cảm sâu đậm, tất cả đều là chiến hữu đã từng đồng sinh cộng tử bao nhiêu lần, đối với họ mà nói, bất kỳ thành viên nào cũng đều là đồng đội không thể bỏ rơi. Kể cả không nói chuyện tình cảm, chỉ tính về lợi ích thuần túy thì Trung châu đội cũng tồn tại vì có Trịnh Xá. Những lời này thật sự không hề khoa trương, có thể hắn không có mưu trí cùng khả năng quyết đoán như Sở hiên, có thể hắn có rất nhiều khuyết điểm, nhưng trong thế giới luân hồi bất kỳ ai cũng có thể chết thảm bất kỳ lúc nào thế này, chính là nhờ chấp niệm hy vọng mọi người có thể sống sót mới giúp cho Trung Châu đội phát triển tới như ngày hôm nay. Có thể nói, một khi Trịnh Xá tử vong, Trung Châu đội sẽ hoàn toàn tan vỡ, có lẽ quá trình này sẽ không xảy ra ngay tức khắc, nhưng Trung châu đội không có Trịnh Xá, chỉ dựa vào một mình Sở Hiên... Sẽ không thể tiếp tục duy trì.
- Chắc là... Không có chuyện như vậy, ta chỉ nói đùa thôi mà.
Trình Khiếu có chút tự trách nói.
Mọi người đều không trả lời, chỉ cúi đầu ăn cơm, không khí lại càng trở nên ảm đạm, trong lòng mỗi người đều nặng như đeo đá, đó là cảm giác mù mịt với tương lai bất trắc. Trước kia không cảm thấy nhưng đến một ngày thật sự mất đi Trịnh Xá, mọi người mới chợt nhận ra... Không biết từ lúc nào, Trịnh Xá cũng đã trở thành trụ cột của Trung Châu đội, cũng giống như Sở Hiên, đều là trụ cột không thể thiếu của Trung Châu đội...
Thời gian cứ từng ngày từng ngày trôi đi, mọi người gần như tính từng giờ được trở về Chủ Thần không gian. Theo. Thời gian từ từ đến gần, mọi người lại có chút không dám quay lại, nếu như Trịnh Xá thật sự đã chết, vậy thì Trung Châu đội còn có thể tiếp tục tồn tại không? Mà mất đi sự đoàn kết của Trung Châu đội, họ sẽ đi theo con đường nào đây?
Qua mười hai giờ sáng ngày hôm nay sẽ là lúc ba mươi ngày trước khi trở lại Chủ Thần không gian kết thúc. Vốn nếu như trong các thế giới phim kinh dị trước kia, lúc này thành viên trong đội nhất định sẽ tụ họp lại một chỗ, nhưng do lúc này không khí quá nặng nề nên mỗi người đều chỉ muốn ở lại trong phòng mình chờ đợi. Một nguyên nhân khác là sự khác thường của Sở Hiên sau khi Trịnh Xá chết, mặc dù không thể nói rõ ràng nhưng mỗi người đều cảm thấy Sở Hiên thực sự có gì đó kỳ lạ, đặc biệt là sau khi nói Trịnh Xá có khả năng sẽ chết thật sự, mọi người đều cảm thấy mình vô thức không muốn tới gần Sở Hiên, loại cảm giác này là... Nguy hiểm!
Dù là trí hay là lực... Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn
Trương Hằng đang ngồi trên sofa xem tivi, thực tế hiện tại trong lòng hắn ngổn ngang trăm mối, trong đầu vô số ý niệm quay cuồng. Một trong số đó là những việc trong tương lai, không cần biết là hồi sinh Minh Yên Vi hay là sau khi hồi sinh sẽ đối mặt với nàng như thế nào, đó đều là những vấn đề đau đầu. Cho dù hắn đã đột phá tâm ma, sẽ không bị những suy nghĩ hèn nhát trói buộc nhưng khi đối mặt với những chuyện này hắn vẫn cảm thấy rất khó khăn. Rút cuộc là phải thế nào mới có thể đối mặt với cô ấy, hơn nữa để cô ấy có thể tiếp nhận mình một lần nữa?
- Hay là xóa một đoạn trí nhớ của cô ấy đi, chuyện như vậy chắc Sở Hiên có thể làm được...
Trương Hằng thì thào tự nói nhưng rồi hắn lập tức từ bỏ ý nghĩ này, bởi vì bây giờ hắn thật sự không muốn đối mặt với Sở Hiên, mà đó cũng là chuyện thứ hai hắn phiền não, việc hồi sinh Trịnh Xá... Nếu như Trịnh Xá thực sự không thể sống lại, vậy thì tương lai của Trung Châu đội sẽ ra sao? Hắn có thực lực để bảo vệ tốt Minh Yên Vi không? Hay là, hai người có thể cùng ở một nơi... rồi không lâu sau sẽ chết trong luân hồi phim kinh dị?
Cốc cốc cốc...
Đang lúc Trương Hằng suy nghĩ đến nhập thần, tiếng gõ cửa dồn dập chợt vang lên. Kẻ không chịu ấn chuông, lần nào đều cũng đập cửa, Trương Hằng vừa nghĩ là lập tức biết ai, hắn cáu kỉnh nói:
- Tự mở cửa mà vào! Ngươi biết ta không tiện cử động rồi mà lần nào vào cũng gõ cửa liên tục, muốn gây sự hả?
Trình Khiếu cười cười bước vào, hắn cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống cạnh Trương Hằng, không đợi Trương Hằng mở miệng đã lên tiếng trước:
- Yên tâm, ta thật sự có chuyện cần tìm ngươi, không phải sắp tới mười hai giờ sao? Nhân lúc còn chưa quay lại Chủ Thần không gian, ta muốn hỏi ngươi mấy chuyện.
Trương Hằng nhất thời tò mò, kỳ quái hỏi:
- Hỏi mấy chuyện? Hỏi những chuyện gì?
Sắc mặt Trình Khiếu lập tức nghiêm túc, chăm chú hỏi:
- Trương Hằng, ngươi đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ mấy rồi? Đừng bảo ta là mới tầng một, đánh chết ta cũng không tin.
Trương Hằng gật đầu đáp:
- Không sai, đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, chỉ là vẫn chưa sử dụng thuần thục lắm, có lẽ rèn luyện thêm một chút sẽ...
Trình Khiếu cũng không chờ Trương Hằng nói hết, trực tiếp ngắt lời hắn nói:
- Chuyện đó tạm thời bỏ qua, ta muốn hỏi là, ngươi cảm thấy Sở Hiên đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ mấy?
- Sở Hiên?
Trương Hằng cũng bị thu hút, hắn suy nghĩ một lúc lâu rồi mới đáp:
- Ta không dám khẳng định, kỳ thực chuyện này thật sự không nên tùy tiện bàn luận. Ngươi nghĩ mà xem, trước đây chúng ta từng thấy qua Sở Hiên có sức mạnh cường đại như vậy chưa? Dù có tín niệm lực, dù có Gunkata, chúng ta cũng đều đặt hắn vào vị trí quân sự đúng không?
- Không.
Tiếng của Zero đột nhiên vang lên, hắn không ngờ cũng bước vào nói:
- Nếu nói chúng ta đặt hắn vào vị trí quân sư, không bằng nói hắn tự đưa mình vào vị trí đó. Che dấu thực lực của bản thân, đồng thời trong các âm mưu, kế hoạch của hắn thường xuyên làm nổi bật sức mạnh của Trịnh Xá, vì thế theo thời gian, chúng ta liền vô thức nghĩ rằng thực lực bản thân hắn cũng không mạnh, chỉ là một nhân tài dạng quân sư mà thôi...
- Cho nên?
Trương Hằng lại càng cảm thấy kỳ quái, nhất thời tò mò nhìn hai người hỏi.
Trình Khiếu cùng Zero đưa mắt nhìn nhau, rồi Trình Khiếu mở miệng nói:
- Phỏng đoán của ta là, Sở Hiên có thể đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư nên hắn đã có nhân tố tình cảm, chỉ là theo thói quen không biểu lộ ra mà thôi. Vậy cũng có thể giải thích tại sao trong thời gian này hắn lại có vẻ khác với bình thường, nguyên nhân là vì hắn đã có tình cảm.
Sở Hiên? Mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư?
Trương Hằng đã hoàn toàn sững sờ.
Quyển 16: Hành trình thần thoại

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.