Khi Trịnh Xá hạ xuống đất đám quái vật bay tới gần nhất lại không tiến hành tấn công mà vòng ra xung quanh, bao vây hắn lại, một tên trong đó cười lạnh nói:
- Sao không chạy trốn nữa? Đám bão cát đó cũng đã đưa thằng bé đi rồi, chẳng lẽ ngươi nghĩ bằng vào một mình ngươi có thể ngăn chặn ta để cho bọn chúng chạy trốn sao? Có lẽ ngươi còn không biết hậu quả bị tế bào của ta thâm nhập, sau mười ngày thằng bé sẽ...
- Đủ rồi!
Trịnh Xá lạnh lùng nhìn gã thanh niên, hắn cũng chậm rãi mỉm cười hỏi:
- Ta chỉ muốn hỏi ngươi một vấn đề, có phải là khi thân thể này của ngươi tiến hóa, mạnh lên những tế bào người phân tán khắp nơi cũng đồng loạt mạnh lên không? Khoảng cách xa như như thế sao có thể làm được?
Gã thanh niên tóc nâu nhẹ nhàng vuốt tóc, cười đáp:
- Dạng sống cấp thấp, bây giờ đã bắt đầu biết hâm mộ dạng sống cấp cao sao? Ta cũng có thể cho ngươi vĩnh sinh bất tử, chỉ cần ngươi trở thành nô bộc của ta là được... Ngươi có biến bản nguyên sinh mạng không?
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Bọn ta gọi nó là gen, là thứ bên trong tế bào khống chế sinh mạng phát triển tiến hóa phải không?
Gã thanh niên gật đầu nói:
- Không sai, chính là thứ này, thành tố cơ bản, gọi như vậy cũng được (gen = cơ nhân = cơ bản nhân tử), thứ gọi là gen này khống chế sinh mạng tiến hóa, chứ không phải là hấp thu càng nhiều sinh mệnh sẽ càng mạnh. Ta ngoài tế bào tăng lên thêm một chút ra, gần như không hề có chút cảm giác gen mạnh lên chút nào, nhưng gen của ngươi lại khiến ta có cảm giác này, hơn nữa chiến đấu với ngươi càng nhiều, bản nguyên sinh mạng của ta cũng không ngừng tiến hành bù đắp thiếu sót bản thân, đó gọi là sắp xếp lại bản nguyên sinh mạng. Mà chỉ cần là tế bào của ta thì sẽ nhờ vào liên hệ của bản nguyên sinh mạng mà đồng loạt sắp xếp lại, cái này không quan hệ gì với chuyện hấp thu nhiều ít người. Đương nhiên, cho ta đủ thời gian, hấp thu càng nhiều thì tiến hóa càng hoàn mỹ, cũng là cùng một đạo lý... Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Nói cách khác, một cá thể của ngươi tiến hóa mạnh lên là tất cả các ngươi sẽ cùng tiến hóa theo phải không? Hiểu rồi, vậy chúng ta bắt đầu thôi...
Gã thanh niên ngẩn người hỏi:
- Bắt đầu cái gì?
- Đương nhiên là bắt đầu chiến đấu!
Hai mắt Trịnh Xá vụt biến thành mờ mịt, hắn đã tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, cơ thịt trên thân cũng bắt đầu phình lên, đồng thời nói:
- Lúc trước tại quảng trường, lực lượng ta sử dụng gọi là Bạo tạc, ta biết ngươi càng bị đánh thì càng biến mạnh, bản thân cũng càng tiến hóa đúng không? Vậy trước hết bây giờ ngươi hãy tiến hóa đến trình độ ngang với Bạo tạc của ta đi!
Vừa dứt lời, Trịnh Xá đã gầm lên, một đường màu đỏ máu từ trên trán chạy xuống, một cỗ khí lưu kịch liệt từ đan điền xông lên, hai bên hội tụ tại chỗ trái tim, một luồng sức mạnh mang tính bùng nổ từ trong cơ thể Trịnh Xá phát ra, gã thanh niên tóc nâu ở gần nhất chỉ sau một giây đã bị một quyền duy nhất đánh nát đầu!
Ngay lập tức, những tên xung quanh cùng lao lên, không thể không thừa nhận, tốc độ và lực lượng của bọn chúng so với lúc ở quảng trường đều đã tăng lên rất nhiều, gần như có thể vượt qua Trịnh Xá sử dụng Bạo tạc trong trạng thái bình thường, sức mạnh này thật sự quá kinh khủng. Phải biết rằng, lực lượng của Trịnh Xá phải chịu hạn chế thời gian nhưng gã thanh niên tóc nâu chẳng những có thể nhân bản ra rất nhiều thân thể mà lực lượng của hắn lại không phải chịu hạn chế gì, chỉ như bây giờ thôi tên quái vật này đã phi thường đáng sợ.
Dù vậy, khi Trịnh Xá sử dụng Bạo tạc, thân thể tên thanh niên vẫn bị đánh tan nát, bởi vì Trịnh Xá không chỉ có kỹ năng Bạo tạc, trạng thái chiến đấu sau khi mở cơ nhân tỏa cũng là một điểm mạnh của hắn, mà hiển nhiên gã thanh niên này không có trạng thái mở cơ nhân tỏa, hơn nữa bọn họ chiến đấu phần lớn là chỉ dựa vào thân thể, đẳng cấp chiến đấu của Trịnh Xá rõ ràng là ở trình độ cao hơn hẳn.
Nhưng mà gã thanh niên vẫn đang không ngừng tiến hóa, để đuổi kịp tốc độ của Trịnh Xá, tốc độ di động của bọn chúng bắt đầu không ngừng tăng lên, để phòng ngự lực công kích của Trịnh Xá, thân thể bọn chúng càng lúc càng cứng rắn, để đánh bị thương, phá nát năm tay Trịnh Xá, sức mạnh của bọn chúng cũng càng lúc càng lớn, dù sao thì thân thể của chúng cũng bất tử, bị đánh nát bao nhiêu lần cũng có thể nhanh chóng chữa trị lại như cũ. Bất quá chỉ trong chốc lát, khi Trịnh Xá thở hổn hển rời khỏi trạng thái Bạo tạc, gã thanh niên đã hoàn toàn thích ứng với tốc độ và lực lượng của trạng thái này, Trịnh Xá tức thì bị một quyền đánh trúng ngực, bay ra xa mấy chục mét, đâm sầm vào một vách tường, chìm hẳn vào đó.
Một tên thanh niên kinh hỷ nhìn cánh tay mình, hắn vung quyền hung hăng đánh xuống đất, nhất thời trên mặt đất xuất hiện một hố lớn, tiếp theo ngón tay hắn cong lại đào móc, cứ như vậy trực tiếp móc lên một mảnh bê tông lớn, rộng đến bốn năm mét vuông.
Gã thanh niên hét lớn, hắn nhìn Trịnh Xá cười châm chọc:
- Thế nào? Đã thấy chưa? Đây là uy lực khủng bố của dạng sống cấp cao, đã nhìn rõ chưa? Ngươi đã kiệt sức rồi, nhưng ta vẫn còn sức mạnh to lớn và tốc độ nhanh chóng như vậy, trước đây căn bản không thể ngờ được rằng ta có thể tiến hóa đến mức độ này, lực lượng và thân thể này đều quá tuyệt vời, ha ha ha... Ta là chúa tể của vạn vật trên thế giới này, từ bây giờ trở đi, ta là sinh vật đỉnh cấp của thế giới này, ta là thần...
Trịnh Xá mắc trong vách tường khẽ động đậy thân thể, giờ phút này hắn thật sự đã kiệt sức, có điều nội lực và năng lượng vampire được hắn cố ý lưu lại nên vẫn còn rất nhiều, một quyền đánh trúng lồng ngực cũng được nội lực bảo hộ nên hắn không hề bị thương trí mạng, mà thực tế bây giờ mới bắt đầu tử chiến thật sự....
Trịnh Xá vận hành nội lực, hoạt động thân thể một chút, sau đó hắn từ trên vách tường nhảy xuống, mà ở xa, tốc độ của tên thanh niên đã làm hắn có chút hoa mắt, tốc độ di động trong trạng thái Bạo tạc quả thật là rất hiệu quả, khi tên thanh niên tóc nâu gần nhất tới chỗ Trịnh Xá, hắn vừa cười vừa nói:
- Nhưng ngươi cũng thấy rất kỳ quái phải không? Tại sao với thân thể một người bình thường như ta lại có thể có tốc độ cực nhanh cùng sức mạnh siêu cường như vậy? Phương diện này ngươi không thấy tò mò sao?
Gã thanh niên đó nghe vậy lập tức dừng lại, chần chừ, cuối cùng tò mò hỏi:
- Vấn đề này đúng là khiến người ta thấy quái lạ, mặc dù ngươi cũng không phải người bình thường, vảy giáp trên người cùng cánh sau lưng ta chính là sức mạch phát ra từ bản nguyên sinh mệnh của ngươi, nhưng với tố chất của dạng sống cấp thấp như ngươi sao lại có thể có được lực lượng vượt qua dạng sống cấp cao như ta chứ? Chẳng lẽ ngươi có yếu quyết gì sao? Nói ra cho ta nghe thử, nếu như có giá trì thì ta kỳ thật có thể cho ngươi trở thành một nô lệ vẫn giữ được ý thức và thân thể bình thường, chỉ cần ngươi trở thành hộ vệ của ta là được, cho ngươi giữ lại tất cả cũng không sao.
Trịnh Xá mỉm cười đáp:
- Rất xin lỗi, ta cực kỳ dị ứng với cái từ nô lệ này, ha ha ha... bởi vì đây không chỉ là sức mạnh của gen mà còn là kết quả của năng lượng va chạm, chỉ bằn tiến hóa nhục thể thì rất khó để đạt tới trình độ như vậy. Trên thực tế, nếu như không có năng lượng để sử dụng, chỉ dựa vào năng lượng tự thân của tế bào để duy trì trạng thái này... Đó chắc chắn là điểm trí mạng! Mà không phải ngươi thích tiến hóa sao? Vậy ngươi cứ triệt để tiến hóa liên tục đi, hơn nữa ta cũng đã phát hiện ra khuyết điểm lớn nhất của ngươi... Cũng là khuyết điểm trí mạng, đó chính là sự tiến hóa của ngươi hoàn toàn là bản năng tiến hóa của tế bào, ngươi không có cách nào khống chế hoặc đảo ngược sự tiến hóa này. Nói cách khác, đến khi ngươi quen thuộc với trạng thái tiếp theo, tế bào của ngươi có thể duy trì được nó bao lâu? Ta rất là tò mò đấy? Mười giây? Hai mươi giây?
- Ha ha ha... Xem thử Hủy diệt đi! Con quái vật đáng ghét...
Trịnh Xá gầm lớn, cả người hắn vụt tiến vào trạng thái Hủy diệt, tất cả năng lượng trong cơ thể va chạm kịch liệt, tất cả động tác xung quanh phảng phất như biến chậm lại, chỉ có động tác của mấy tên thanh niên tóc nâu là không chậm lại quá nhiều, nhưng vậy cũng đủ rồi!
Quyền thương!
Trịnh Xá hung hăng đánh một quyền vào ngực một gã thanh niên tóc nâu, tiếp đó xoay người phóng ra một chiêu Lam cước, cắt đôi người hai tên khác, sau đó hắn không ngừng oanh kích thân thể một tên trước mặt. Mặc cho những tên ở phía sau vọt tới, Trịnh Xá cũng không thèm để ý, chỉ trong mấy giây hắn đã đánh ra mấy trăm quyền, thậm chí còn nhiều hơn, mỗi quyền đều đạt tới cực hạn của trạng thái Hủy diệt, gần như mỗi phát là đủ đánh tan một tên. Nhưng đối phương cứ liên tục phục hồi những phần cơ thể bị đánh nát, mà tốc độ của những tên xung quanh cũng càng lúc càng nhanh, chỉ sau khoảng năm giây, tốc độ của bọn chúng đã nhanh hơn một phần ba tốc độ của hắn trong trạng thái Hủy diệt, hơn nữa tốc độ tăng trưởng còn đang không ngừng tăng lên.
Nguyệt bộ!
Trịnh Xá túm lấy đống thịt tan nát đó lao vọt lên không trung, vừa nhảy lên vừa không ngừng dùng nắm tay đánh vào, mà dưới mặt đất, đám thanh niên tóc nâu cũng bắt đầu vũ lộng cặp cánh, tốc độ của bọn chúng cũng càng lúc càng nhanh, gần như đạt tới một nửa của Hủy diệt, lúc trước con quái vật này tuyệt không nói ngoa, quả nhiên là một tên bị đánh, tất cả cùng tiến bộ...
Trịnh Xá trong lòng cảm thán, giờ phút này mạch máu toàn thân hắn đã bắt đầu tan vỡ, bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể đẩy khổi thịt lao xuống đất. Ầm một tiếng, khối thịt đâm sầm xuống tạo thành một hố sâu tới mấy mét còn Trịnh Xá cuối cùng cũng phục hồi lại từ trạng thái Hủy diệt.
Khôi phục lại như cũ, hắn đã không còn nhìn thấy động tác của những kẻ xung quanh nữa, một đạo quyền phong lướt tới, trước mặt hắn xuất hiện một tầng phòng hộ bán trong suốt, đây là do long tinh chặn lại công kích từ xa. Nhưng trên mặt đất không ngừng có đất đá tan vỡ, Trịnh Xá biết rằng đã có tên lao về phái hắn, chỉ cần bị cận thân đánh trúng, trong trạng thái này hắn sẽ bị đánh nát vụn, vì thế Trịnh Xá dứt khoát nhắm mắt lại, chờ đợi vận mệnh tuyên phán...
Mấy giây sau, cơn đau đớn kinh khủng như tưởng tượng cũng không xuất hiện, Trịnh Xá từ từ mở mắt, một bộ xương đang thối rữa hư nát quỳ trước mặt hắn, mà bộ xương này giống như vẫn còn sinh mệnh, không ngừng há mồm muốn nói gì đó nhưng theo lớp thịt trên người không ngừng tan rã, bộ xương khô đó cuối cùng đổ ập xuống đất... Thật sự chết trước mặt Trịnh Xá....
- Về cơ bản vấn đề này rất dễ trả lời, đó là chúng ta vận động được nhờ có thứ gọi là năng lượng.
Trịnh Xá cười nhìn những người còn lại, nói:
- Người bình thường, thậm chí cả chúng ta cũng đều như vậy, đó là phải ăn uống mới có năng lượng, ta nghĩ không ai có thể tự quang hợp được đúng không?
- Vì thế, mỗi lần chúng ta từ trong thế giới phim kinh dị trở về Chủ Thần không gian đều vì quá mệt nhọc mà ăn như mấy cái tàu há mồm, đó cũng tương tự như chuyện người làm việc nặng thì ăn được nhiều... Đương nhiên, cũng có một số tình huống đặc biệt xuất hiện, ví dụ như trong cơ thể ta có nội lực và năng lượng vampire, chính vì sử dụng hai loại năng lượng này mà ta mới có thể sử dụng được kỹ năng Bạo tạc và Hủy diệt, nếu không chỉ sử dụng năng lượng của thân thể để sử dụng hai kỹ năng này, trong tình huống tiêu hao như vậy, tối đa chỉ mấy giây là đủ biến ta thành một xác ướp hoặc một bộ xương khô rồi.
Trịnh Xá cười cười tiếp tục giải thích:
- Cũng giống như vậy, một sinh vật, ách, chúng ta tạm thời cứ giả sử quái vật kia cũng là một loại sinh vật đi, chỉ là hắn vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta mà thôi. Một sinh vật không thể có nguồn năng lượng vô tận, nội lực và năng lượng vampire trong cơ thể ta cũng bị tiêu hao sạch sẽ, vậy thì một sinh vật, đặc biệt là lại không có nội lực cùng năng lượng vampire chỉ dựa vào năng lượng có trong tế bào để duy trì thì làm sao chịu đựng nổi. Cho dù các tế bào đó có thể không ngừng hấp thu các sinh vật bên ngoài nhưng nếu như ngay cả thời gian để hấp thu ta cũng không cho hắn thì sao đây? Một khi hắn đạt tới mức độ của trạng thái Hủy diệt, vậy lập tức bị loại tiêu hao khủng bố này hút sạch năng lượng, hơn nữa như lời hắn nói, tế bào của hắn đồng loạt tiến hóa, nói cách khác, kể cả tế bào tiềm ẩn trong cơ thể Alex cũng sẽ tiến hóa như vậy. Chỉ cần vỏn vẹn mười giây, thậm chí là ít hơn, năng lượng trong tế bào hắn sẽ cạn sạch, tiếp đó, tất cả sẽ khô kiệt, chết đi, không lưu lại chút tàn dư nào...
- Ta nghĩ các quái vật đeo mặt nạ tại khi di tích Maya đại khái cũng vì lý do này mà bị hủy diệt. Bởi vì sự tiến hóa này không thể đảo ngược, cũng không thể lựa chọn, tất cả đều chỉ tiến tới sức mạnh cao nhất, đến cuối cùng khó tránh khỏi việc trở thành dạng sống không thích hợp để sinh tồn. Một điều khác cũng không thể phủ nhận là, loại sinh vật này rất mạnh mẽ, có lẽ đã hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của loài người, gần như không thể bị giết chết, nhưng cứ không ngừng tiến hóa, loại sinh vật gần như hoàn mỹ này chỉ có thể dẫn đến một hậu quả, đó là tế bào không thể chịu đựng được lực lượng quá lớn mà chết, ta chẳng qua chỉ rút ngắn thời gian này xuống còn mười giây thôi.
Đây là bệnh viện tốt nhất tại New York, tiền bạc không phải lo lắng nên mọi người tự nhiên là thuê căn phòng tốt nhất để chữa trị, trong trận chiến đêm đó chỉ có Trịnh Xá bị trọng thương còn những người còn lại chỉ bị thương qua loa. Trong số đó thương thế nghiêm trọng nhất là O"Connell, hắn bảo vệ bà xã mình cùng.... Canahan, phải lôi kéo tên này tránh né nên cuối cùng bị zombie đánh trật khớp tay, cũng chỉ như vậy mà thôi.
Sở dĩ mọi người chỉ bị thương tích nhẹ như vậy là vì hành động của Sở Hiên cực kỳ kịp thời và bất ngờ, hắn cũng không theo lời Trịnh Xá dẫn mọi người chạy tới quảng trường mà ngược lại lên thẳng tầng thượng khách sạn. Sau đó hắn ra lệnh cho Vương Hiệp lắp đặt bom hẹn giờ phá hủy tất cả cầu thang dẫn lên trên, làm cho đám zombie không thể tiến lên được, chỉ có một vài con zombie to lớn mới có thể bò dọc theo bờ tường bên ngoài lên trên nhưng chúng cũng nhanh chóng bị mọi người bắn rơi xuống, cứ như vậy tất cả mới có thể thủ vững đến khi Imhotep trở về mà cũng không ai bị thương trí mạng.
Tiếp theo mọi người ở lại bệnh viện còn một số căn bản không bị thương thì bắt đầu tới những nơi quái vật kia từng xuất hiện tìm kiếm mặt nạ vàng.
Trịnh Xá quay sang Evenlyn, hỏi:
- Alex không sao chứ? Đứa bé này lớn lên nhất định sẽ là một nhà thám hiểm vĩ đại, mới tý tuổi như bây giờ đã theo chúng ta gặp nguy hiểm rồ, ha ha ha...
Hai mắt Evelyn hơi đỏ lên, nhưng khuôn mặt lại mang ý cười đáp:
- Ừm, cơ bản không có tác dụng phụ gì quá nghiêm trọng, chỗ bị tế bào quái vật nhiễm vào đã lành lại, trên ngực nó vì đám tế bào đó hoàn toàn hư hỏng hơn nữa còn biến thành dịch mủ chảy ra nên lúc đó chúng ta còn tưởng rằng nó cũng sắp biến thành... Có điều còn may, tốc độ hư hỏng quá nhanh, không kịp lây lan qua người nó, Trịnh Xá, cám ơn ngươi...
Trịnh Xá cười ha ha nói:
- Nói những câu này làm gì, chúng ta không phải chiến hữu cùng nhau chiến đấu sao? Chẳng lẽ với chiến hữu mà còn phải khách khí như vậy, ha ha... chỉ cần mấy ngày nữa các ngươi theo bọn ta tới tìm di tích văn minh Maya kia là được rồi.
Evelyn gật đầu lia lịa, tâm hồn mạo hiểm của cô gái này lại trồi lên, hai mắt phát sáng nói:
- Đúng vậy, lần trước chỉ được xem qua loa, lần này nhất định phải nghiên cứu cẩn thận cái di tích đó...
- Không sai, không sai!
Carnahan hai mắt cũng sáng bừng, có điều là ánh sáng của kim tiền.
- Không sai, chúng ta nhất định phải xem xét cẩn thận những thứ trong cái di tích đó, nghe nói trên tường chỗ nào cũng có chữ "vàng"!
O"Connell ở canh không nhin được xen vào:
- Là "mặt nạ vàng" chứ! Ngươi đừng có lúc nào cũng cắt bớt hai chữ "mặt nạ" đằng trước đi như vậy!
Carnhan lại cười ha ha, đáp:
- Yên tâm yên tâm, mặt nạ vàng với vàng thì đều không phải là vàng sao? Yên tâm, yên tâm...
Trịnh Xá vội vàng ngắt lời hắn, nói:
- Cái này... Có vẻ cũng không giống nhau lắm. Tóm lại, chúng ta cứ cùng nhau tới di tích đó là được...
Evelyn hai mắt càng tỏa sáng, tiếp tục nói:
- Nói như vậy, ta còn nghe giáo sư của ta nói, ở một nơi nào đó trên nước Mỹ có cất giấu Chén Thánh, theo truyền thuyết thì chất lỏng đựng trong chén cũng có thể giúp con người tiến hóa thành dạng sống cấp cao, mà đơn giản nhất là trường sinh bất lão. Chuyện này giáo sư của ta nghe một người tên là Indiana Jones kể lại, cũng không biết có phải sự thật hay không... Không biết mọi người có hứng thú không? Hay là chúng ta cứ dứt khoát đi tìm thử một chuyến đi...
Những người xung quanh đều vô thức rùng mình một cái, không hiểu tại sao, chỉ nghe thấy mấy chữ dạng sống cấp cao đã khiến tất cả trong lòng phát lạnh, chi nên mọi người cứ cười nói giả lả, hoàn toàn không để ý tới vẻ mặt nôn nóng của Evelyn.
Imhotep ở bên cạnh lại tò mò hỏi:
- Giáo sư của ngươi thật sự có kể về chất lỏng khiến người ta trường sinh bất tử sao? Ở trong một thứ gọi là Chén Thánh? Ngươi chắc chắn vật này đang ở nước Mỹ?
Evelyn gật đầu liên tục, nói:
- A a, không sai, mặc dù vẫn chưa chắc chuyện này có phải là thật hay không, bất quá ta sẽ căn cứ theo đầu mối giáo sư để lại, tìm người tên là IndianaJones kia, sau đó từ chỗ hắn xác định vĩ trí Chén Thánh, cho dù tin tức là giả cũng tốt, tóm lại cũng sẽ biết nó là giả. Thế nào? Ngươi cũng thấy hứng thú với Chén thánh à?
Imhotep gật đầu nói:
- Đúng là có chút hứng thú, nếu như có thể thật sự tìm ra cái Chén Thánh này, ta muốn thử xem có đúng là nó giúp người ta trường sinh bất lão không...
Trịnh Xá thở dài nói:
- Imhotep, nói như vậy, hiệp định của chúng ta hủy bỏ sao? Ngươi không chuẩn bị tiến vào Chủ Thần không gian?
Gã đầu trọc anh tuấn này chần chừ cả nửa ngày cuối cùng hắn mới hạ quyết tâm nói:
- Bởi vì sau khi tiến vào Chủ Thần không gian, không thể biết là khi chiến đấu ta và Anck-Su-Namun có phải cùng đi hay không, nếu như các ngươi gặp phải bộ phim kinh dị cũng nguy hiểm như lần này vậy ta không định sẽ tiến vào bây giờ. Tóm lại trước tiên ta sẽ đi tìm vị trí của Chén Thánh, nếu như nó không thể giúp Anck-Su-Namun trường sinh bất lão, thì ta sẽ tới Ai Cập chờ các ngươi, cùng các ngươi tiến vào chỗ Chủ Thần không gian kia, có điều ngươi thề rằng nơi đó thật sự có thuốc khiến người ta trường sinh bất lão?
Trịnh Xá gật đầu đáp:
- Không sai, ta thề rằng trong đó có loại thuốc khiến người ta trường sinh bất lão, nhưng cần rất nhiều điểm thưởng và chi tiết kịch tình, ví dụ như lần này chúng ta đánh bại quái vật như thế, ta cũng chỉ được một chi tiết cấp B cùng 5000 điểm thưởng mà thôi, căn bản không thể mua nổi loại thuốc đó. Bất quá ta nghĩ với thân thể bất tử cùng ma pháp của ngươi, tiến vào trong đó, hẳn là có thể rất dễ dàng kiểm đủ số, cho nên ngươi thật sự không theo bọn ta cùng quay về?
Imhotep chần chừ một chút, cuối cùng dứt khoát gật đầu nói:
- Đúng vậy, để đảm bảo an toàn cho cô ấy, trước tiên ta phải thử tất cả mọi chuyện tại đây đã, nếu như không thể được, lúc ấy ta mới có thể cân nhắc việc tiến vào Chủ Thần không gian. Như vậy đi, ba năm, trong vòng ba năm ta nhất định sẽ cho ngươi một câu trả lời thuyết phục...
Trịnh Xá trong lòng thầm tính toán, một bộ phim kinh dị so với thời gian của thế giới này, khoảng chừng từ một đến hai năm, nói cách khác, tối đa sau hai bộ phim kinh dị là có thể để Imhotep tiến vào Chủ Thần không gian, mặc dù chờ đợi hơi lâu nhưng có một kẻ như vậy gia nhập, thực lực của Trung Châu đội được đề cao tự nhiên là không cần nói, cho dù đối phương có Cuốn sách của thần Ra thì Trịnh Xá cũng có Cuốn sách của thần Anunis, có thể tùy lúc hồi sinh Imhotep nên căn bản không cần lo lắng hắn sẽ chết.
- Vậy chúng ta ước định như thế! Sau ba năm ta sẽ chờ tin tức của ngươi!
Nói xong, Trịnh Xá nằm xuống chiếc giường bệnh êm ái, nhìn nền nhà trắng như tuyết đến ngơ ngẩn cả người cuối cùng từ từ chìm vào giấc mộng... Trận chiến này đã khiến hắn quá mệt mỏi,đầu tiên là Bạo tạc, tiếp sau đó là lại sử dụng Hủy diệt, hiện tại hắn chỉ thấy thân thể lười biếng, chỉ muốn đi ngủ.....
- Như vậy.... Sau khi tìm được mặt nạ vàng, chúng ta sẽ tới di tích Maya cổ!