Vô Hạn Khủng Bố

Chương 104: Hòn đảo bị phong tỏa




Gã đại hán đầu trọc vẻ mặt nghi ngờ, hắn cẩn thận nói:
- Người anh em, ngươi rút cuộc muốn làm gì, cứ nói thẳng ta đi, ta là người của nhà Anthony khu đông, đừng nghĩ đến chuyện giở trò với ta, đã hiểu chưa?
Bá Vương cười ha ha, bàn tay để sau lưng chợt vẫy vẫy về phía Trịnh Xá, bộ dạng là muốn để Trịnh Xá đưa thứ gì đó cho hắn. Trịnh Xá phản ứng cũng nhanh, vội vàng lấy một khối vàng trong Nạp giới ra, dùng nội lực ăn mòn ngắt ra một khối khoảng bằng móng tay, sao đó hắn làm bộ bước lên đứng cạnh Bá Vương, đặt cục vàng vào tay.
Nụ cười trên mặt Bá Vương càng thêm thân thiện, hắn ra vẻ móc móc trong túi rồi cầm cục vàng tung sang chỗ gã đầu trọc. Gã kia hơi sửng sốt đón lấy cục vàng rồi lập tức ngây người, hắn lật qua lật lại quan sát, rồi nhìn ba người Bá Vương vẻ không hiểu.
Bá Vương ra vẻ thân thiện bước lại gần, hạ giọng nói:
- Người anh em, chúng ta là lính đánh thuê quốc tế, yên tâm đi, tới dây cũng chẳng có xích mích với ai, chỉ là đến lượt được đi nghỉ phép thôi. Nhưng mà lúc trước bọn ta không cẩn thận làm mất hành lý nên bây giờ trên người ngoài vàng ra chẳng còn thứ gì, muốn tìm một băng nhóm có thế lực đổi lấy ít tiền mặt. Yên tâm đi, chúng ta sẽ đổi mười lăm cây vàng với giá bằng 70% giá thị trường, đây là tất cả vàng chúng ta hiện có, không biết băng nhóm các ngươi có hứng thú kiếm chỗ tiền này không?
Mười lăm cây vàng cũng không phải là một món tiền nhỏ, đối với một số băng nhóm nhỏ mà nói, có thể ăn chênh lệch 30% đã là cực kỳ không tệ nên gã đầu trọc rất ngạc nhiên. Hắn ngây ngốc nhìn Bá Vương và ba người đằng sau, La Cam Đạo tạm thời không tính, Trịnh Xá cùng Sở Hiên đều là người có khí thế, một người làm thủ lĩnh đoàn đội đã lâu, tự có khí thế của thượng vị giả, tên kia thì lạnh lùng bẩm sinh, cũng có thể bị người bình thường coi thành kiêu ngạo và lãnh tĩnh. Gã đầu trọc nhìn nhìn ba người một lúc rồi móc điện thoại di động ra nói một tràng.
Khoảng mấy phút sau hắn mới nhìn Bá Vương nói:
- Ông trùm của bọn ta muốn gặp các vị, ngay ở khu đông, đương nhiên, mấy người cũng có thể không đi....
Bá Vương cười hắc hắc, đáp:
- Đi, sao lại không chứ? Chúng là người đang cần bán mà. Được rồi, người anh em, lái xe đi.
Nói đoạn, Bá Vương cười lớn, ngồi luôn vào ghế trước.
Trịnh Xá cũng không để ý, hắn cùng Sở Hiên bước vào trong, chỉ có La Cam Đạo có vẻ rất ngần ngừ, một lát sau mới chạm rãi chui vào trong xe, vừa vào trong hắn liên nói thầm với Sở Hiên:
- Các ngươi không sợ gì sao? Đây là xã hội đen mà, trên tay các ngươi có mười lăm cây vàng, không sợ bị băng nhóm này ra tay à? Phải biết rằng chúng ta trực tiếp tới tổng bộ bọn chúng, ở đó tùy tiện móc ra một khẩu súng cũng đủ xử lý chúng ta rồi...
Sở Hiên lại thản nhiên đáp:
- Thực lực của ta và Bá Vương vẫn chưa thể tay không đối phó với súng ống, nhưng kẻ mạnh nhất trong số bọn ta như ngươi đã nói lúc trước, Trịnh Xá.... Hắn đã trải qua vô số lần chiến đấu sinh tử tồn vong, không biết từ lúc nào đã trở thành một cường giả, vấn đề này lát nữa ngươi tự dùng hai mắt mình xác nhận đi.
Tự dùng hai mắt mình xác nhận? Nói một lúc hóa ra muốn đánh thật? Nhất thời La Cam Đạo bỗng cảm thấy chiếc xe này có vẻ hơi chật, ngồi bên trong rất không thoải mái. Hắn liên tục ngọ nguậy, mắt thỉnh thoảng lại liếc nhìn gã đầu trọc, Bá Vương cao to như gấu, Sở Hiên lãnh đạm im lặng, cuối cùng mới nhìn Trịnh Xá đang thoáng mỉm cười, ba người này quả thật chẳng có chút lo lắng nào, bộ dạng như đã tính trước hết thảy, nhưng hắn vẫn đụng đậy không ngừng....
Chiếc xe rất nhanh chóng vượt qua cầu, sang bờ bên kia quả nhiên là một thành phố lớn, nhìn dọc theo con sông, chỗ này là nơi chảy ra biển, ở rìa thành phố mọi người trông thấy một bến cảng hiện đại, rất nhiều tàu thuyền liên tục ra vào. Đó chính là con đường mọi người nhất định phải qua, chỉ có từ bến tàu này đi thuyền, mọi người mới có thể tới hòn đảo đầy khủng long, đảo Sorna.
Gã đầu trọc dọc đường luôn miệng nói chuyện với Bá Vương, có thể thấy hắn rất có khả năng cũng từng tham gia quân đội, không ngờ còn đọc ra được một ít ám hiệu của lính đánh thuê quốc tế. Bản thân Bá Vương vốn là chính là lính đánh thuê quốc tế, hơn nữa còn là hỏa lực thủ cao cấp nhất nên cũng cười ha ha liên tục trả lời đáp án. Sau khoảng hai mươi phút đi xe, gã đầu trọc cuối cùng cũng đưa mọi người tới một tòa cao ốc, trên thực tế, bốn người đều đã phát hiện, hắn kỳ thực chỉ lái xe đi lòng vòng, hẳn là để hỏi hết mấy ám hiệu này.
Gã đầu trọc dừng xe lại, hắn cười vẻ áy náy:
- Thật sự rất xin lỗi, ông chủ muốn ta phân biệt thật giả một chút. Ha ha, đàm phán với người trong gia đình, nếu xảy ra truyện gì ngoài ý muốn ta cũng gánh nổi trách nhiệm, vậy nên mời các vị giơ tay lên.
Mọi người bấy giờ mới nhìn thấy xung quanh xe đã có mấy tên cao lớn cầm súng chĩa vào họ.
Trịnh Xá trước khi giơ tay lên đã lấy ba khối vàng trong Nạp giới để vào lòng, nên khi hắn nâng tay lên, ba khối vàng lập tức rơi xuống sàn xe. Ánh mắt mấy kẻ xung quanh đều xao động, gã đầu trọc chờ bốn người xuống xe, hắn mới cười hì hì cúi xuống nhặt mấy khối vàng. Nhưng vừa chạm tay vào, nụ cười trên mặt hắn lập tức cứng lại, từ phía sau truyền đến mấy tiếng đấm đá, đến khi hắn ngẩng đầu lên chỉ nhìn thấy bốn người đang đứng đó bình yên vô sự, còn mấy gã cầm súng thì nằm thẳng cẳng dưới đất.
Gã đầu trọc xấu hổ cười nói:
- Hắc, người anh em, ta cũng dựa theo thông lệ mà làm việc thôi mà, ông chủ nói muốn kiểm tra trước xem các ngươi có mang vũ khí không, các ngươi làm thế này không phải chơi khó ta sao? Đây là địa bàn của nhà Anthony chúng ta đó, dù thực lực các ngươi thật sự rất mạnh nhưng nếu muốn giết ra ngoài cũng rất khó khăn phải không?
Trịnh Xá lại khoát tay cười đáp:
- Yên tâm đi, trên người chúng ta không có vũ khí, ngươi có thể phái người tới lục soát nhưng không nên chĩa súng vào bọn ta, làm thế sẽ khiến bọn ta thấy bị uy hiếp. Rất xin lỗi, chúng ta là lính đánh thuê quốc tế mà, nếu thấy bị uy hiếp, có thể xảy ra chuyện gì bọn ta cũng không biết được.
Gã đầu trọc khóe miệng khẽ giật giật, từ trong tòa nhà mấy người mặc áo đen chạy ra, bọn chúng đang định đưa tay vào lòng thì gã đầu trọc đã vội xua tay ngăn lại, hắn quay sang nhìn mấy người Trịnh Xá cười nói:
- Vậy ta sẽ để mấy em tới kiểm tra một chút, nếu các vị không mang vũ khí thì sẽ theo ta đi gặp ông chủ.
Nói xong, hắn bỗng giơ một khối vàng lên, trên đó có in lại hình hai ngón tay ấn xuống, còn cả dấu vết vàng bị bẻ ra, bất quá hắn cũng chỉ nhìn thoáng qua rồi một mình vào trong tòa nhà.
Mọi chuyện sau đó cũng tương đối dễ dàng, dù sao thì vũ khí cũng đều để trong Nạp giới, khẩu Railgun của Bá Vương nhìn đã phô trương như vậy, nếu không bỏ vào trong Nạp giới thì mọi người đừng đi ra đường nữa cho xong.
Chờ đến lúc mấy cô gái xinh đẹp đến lục soát bốn người, ngoài La Cam Đạo đỏ cả mặt, ba người còn lại đều yên lặng chịu kiểm tra. Sau khi xong xuôi, mấy cô gái nhìn chỗ nào đó trên tường gật đầu, một giọng nói từ trong phòng mới vang lên:
- Ba vị mời theo các cô ấy tới đây, ta đang chờ các vị trong phòng khách.
Chủ nhân giọng nói này có vẻ còn rất trẻ, mà bốn người cũng chỉ có thể theo mấy cô gái đi sang chỗ khác. Không lâu sau, mọi người cuối cũng cũng tới một đại sảnh xa hoa, một thanh niên tóc vàng chải chuốt cẩn thận ngồi trên sa lông, gã đầu trọc yên lặng đứng đằng sau, trên chiếc bàn trước mặt người thanh niên đang đặt ba khối vàng.
Ngoài La Cam Đạo biểu hiện có chút ngượng ngập, ba người còn lại đều rất thẳng thắn, yên lặng ngồi xuống đối diện với thanh niên tóc vàng kia, nhìn hành động của họ, hắn cũng mỉm cười lên tiếng:
- Anh bạn kia xin mời cũng ngồi xuống đi, không cần câu nệ, ngày hôm nay chúng ta có thể nói chuyện thoải mái.
Trịnh Xá cũng không quản gã thanh niên nói gì, hắn chỉ nhìn Bá Vương khẽ gật đầu, nam nhân này lập tức mở miệng:
- Đây là ba cây vàng, chỗ còn lại chúng ta cất ở nơi khác, chuyện khác ta cũng không cần nói thêm, chỉ là mời ngươi ra giá chỗ vàng này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Gã thanh niên tóc vàng lại cười a a, đáp:
- Đúng là vàng tinh khiết, hàm lượng đến khoảng 99%, nhưng ta nghĩ các vị hẳn cũng đã nhìn ra, nhà Athony chúng ta cũng không thiếu chút tiền thế này. Hôm nay ta nghe Alan nói, các vị là lính đánh thuê đang nghỉ phép, mà gần đây ta cũng có chút phiền toái nhỏ, nên muốn nhờ các bị hỗ trợ, có điều khi thấy thứ này...
Vừa nói hắn vừa chỉ vào hai vết ngón tay in trên khối vàng.
Gã thanh niên tóc vàng đột nhiên hưng phấn nói:
- Quá tuyệt vời! Ta từ nhỏ đã tin rằng nhất định có công phu Trung Quốc chân chính, không phải cái loại võ thuật biểu diễn lừa đào, cái gì kick boxing đều là giả hết, chỉ có cái này mới chắc chắn là công phu chân chính. Thế nào? Rút cuộc ai trong các vị biết công phu Trung Quốc, dạy cho ta công phu chân chính đi, ta trả các vị năm triệu USD nhé? Không, mười triệu USD luôn?
Trịnh Xá nhất thời cười khổ, hắn xuất ra khối vàng này là vốn là muốn chấn nhiếp người trong băng đảng một chút, hắn cũng không hứng thú đi giao lưu với nhân vật trong phim, ai mà biết tự dưng lại đụng phải một gã si mê võ công nước ngoài, đúng là ngoài dự đoán, có điều không đợi hắn mở miệng, Sở Hiên đã chợt lên tiếng:
- Ngươi biết đảo Sorna không? Ở gần đó có phải đã xảy ra chuyện gì không? Ở trên cầu ta thấy hình như có tàu khu trục loại nhỏ đậu ở bến cảng.
Gã thanh niên tóc vàng ngẩn người, bất quá vẫn vội vàng đáp:
- Đương nhiên là biết, chỗ đó đã bị hải quân phong tỏa, nghe nói trên đảo ngoài khủng long, thực vật cũng phát sinh biến hóa, hình như đang biến thành hình dáng thời cổ đại. Còn cả côn trùng cũng biến đổi, bắt đầu càng lúc càng lớn. Ách, có vấn đề gì sao?
"Vấn đề rất lớn..."
Trịnh Xá miệng đắng ngắt, khổ sở nói:
- Là... là độ khó nâng cao sao? Sở Hiên, chẳng lẽ Chủ Thần vẫn chưa buông tha cho chúng ta?
Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính, hắn bỗng qua sang gã thanh niên tóc vàng nói:
- Có máy vi tính không? Cho ta mượn một chút.
Tên thanh niên đang ngơ ngác nhìn mọi người, đến khi Sở Hiên lên tiếng hắn mới giật mình đưa tay chỉ ra sau bàn làm việc. Sở Hiên cũng không khách khí, trực tiếp tới bàn yên lặng mở máy tính.
Gã đầu trọc có vẻ muốn ngăn cản Sở Hiên nhưng tên thanh niên đã nhíu mày ngăn lại, hắn chỉ nói:
- Có thể cho ta biết có chuyện gì không? Mặc dù thế lực của gia đình ta chỉ hữu hiệu trong thành phố này nhưng ta nghĩ đối với các vị cũng có thể có trợ giúp rất lớn.
Trịnh Xá cười khổ lắc lắc đầu, hắn thật không biết phải nói thế nào, mặc dù từ trước đến giờ những phim kinh dị hắn trải qua đều có độ khó đột biến, nhưng lúc này hắn cực kỳ thất vọng. Vốn tưởng rằng có thể kiếm được một lượng điểm lớn trong thế giới này nên hắn đã đặt rất nhiều kỳ vọng, thậm chí còn mơ rằng có thể đạt được đến cả vạn điểm, lúc về hồi sinh thêm mấy đồng đội, nhưng mà....
- Ầm!
Trịnh Xá tức giận đập một quyền lên bàn, rầm một tiếng, một quyền đã đập gẫy đôi cả chiếc bàn, trong lúc thất vọng cực độ hắn quên cả khống chế lực lượng, quyền này không chỉ đánh gẫy bàn mà còn đẩy ba khối vàng ngập xuống sàn, nhìn như bị cao thủ nội lực ấn xuống, uy lực này đối với người bình thường tự nhiên là kinh thế hãi tục.
Gã đầu trọc lập tức kinh hoàng, thò tay vào ngực, đồng thời từ bên ngoài mấy gã áo đen cũng xông vào, gã thanh niên tóc vàng vội vàng quát lên:
- Các ngươi định làm gì? Phản à? Cút ra ngoài, cút hết! Ngươi cũng đi ra!
Hắn chỉ vào tên đầu trọc
Gã đầu trọc ngẩn người, vội nói:
- Cậu chủ, cậu chủ, sếp nói....
Thanh niên tóc vàng lạnh lùng đáp:
- Chuyện khác ta không quan tâm, nhưng hiện tại, chỗ này do ta quản lý! Cút ra ngoài! Đừng để ta phải nhắc lại.... Hơn nữa ngươi nghĩ một khẩu súng có thể đối phó với cao thủ như thế này sao? Nói cho ngươi biết, ta từng đọc trong sách, cao thủ công phu chân chính dùng tay cũng đủ giết người cách cả nghìn mét, một thanh phi đao nhỏ có thể bắn trúng đối thủ cách xa mấy cây số. Hắn muốn giết các ngươi thật sự rất dễ dàng, mau biến ra ngoài!
Gã đầu trọc hung hăng liếc nhìn Trịnh Xá, cuối cùng chỉ có thể yên lặng lùi ra, hắn vừa đóng cửa lại, gã thanh niên tóc vàng lập tức quỳ gối, vừa dập đầu vừa nói:
- Cầu xin sư phụ thu nhận con, con có thể chịu khổ, chịu cực. Để học công phu, người muốn con giết người phóng hỏa, phá nhà cướp của, cái gì cũng được, chỉ cần sư phụ thu nhận, con nguyện làm bất cứ việc gì.
Trịnh Xá quả nhiên cười khổ không thôi, còn Bá Vương cùng La Cam Đạo bên cạnh chỉ biết trợn mắt há mồm, tiếp theo đồng thời phá lên cười ngặt nghẽo, đặc biệt là Bá Vương cười đến gập cả lưng lại. Cũng may, gã thanh niên tóc vàng kia cực kỳ trực tiếp, quỳ rạp dưới đất, không có chút tức giận hay định đứng dậy, càng làm Trịnh Xá thêm khó xử.
- Ngươi không phải biết lộ tuyến vận hành nội lực sao? Cứ truyền lộ tuyến này cho hắn đi.
Tiếng của Sở Hiên bỗng vang lên.
Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn biết Sở Hiên tuyệt đối sẽ không làm chuyện vô ích, nếu hắn nói cần làm vậy thì nhất định là có lý do, nên Trịnh Xá lập tức đỡ gã thanh niên tóc vàng đứng dậy. Hắn đang định giảng giải lộ tuyến vận hành nội lực thì gã thanh niên đã vội vàng ngăn lại, sau đó chạy tới cửa quát gọi pha trà rồi lại quay về cung kính nói:
- Sư phụ, con biết là học tập công phu Trung Quốc trước hết phải mời trà sư phụ. Để dự phòng, hàng năm con đều chuẩn bị một bao Bích Loa Xuân loại thượng hạng, ha ha ha, lát nữa mời sư phụ uống no thì thôi.
Bá Vương và La Cam Đạo lại cười đến đau cả bụng, mà Trịnh Xá cũng nhức hết cả đầu, hắn nhìn ánh mắt cuồng nhiệt của tên thanh niên trước mặt, muốn cười khổ cũng không xong.
Chờ phát chán nước trà mới pha xong, Sở Hiên cũng từ bàn máy tính đứng dậy, hắn đẩy đẩy mắt kính nói:
- Độ khó cũng không tăng lên, thời gian cũng không còn là lúc trong phim Jurassic Park 2 nữa, có lẽ là xảy ra sau đó, chuyện khủng long đã được rất nhiều người biết đến. Trên mạng đã có rất nhiều thông tin về khủng long, cách đây không lâu, nghe nói có một gã bác học điên đi vào đảo Sorna, một mình hắn tiến hành thí nghiệm bí mật gì đó trên đảo. Một thời gian sau, số lượng khủng long bỗng gia tăng đột biến, không chỉ như thế, côn trùng, cây cối cũng bắt đầu tiến hóa ngược lại thời cổ đại, côn trùng càng lúc càng lớn, cây cối càng lúc càng cổ xưa. Khủng long và côn trùng khổng lồ xuất hiện làm quân đội không thể không tham gia, đây là tình huống chúng ta gặp phải, Trịnh Xá, còn nhớ một câu ta đã nói với ngươi không? Phần thưởng bao nhiêu tương đương với nguy hiểm bấy nhiêu... Trước mắt đã có thể khẳng định đây là tình tiết kịch bản, tìm được tên bác học điên kia hoặc tìm ra bí mật số lượng khủng long tăng đột biến, đây là nhiệm vụ đầu tiên chúng ta phải đối mặt.
Trịnh Xá thở phào một hơi, nhưng cũng lo lắng nói:
- Cho dù là như vậy, phần thưởng bao nhiêu tương đương với nguy hiểm bấy nhiêu, nhưng mà... Bỏ đi, quyết định vậy, không thể bỏ qua bất cứ tình tiết kịch bản nào, còn gì nữa không? Ngươi nói đi, ta nghe.
Sở Hiên đẩy mắt kính thản nhiên đáp:
- Còn một tình tiết kịch bản... trên đảo Nublar, nơi phát sinh Jurassic Park 1, từ tư liệu ta tìm được, trên đảo không có báo cáo gì truyền về, nhưng quanh đó lại có một hạm đội hàng không mẫu hạm canh gác, hơn nữa chính phủ còn bí mật tổ chức nhân viên nghiên cứu. Có thể trên đảo đó có thứ gì đó so với khủng long còn đáng sợ hơn hoặc quan trọng hơn, đây tuyệt đối là một tình tiết kịch bản, hơn nữa rất có khả năng là một chi tiết kịch bản cực nhiều điểm thưởng.
Nghe xong, Trịnh Xá thở ra một hơi, hắn hung hăng nói:
- Mẹ kiếp, làm đi! Một tình tiết cũng chơi mà nhiều tình tiết cũng chơi! Làm đi! Ta biết phần thưởng bao nhiêu tương đương với nguy hiểm bấy nhiêu... Nhưng bộ phim này không phải rất đơn giản sao? Lúc trước ngươi nói vậy mà?
Sở Hiên gật đầu, đáp:
- Đúng vậy, rất đơn giản, trước mắt theo thông báo của hải quân, bọn họ tìm được ba quả trứng T-rex trên đảo Sorna, mấy ngày sau sẽ giao cho đội thuyền vận tải đưa về viện bảo tàng làm tiêu bản, mà đội thuyền đó ngày mai sẽ khởi hành, ngươi hiểu ý ta chứ?
Nhiệm vụ Chủ Thần giao cho, kỳ thật trong mỗi phim kinh dị đều có một cách cực kỳ dễ dàng giải quyết, chỉ cần tìm được phương pháp đó là có thể ung dung vượt qua phim kinh dị, chỉ ra rất nhiều người căn bản không thể nghĩ tới chuyện này thôi. Nhưng ta vẫn nhắc lại câu nói kia, phần thưởng bao nhiêu tương đương với nguy hiểm bấy nhiêu... Nếu ngươi muốn có thêm thật nhiều điểm thưởng để hồi sinh thành viên đoàn đội, kiến nghị của ta là đi vào đảo Sorna, sau đó tìm hiểu bí mật khiến số lượng khủng long tăng lên, tốt nhất là có thể tìm được tay bác học điên kia, sống thấy người, chết thấy xác, hoàn thành chi tiết kịch bản này.... Nếu muốn hoàn thành thêm nữa, vậy chúng ta sẽ trở lại đảo Nublar, xem xem ở đó rút cuộc xảy ra chuyện gì.
Trịnh Xá cắn môi suy nghĩ, hắn nhìn Bá Vương rồi lại nhìn sang sở Hiên, cuối cùng hung hăng gât đầu:
- Chúng ta đã sắp xếp mọi chuyện cùng hoán đổi cả đống vũ khí như vậy, nếu cứ thế này mà trở về thì không phải loại nhát gan gặp khó khăn là bỏ chạy sao.... Chúng ta tới đảo Sorna, hoàn thành tình tiết kịch bản trên đó, tìm tay bác học hoặc nguyên nhân khiến số lượng khủng long gia tăng, cứ quyết định như vậy đi!
Sở hiên gật đầu, còn Bá Vương cũng cười ha ha nói:
- Đúng vậy, ta đang nghĩ xem lúc khủng long gặp khẩu súng siêu uy lực của ta, chúng nó có bị bắn thành thịt vụn không, ha ha ha...
Sở Hiên bấy giờ quay sang gã thanh niên tóc vàng, hắn lạnh nhạt nói:
- Để Trịnh Xá dạy ngươi công phu Trung Quốc hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng chúng ta cần ngươi giúp một việc, chỉ cần làm xong sẽ dạy tất cả công phu cho ngươi.
Gã thanh niên nghe mọi người nói chuyện đã hiểu đại khái, hắn vội vỗ ngực đáp:
- Chuyện khác ta không dám nói, nhưng chuyện trong thành phố này thì ngươi cứ yêu cầu, ông già ta trong thành phố này cũng coi như có chút ảnh hưởng, có phải ngươi muốn ta giúp mọi người trà trộn lên tàu vận tải?
Sở Hiên búng tay đánh chóc:
- Chính là như vậy, nếu là nhà Anthony, vừa nãy khi tìm kiếm tư liệu ta cũng thuận tiện xem qua lịch sử gia đình ngươi, hình như có một nghị sỹ mang họ này phải không? Ta nghĩ ngươi hẳn là có thể dễ dàng giúp đỡ chúng ta, cứ nói bọn ta là chuyên gia tiêu bản của viện bảo tàng, muốn lên đảo tìm kiếm một ít tiêu bản, ví dụ phân khủng long, lá cây cổ đại, xác côn trùng khổng lồ, tùy tiện lấy một cái cớ ra. Mặc dù các ngươi không thể ảnh hưởng tới quân đội, nhưng chỉ một cái viện bảo tàng nho nhỏ, với thực lực gia đình ngươi có lẽ rất dễ dàng phải không?
Gã thanh niên tóc vàng cũng không nói gì thêm, hắn lấy trong túi ra một chiếc điện thoạn di động, bắt đầu nói chuyện. Ban đầu có lẽ hắn bị từ chối, nhưng sau khi khổ sở năn nỉ một hồi, khuôn mặt hắn cuối cùng cũng tươi cười, một lúc lâu sau mới tắt máy cười ha ha nói:
- Không có vấn đề gì, ông già ta nói sẽ lập tức gọi điện cho viện trưởng viện bảo tàng... Vậy sư phụ, người dạy con công phu Trung Quốc có được không?
Đây là một cuộc giao dịch, dù một hồi hai người chỉ thanh toán với nhau bằng mồm nhưng Trịnh Xá cũng không thể cự tuyệt gã thanh niên tóc vàng, hắn chỉ vào cơ thể mình, bắt đầu giải thích rõ ràng từng kinh mạch có nội lực di động. Giảng giải hơn mười phút, hắn đưa nội lực tiến vào xò dét kinh mạch gã thanh niên, thực tế hắn cũng không tiến hành công kích nên khi nội lực tiến vào, tên thanh niên chỉ cảm thấy như có một luồng khí ấm du động trong cơ thể, theo như lời hắn thì luồng khí này cực kỳ ấm áp, phảng phất như có một con cá nhỏ trong người.
Vất vả đưa nội lực chạy một vòng trong cơ thể gã thanh niên, Trịnh Xá người đầy mồ hôi, ngồi phịch xuống sa lông, còn tên thanh niên giống như nhập mê, ngồi xếp bằng ngay ngắn dưới đất, nếu không phải mái tóc vàng cùng sống mũi cao thì tư thái hắn bây giờ giống hệt hiệp khách thiếu niên trong mấy tiểu thuyết võ hiệp.
Trịnh Xá ngồi xuống, nhăn nhó nhìn mọi người, Bá Vương cùng La Cam Đạo thì cứ tủm tỉm cười, chỉ có Sở Hiên lạnh nhạt nói:
- Như vậy chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, ngày mai lên thuyền vận tải xuất phát đến đảo Sorna, nhưng ta có hai chuyện cần nhắc nhở mọi người.
- Thứ nhất, mục tiêu của chúng ta là lấy việc tìm kiếm bác học điên làm trọng, chứ không phải cố giết cho thật nhiều khủng long. Điểm thưởng giết khủng long quá ít, mặc dù số lượng nhiều nhưng trừ phi một lần giết được mấy nghìn con, nếu không thì cũng chẳng đáng gì. Hơn nữa, làm vậy còn rất dễ bị hải quân Mỹ phong tỏa hòn đảo, nếu để bọn họ tiến hành tấn công chúng ta thì có thể sẽ rất nguy hiểm.
- Thứ hai, một khi bị bức tới lúc không thể không khai chiến, ta hy vọng mọi người sẽ không thủ hạ lưu tình, không cần biết đối thủ là ai, kể cả là binh lính hải quân vô tội.... cũng phải giết hết không bỏ qua. Hơn nữa, nếu chúng thật sự giao chiến với họ, vây yêu cầu của ta là.... ít nhất phải đánh chìm một tàu khu trục. Làm toàn bộ hải quân đang phong tỏa khu vực hỗn loạn, dẫn dụ hạm đội hàng không mẫu hạm tới đó, còn chúng ta nhân cơ hội dùng Goblin glider tới đảo Nublar, hoàn thành tình tiết kịch bản còn lại.
- Vì thế, một khi khai chiến, tận lực phá hoại, có thể phá được chiến hạm lớn là phá, phá được khu trục hạm là phá. Chúng ta có thể tạo ra mức độ phá hoại càng lớn, nhân số tử vong càng nhiều, thì khả năng hạm đội hàng không mẫu hạm bị dẫn dụ tới càng cao... Cơ bản là như vậy.
Trịnh Xá, Bá Vương, La Cam Đạo, ba người nhất tề nuốt nước bọt, không ai nói câu nào, nhưng tất cả đều biết những người kia đang muốn nói cái gì.
"Thật quá con mẹ nó điên cuồng.... Đúng là điên cuồng tới cực điểm rồi!"
- Điên cuồng? Không, đây là kế hoạch có xác suất hoàn thành mục tiêu lớn nhất theo suy luận, bởi vì nếu tập kích ban đêm, chúng ta tuyệt đối có thể gây ra hư hại khổng lồ. Hơn nữa, chúng ta còn có Goblin glider, có địa lôi trọng lực cao, biết những thứ này đại biểu cho cái gì không? Chỉ cần không chinh diện giao tranh, nếu đánh lén, chúng ra rất có thể trực tiếp đánh chìm cả hàng không mẫu hạm....
Sở Hiên khẽ cười nhạt, thậm chí nụ cười của hắn còn pha chút khinh thường và hưng phấn.
"Có lẽ đây mới là Sở Hiên trong ký ức của ta, vẫn vậy, điên cuồng và lý trí... Mặc dù có vẻ rất mâu thuẫn nhưng quả thật chính là hắn."
Trịnh Xá hung hăng nói:
- Làm đi! Mẹ kiếp, dù sao ta cũng chẳng còn gì để mất, đã quyết định hoàn thành tình tiết kịch bản thì không thể quay lại được nữa, chỉ còn đường liều mạng chiến đấu thôi. Làm đi! Trước tiên đến đảo Sorna tìm tay bác học điên kia cùng bí mật số lượng khủng long gia tăng, sau đó đánh lén hải quân Mỹ một trận... Đi!
Bá Vương cũng hít sâu một hơi, nói:
- Mẹ nó, đám lính Mỹ... đối thủ cũ, nếu đã quyết định chơi thì nhất định phải chơi cho thống khoái, ta cũng muốn xem Railgun đấu với chiến hạm có hữu dụng không, ha ha ha...
La Cam Đạo lại không ngừng đưa mắt nhìn gã thanh niên tóc vàng, hắn thì thào nói:
- Chẳng lẽ các ngươi chuẩn bị giết người diệt khẩu? Trước mặt hắn nói mấy chuyện này cũng được sao?
Ba Vương lập tức cười ha ha, hắn đẩy gã thanh niên một cái, tên này quả nhiên ngã lăn ra đất, bộ dạng có vẻ đã hôn mê bất tỉnh, còn Trịnh Xá thì gãi gãi đầu hỏi:
- Hỏi cái, các ngươi phát hiện ta đáng ngất hắn từ lúc nào?
Sở Hiên thản nhiên đáp:
- Từ lúc ngươi khẽ ấn động mạch cổ hắn là ta đã biết rồi, mức độ hôn mê như vậy lâu nhất được khoảng nửa tiếng nên chúng ta có thể thảo luận thêm một vài vấn đề chi tiết, sau đó đợi hắn tỉnh lại sẽ an bài sau.
Trịnh Xá cười nói:
- Tóm lại là chuyện lần này đã được quyết định, ngày mai dùng tàu vận tải tới đảo Sorna, trước tiên hoàn thành tình tiết kịch bản ở đó, sau đó tập kích... E hèm, tập kích hải quân Mỹ, sau đó thừa dịp bọn họ hỗn loạn, cùng hạm đội hàng không mẫu hạm bị dẫn dụ tới, chúng ta nhân cơ hội dùng Goblin glider tới đảo Nublar trong phần 1. Về cơ bản lịch trình là như vậy, bây giờ chỉ còn mấy vấn đề nhỏ cần thảo luận, an bài cho ba người tân nhân như thế nào, phương án chiến đấu khi tập kích hải quân Mỹ các loại... Mặc dù ta vẫn cảm thấy kế hoạch này quá khoa trương nhưng ha ha ha, nghĩ đến cũng làm người ta cảm thấy rất có hào khí, mẹ kiếp, lần này liều mạng đi.
Sở Hiên gật đầu nói:
- Trên thực tế, ta vẫn cho rằng đánh chìm chiến hạm rất có khả năng cũng là tình tiết kịch bản, chỉ là không biết được thưởng bao nhiêu, dù sao cũng có thể thử một chuyến. Nếu như sử dụng địa lôi trọng lực cao, chỉ cần tấn công đúng vị trí, có thể dễ dàng đánh chìm một chiến hạm, mặt khác khi bay với tốc độ cao sát mặt biển sẽ tránh được radar thăm dò, hơn nữa trên Goblin glider còn phủ một lớp sơn chống radar, nên chỉ cần trời tối, mọi người cũng không lo bị phát hiện.
Đang lúc nói chuyện, gã thanh niên tóc vàng bỗng rên rỉ duỗi người, một lúc sau hắn hồi phục thần trí, rồi vội vàng hô sư phụ quỳ rạp xuống đất. Tên ngoại quốc này không ngờ học được cả hình thức vái chào của Trung Hoa cổ, sau đó cười lớn nói:
- Ha ha, sư phụ, quá tuyệt vời, con luyện một lúc là ngủ mất, quả nhiên giống như những nội công tâm pháp trong truyền thuyết.
"...Ngủ mất..."
Trịnh Xá cùng mấy người xung quanh nhìn hắn vẻ quái dị, có mỗi Sở Hiên thần sắc vẫn như cũ, không thay đổi, khẽ cười, nói:
- Nếu ngươi đã học được nội công tâm pháp, bây giờ cũng coi như đệ tử của hắn phải không? Ngươi đã biết là đồ đệ phải tôn kính với sư phụ chưa?
Gã thanh niên tóc vàng lập tức gật đầu lia lịa:
- Đó là đương nhiên, một ngày làm thầy, cả đời làm cha, sư phụ bảo ta đi giết người, phóng....
Sở Hiên vội vã ngắt lời hắn, nói:
- Không cần ngươi đi làm mấy chuyện này, hiện tại bọn ta cần ngươi tìm chỗ nghỉ ngơi, đội lính đánh thuê chúng ta còn ba người chưa tới. Mặc khác ngươi làm cho tốt chuyện kia, ngày mai bọn ta nhất định phải lên thuyền.
Gã thanh niên tóc vàng gật đầu long trọng đáp ứng, hắn không nói câu nào đã chạy ra khỏi phòng, múc lúc sau quay lại cười nói:
- Sư phụ, con đã an bài cho người mấy gian phòng, ở tầng hai mươi bảy tòa nhà này, đây chìa khóa, người cũng mấy bị bằng hữu có thể tùy ý chọn lựa phòng trong tầng đó... Sư phụ cứ yên tâm, con biết học tập võ công rất cực khổ, mấy năm đầu không thấy có biến hóa gì, cần phải không ngừng rèn luyện, xin cứ yên tâm, con sẽ không làm lão nhân gia người phải mất mặt đâu, ha ha ha....
Mấy câu cảm tình này nói ra từ miệng hắn làm Trịnh Xá khóe miệng giật giật, giờ hắn mới biết đã đụng phải một fan cuồng, sau khi gặp được công phu chân chính, tên thanh niên xã hội đen ban đầu tỉnh táo và lý trí này bỗng biến thành cuồng nhiệt, đây căn bản là chuyện hắn không thể tưởng tượng ra. Bất đắc dĩ, Trịnh Xá chỉ có thể nhẫn nhịn nhìn Bá Vương và La Cam Đạo cười ngặt nghẽo, dùng máy bộ đàm liên lạc với ba người Vương Hiệp, tiếp đó để gã thanh niên tóc vàng phái người đi đón bọn họ tới, tình huống mọi người coi như tạm ổn.
Sau bữa cơm tối, gã thanh niên lại cầm bốn tờ giấy chứng nhận công tác tới cho mọi người, đây là giấy công tác đã được viện trưởng viện bảo tác xác nhận. Tiếp đó, hắn lại thỉnh cầu Trịnh Xá dùng nội lực "tẩy tủy" cho hắn một lần nữa, bất đắc dĩ, Trịnh Xá chỉ có thể dùng nội lực xuyên qua toàn thân rồi trực tiếp đánh ngất hắn luôn, đến khi tỉnh dậy gã thanh niên này lại cảm thán công phu Trung Quốc thần kỳ, vân vân làm mấy người còn lại cười đến gập cả người, còn Trịnh Xá thì cười không nổi, mếu không xong.
Cho dù thế nào, đến trưa ngày thứ hai, bốn người Trịnh Xá vẫn tạm biệt tên thanh niên, đi tới bến tàu. Ba ngươi La Cam Đạo được sắp xếp ở lại cao ốc, trước khi rời đi, Trịnh Xá đã để lại cho bọn họ một chiếc máy bộ đàm, hai bên giao hẹn, chỉ cần lấy được trứng T-rex sẽ tới đón ba người cùng quay lại kho hàng, từ giờ đến lúc đó, hai bên sẽ dùng máy bộ đàm duy trì liên lạc.
Tàu vận tải phải tới hơn hai giờ chiều mới khởi hành, mà đảo Sorna kỳ thật cũng không xa lắm, với tốc độ tối đa của tàu, khoảng tám giờ tối đã tới được hòn đảo kỷ Jura, đầy khủng long, cây cối cổ đại và côn trùng khổng lồ sống cộng sinh với nhau, cũng là nơi bốn người Trịnh Xá sắp tới để hoàn thành tình tiết kịch bản.
Tàu vận tải vừa tới gần, từ trên đảo đã truyền tới tiếng dã thú gầm rít, còn mấy người Trịnh Xá cuối cùng cũng nhìnthấy hạm đội đang phong tỏa hòn đảo. Vài chiếc tuần dương hạm, vài chiếc khu trục hạm, cùng mấy chiếc tàu khu trục loại nhỏ họp thành hạm đội, trong tầm mắt mọi người thỉnh thoảng lại có một vài con thuyền nhỏ ra vào hòn đảo, xem ra là một ít binh lính và nhân viên nghiên cứu họp lại thành đội.
- Chuẩn bị xong chưa? Đi thôi... vào đảo khủng long!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.