Võ Động Thiên Hà

Chương 674: Nhân ngư





Địa Tâm Ly Cung của Trường Sinh giáo, vị trí thập phần đặc biệt.
Người bình thường tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, ở dưới đáy biển sâu thẳm của đại dương, lại có một tòa cung điện và một di chỉ nằm ở nơi này. Nó do ai xây dựng, làm thế nào để xây dựng được, những điều này giống như một mê đề nan giải.
Trên hải đảo Trường Sinh giáo, kiến trúc tầng nơi này được một cỗ lực lượng bảo hộ, nhưng kiến trúc ngoại tầng này cũng chỉ là để che giấu mà thôi.
Lúc này, thị nữ Tuần Nhi của Trường Sinh giáo chủ dẫn theo U La Vương cùng hai vị trưởng lão bất tử đi đến tầng dưới cùng của hải đảo, khi tới đây, bọn họ thấy được một loai thực vật có gốc rễ cực kỳ quái dị.
Loại thực vật này rất dài, có phần giống như cây, thế nhưng thân của nó lại rất nhỏ, còn lá của nó thì vô cùng to lớn thô dày, có hình dạng như chiếc đinh ốc, từng phiến từng phiến tựa như một chiếc cầu thang, dọc thẳng theo thân của loại thực vật kỳ dị chạy sâu xuống lòng hải dương.
Trước loài thực vật này có hai gã thủ vệ đứng trang nghiêm, đầu bọn họ vô cùng to, đỉnh đầu có chút nhọn, chòm râu rất dài, hai bên gương mặt có rất nhiều nếp uốn gấp thật sâu, giống như là nếp nhăn của lão giả bảy mươi tám mươi tuổi. Khôi giáp bọn họ mặc cũng rất dài, chạm đến tận mặt đất, giống như là Tuần Nhi mặc váy vậy, loẹt quẹt như cái chổi lau nhà, khiến người ta cảm thấy vô cùng cổ quái. Trường Sinh giáo này lẽ nào lại thích mặc quần áo dài rộng đến chạm đất, như vậy mới có thể trường sinh được sao?
Hai thủ vệ này đứng ở trước một đại môn khẩu tản ra quang mang u lục nằm phía trước loại thực vật kỳ dị, tựa như hai bức tượng thiên thần, thập phần uy mãnh.
Sau khi Tuần Nhi dẫn theo mấy người tới nơi này, hai thủ vệ tướng mạo có phần kỳ quái cũng không nói lời nào, liền đưa ra ba hat châu tựa như vô cùng trân quý cho Tuần Nhi, rồi lại lập tức trầm mặc bất động.
U La Vương là người kiến thức rộng rãi, hắn vừa thấy hạt châu tỏa ra quang mang, liền biết đó là Tị Thủy Châu.
Tuần Nhi đưa tới cho bọn họ ba người mỗi người một viên, sau đó bèn nói:
- Ba vị, Địa Tâm Ly Cung ở dưới đáy biển, ba vị thực lực hùng hậu, tất nhiên là không hãi sợ sức nặng của nước, bất quá hô hấp khả năng có chút khó khăn, nhưng chỉ cần đem ba hạt châu này ngậm vào trong miệng là được!
Ba người sau khi tiếp nhận Tị Thủy Châu, liền trầm mặc. Một vị trưởng lão bất tử lên tiếng:
- Không biết giáo chủ các hạ khi nào mới tới?
- Khanh khách, U La Vương các hạ hà tất phải vội vã như thế?
Ngay khi trưởng lão bất tử này vừa mới dứt lời, lúc này một tiếng cười yêu kiều déo dắt như nhạc trời vọng xuống, mọi người quay sang, liền thấy một nữ tử mặc quần áo vô cùng lộng lẫy, lộ ra chiếc rốn nhỏ nhắn mê người, cùng với cánh tay trắng nõn như tay trẻ con, bộ ngực lộ ra đến một nửa, cùng với vóc người phong mãn không gì sánh được, thực sự khiến người ta hồn xiêu phách lạc.
Cho dù ngay cả hai vị trưởng lão bất tử khi nhìn thấy dáng người này, chưa cần nói đến dung mạo, cũng đủ khiến họ nuốt nước bọt khan, thầm nghĩ sự dụ hoặc của nữ nhân này quả thực lợi hại. Chỉ e người tâm vững như bàn thạch ở trước mặt nàng cũng phải hóa thành bột nhão.
Người này chính là Trường Sinh giáo chủ đang nhẹ nhàng bước tới, mọi người vẫn không thấy rõ được dung mạo của nàng. Nàng mang một tấm sa che mặt, tấm sa kia có một cỗ quang trạch lưu chuyển, giống như là một màng sương mù dày đặc che lấp đi dung mạo của nàng, nhưng trong mông lung vẫn như cũ có thể khiến cho người ta cảm thấy tràn đầy mê hoặc.
Bất quá U La Vương từ đó phát hiện ra một ít mánh khóe, hắn thấy tư thế bước đi của Trường Sinh giáo chủ cùng với tư thế của Tuần Nhi cơ hồ là giống nhau, cũng rất tương tự với các thiếp thân hầu cận khác của Trường Sinh giáo chủ.
Sau khi nhìn ra được điều này, trong đôi mắt dưới chiếc mặt nạ hắc ám hiện lên một vệt u quang, lập tức bừng tỉnh hiểu ra, không khỏi cười ha ha nói:
- Thì ra là thế!
Trường Sinh giáo chủ nhẹ nhàng đi tới, nghe thấy U La Vương cuồng tiếu thì nghi hoặc nói:
- Vì sao các hạ cười?
U La Vương nói:
- Bản tọa cùng với Trường Sinh giáo hợp tác nhiều năm, cũng từng sinh ra rất nhiều hoài nghi với thân phận của giáo chủ, chẳng qua hôm nay đột nhiên suy nghĩ một chút mới hiểu ra được một việc!
- Việc gì?
Trường Sinh giáo chủ nói:
- Các hạ hoài nghi thân phận của bản tọa?
U La Vương nói:
- Ta vẫn nghi hoặc, giáo chủ các hạ vì sao luôn thích nằm, mỗi lần bản tọa gặp giáo chủ đều là như thế. Đến nay bản tọa mới hiểu ra vì sao lại thế, cho nên mới cười, cảm thấy rất có ý tứ!
Trường Sinh giáo chủ thản nhiên nói:
- Nếu các hạ đã biết, chúng ta cũng không cần phải dây dưa về vấn đề này, đi thôi!
Nói xong, nàng quay đầu nói với Tuần Nhi:
- Tuần Nhi, ngươi đi thông tri cho La Nhi, để người giám sát chặt chẽ kẻ kia cho ta, không cho hắn rời ra khỏi đại điện là được, về phần hắn muốn làm gì thì tùy tiện hắn, khanh khách!
Vệt u quang bên dưới mặt nạ của U La Vương lại lập lòe, trầm giọng nói:
- Ngươi muốn ta mang phế vật kia đến để làm nhân chủng?
Sau khi hai thủ vệ mở ra cánh cửa kỳ quái kia, lúc này Trường Sinh giáo chủ liền đi lên một phiến lá của loài thực vật kia, lá cây bất chợt co rút lại rồi chậm rãi hạ xuống, vô cùng thần kỳ.
U La Vương cùng với hai vị trưởng lão bất tử cũng theo sau tiến bên bên cửa, mỗi người đứng trên một phiến lá, những chiếc lá này cũng co rút lại, bắt đầu chậm rãi hạ xuống đi vào trong nước biển.
Trường Sinh giáo chủ trước khi tiến vào làn nước liếc mắt nhìn U La Vương, nói:
- U La Vương các hạ từ bản giáo có được chỗ tốt Địa Tâm Tử Hỏa lớn như vậy, hi sinh một con kiến hôi để bản giáo làm nhân chủng thì có gì là không thể. Lẽ nào các hạ cho rằng đó là chịu thiệt hay sao?
Sau khi nói xong, Trường Sinh giáo chủ liền được phiến lá bao bọc lại, lập tức tiến vào trong nước.
U La Vương cùng với hai vị trưởng lão bất tử ở phía sau, một vị trưởng lão bất tử nói:
- Điện hạ, xem ra sự tình quả nhiên có chút cổ quái, Trường Sinh giáo chủ này đạt được một phần lực lượng quy tắc, muốn biến thân để làm sủng thiếp của người ta, nhưng ả lại muốn tên phế vật chúng ta mang đến kia để làm nhân chủng, không phải ả muốn phản bội lại Thiên Nữ chứ?
- Điều đó không có khả năng, chủng tộc của ả đã quyết định ả vĩnh viễn không thể phản bội lại Thiên Nữ!
U La Vương nói:
- Đáng lẽ bản tọa muốn lợi dụng thân thể của phế vật kia, bất quá Trường Sinh giáo chủ lại cần hắn để làm nhân chủng, mà ta sau khi có được Địa Tâm Tử Hỏa cũng có thể cởi bỏ được tấm áo choàng hắc ám này ra, đến lúc đó bản tọa cũng sẽ biến hóa nhanh chóng, thiên hạ này còn ai có thể nhận ra được bản tọa?
Một vị trưởng lão bất tử khác nói:
- Điện hạ, Trường Sinh giáo chủ này rốt cuộc là chủng tộc gì, vì sao điện hạ khẳng định ả không dám phản bội Thiên Nữ?
U La Vương chậm rãi nói:
- Sau khi tiến vào trong biển các ngươi tự nhiên sẽ phát hiện ra được một chút manh mối, kỳ thực Trường Sinh giáo chủ cùng với vài thị nữ theo hầu trung thành, đều là nhân ngư, đó cũng là lý do vì sao ả thích nằm!
- Nhân ngư? A...
Hai vị trưởng lão bất tử sau khi nghe thấy vậy thì giật mình.
Thế nhưng bọn họ còn chưa kịp ngậm miệng, lúc này lá cây kia đã quấn lấy bọn họ rồi hạ vào trong lòng biển, những lời nói vừa thoát ra khỏi miệng liền biến thành những bong bóng nước...
Diện tích hải vực vô cùng rộng lớn, có ngàn vạn loài sinh vật sinh sống, còn có những tồn tại sót lại từ thời kỳ viễn vổ, cũng có một số loài trải qua mấy lần tiến hóa mà thành. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Thế giới dưới đáy biển, luôn luôn được khoác bởi một tấm chắn thần bí mờ ảo.
U La Vương cùng với hai vị trưởng lão bất tử bị loài thực vật thần kỳ quấn quanh người rồi dần dần tiềm nhập vào trong đáy biển.
Loại thực vật này mang đến cảm giác nó do con người khống chế, nhưng trên thực tế bọn họ biết, thực vật này cũng là một loại sinh mệnh nguyên thủy.
Thế giới dưới đáy biển, vô cùng kỳ quái.
Nơi mọi người được thực vật đưa đến là một mảnh di chỉ xa xưa.
Quan sát gần mảnh di chỉ này, có mang phong cách như kiến trúc Nhân tộc, thế nhưng có nhiều chỗ lại có dấu vết của một vài chủng tộc hải dương thời viễn cổ.
Tuy đã xuống đến đáy biển, vô pháp nói chuyện, nhưng vẫn có thể dùng lực lượng tinh thần giao lưu.
Trường Sinh giáo chủ khi ở trong nước còn linh hoạt tự do hơn trên đất bằng, càng giống như một vị quân vương trong nước.
Hai vị trưởng lão bất tử ánh mắt giao nhau, liền dùng tinh thần truyền tin nói:
- Điện hạ, nếu Trường Sinh giáo chủ là nhân ngư, vậy sao lúc trước ả một mực đòi chiếm lấy đại lục?
U La Vương truyền tin nói:
- Thiên tộc cường đại vẫn chưa từng buông tha tạo hóa mà chỉ mỗi Nhân tộc mới có, vì nó lớn mạnh hơn đặc thù của chủng tộc họ. Họ vừa muốn bảo lưu lại huyết mạch thiên phú, lại vừa muốn một nhóm người kết hợp với Nhân tộc để các đời sau sản sinh ra có liên quan tới tạo hóa. Cứ như vậy trải qua một thời gian dài, toàn bộ Thiên tộc sẽ có thể chậm rãi tương thông cùng với tạo hóa, từ đó bọn họ sẽ trở thành chúa tể.
- Nói như vậy, di chỉ này nguyên lai vốn là hải đảo, đã từng hứng chịu cuộc đại chiến giữa Thiên tộc cùng Long tộc sau đó bị nhấn chìm, không khác biệt lắm so với chiến trường cổ U Hoang Vực.
U La Vương nói:
- Nếu như bản tọa suy đoán không sai, nơi này hẳn là địa phương mà Địa Tâm Ly Hỏa rơi xuống, là lực lượng bản nguyên của Thiên Thù Ngự Giả mà Long Tộc cùng với Thiên tộc tranh đoạt, sau nhiều lần bạo phát chiến tranh, lưu lại di tích chiến trường cổ ngày hôm nay. Thế nhưng loại bản nguyên lực này họ vẫn không hề đạt được, bởi vì họ không thể nào phù hợp được với yêu cầu của lực lượng quy tắc và mệnh cách được lưu lại bên trong di chỉ, cho nên Thiên tộc cùng với Long tộc mới buông tha tranh đấu.
Riêng chỉ có bản nguyên chi hỏa, trước kia Thiên Thù Ngự Giả từng dùng để đối phó với Dị Linh, sau đó lực lượng bản nguyên này theo sự vẫn lạc của Thiên Thù Ngự Giả mà bị phân giải ra thành nhiều loại bất đồng rải rác ở khắp nơi, bị người khác thu được, nhưng cực ít người biết đó là lực lượng bản nguyên. Bất quá hôm nay có ít nhất ba loại quy tắc bản nguyên chi hỏa đã có được tung tích cụ thể.
Thủy Trung Khôn Hỏa là do Nhan Ma Ước của Nhân tộc thu được, sau khi chúng ta giết hắn, Khôn Hỏa này lại tiếp tục bặt tăm, chẳng qua về sau lại bị Vân Thiên Hà đoạt được, mà Địa Tâm Tử Hỏa là do Trường Sinh giáo đoạt được, mặt khác Mộc Trung U Hỏa kỳ thực chính là Bất Diệt Minh Hỏa của bản điện, còn lại hai loại hỏa diễm khác đến nay vẫn chưa rõ hạ lạc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.