Võ Động Thiên Hà

Chương 640: Cấp lực chi nguyên





Cùng với một đạo ánh sáng màu vàng bao phủ lên nàng, thân thể Trữ Vọng lúc này giống như thủy tinh, vầng ánh sáng ngọc bích lan tràn khắp thiên địa.
Không đến chốc lát, một cự long thần thánh bế nghễ uy vũ liền xuất hiện trên bầu trời của Cốt Tàng Nguyên.
Nàng mang theo áp lực cường đại bễ nghễ thiên địa, há miệng phát ra một tiếng long ngâm, long lực tụ tập thật lớn có thể rung động thiên địa, không gian vặn vẹo, thiên địa kịch biến, đại địa tiếp tục kêu rên.
Sự cường đại của long hình, hiển nhiên là cường đại gấp mấy lần khi nàng còn ở nhân hình.
Lúc này thôn long thú thượng cổ do dị linh vương biến thành ngẩng đầu nhìn cự long Trữ Vọng thần thánh, phát sinh tiếng rống to chấn động bầu trời, khiến thiên địa biến động bất ngờ, đại địa xuyên qua bắc vực sợ cũng hầu như không chịu nổi sự trùng kích của cỗ lực lượng nàng phát ra, gần như muốn nát vụn.
Sự đối kháng cường cường này, tính hủy diệt cũng có thể tưởng tượng được, Cốt Tàng Nguyên lúc này đã sớm không còn đặc thù của một bình nguyên nữa, nó hầu như trở thành nơi thấp nhất trong đại lục, khắp nơi đều là những vực sâu do bị xé rách, ngọn núi phụ cận cũng bị tiêu diệt, thành một vùng đất bằng phẳng, thật sự là tình cảnh sơn băng địa liệt.
Nhưng cuộc chiến của cự long thần thánh và thôn long thú thượng cổ vẫn còn đang tiếp tục, lực lượng chấn động hủy diệt kia đã khiến cho cực bắc đại địa, sông băng của bắc vực, kể cả Cốt Tàng Nguyên biến thành một đống đổ nát.

Mà tại giờ khắc này, Vân Thiên Hà vẫn ở trong không gian phong ấn, hắn lúc này giống như bị bao vây trong hàng nghìn hàng vạn hơi nước, trong hơi nước cũng ẩn chứa bổn nguyên lực lượng ngưng tụ khiến hắn hóa thành to lớn.
Bởi tác dụng của tụ phách huyền linh trận, lúc này hắn tuy rằng ở trong không gian phong ấn nhưng vẫn có thể cảm thụ được cỗ rung động cường liệt ở bên ngoài truyền đến, khiến chi không gian phong ấn cũng không hề ổn định.
Nhưng hắn cũng tin tưởng thực lực của Trữ Vọng có thể chống đỡ được cho đến khi hắn thu hồi hoàn toàn bổn nguyên lực, cho nên lúc này hắn không hề phân tâm, vẫn như cũ đẩy nhanh tốc độ của quá trình thu bổn nguyên lực trong phiến không gian này
Mà trong quá trình hấp thu, cũng không có phát sinh cái gì ngoài ý muốn, tiến trình rất thuận lợi, Vân Thiên Hà đã thuận lợi thu được bảy phần của bổn nguyên lực.
Phương diện này, di chí của Thiên Thù Ngự giả là tồn tại có lợi nhất cho Vân Thiên Hà, khiến cho quá trình hấp thụ bổn nguyên lực của hắn không hề gián đoạn, lúc bổn nguyên lực kia tiến nhập thân thể hắn, liền nhanh chóng bắt đầu cùng ý cảnh của hắn dung hợp cùng với cố di chí kia tương giao.
Nguyên bản trong cơ thể Vân Thiên Hà vốn có lực lượng của bổn nguyên chi thạch, khi bổn nguyên chi thủy tiến nhập, bọn chúng giống như bạn bè thân thiết đã lâu không thấy, trong ý cảnh của Vân Thiên Hà, chúng giao hòa mà không tiến hành bất cứ hiện tượng bài xích nào.
Vân Thiên Hà trong lúc hấp thu lực lượng của bổn nguyên chi thủy, cũng không ngừng tu luyện thông qua ý cảnh, có thể nói rằng thực lực của hắn, khi mỗi một phần bổn nguyên lực tiến vào, hắn lại mạnh hơn một bước.
Bởi vì bổn nguyên lực đều là dựa vào tải trọng của thân thể hắn, hôm nay đã sớm dung hợp với ý cảnh, có thể biết được ý cảnh của hắn mạnh đến mức nào, còn tinh khung thánh thể của hắn thì vô cùng mạnh, cho nên không cần lo lắng không chịu đựng được bổn nguyên lực.
Mà khi hấp thu lực lượng bổn nguyên, Vân Thiên Hà cần làm một việc, đó là lĩnh ngộ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Để tâm lĩnh ngộ quy tắc lực lượng của bổn nguyên lực, đây cũng là biểu hiện của một người khi đã tiến nhập đến cảnh giới lĩnh vực thần, cùng với dĩ vãng đã là tình thế khác, trình tự mối một cảnh giới, đều là nhờ giác ngộ mà thăng tiến.
Cho nên bôn nguyên lực lượng tự động chui vào thân thể của Vân Thiên Hà, cũng thuận lợi dung hợp với ý cảnh của hắn, Vân Thiên Hà nắm lấy thời cơ này, một mực lĩnh ngộ quy tắc của bổn nguyên lực lượng này.
Trong thiên địa kết hợp cương nhu, âm dương cùng tồn tại, đây là chân lý của vô cực, mà phạm trù của quy tắc lực lượng, cũng không thoát ra ngoài pháp tắc vô cực này, khi bổn nguyên chi thủy biến thành dòng nước mềm mại, bổn nguyên chi thạch kia sẽ hóa thành tinh cương chi thạch, hỗ trợ lẫn nhau.
Nhưng vẫn chưa tiếp xúc với bổn nguyên chi trần và bổn nguyên chi mộc, tồn tại của bọn chúng, vẫn ở trong chân lý chung của vô cực, nhưng bổn nguyên chi hỏa, thứ nó mang theo chính là âm dương, đến tột cùng trong cơ thể hắn, là tình thế âm dương phối hợp, bù trừ, tạo thành kết hợp hoàn mỹ hình thành nhờ ngũ phương bổn nguyên.
Cho nên trong một tầng lĩnh vực này, khi Vân Thiên Hà lĩnh ngộ được tính chung của quy tắc, lúc này lực lượng của bổn nguyên chi thủy giống như có thông lộ dẫn đường, bọn chúng cùng với bổn nguyên chi thạch hội tụ tạo thành thông đạo, giúp cho ý cảnh của Vân Thiên Hà lĩnh ngộ được quy tắc lực lượng, cũng không hề có hiện tượng mất trật tự như ban đầu.
Loại quá trình lĩnh ngộ này, biểu hiện bên ngoài, chính là bên ngoài cơ thể Vân Thiên Hà lúc này lực lượng đang hướng về phía hắn tụ lại, không thể thuận lợi tiến nhập vào cơ thể hắn, nên đành tụ lại bên ngoài thành một thứ to lớn, lúc này lại bắt đầu nhanh chóng thu nhỏ lại, cho đến cuối cùng tiến nhập vào trong cơ thể của Vân Thiên Hà một cách có trật tự, kể cả lực lượng ngoại giới gấp nghìn vạn lần, lúc này giống như một cái lọ cường đại hấp thu lực lượng, bắt đầu từ vùng phụ cận xung quanh, từ từ lan tràn tới chỗ không gian này.
Không biết qua bao lâu, khi Vân Thiên Hà cảm giác xung quanh đã hình thành một mảnh chân không, không còn chút bổn nguyên lực nào, cũng tự động đình chỉ hấp thu lực lượng.
Mà trong cơ thể hắn lúc này, lại giống như biển rộng đang dâng trào, lực lượng này cùng với lực lượng của bổn nguyên chi thạch, phảng phất như được điều hòa và thăng hoa.
Nguyên bản là hai cỗ bổn nguyên lực, nhưng lại sát nhập trở thành một cỗ, hơn nữa lực lượng của cỗ bổn nguyên lực này, vô chất vô hình, nhưng khi ý thức của Vân Thiên Hà có chấn động, là có thể cảm thụ được cả biển rộng vô biên, phảng phất giống như đầy sao trong biển tinh khung, Và Vân Thiên Hà trong lúc đó đã không có bất luận cái gì ngăn cách, hắn mỗi lúc đều có thể cảm nhận được tồn tại của hắn.
Lúc này, Vân Thiên Hà cảm giác được tần suất bị bóp méo của không gian bắt đầu giảm bớt, nói rõ bên ngoài trận chiến vẫn còn đang tiếp tục, cững không có dự định tiếp tục dừng lại ở chỗ này mà dừng lại. Lúc này thân thể hắn hóa thành một mảnh hư vô, biến mất trong phiến không gian này.
Mà ngay sau khi thân thể của Vân Thiên Hà biến mất khỏi phiến không gian, liền đứng sừng sững bên cạnh bổn nguyên chi tháp trên Cốt Tàng Nguyên, ngay sau đó hắn đột nhiên như ẩn như hiện hóa thành một mảnh hư vô, biến mất khỏi thiên địa, khiến cho người ta không chút nào cảm thụ được tòn tại của hắn.
Ngao ngoa ~ ~
Mà dị linh vương đang cứng nhắc chiến đầu kịch liệt cùng với Trữ Vọng sau khi nhìn thấy bổn nguyên chi tháp biến mất, đột nhiên phát ra một tiếng tê rống xé rách thiên địa.
Nàng biết đại thế đã mất, lực lượng của bổn nguyên chi thủy đã bị thu đi, cho nên sau khi tiếng rống ngừng lại, nàng tấn công Trữ Vọng càng mãnh liệt, lại một lần nữa phát động tính hủy diệt cường liệt của bổn nguyên chi trần để tấn công Trữ Vọng.
Trữ Vọng lúc này có chút chật vật. Trên thân rồng của nàng đã có một số chỗ bị ăn mòn và thối rữa, bất quá thực lực của dị linh vương vẫn kém nàng một tầng, nếu như không phải dị linh vương hút được tinh phách và thần hồn của thôn long thú thượng cổ, giúp cho nàng không sợ hãi lực lượng chí cường của long phù, sợ rằng Trữ Vọng đã sớm kết thúc trận đấu này rồi.
Nhưng cũng chính bởi vì nguyên nhân này mới khiến nàng không thể phát huy hoàn toàn lực lượng cực mạnh của mình, cho nên mới chật vật như vậy, nàng vẫn là sử dụng lực lượng của long khu cường hãn, chiến đấu cùng với dị linh vương.
Khi hủy đi thế của dòng xoáy bão cát, mang theo lực lượng của một cỗ chân không nát vụn lao đến, thân thể của Trữ Vọng chấn động mạnh, giống như lá cây bay trong gió, thân hình lảo đảo.
Mà ở phía sau khi Trữ Vọng cảm giác như bị lực lượng của Bổn nguyên chi trần cuốn đi, nàng đột nhiên cảm thấy sau lưng có một cỗ lực lượng chí cương lại chí nhu tuôn ra, thật giống như một hậu thuẫn mạnh mẽ, nàng lại bay lên tập trung lực lượng vào trong vòng, ổn định lại, không hề bị sóng xung kích của lực lượng kia gây thương tích cho cơ thể.
Bất quá nàng cũng biết, đây là do chủ nhân đã thành công thu hồi lực lượng của bổn nguyên chi thủy, cho nên lúc này long hồn của Trữ Vọng đại chấn, cũng không có bất luận cố kỵ gì nữa.
Nhưng khi Trữ Vọng chuẩn bị dùng hết thực lực để cho dị linh vương một đòn cực mạnh, thì đột nhiên nàng cảm thụ được một cỗ ý chí cường đại của sấm sét, cùng với sấm đánh cuồn cuộn còn có lực lượng của bổn nguyên lực vô biên đang lan tràn, hỗn loạn trong nơi sấm đánh, tốc độ nhanh như điện xẹt, hướng về phía dị linh vương đánh tới.
Khi dị linh vương cảm nhận được lực lượng ý chí của cỗ sấm sét kia, lúc này thế tấn công đột nhiên dừng lại, trong đôi mắt của nàng đột nhiên hiện lên một tia hồng quang, tụa hồ là hoang mang sợ hãi, lúc thế tiến công cuốn trào của lực lượng ý chí sấm sét lao đến cũng là lúc thân thể của nàng đột nhiên phóng ra một đạo lục quang từ trên trán, bắn ra phía ngoài.
Ầm
Khi lực lượng của ý chí sấm sét đánh vào trên thân thể của Thôn long thú thượng cổ, thân thể khổng lồ không gì sánh bằng trong nháy mắt giống như tảng đá bị thuốc nổ công phá, triệt để tan tành, hóa thành vô số đá nhỏ rơi xuống từ khắp bầu trời.
Hưu.
Lúc này lại có một đạo điện quang màu lam mang theo thế sấm sét cuồn cuồn lóe ra, khi lục quang kia gặp phải đạo điện quang lam sắc, sau đó phát sinh một tiếng thét thảm thiết chấn động lỗ tai con người vang lên, lập tức đạo lục quang kia phân thành hai, trong đó một đạo bị cỗ hỏa diễm trong suốt đốt cháy, nhưng một đạo lục quang khác lại bỏ chạy.
Mà sau khi đạo lục quang kia thoát ra, dị linh vương lại nhah chóng khôi phục hình dáng con người, thế nhưng bộ dáng của nàng thập phần chật vật, cặp mắt thủy mâu quỷ dị lúc này cũng đã mất đi một bên.
Bất quá thân thể của nàng trong quá trình hư huyễn vặn vẹo để đào thoát, một bên thủy mâu liếc về phía thân ảnh của Trữ Vọng rồi phát ra một tiếng tru âm lệ không gì sánh được, lại sử dụng một ngữ điệu thập phần quỷ dị, nói:
- Ngươi nhất định sẽ phải trả giá…
Lập tức nàng biến mất, cùng với thanh âm quỷ dị âm lãnh vừa rồi cũng nhanh chóng biến mất trong chán động vặn vẹo, không còn tiếng động gì nữa.
Trữ Vọng nhìn thấy dị linh vương kia đào tẩu, đang muốn đuổi theo, nhưng Van Thiên Hà lại thản nhiên nói:
- Không cần đuổi, nàng chịu một kích "Lôi đình thương hồn chỉ" của ta đã bị trọng thương, tất sẽ tìm nơi phát ra lực lượng để khôi phục, chúng ta chỉ cần tập trung theo đầu mối nàng chạy trốn để lại, có thể trực tiếp đi thu hồi lực lượng của bổn nguyên chi trần. Dị linh cương này rất mạnh, chúng ta hiện tại không giết chết được, chỉ có thể không ngừng khiến cho lực lượng của nàng bị suy yếu, khi lực lượng của nàng khô kiệt, tự động sẽ bị tiêu vong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.