Võ Động Thiên Hà

Chương 615: Hải Nạp Bách Xuyên





Sau một khoảng thời gian tìm kiếm, trong phạm vi xung quanh, những tảng đá có chứa ký hiệu, bất luận kích cỡ đều bị Vân Thiên Hà thu về không có buông tha. Sau đó lại đưa cho Trữ Vọng rót lực lượng vào. Những ký hiệu này tụ tập lại thành một quyển phù văn.
Thấy trận thức lớn như vậy, trong lòng Vân Thiên Hà không khỏi suy nghĩ. Chỉ là một quyển phù văn nho nhỏ, lại có thể đưa tới Lôi Đình cường đại như vậy. Nếu như một đại quyển phù văn đem hấp dẫn Lôi Đình qua đây. Sợ rằng nơi này trở thành bình địa.
Rầm rầm oanh. Nguồn truyện: Truyện FULL
Ngay khi Vân Thiên Hà đang suy nghĩ, thì từng đợt tiếng vang ầm ầm bắt đầu vang lên bốn xung quanh cùng với một ít Lôi Đình thiểm điện xuất hiện ở khắp mọi nơi trên đỉnh núi. Cự thạch thì ngã nhào, đất rung núi chuyển.
Tất cả tựa hồ như chỉ là một khúc nhạc dạo….
Ngay sau đó, trong phạm vi phương viên trăm dặm bắt đầu vang lên những tiếng ầm ầm càng ngày càng lớn.
Khi Vân Thiên Hà thấy Trữ Vọng đem quyển phù văn đặt ở giữa một khối phù văn thắp sáng rất lớn. Đồng thời hắn cùng với toàn bộ quyển phù văn bay lên. Lúc này quyển phù văn tựu triệt để khởi động.
Lúc này đây, Vân Thiên Hà đang được chân chính chứng kiến cỗ lực lượng ý chí huỷ thiên diệt địa. Một cỗ Lôi Đình ý chí khổng lồ, lực lượng vô cùng cường đại được toàn bộ quyển phù văn hấp dẫn. Sau đó hình thành áp lực ba động khiến cho Vân Thiên Hà hít thở không thông. Hắn cảm giác dưới cỗ Lôi Đình ý chí này, hắn quá nhỏ bé hèn mọn, chỉ giống như một con kiến hôi, tựu trong khoảnh khắc là có thể bị huỷ diệt.
- Chủ nhân, không nên chống lại cỗ Lôi Đình ý chí này, nó chỉ gây cho người áp lực lớn. Ngươi không chịu được một kích của nó đâu, thậm chí nó có thể trực tiếp huỷ diệt người.
Trữ Vọng thấy thần sắc Vân Thiên Hà khác thường, liền nhắc nhở.
Thế nhưng, muốn cỗ Lôi Đình ý chí này tập kích mà không bị bài xích, Vân Thiên Hà ít nhiều vẫn chưa thể làm được. Vậy là tốt rồi, so với việc thả ý chí để cho người khác nhìn trộm ngươi làm việc riêng cùng với ngươi trong lúc tuỳ tiện làm việc riêng lưu lại cái gì đó là như nhau. Tổng kết lại khiến cho người ta cảm thấy không được tự nhiên cho lắm.
Thế nhưng cỗ áp lực càng ngày càng lớn. Vân Thiên Hà biết nếu như ý cảnh bài xích thì hắn sẽ bị cỗ Lôi Đình ý chí này biến thành thịt bột.
Cho nên khi nghe Trữ Vọng nhắc nhở. Lúc này Vân Thiên Hà mới thả lỏng tinh thần. Trong lòng cảm thấy chính mình biến thành Tinh Khung Quân Vương, huyễn tưởng ngao du tinh không vô hạn. Đồng thời dò xét một ngôi sao, nhìn lưu ảnh của nó nhấp nhô mang đến sự mỹ lệ.
Tựu dường như hắn đang nằm mộng, hắn đi tới một đại đạo trên tinh quang. Mỗi khi hắn đi qua một nơi thì có một ngôi sao sáng loé lên, phát ra tinh quang soi đường cho hắn. Để hắn có thể thông suốt hướng đi đến Tinh Khung huy hoàng, leo lên chờ thị vệ báo cho Tử Vi Đế Tinh trong cung điện Tinh Khung.
Hay đây chính là tâm tình hoá thân thành Tinh Khung Quân Vương. Đột nhiên lúc này Vân Thiên Hà cảm thấy được cỗ Lôi Đình ý chí kia bắt đầu ngưng tụ mang đến áp lực vô cùng. Khi hắn nhìn thấy Lôi Đình, hắn lại nghĩ đến nếu như không về nhà được để về với Thừa nhi. Có lẽ Thừa nhi sẽ gào khóc kêu tên hắn, hi vọng hắn ở bên cạnh, hi vọng được hắn sủng ái.
Mà lúc này Trữ Vọng thấy khí chất Vân Thiên Hà đại biến, tựa hồ hoàn toàn biến thành một người khác. Trong mắt hắn loé lên một tia quang mang dị dạng.
- Đây chính là người có tiềm chất trở thành Thiên Thù Ngự Giả nhất. Ý cảnh của hắn bao dung toàn bộ hoàn vũ không gian. Trong khoảng không gian này hắn chính là quân vương. Lôi Đình ý chí này bất quá cũng chỉ là lợi kiếm huy vũ trong tay hắn mà thôi. Trong nháy mắt hắn có thể xé rách chân không, ý chí hắn bao trùm đến nơi nào thì sinh linh ở đó phải tuân theo pháp tắc của hắn. Khi hắn nắm giữ số phận sinh linh thì chính là lúc hắn trở chân chính thành Thiên Thù Ngự Giả.
Trữ Vọng lẩm bẩm nhưng động tác tay không đình chỉ. Trong lúc Vân Thiên Hà đang bất tri bất giác, thì lúc này quyển phù văn được Trữ Vọng bố trí biến đổi, phạm trù lại mở rộng thêm một ít, đem Vân Thiên Hà bao vây tại trung tâm vị trí quyển phù văn. Mà lúc nàu Vân Thiên Hà không hề phát giác, hắn vẫn đang chìm đắm trong thế giới ý cảnh của chính mình.
Ầm ầm
Lôi Đình vô tận, trong lúc quyển phù văn hình thành, liền bắt đầu từ khắp mọi nơi tụ lại, phát ra tiếng nổ rung trời mang theo ý chỉ huỷ diệt tất cả.
Thế nhưng, Vân Thiên Hà vẫn lẳng lặng đứng yên ở trung tâm quyển phù văn. Khi Lôi Đình ý chí tập trung vào trung tâm, Vân Thiên Hà vẫn không bị thương chút nào, điều này không khỏi làm người khác cảm thấy quỷ dị.
Đây là số phận đã an bài, Vân Thiên Hà có thể đến được nơi đây. Đồng thời tìm được Trữ Vọng. Hơn nữa tại chỗ này trong ý cảnh của chính mình hoá thành Tinh Khung Quân Vương. Điều này có nghĩa là con đường mà hắn đang đi, giờ khắc này đã gần đến đích.
Ầm ầm.
Lôi Đình nổ vang, vô tận thiểm điện, lúc này toàn bộ ký hiệu trong quyển phù văn tụ lại, cùng với Lôi Đình thiểm điện mang theo ý chí huỷ diệt. Mà phạm vi xung quanh đã trở thành một đống hỗn độn, giống như một quả bom nguyên tử phá huỷ tất cả mọi thứ ở nơi đây.
Mà đối với Trữ Vọng, lúc này nàng đang đứng cạnh một người do nàng đơn độc bố trí một quyển phù văn nhỏ. Hắn chăm chú nắm hai tay, thậm chí còn đang run rẩy mà quang mang trong quyển phù văn kia rõ ràng đã bị cỗ Lôi Đình ý chí kia làm ảnh hưởng. Nàng kiên trì đứng ở bên cạnh phụng mệnh. Lúc này, nàng suy yếu rất nhiều, tựa như một con tiểu ma tước bị gió cuốn đi, bất cứ lúc nào cũng có thể gục ngã.
Lôi Đình ý chí vốn là vô hình vô chất.
Thế nhưng tại giờ khắc này khi Lôi Đình ý chí của thế giới này bị tụ lại, tại khoảng không trên đầu Vân Thiên Hà xuất hiện một cơn lốc Lôi Đình hình xoáy nước. Giống như cuồn cuộn mây đen tụ lại thành hình xoáy nước. Đại lượng thiểm điện từ xoáy nước tản ra xung quanh, bám vào một mảnh đá vụn đang bay thì hoả diễm bùng lên cuồn cuộn.
Ầm ầm oanh.
Trong tiếng nổ của cơn lốc xoáy nước Lôi Đình, lúc này thiểm điện bắt đầu hội tụ đứng lên hình thành một Lam Sắc Thiểm Điện cầu phát ra năng lượng vô cùng cường đại, thật giống như Lôi Đình ý chí đều đang tụ tập trong Lam Sắc Thiểm Điện cầu.
Nguyên lai đây chính là Lôi Đình ý chí mà Vân Thiên Hà cùng Trữ Vọng tốn hao đại lượng thời gian vô cùng lớn tìm kiếm. Giờ phút này toàn bộ đều ngưng tụ sao Thiểm Điện cầu nho nhỏ.
Cứ như vậy, một quả cầu nhỏ, nếu như bạo tạc mà nói thì chắc chắn sẽ không thua một hạt notron tách ra, sau đó một vụ nổ hạt nhân xảy ra.
Lúc này Vân Thiên Hà không có tâm tư xem xét tình cảnh. Hắn đứng bên trong quyển phù văn, tâm tình cùng Tinh Khung ý cảnh đã hợp lại làm một thể. Đồng thời cũng thừa thụ được lực lượng của Lôi Đình ý chí. Thế nhưng hắn vẫn cảm giác được một cỗ áp lực thật lớn không gì so sánh được. Chính là áp lực này giống như một toà đại sơn đang chậm rãi đè hắn xuống.
Một người có thân thể suy yếu, lại thừa nhận áp lực giống như một toà đại sơn, loại tình huống này khó có thể mà tưởng tượng được.
Thế rồi, cho dù không chịu nổi nữa, cũng phải thừa nhận là sức chịu đựng của hắn đã đến giới hạn. Lúc này Vân Thiên Hà đã không để ý tới chuyện sống chết, đem Chân Vũ Tinh Cảnh, Bạch Hổ Tinh Cảnh, Chu Tước Tinh Cảnh cùng với Thanh Long Tinh Cảnh toàm bộ bốn loại ý chí trong Tinh Khung ý cảnh, đều do hắn hoá thân thành Tinh Khung Quân Vương mà biểu diễn ra.
Mục đích của hắn không phải là để đối kháng với cỗ Lôi Đình ý chí này. Mà vì Tinh Khung Quân Vương bao dung vạn vật, bao dung chi tâm, dần dần bắt đầu hấp thu cỗ ý chí lực lượng này. Hắn thử nghiệm phương thức hải nạp bách xuyên và huyết chỉnh vu thuỷ đem cỗ ý chí này nhét vào Tinh Khung ý cảnh của chính mình, khiến cho nó trở thành một phần tử của Tinh Khung ý chí.
Nhưng vì Vân Thiên Hà luôn muốn bao dung lấy cỗ Lôi Đình ý chí kia để có thể dùng Lôi Đình ý chí một cách sinh động, giống như bị mẫu thân gọi về ăn cơm. Kỳ thực hắn đã trở thành một hài tử đói bụng, muốn nhanh chóng chạy về ăn ngấu nghiến.
Sau khi lực lượng của Lôi Đình ý chí tụ tập thành một Thiểm Điện tiểu cầu, tiểu cầu chậm rãi bay về phía Vân Thiên Hà một cách ôn nhu. Đồng thời tiếp xúc, kết hảo hữu với ý chí của Vân Thiên Hà, cũng muốn dung nhập vào trong Tinh Khung ý cảnh.
Thế nhưng đối với Vân Thiên Hà mà nói, loại ôn nhu này tuy hắn cảm thụ được. Nhưng nó cũng là một con dao hai lưỡi. Thiểm Điện tiểu cầu ngưng tụ Lôi Đình ý chí quá cường đại, vẻn vẹn chỉ là cùng với ý chí của hắn phát sinh tiếp xúc, ý chí của Vân Thiên Hà trong nháy mắt tan vỡ. Ngay lúc này một đạo thiểm điện trong tiểu cầu phóng xuất ra ngoài liền bắn về phía Vân Thiên Hà.
Cũng may bình sinh Vân Thiên Hà vẫn hay rèn đúc thân thể trong những lúc rảnh rỗi. Khi đạo thiểm điện này bắn lên người hắn, tựu quần áo bị xé thành từng mảnh nhỏ để lộ ra một thân thể cường tráng. Nhưng lúc này da tróc thịt bong, một mảnh cháy xém.
Tuy bộ dáng lúc này chật vật bất kham, nhưng đối với Vân Thiên Hà mà nói cũng chỉ là ngoại thương mà thôi. Lúc này hắn có điểm ngoài ý muốn chính là hắn không ngừng phóng xuất ý chí cùng tiếp xúc với tiểu cầu kia, nhưng không ngừng bị nó chấn tan. Lầm này hắn phóng xuất lực lượng ý chí cư nhiên cũng mang theo vài phần Lôi Đình ý chí.
Trong nháy mắt, Vân Thiên Hà đột nhiên nghĩ, nếu như hắn trở thành một con gà quay thì cũng đáng. Vì dù sao thì hắn cũng đã thành công hấp thu một bộ phận Lôi Đình ý chí dung hợp với Tinh Khung ý cảnh của chính mình. Hắn cũng tìm được sự huyền diệu ẩn chứa trong đó.
Lúc này đã có kinh nghiệm, trong lòng Vân Thiên Hà phấn chấn. Hiện tại hắn giống như một người bị ngược đãi, nhưng rồi kết quả cuối cùng lại được vui vẻ hưởng thụ. Ngược lại nếu như chủ động đón nhận thì hắn càng thêm ra sức, phóng xuất ra càng nhiều lực lượng ý chí cùng phát sinh quan hệ với Thiểm Điện tiểu cầu.
Mà sau khi cùng vói Thiểm Điện tiểu cầu tiếp xúc, hắn liền hấp thu cỗ lực lượng ý chí do Thiểm Điện tiểu cầu này phóng xuất ra. Vân Thiên Hà tiếp tục xuất ra ý cảnh, tiếp tục câu dẫn Thiểm Điện tiểu cầu.
Cứ như vậy, Vân Thiên Hà tìm được quy luật, liên tục hấp thu lực lượng Lôi Đình ý chí, đồng thời cũng khiến cho lực lượng Lôi Đình ý chí trong Tinh Khung ý cảnh của hắn ngày càng cường đại. Mà Thiểm Điện tiểu cầu kia thì ngày càng suy yếu đi.
Thẳng cho tới khi Thiểm Điện tiểu cầu suy nhược tới mức chỉ còn điện hoa loé ra, cũng không thể phóng ra thiểm điện nữa. Lúc này Vân Thiên Hà mới an tâm chiếm đoạt hoàn toàn. Hắn cũng không có dùng Lôi Đình ý chí trong Tinh Khung ý cảnh nữa mà đem phân thân phóng xuất, trực tiếp nghênh đón Thiểm Điện tiểu cầu, đoạt lấy Thiểm Điện tiểu cầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.