Võ Động Thiên Hà

Chương 560: Xảo quyệt





U Tà Chi Ảnh vốn là một thứ tà ác đáng sợ, chúng rất thích dùng những thủ pháp đặc thù để khống chế tâm thần những võ giả tà ác, thông qua thôn phệ rất nhiều linh hồn cùng với tinh phách cường giả mà trưởng thành.
Ngẫm lại, khi Vân Thiên Hà lần đầu gặp phải thứ này chính là sau cuộc chiến Thiên Môn. Khi đó lão môn chủ của Thiên môn chính là cường giả Võ Tôn Địa Cảnh nhị giai, nhưng vẻn vẹn chỉ trong vài lần hô hấp đã bị thứ đáng sợ này thôn phệ, có thể thấy được thứ tà ác này là một hung vật vô cùng mạnh mẽ.
Mà hôm nay, lại có kẻ dùng thứ này làm nước cờ đầu tiên để xâm lấn vào cốc, nếu để cho những thứ này ở trong cốc làm bậy, kết quả sau đó khó có thể chấp nhận.
Khi Cơ Hi Nhân phát hiện Cổ Kỳ bị U Tà Chi Ảnh xâm nhập tâm thần, sắp không khống chế được thân thể của mình, hắn thực sự có chút không đành lòng cứ như vậy mà giết chết Cổ Kỳ.
Cổ Kỳ trong lúc này tuy rằng vẫn đang một mực đấu tranh cùng với U Tà Chi Ảnh, nhưng hắn vẫn chưa đạt tới Thiên Cảnh, không thể nào phân thần được. Vật tà ác kia dựa vào thôn phệ tâm thần hắn mà càng trở nên cường đại. Nếu như hắn không thể đúng lúc bức được nó ra ngoài, kết quả chỉ có thể là bị thôn phệ tâm thần, biến thành một khôi lỗi chịu sự khống chế của nó.
Hiển nhiên, địch nhân vì có thể nhiễu loạn và phá hoại lần cử hành thánh điển này, đã trải qua sự chuẩn bị tỉ mỉ, U Tà Chi Ảnh đến đây đều là những tồn tại cường đại nhất, Cồ Kỳ tuy còn có thể chống đỡ được một lúc với nó, nhưng thời gian quá lâu, kết quả cuối cùng đa phần là sẽ bị nó thôn phệ.
Đúng lúc này, con hỏa long đang bay lên bầu trời đột nhiên phát ra một tiếng hống đinh tai, một đoàn hõa diễm hừng hực phụt ra từ cái miệng khổng lồ của nó, đem thủy vụ của Lam La U ngưng hóa ra thôn phệ, rồi đánh ngược về phía Lam La U.
- Lam La U, đây là Hỏa Bản Phân Huyền của cường giả Viêm Long tộc đã ngoài Thiên Cảnh tới từ Di Sinh giới, xem ra địch nhân lần này đã chuẩn bị kỹ lưỡng mà đến. Chúng ta phải cẩn thận!
Cơ Hi Nhân nhắc nhở Lam La U một câu, sau đó nhìn về phía Cổ Kỳ, đưa ra một quyết định khó khăn cuối cùng, nhanh chóng giơ tay lên, vẽ nửa vòng trên không trung, một cỗ lực lượng ngưng tụ lại trên đầu ngón tay mang theo xu thế hùng hậu, phóng thẳng vào mi tâm của Cổ Kỳ.
Sau khi điểm ra một chỉ này, Cơ Hi Nhân nói:
- Cổ Kỳ, nếu như ngươi có thể mượn lực lượng của Thánh Hoàng nhất chỉ đem vật kia bức bách đi ra, lão phu tự nhiên sẽ có biện pháp hóa giải một chỉ kia giúp ngươi, nếu như ngươi không chống đỡ được, liền thông qua lực lượng một chỉ này mà tự bạo. Tất cả đều phải trông vào bản lĩnh của ngươi!
Dứt lời, Cơ Hi Nhân nhìn về phía Minh Châu cùng với Tiêu trưởng lão sững sờ đứng ở một bên, thanh âm cũng lạnh đi, nói:
- Sứ giả Càn Linh Lão Tổ phái tới lại dám cấu kết cùng với lũ tà ác muốn phá hoại thánh điển lần này, từ giờ trở đi, Nhật Tông chính là địch nhân của chúng ta!
Nghe thấy lời này, hai người vốn đang sững sờ lập tức phục hồi lại tinh thần.
Minh Châu lập tức lên tiếng giải thích:
- Tiền bối, xin hãy nghe ta giải thích. Việc này chúng ta cũng không hề biết, Mục Ân này tự mình tìm tới chúng ta, chúng ta cũng không có ý muốn đối địch với các ngài, chỉ là chúng ta rất muốn tham gia thánh điển lần này nhưng lại sợ các ngài không tín nhiệm, cho nên chúng ta mới dám mạo danh ủy thác của Càn Linh Lão Tổ đến đây. Thiên Càn Châu này đúng là do lão tổ khi còn ở Nhật Tông đã tặng cho ta. Tuy rằng chúng ta lừa gạt ngài, nhưng cũng không hề có ác ý, chúng ta cũng bị tên ghê tởm kia lừa gạt!
Cơ Hi Nhân lúc này sao có thể tin vào lời Minh Châu được nữa, trầm giọng nói:
- Mặc kệ Nhật Tông ngươi đối với thánh điển lần này có thái độ ra sao, ta có thể bỏ qua cho các ngươi một lần, bất quá hiện tại các ngươi cũng phải biểu thị một chút thành ý, nếu như các ngươi vẫn muốn chiến, thì Nhật Tông ngươi chính là đại địch của chúng ta!
Nói đến đây, Cơ Hi Nhân cũng không tiếp tục làm khó hai người nữa. Minh Châu bình thường là người rất thông minh nhanh nhẹn, nhưng vào lúc này tâm tình hoảng loạn, cũng không biết nên làm thế nào cho tốt.
Vị Tiêu trưởng lão kia bất đắc dĩ thở dài, nói:
- Cơ tiền bối, bên trong Nhật Tông nội chiến phân liệt thành hai phe phái. Việc ngươi muốn cũng tương đương với chúng ta phải thống nhất Nhật Tông, quả thực là có chút khó khăn. Bất quá hôm nay, Cơ tiền bối khoan dung bỏ qua, chúng ta vô cùng cảm kích, ngày khác sẽ cho tiền bối một câu trả lời xác thực!
Tiêu trưởng lão còn chưa dứt lời, lúc này trong cốc lại có người chạy ra, chính là Lạc La Lục. Hắn vừa tới liền đã đùng đùng nổi giận tấn công về phía Tiêu trưởng lão, quát nói:
- Đừng nói lời giả dối kéo dài thời gian nữa, Cơ trưởng lão là người hiền lành tốt bụng, không tiện làm khó đám tiểu bối. Nhưng đừng mong lão phu bỏ qua cho hạng người mưu đồ xấu xa các ngươi!
Lạc La Lục xông lên, một cỗ lực lượng hùng hậu trên người phóng ra, toàn lực tấn công về phía Tiêu trưởng lão. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Tiêu trưởng lão bất đắc dĩ, đành phải ứng chiến cùng với Lạc La Lục. Hai người thực lực tương đương, mà Tiêu trưởng lão khi xuất thủ lại có ý nhún nhường, không muốn làm sự tình trở nên quá căng thẳng, cho nên dần dần rơi xuống hạ phong.
Cơ Hi Nhân thấy Lạc La Lục khi đến đây thần tình phẫn nộ, bèn hỏi:
- La Lục, bên trong đã phát sinh chuyện gì sao?
Lạc La Lục vừa giao thủ với Tiêu trưởng lão vừa nói:
- U Tà Chi Ảnh kia sau khi xâm nhập vào trong cốc, liền phát động đánh lén chúng ta! Chúng ta sau khi bị chết mấy người mới tiêu diệt được bọn chúng. Nhưng mặt khác của sơn cốc lại có một thế lực thông qua lối đi bí mật tiến vào, đang bị Liên Tinh dẫn theo một số người giằng co ở đó. Ta sợ nơi này cũng có địch nhân xâm nhập nên chạy ra trước một bước để trợ giúp!
A!
Khi Lạc La Lục đang nói chuyện, lúc này Cổ Kỳ rốt cục cũng không thể nào chống đỡ được sự thôn phệ của U Tà Chi Ảnh, sau khi rống to một tiếng, bèn dẫn đạo luồng lực lượng của Thánh Hoàng nhất chỉ, liền mạng dồn một tia lực lượng cuối cùng trong cơ thể, nhằm về phía hỏa long đang giao chiến với Lam La U tự bạo.
Cổ Kỳ mạnh mẽ tự bạo, khiến cho cả sơn cốc ầm ầm rung động.
Hỏa long bị một kích tự bao kia đánh tới, thế tấn công cường bạo bị yếu đi, nhưng dù sao cũng là phân thân cường hãn của cao thủ Thiên Cảnh, sau khi hỏa long phát ra một tiếng rống phẫn nộ, tiếp theo một cỗ lực lượng cường đại phô thiên cái địa kéo tới đánh về phía Lam La U.
Dưới sự trùng kích mạnh mẽ, máu huyết trong cơ thể Lam La U không khỏi bốc lên, phun ra một ngụm máu! Tuy bị thụ thương, nhưng chiến ý trong mắt hắn càng đậm hơn. Hắn biết hỏa long này hứng chịu một kích tự bạo của Cổ Kỳ, thương thế e rằng cũng không nhẹ.
Mà hỏa long kia sau khi phát động một kích cực mạnh về phía Lam La U, liền nhanh chóng quay đầu bỏ chạy về phía xa.
- Đáng hận, muốn chạy sao, lưu lại cho ta!
Lam La U phẫn nộ hét lớn một tiếng, đang định đuôi theo, đột nhiên Cơ Hi Nhân đưa tay ngăn hắn lại:
- La U, đừng đuổi, đề phòng địch nhân dùng kế điệu hổ ly sơn. Trước khi thánh điển hoàn thành, chúng ta không được rời khỏi cốc nửa bước!
Sau khi nghe thấy vậy, Lam La U lập tức bình tĩnh trở lại, so sánh tầm quan trọng giữa thánh điển với một con hỏa long bị thụ thương, trong lòng hắn vẫn còn phân rõ được nặng nhẹ.
Lúc này trong cốc lại có một lão giả mặc y phục vô cùng mộc mạc, chắp vá nhiều chỗ, tay cầm theo vài chiếc tượng gỗ đi ra, nhìn theo hướng hỏa long chạy trốn nói:
- Thực là đáng tiếc, để cho tên này chạy thoát. Nếu như tóm được trở lại giao cho chúng ta thay trâu cày ruộng, quả thực cũng không tệ!
Nghe thấy lời này, Lam La U cười ha hả, nói:
- Âu Thần, lão nông dân nhà ngươi nếu đến sớm một bước, để hỏa long kia nghe thấy lời này, còn không liều mạng phun lửa đốt trụi râu ngươi sao!
Âu Thần đi tới, thấy Tiêu trưởng lão cùng với Lạc La Lục giao thủ, lắc đầu nói:
- Tiêu lão đầu cùng với tiểu cô nương Nhật Tông này, lão hán ta cũng từng xảo hợp gặp qua một lần, không nghĩ tới ngày hôm nay cũng chạy đến nơi đây!
Minh Châu lúc này cũng đã khôi phục lại bình tĩnh, nghe thấy vậy, trên mặt đã đỏ bừng, tức giận liếc mắt nhìn hắn, nói;
- Chúng ta chỉ muốn góp mặt giúp vui thôi. Chuyện lần trước cũng đừng nhắc tới nữa!
Âu Thần lại nói:
- Cô nương, nếu như chuyện gì cũng chờ đến khi nhìn rõ tình thế phát triển mới đưa ra quyết định, sẽ đánh mất rất nhiều cơ hội. Có một số việc, lão hán khuyên ngươi nên sớm đưa ra quyết định mới tốt!
Minh Châu tự nhiên hiểu rõ điều Âu Thần ám chỉ, cũng không mở miệng nói, chỉ chớp chớp mắt không biết đang suy nghĩ điều gì.
Cơ Hi Nhân nói:
- Nhật Tông nội chiến, hiện tại mục tiêu không rõ ràng, làm gì cũng đều khó giữ được vẹn toàn!
Dứt lời, hắn liền nhìn về phía Lạc La Lục, nói:
- La Lục, dừng ở đây đi, nếu như Tiêu trưởng lão thực sự muốn đối phó với ngươi thì ngươi đã chịu thua thiệt rồi!
Bất quá khi hắn vừa nói xong, lúc này bên ngoài sơn cốc đã có một nhóm người kéo tới.
Tốc độ những người này rất nhanh, đều có vẻ vội vội vàng vàng, dẫn đầu là bốn lão giả có thực lực không tầm thường, trong đó có một người đã là Thiên Cảnh cường giả. Cơ Hi Nhân thấy một lượng lớn địch nhân kéo đến như vậy, bèn nhíu mày.
- Ha ha, không nghĩ tới chúng ta đến nhanh như vậy, mà vẫn có người so với ta còn nhanh hơn. Tiêu Thác, đã lâu không gặp!
Vị cường giả Thiên Cảnh kia vừa tiến vào cốc khẩu liền chọn một chỗ trống hạ xuống, liếc mắt quan sát nhóm người Cơ Hi Nhân. Thấy Tiêu trưởng lão cùng với Lạc La Lục giao thủ, nhịn không được cười nhạt một tiếng châm chọc nói.
Trong khi hắn nói chuyện, những người khác hộ tống sau lão giả này bày ra trận thế, cũng không lập tức xông lên chém giết. Trong số đó có hai lão giả phía sau người này khi nhìn thấy Âu Thần, Âu Thần cũng hướng về phía họ cười cười, khiến cho sắc mặt họ vô cùng mất tự nhiên. Hiển nhiên đây chính là Tác Hách cùng với Chúc Thiết Sinh hồi năm ngoái đã chịu mối nhục tượng gỗ đánh lui một bước. Đến nay ký ức của họ vẫn còn rất mới mẻ.
Tiêu Thác cùng với Lạc La Lục lúc này tựa hồ rất ăn ý, sau khi đánh ra một chiêu rồi đồng thời ngừng tay lui lại phía sau. Tiêu Thác nhìn về phía gã cao thủ Thiên Cảnh, hiển nhiên là có nhận thức, bèn nói:
- Nguyên lai là đại các chủ Khương Tề Sâm của Thiên Tháp, ngươi đã tự mình đến đây, như vậy hẳn Liên đại tháp chủ sẽ không tới rồi.
- Đối phó với bọn ngươi, vẫn chưa cần Thánh Chủ đích thân tới!
Khương Tề Sâm lạnh nhạt, nhìn về hướng Cơ Hi Nhân, nói:
- Thánh Hoàng nhất mạch không ở trong Quỷ Cốc ôm vợ vui vẻ mà sống, lại chạy tới đây náo loạn làm gì?
Cơ Hi Nhân thấy nhóm người Thiên Tháp tới đây chỉ bao vây chứ không tấn công, Khương Tề Sâm kia cũng không hề có ý tứ muốn xuất thủ, trong lòng cảm thấy có chút cổ quái, cũng có một dự cảm không tốt, nhưng nhất thời vẫn chưa nghĩ ra chỗ nào không đúng.
Chg 561 và 562 thiếu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.