Võ Động Thiên Hà

Chương 472: Huyễn Diễn Liệu Pháp





Cùng với Tầm Nguyệt nói chuyện tu luyện hồi lâu, Vân Thiên Hà đã có được một chút kiến giải đối với việc thối luyện chung cực long thể, có thể là tâm tình thư sướng tự nhiên, các vấn đề gặp được trong quá trình tu luyện cũng được giải quyết dễ dàng.
Trong Quỷ Cốc không có năng lượng tinh thần có thể thu, nhưng bên trong lại có một cỗ lực lượng không gian thần bí dày đặc, giống như tu luyện tại Luyện Nguyệt Động trên đỉnh Nguyệt Miểu Sơn trước kia, chung quy mà nói, mang tới chỗ tốt lớn hơn nhiều so với tệ đoan.
Nắm giữ được cách vận dụng trọng điệp lực lượng kia, để những công pháp Vân Thiên Hà đã từng luyện đều đều có được bước đề thăng thực chất tính. Nguồn: http://truyenfull.vn
Từ khi thành tựu cảnh giới Võ Thánh tới nay, Vân Thiên Hà vẫn luôn rất chú trọng tới thối luyện thánh thể, đây là giai đoạn rèn luyện chịu tải lực lượng Thiên cảnh tại giai đoạn Nhân cảnh, cũng tạo cơ sở kiên cố để hắn có thể đột phá tiến vào cảnh giới Võ Tôn.
Bất quá con đường đã rõ ràng, mục tiêu cũng được xác định, hiện tại cũng chỉ còn thiếu một chuyện mà Vân Thiên Hà phải chú trọng tâm lực và thời gian hoàn thành.
Đó chính là nghĩ biện pháp đả thông cửa ra Quỷ Cốc, rời khỏi địa phương này.
Vân Thiên Hà không biết Mộng Ly đến tột cùng có phương pháp đả thông cửa ra hay không, hắn đã tiến hành khá nhiều thí nghiệm khác nhau trước cửa ra, vô luận là một ít biện pháp từ thế giới này, hay là các phương pháp đo đạc tính toán khoa học từ thế giới trước kia hắn mang tới, lần lượt thực nghiệm, đã có được kết luận nhất định.
Cửa ra Quỷ Cốc này, chỉ cần ứng dụng lực lượng chấn động, thông qua biến hóa không gian ba động trong vòng một tức là có thể đơn giản ăn khớp với lực lượng áp bách từ cửa ra, do đó mở được cửa ra ngoài.
Mà muốn học được phương pháp tu luyện chân khí chấn động, then chốt là ở trên người vị nữ tử Liên Tinh bối cảnh thần bí bị vây khốn bên trong Khốn Thần Động kia.
Vì vậy, Vân Thiên Hà đã vài lần tìm tới Cơ Trinh, dự định để nàng nghĩ biện pháp lấy được phương pháp tu luyện chân khí chấn động từ nàng ta. Gần đây Cơ Trinh tập trung tu luyện, bất quá nàng cảm giác có chút nặng nề, sinh hoạt trong Quỷ Cốc rất buồn chán, nàng đã sớm khó chịu, khi nàng thấy Vân Thiên Hà tìm tới nàng, nhiều ít có điểm kinh hỉ nho nhỏ, hình như rốt cuộc tìm được một thứ gì đó chơi đùa vui vẻ.
Bất quá khi nghe được Vân Thiên Hà nói là muốn gặp Liên Tinh một lần nữa, sắc mặt Cơ Trinh liền âm trầm lại, thần tình có chút oán giận nói:
- Muốn đi tìm Liên Tinh, chính ngươi tự đi đi, ta gần đây có trở lại gặp Liên Tinh rồi, từ sự kiện lần trước, nàng vẫn không để ý tới ta nữa, đều là do gia hỏa ngươi làm hại, hừ!
Vân Thiên Hà cũng không ngờ tới sẽ có kết quả như vậy, không dự định mượn sức Cơ Trinh, một mình một người tới Khốn Thần Động.
Bất quá khi tới Khốn Thần Động, Vân Thiên Hà cảm giác bên trong Khốn Thần Động có động tĩnh gì đó, vì vậy liền đẩy nhanh bước tiến, cấp tốc vào trong.
Còn chưa tiến vào trong động, Vân Thiên Hà đã nghe được thanh âm đang nói:
- Liên Tinh, nha đầu ngươi thế nào lại nghịch ngợm như vậy, nếu không thành thật chút, tỷ tỷ sẽ đánh cái mông nhỏ của ngươi!
Nghe được thanh âm quen thuộc này, trong lòng Vân Thiên Hà toát hồ môi, không phải Mộng Ly còn là ai?
Nhưng trong lòng Vân Thiên Hà cũng có chút hiếu kỳ, nghe được thanh âm bên trong, tựa hồ Mộng Ly cùng với Liên Tinh tương đối hòa hợp, hiện tại tựa hồ rất vui vẻ, lẽ nào trong thời gian hơn một tháng vừa qua, Mộng Ly và Đường Linh Toa có bí mật nhỏ là ở chỗ này?
Mang theo nghi vấn này, đang muốn tiến vào động xem xét, nhưng đột nhiên trong động hiện ra một cái đầu, nở nụ cười với hắn.
Vân Thiên Hà tập trung nhìn vào, đợi khi khuôn mặt kia rõ ràng, chính là trưởng lão Ô Lan, trong lòng không khỏi càng thêm nghi hoặc, nói:
- Ô Lan trưởng lão, ngươi thế nào cũng ở chỗ này?
Ô Lan khẽ cười nói:
- Bên cạnh thiếu minh chủ có một người vợ thông minh như vậy, lẽ nào nàng lại không nói cho thiếu minh chủ hay sao, hiện tại chúng ta đã đạt được tín nhiệm và hòa hợp của Liên Tinh rồi!
Trong lòng Vân Thiên Hà hơi kinh ngạc, hỏi:
- Vậy các ngươi dùng phương pháp gì?
Ô Lan cười nói:
- Kỳ thực loại phương pháp này chúng ta cũng không hề ngờ tới, lần trước Mộng Ly cô nương tìm tới ta, nói muốn giúp nàng một chút, ta liền đáp ứng, đó là dùng thuật ảo cảnh, khiến cho khuôn mặt của chúng ta trở nên mờ ảo không rõ, sau đó tiến vào, bất quá hình như Mộng Ly cô nương cũng có quen biết với Liên Tinh, chúng ta tiếp xúc với nàng đều là những khuôn mặt Liên Tinh từng biết, Mộng Ly đối với bệnh trạng của Liên Tinh có phương pháp trị liệu đặc thù, hơn một tháng trôi qua, hiện tại đã cực kỳ ít thấy Liên Tinh bị phát cuồng!
- Đã như vậy, ta sẽ không xuất hiện chỗ này nữa, Liên Tinh nhìn thấy ta đã phát cuồng một lần!
Nói xong, Vân Thiên Hà định rời đi, nhưng lúc này lại có một thân ảnh từ bên trong huyệt động chạy ra, là Đường Linh Toa.
Thấy Vân Thiên Hà, Đường Linh Toa có điểm ngoài ý muốn nho nhỏ, liền chạy lên đón, nói:
- Thiên Hà, sao huynh lại tới đây?
- Ta muốn muốn đến xem có biện pháp gì đối với Liên Tinh hay không, nghĩ không ra các nàng đã làm được chuyện này rồi, hiện tại đã có tiến triển, ta sẽ không tham gia vào nữa!
- Khó mà làm được, mới vừa rồi tỷ tỷ nói, kỳ thực chuyện này còn thiếu một ít yếu tố, chỉ là huynh không thể đùa bỡn quá hóa thật!
Trong giọng nói của Đường Tinh Toa mang theo chút vị đạo làm nũng, Vân Thiên Hà nghe xong, càng không hiểu ra sao, nói:
- Thế nào các nàng vẫn không nói cho ta biết, hiện tại gặp được ta rồi, đã bắt tráng đinh làm việc, ta có thể làm gì?
- Tỷ tỷ muốn huynh phối hợp với chúng ta, diễn một màn kịch, triệt để chữa trị chứng cuồng loạn của Liên Tinh!
Đường Linh Toa nói.
- Diễn kịch?
Vân Thiên Hà ngạc nhiên nói:
- Diễn như thế nào?
- Tỷ tỷ nói cần phải chuẩn bị trước, Ô Lan trưởng lão giúp huynh thay đổi khuôn mặt, huynh sẽ trở thành sư huynh của Liên Tinh, sau khi huynh tiến vào ảnh cảnh, phải làm như vậy…
Đường Linh Toa kề sát tai Vân Thiên Hà, dặn dò hắn một lượt, lúc Vân Thiên Hà nghe xong, thần sắc cổ quái, nói:
- Nàng đã đủ thương cảm rồi, này không…
Đường Linh Toa trợn đôi mắt hạnh, nói:
- Liên Tinh thường xuyên phát cuồng, nguyên nhân cũng là vì ở chỗ này, đây là do ý niệm mê thất tác quái, khiến cho nàng không thể từ trong ảo tưởng thoát ra ngoài, gần nhất tỷ tỷ đã khai đạo nàng rất nhiều, thế nhưng khúc mắc lớn nhất trong lòng nàng thủy chung không thể nào giải được, chúng ta tuy rằng nỗ lực lừa dối nàng, thế nhưng cũng vì muốn tốt cho nàng, chỉ cần nàng có thể thoát khỏi ảo tưởng, nàng tự nhiên sẽ hiểu rõ dụng tâm của chúng ta!
- Nếu như vậy, được rồi!
Vân Thiên Hà thở dài nói, thả lỏng tâm thần.
Ô Lan hiểu ý, lúc này chậm rãi vươn tay trước mặt Vân Thiên Hà, Vân Thiên Hà liền cảm giác trước mặt mình như có một cỗ khí lưu tụ tập bao phủ, cảm giác rất mát lạnh thoải mái.
Quá trình này duy trì trong thời gian không dài, cũng chỉ trong vòng hai tức đã hoàn thành, lúc này Ô Lan tiếp tục đẩy một tia quang mang nhàn nhạt sáng bóng, Vân Thiên Hà đã hoàn toàn biến thành bộ dáng khác, nhưng tướng mạo lại hơi có chút mông lung.
Vân Thiên Hà cảm thụ biến hóa này, trong não hắn đột nhiên nghĩ tới hai nữ tử Huyễn Vụ tộc, không khỏi hỏi:
- Ô Lan trưởng lão, trong các hậu duệ Linh tộc bên ngoài, có thể dùng ảo thuật che giấu chân dung chính mình, hơn nữa hậu duệ biến loại phương pháp ảo thuật này trở thành thiên phú của chính mình, đây là tốt hay xấu?
Ô Lan cười nói:
- Linh tộc là hài tử của tự nhiên chi thần, hậu đại hầu hết là do Linh tộc kết hợp với Nhân tộc, hoặc là các tộc khác kết hợp với nhau tạo thành một quần thể đặc thù, từ đó thiên phúc của bọn dần dần biến đổi, kỳ thực đây là chuyện tốt, coi như là hậu đại huyết thống thuần khiết nhất, năng lực thiên phú của bọn họ rất mạnh, hơn nữa lại rất nhiều, nhưng cuối cùng bọn họ cần phải lựa chọn một lĩnh vực nhất định, dốc lòng khiến nó trở nên cường đại hơn, theo như lời ngươi nói, thiên phú huyễn vụ cư nhiên có thể hình thành chuyên nhất, thực sự khó có được!
- Chờ khi chúng ta ra khỏi Quỷ Cốc, những người này ngươi nhất định có thể nhìn thấy!
Vân Thiên Hà nói, liền tiến vào trong động.
- Chỉ hi vọng như thế!
Ô Lan mỉm cười, cũng theo sau vào động thính.
Khi Vân Thiên Hà lấy một hình tượng mới, khuôn mặt mông lung tiến vào trong động thính, chỉ thấy xích sắt trên người Liên Tinh đã được cởi ra, đang ngồi bên cạnh Mộng Ly chơi trò chơi trẻ con, trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng không mở miệng.
Mộng Ly liếc mắt nhìn Vân Thiên Hà, nhãn thần sáng lên, đột nhiên hướng về phía Liên Tinh thốt:
-Tiểu tinh tinh, ngươi xem ai tới kìa?
Liên Tinh nghe vậy, liền ngừng động tác trong tay, lúc quay sang nhìn Vân Thiên Hà, đột nhiên con mắt đỏ lên, nước mắt bắt đầu ào ào đổ xuống, ngây ngốc nhìn Vân Thiên Hà nửa ngày, mới lẩm bẩm nói:
- Sư huynh, là huynh sao?
Vân Thiên Hà không trả lời, lúc này Đường Linh Toa thấp giọng ho khan một tiếng nhắc nhở.
Vân Thiên Hà lập tức hồi phục tinh thần, nhìn Liên Tinh, nhẹ giọng nói:
- Sư muội, ta rốt cuộc tìm được muội rồi, muội biến mất nhiều năm như vậy, thế nào vẫn không có tin tức?
- Sư huynh!
Liên Tinh nghe vậy, lúc này rốt cuộc không nhịn được chạy tới, nhào vào lòng Vân Thiên Hà khóc lên:
- Sư huynh, xin lỗi, là muội không tốt, muội không nên bỏ lại huynh, là muội tùy hứng hại huynh, sư huynh có biết…
- Sư muội, chuyện đã trôi qua, muội không nên suy nghĩ nhiều được không?
Liên Tinh ngẩng đầu, mang theo đôi mắt ướt đẫm lệ, nhìn hắn nói:
- Sư huynh, muội đã từng phụ cảm tình của huynh, muội không nên bỏ lại huynh tin tưởng hắn, muội thực hối hận, muội từng muốn tự sát, thế nhưng muội thực sự rất muốn gặp lại huynh một lần nữa, xin lỗi với huynh, cầu xin huynh tha thứ sư huynh, huynh có thể tha thứ cho muội sao?
Vân Thiên Hà giúp nàng lau nước mắt, nhẹ giọng nói:
- Khi đó muội đối với cảm tình còn rất ngây thơ, trải qua lần này, muội sẽ thành thục hơn, không cần phải chấp mê hổ thẹn và hối hận nữa, sư huynh không trách muội, sư phụ cũng không trách muội.
- Sư huynh!
Liên Tinh nghe nói, một lần nữa ôm chặt Vân Thiên Hà khóc lóc.
Vân Thiên Hà có thể cảm thụ được, trong tiếng khóc này mang theo một chút tươi tắn, một chút kinh hỉ, còn chất chứa một chút giải thoát…
Thế nhưng hắn một điểm cũng không biết trên người nữ tử này rốt cuộc đã xảy ra chuyện này, chỉ là nếu đã muốn diễn kịch, vậy chỉ có thể tiếp tục diễn cho hết.
Vì vậy Vân Thiên Hà đợi Liên Tinh khóc lóc một hồi, cảm thụ tâm tình của nàng đã ổn định lại, mới nói:
- Sư muội, sư huynh muốn hỏi muột một việc!
- Uhm!
Liên Tinh gật đầu nói:
- Sư huynh hỏi đi!
Lúc này Vân Thiên Hà nhìn thoáng qua Mộng Ly, thấy Mộng Ly nháy mắt với hắn, trong lòng bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là nói:
- Sư muội, muội có từng gả cho người nọ hay không?
Thần sắc Liên Tinh lập tức trở nên kích động, thân thể càng không ngừng run rẩy, xem ra muốn phát cuồng, Vân Thiên Hà liền lập tức nói:
- Sư muội, mặc kệ muội có gả cho người khác hay không, hiện tại mọi chuyện đều đã qua đi, muội nguyện ý gả cho sư huynh, trở thành thê tử của sư huynh hay không?
- Sư huynh!
Liên Tinh vốn có vẻ cực kỳ kích động, lúc nghe được lời này, nhất thời giật mình.
Tâm tình của nàng nhất thời từ bi thương tới kinh hãi, loại chuyển biến cực lớn này, động thêm lời nói giống như trái bom oanh kích trong trái tim nàng, khiến cho nàng không hoàn toàn thích ứng với sự chuyển biến hóa lớn này, cuối cùng phun ra một ngụm máu đen lớn, hôn mê bất tỉnh.
Thế nhưng trong lúc hôn mê bất tỉnh, cánh tay vẫn ôm chặt tay Vân Thiên Hà, chưa hề buông tay ra.
Lúc này Mộng Ly mới thở phào nhẹ nhõm, cười nói:
- Thành công rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.