Võ Động Thiên Hà

Chương 448: Hấp thu





Bản thân còn chưa đạt tới Thiên cảnh đã có được linh phách phân thần, điều này cho dù là ai nghe được cũng sẽ phải thất kinh.
Nhan Phong Lục Lục đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Bất quá Vân Thiên Hà xuất hiện tình huống như vậy cũng thuộc về tình huống đặc thù, kỳ thực ngay bản thân hắn cũng chưa bao giờ nghĩ tới chính mình có một ngày hàn phách chi linh trong thân thể hắn trải qua trưởng thành điên cuồng lại tiến hóa trở thành tinh phách chi linh.
Mà cứ như vậy, đối với con đường tu luyện tinh phách phân thân của hắn có thể nói là một chuyện hiển nhiên giống như nước chảy thành xông, đây là một loại tồn tại bất cứ kẻ nào nghe xong cũng đều ước ao và khiếp sợ.
Mộng Ly liếc mắt nhìn Vân Thiên Hà, nói:
- Ai bảo tên này là một quái thai đây? Trong cơ thể bản thân hắn trước đây đã nuôi lớn một hàn phách chi linh, sau đó hàn phách chi linh này thông qua hắn bồi dưỡng sản sinh tiến hóa, trở thành khôn phách chi linh, chỉ là khôn phách chi linh này quá mức cường đại so với tu vi cảnh giới của hắn, tại lúc một lần nữa tiến hóa hình thành tinh phách chi linh trong cơ thể hắn, hắn đã không khống chế được rồi, vì vậy lúc đó tiểu Phạm Ny đã giúp hắn biến tinh phách chi linh này trở thành một linh phách phân thân, đưa cỗ ý cảnh tinh khung không thể khống chế được kia cùng với lực lượng quán thâu vào linh phách phân thần của hắn, sau đó chúng ta tiếp tục hợp lực phong ấn lại!
Vẻ mặt Nhan Phong Lục Lục kinh ngạc nhìn Vân Thiên, nói:
- Tiểu tử, lần này không nên tu luyện lỗ mãng tới như vậy nữa, tuy rằng ngươi tu luyện chính là tinh quyết, không ai có thể chỉ điểm ngươi, thế nhưng trước thời điểm ngươi tiếp xúc với thiên địa chi lực, rất nhiều thời điểm cùng với những phương pháp tu luyện khác có chỗ chung, huống hồ đến nay ngươi còn chưa hình thành được tinh mạch, tiếp xúc với cỗ ý cảnh lực lượng không thể khống chế này quá sớm đối với ngươi trăm hại mà không có một lợi!
Vân Thiên Hà gật đầu, từ lúc hắn biết tinh kinh có tồn tại tệ đoan, mỗi lần tu luyện đều rất thận trọng, mà lần đó trong lúc vô ý hình thành diễn biến cũng không nằm trong dự liệu của hắn, may mắn có cao thủ Thiên cảnh bên cạnh tạm thời giúp hắn áp chế tệ đoan này, sau đó hắn mới có thể dùng phương pháp tu luyện bình thường tiến vào cảnh giới Võ Thánh, bằng không mà nói, tại thời điểm đó cái mạng nhỏ của hắn đã chơi xong rồi!
Mộng Ly nói:
- Được rồi, không nói những chuyện này nữa, hiện hôm nay hắn đã có chút thành tựu, chúng ta lại tiếp tục liên thủ, giải phong một bộ phận ý cảnh lực lượng trong bàn long trấn trụ, tại lúc khôn lam chi diễm tiến vào cơ thể hắn, đợi khi hắn điều chỉnh tới trạng thái thích hợp nhất, chúng ta lại tiếp tục để ý cảnh lực lượng khôn lam chi diễm đồng thời phong ấn trong trấn trụ, cứ như vậy, con đường tu luyện của hắn sau này sẽ giảm được rất nhiều phiền phức!
- Nhìn không ra, nha đầu điêu man ngươi cũng quan tâm hắn nha!
Nhan Phong Lục Lục thản nhiên cười nói.
Nghe vậy, trên khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp của Mộng Ly hiện lên hai đóa hoa hồng, phun phì phì nói:
- Chỉ nói bậy, chúng ta vạn dặm tới tìm ngươi, thông báo cho ngươi biết tin tức trọng đại, ngươi lẽ nào không có một chút hồi báo nào, muốn cho chúng ta trở về tay không hay sao?
- A, các ngươi, hì hì!
Tiểu Nhan Phong Lục Lục cười cợt đùa Mộng Ly!
- Hi hi!
Tầm Nguyệt và Đường Linh Toa lúc này cũng đột nhiên cười trộm, nhưng khuôn mặt đều đỏ hồng.
Mộng Ly e thẹn khó dừng, sau khi chà chà chân, hai tay chống eo thon, đôi con mắt hung hăng trừng lớn nhìn Vân Thiên Hà nói:
- Tên ghê tởm, ngươi còn lo lắng cái gì?
- A!!!
Vân Thiên Hà sờ sờ mũi, thấy chiến hỏa chuyển sang đốt chính mình, lập tức chạy vào trong rừng sương mù, mà Mộng Ly và Nhan Phong Lục Lục bắt đầu đùa giỡn truy đuổi, bầu không khí nhất thời trở nên sôi nổi vui vẻ hơn rất nhiều.
Khi tiến vào trong rừng sương mù, xung quanh đều là cảnh tượng sương mù rơi lất phất, cái gì cũng không rõ ràng, chỉ có một tiểu cầu ẩn chứa khôn lam chi diễm du đang trong phiến sương mù dày đặc này.
Theo như lời Nhan Phong Lục Lục nói, muốn có được tiểu hòa cầu này, đều cần phải có cơ duyên nó tự tìm tới.
Sau khi Vân Thiên Hà vào trong rừng sương mù, cũng không tận lực tiếp cận tiểu cầu, chỉ đi lại vòng vo xung quanh, phát hiện trong màn sương mù dày đặc có một tòa thạch thai tỏa quang mang thần bí.
Đi tới trước mặt thạch thai, Vân Thiên Hà dựa theo lời Nhan Phong Lục Lục, trực tiếp ngồi trên đỉnh, theo như thời điểm tu luyện bình thường, tĩnh tâm điều tức, bắt đầu tu luyện, khi hắn phóng ra ý cảnh, quan thân tỏa ra một cỗ ý cảnh lực lượng khôn hàn dào dạt, lúc này tiểu cầu ẩn chứa khôn lam chi diễm vẫn phiêu đãng khắp nơi hình như đã phát hiện ra hắn, liền bắt đầu bay tới gần.
Khi tiểu cầu kia tiếp cận, Vân Thiên Hà cảm giác được một cỗ băng hàn lạnh thấu xương, hỏa diễm màu lam lạnh tới mức cực hạn từ trong tiểu cầu chui ra, sau đó liên tục quấn chặt xoay tròn bên người hắn.
Quả nhiên là khôn lam chi diễm thiên địa chí hàn, khi đoàn hỏa diễm này xoay tròn xung quanh cơ thể Vân Thiên Hà, Vân Thiên Hà nhất thời có cảm giác như chính mình lâm vào lao ngục, gặp phải cảm giác dị dạng như bị khôn hàn băng lãnh châm chích toàn thân.
Khôn lam chi diễm hoàn toàn khác so với hỏa diễm nhiệt độ cao bình thường, loại hỏa diễm này có thể đốt cháy linh hồn sinh linh, đóng băng ý cảnh sinh linh, tại thời điểm bị bao phủ trong một loại nhiệt độ cực thấp đốt cháy, trong huyết mạch, tất cả huyết khí đều biến thành gai nhọn khôn diễm.
Đây là một cỗ khôn diễm bất diệt, một cỗ ý cảnh băng lãnh có thể đốt hết mọi thứ.
Tựa hồ như một lần khảo nghiệm, khi Vân Thiên Hà chịu đựng được ý cảnh lực lượng chất chứa trong khôn hỏa, sau đó, khôn lam chi diễm đột nhiên cuồn cuộn không ngừng thoát ly khỏi tiểu cầu, theo thổ tức và huyết mạch của Vân Thiên Hà mạnh mẽ lưu động dung nhập vào thân thể hắn.
Lúc này, Vân Thiên Hà cảm giác giống như chính mình là một khối băng đã tồn tại mấy vạn năm, khi vạch trần khối hàn băng bao phủ bên ngoài, trong thân thể hắn, sẽ theo huyết khí bắt đầu khởi động thiêu đốt. Mà hỏa diễm băng hàn cũng như hóa thành rất nhiều gai lửa sắc bén, tất cả những địa phương nó chạm tới đều bốc lên hỏa diễm băng lam.
Nhưng đây cũng vẻn vẹn là biểu hiện thân thể bên ngoài tại lúc khôn lam chi diễm tiến vào trong cơ thể Vân Thiên Hà, hắn chịu đựng được cỗ ý chí băng hàn cực độ ý.
Mà tại tinh vực trong cơ thể hắn, lúc này toàn bộ tinh lực đã bị thiêu đốt, tốc độ lan tràn của cỗ khôn lam chi diễm kia cực kỳ biến thái, mỗi khi một tinh khiếu trong cơ thể hắn được đốt sáng, khôn tức trạng thái dịch tại tinh khiếu trong cơ thể hắn bị cỗ khôn lam chi diễm này châm chích, giống như một viên "tinh" thiêu đốt hỏa diễm màu lam, chỉ trong vòng mấy tức, cấp tốc cham vào trong tinh hạch những tinh khiếu này, tràng cảnh đồ sộ, nhưng lại tạo ra cảm giác thống khổ vô hạn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Khi lực lượng ẩn chứa trong khôn lam chi diễm cũng tiến vào trong thân thể Vân Thiên Hà, xác thực giống như lời nói đã nhìn ra bản chất của Mộng Ly, cỗ lực lượng ẩn chứa trong khôn lam chi diễm dũng mãnh tiến nhập chiếm đóng tất cả tinh khiếu, cũng hình thành hoàn mỹ phù hợp với thân thể Vân Thiên Hà.
Mà cỗ lực lượng ý cảnh khôn diễm này, lúc tiến nhập, phàm là những nơi khôn diễm lướt qua, lại được cỗ lực lượng bản thân bồi dưỡng, từng tinh hạch càng thêm thiêu đốt rừng rực, ý cảnh lực lượng không ngừng cuồn cuộn tiến vào.
Trong quá trình Vân Thiên Hà dần dần tu luyện, khi hắn điều chỉnh trạng thái tới mức tốt nhất, đạt tới thời điểm có thể hấp thu được cỗ lực lượng này, hắn đã phát hiện ra áp lực càng lúc càng lớn, thống khổ càng lúc càng trầm trọng, hắn đã không thể nào thừa nhận được nữa rồi.
- Dùng phương pháp định thần tiểu Phạm Ny đã dạy ngươi, giữ chặt tâm thần, giống như lần đó, chúng ta sẽ trợ giúp ngươi một tay!
Ngay lúc Vân Thiên Hà sắp không thể chịu đựng nổi lực lượng quá mức cường đại ẩn chứa trong khôn lam chi diễm không ngừng bành trướng trong cơ thể, lúc này trong tâm thần truyền tới thanh âm của Mộng Ly.
Vì vậy hắn liền lập tức vận dụng phương pháp định thần, làm cho tâm tình chính mình tiến vào một loại cảnh giới không linh, phảng phất như ý thức thoát khỏi thân thể, tĩnh lặng như mặt hồ mùa thu, không nổi lên bất cứ gợn sóng nào.
Lúc này, Mộng Ly và Tầm Nguyệt, còn có Nhan Phong Lục Lục, ba người đi tới bên cạnh Vân Thiên Hà, cũng một mực quan sát biến hóa bản thân hắn.
Khi các nàng thấy Vân Thiên Hà hấp thu một bộ phận lực lượng ý cảnh bao hàm trong khôn lam chi diễm đã có dấu hiệu không thể chịu đựng được, Mộng Ly lập tức nhắc nhở, cùng với Nhan Phong Lục Lục đối diện gật đầu, ba người ngồi xếp bằng bên cạnh Vân Thiên Hà, để hắn ở trung tâm, sau đó Mộng Ly và Tầm Nguyệt cùng tế ra cửu thải vân long châu, phủ lên đỉnh đầu Vân Thiên Hà, chậm rãi hấp dẫn bàn long trấn trụ trong cơ thể Vân Thiên Hà thoát ra.
Khi bàn long trấn trụ bị hấp thu ra, chỉ thấy xung quanh bàn long trấn trụ cũng mang theo một cỗ băng diễm màu lam, hàn ý bức người.
Nhan Phong Lục Lục nhìn đúng thời cơ, tại thời điểm bàn long trấn trụ thoát ra ngoài, liền cấp tốc đánh vào một cỗ lực lượng cường hãn đến hạch tâm phong ấn trong bàn long trấn trụ, tiếp xúc với cỗ tinh phách phân thần của Vân Thiên Hà, cùng với cỗ ý cảnh lực lượng tinh khung hạo hãn.
Thời điểm tiếp xúc với cỗ lực lượng này, cũng có cảm giác bị hút đi lực lượng, có thể so sánh với hắc động, để trong lòng Nhan Phong Lục Lục vô cùng khiếp sợ, thân nạp tinh khung, hấp thu lực lượng, nếu như thân thể không thể chống đỡ được mà nói, rất có thể sẽ bị tự bạo, trước đó phong ấn lại, quả nhiên là hành động sáng suốt.
Không dám sơ ý, Nhan Phong Lục Lục tiến vào hạch tâm bàn long trấn trụ, thử giải khai một bộ phận nhỏ tiểu Phạm Ny trước đó đã phong ấn, liền cảm giác được một cỗ lực lượng mãnh liệt dâng dào, phảng phất như sóng triều biển rộng, nhanh chóng điên cuồng ào ra, bắt đầu hướng về các tinh vực trong cơ thể Vân Thiên Hà.
Tinh vực trong cơ thể Vân Thiên Hà hiện tại đã biến thành một biển lửa, khi cỗ ý cảnh tinh khung bị phong ấn kia tiếp xúc với tinh vực, lam diễm nguyên bản đang thiêu đốt hừng hực thực giống như là sóng lớn kinh thiên sau khi trào đi, bắt đầu dần dần yếu bớt.
Thế nhưng thời điểm băng diễm yếu đi, ý cảnh lực lượng khôn lam chi diễm không ngừng dũng mạnh tiến vào không chịu lạc hậu, đồng thời nhanh chóng tiến vào tinh vực, muốn đem cỗ ý cảnh lực lượng hỏa diễm bị rửa sạch kia mạnh mẽ châm lại.
Nhất thời, trong cơ thể Vân Thiên Hà xảy ra cuộc chiến tranh giữa hai cỗ lực lượng thôn phệ và bị thôn phệ.
Bất quá cỗ ý cảnh lực lượng tinh khung vẫn chiếm thượng phong, khôn lam chi diễm sau khi bị thôn phệ dần dần, thanh thế càng lúc càng yếu, tiếp sau đó lực lượng khôn lam chi diễm bổ xung đột nhiên càng thêm cường hãn, nhanh chóng tỏa ra khôn tức muốn phá tan cỗ ý cảnh tinh khung, băng diễm màu lam, một lần nữa lan tràn trong khắp tinh vực.
Nhan Phong Lục Lục thấy đạo lực lượng phong ấn thứ nhất dĩ nhiên chưa thể đồng hóa hấp thu toàn bộ lực lượng khôn lam chi diễm, trong lòng cảm giác kinh hãi, lại thấy Vân Thiên Hà có thể chịu đựng được, không hề chần chờ, cấp tốc mở ra đạo phong ấn thứ hai trong bàn long trấn trụ.
Ầm…
Khi đạo phong ấn thứ hai bị mở ra, một cỗ ý cảnh lực lượng càng thêm hạo hãn, mãnh liệt cuộn trào bùng lên, lúc này thân thể Vân Thiên Hà chấn động, theo đó là toàn bộ tâm thần của hắn, lúc này như bị một lần trùng kích mãnh liệt, trong sát na có chút hỗn loạn.
- Không tốt, cỗ lực lượng này thực mạnh, nghìn vạn lần không được mở ra đạo phong ấn thứ ba, nếu như phóng xuất tinh phách phân thần, cỗ lực lượng chí cường này, sợ rằng chúng ta dốc hết toàn lực cũng không thể nào phong ấn lại được!
Mộng Ly đột nhiên hét lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.