Võ Động Thiên Hà

Chương 189: Có tình huống





Cuộc sống tại luyện doanh làm cho Vân Thiên Hà phảng phất lại nhớ tới những năm tháng trước.
Tuy rằng suốt một tháng vừa qua chỉ đơn giản tập luyện kỹ xảo thực chiến thế nhưng lại giúp hắn có những tiến bộ rất lớn, dựa trên cơ sở này, võ đạo tu luyện của Vân Thiên Hà cùng có được bước đột phá mới.
Trong quá trình thực chiến, hắn đã đem Tinh Linh Khí cùng với Bạo Viêm Kình Khí vốn là hai loại có thuộc tính trái ngược nhau hoàn toàn dung hợp. Trong quá trình dung hợp, hai cỗ kình khí giao thoa sản sinh ra một loại kình khí vừa có tính cuồng bạo, vừa có tính xuyên thấu, tựa như hai loại khí lưu chuyển động nghịch hướng khi giao nhau sẽ tạo thành một thức dạng xoắn ốc, khi kết hợp lại giống như đạo pháo được tăng thêm một kíp nổ, trong nháy mắt phát sinh công kích, vừa trùng kích lên người mục tiêu sẽ hình thành một loạt hiệu ứng như đóng băng, hủy diệt, bạo phá, xuyên thấu, tác dụng vô cùng cường đại. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Vân Thiên Hà đem loại kình khí hỗn hợp có đặc tính tinh hàn cùng bạo tạc này đặt tên là Tinh Viêm Kình Khí.
Hiện tại, tiến trình tu luyện của đám thiếu niên môn đã đi vào quỹ đạo, hơn nữa mấy ngãy nay dưới sự chỉ dẫn tận tụy của Vân Thiên Hà về mặt tâm lý, nên tình hình tu luyện của những thiếu niên này bên trong luyện doanh rốt cục cũng được khôi phục đâu vào đấy.
Mà Tô Tuyết ở trong luyện doanh chỉ dẫn cùng phụ trợ mấy người thiếu niên Huyễn Vụ Tộc, trên cơ bản đã giúp họ có thể khống chế được thiên phú thức tinh là huyễn tức thuật, hiện tại tuy rằng vẫn còn có chút trúc trắc nhưng ít ra cũng không còn xuất hiện tình huống ngộ thương người khác nữa.
Bất quá đối với việc này Vân Thiên Hà vẫn còn có chút không quá yên tâm, để có thể giúp những thiếu niên này vượt qua tiến trình tu luyện. Vân Thiên Hà liền gọi Tô Tuyết vào trong chủ thính, chuẩn bị bàn chuyện một phen.
Tô Tuyết mấy ngãy nay ở bên trong luyện doanh, luôn dùng chân diện mạo hòa hợp ở chung một chỗ với các vị trưởng lão, cũng không phải lo lắng phiền lòng về chuyện bên trong tổ chức tình báo.
Mấy ngãy này, Tô Tuyết có một cuộc sống phi thường phong phú và vui vẻ.
Khi Tô Tuyết đi tới chủ thính, trên mặt vẫn hiện nên nét cười nhàn nhàn, khiến người nhìn như được đắm chìm trong một đoàn dương quang ấm áp, êm dịu, cực kỳ thoải mái.
Vân Thiên Hà vô cùng kinh ngạc đối với những biến hóa trên người Tô Tuyết trong một tháng thời gian tại luyện doanh, đồng thời cũng kinh ngạc khi thấy thiên phú chủng tộc của nàng lại một lần nữa tăng mạnh. Bởi vì hắn rõ ràng cảm ứng được lại lúc Tô Tuyết không tận lực không chế, khoảng không xung quanh mang đến một loại ba động vi diệu, nó được phát ra từ trên người nàng, mỗi khi đi nàng đi tới đâu, khối không khí này cũng không ngừng dao động đi theo tới đó.
Thấy Tô Tuyết đến, Vân Thiên Hà liền trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói:
- Chúng ta ở chỗ này cũng được một tháng, hôm nay ta liền dự định dẫn ngươi quay về kinh, ta chỉ là muốn biết những thiếu niên kia sau khi ngươi rời đi, bọn họ có thể hay không xảy ra trường hợp không thể khống chế thiên phú, gây ngộ thương cho người khác?
Tô Tuyết vừa nghe sắp phải rời đi, trong lòng ít nhiều có chút không muốn, đáp:
- Qua thời gian một tháng không ngừng phụ trợ chỉ điểm, bọn họ đã có thể cơ bản khống chế được, bất quá vẫn chưa thể sử dụng linh hoạt, còn phải luyện tập thêm một thời gian nữa, nếu như trong một vài tình huống đặc thù, vẫn không thể khống chế được!
Vân Thiên Hà nghe vậy, lông mày không khỏi nhăn lại, nói:
- Nếu còn tồn tại những tai họa ngầm, cần phải nhanh chóng giải quyết tận gốc!
Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn Tô Tuyết nói:
- Ngươi cũng đã ở bên trong Viêm Hoàng cục một tháng, nói vậy hẳn tự mình cũng có nhận thức và phương pháp, vậy ngươi nói có thể hay không thuyết phục một vị trưởng lão trong tộc đến đây, chuyên môn chỉ dẫn thiên phú chủng tộc cho những thiếu niên này.
Nói xong, Vân Thiên Hà nhìn Tô Tuyết lại nói:
- Hiện tại những chủng tộc khác đều đã nguyện ý thuần phục Viêm Hoàng cục, phục tùng thống nhất an bài, nhưng duy chỉ có Huyễn Vụ Tộc hiện nay vẫn còn quan hệ hợp tác, bởi vậy mấy vấn đề này ta vẫn phải trung cầu ý kiến ngươi một chút.
- Ta cũng nguyện ý thuần phục Viêm Hoàng cục!
Tô Tuyết nghe vậy, lúc này cũng lập tức bày tô thái độ, vẻ mặt kiên định nói. Vân Thiên Hà lại thản nhiên nói:
- Ngươi nguyện ý thuần phục nhưng cũng không có nghĩa là tỷ tỷ ngươi, tộc nhân của ngươi cũng vậy, vấn đề này ngươi cũng phải suy nghĩ thật kỹ đi!
- Không cần suy nghĩ gì thêm nữa!
Tô Tuyết lắc đầy, vẻ mặt vẫn kiên định nói:
- Từ khi ta tới nơi này, nhìn các vị trường lão bên những hài tử, trong lòng liền đưa ra quyết định, ta mặc kệ các tộc nhân khác có đồng ý hay không, cũng chăng quản tỷ tỷ có hay không phản đối, đây chính là ý kiến của riêng cá nhân ta, thỉnh thiếu chủ tiếp nhận ta được thuần phục Viêm Hoàng cục, sau này mọi sản nghiệp cùng với thế lực đứng tên Tô Tuyết đều thuộc quyền quản lý của Viêm Hoàng cục, cùng có Viêm Hoàng cục thống nhất điều hành.
Vân Thiên Hà trầm mặc không nói.
Tô Tuyết thấy Vân Thiên Hà không nói lời nào, lại nói:
- Chuyện này đợi khi chúng ta về kinh ta sẽ chuyển giao toàn bộ sản nghiệp cùng nhân lực, rồi tự mình quay về trong tộc một chuyến, nói rõ việc này, ta nghĩ có đại trường lão tri trì, những tộc nhân khác nhất định sẽ đáp ứng.
Vân Thiên Hà suy nghĩ một chút, lại lắc đầu nói:
- Làm như vậy không thích hợp, ngươi đã muốn thuần phục Viêm Hoàng Cục vậy đợi lúc về kinh thương nghị lại với tộc nhân rồi hãy cho ta câu trả lời thuyết phục, bất quá hiện tại ta rất cần ngươi có thể chọn được một tộc nhân tin cậy của mình tới luyện doanh chuyển môn chỉ dẫn cho những thiếu niên kia, về phần tỷ tỷ của ngươi cùng với ngươi muốn kìm chế nhị lão bên kia, đến lúc đó ta sẽ để Lục bá đi trước can thiệp, ngươi chỉ cần tác động thêm một chút là có thể được, ngươi minh bạch ý tứ của ta chứ?
- Ta hiểu được!
Tô Tuyết gật đầu nói:
- Nếu như vậy chúng ta hiện phải quay về kinh sao?
Vân Thiên Hà gật đầu, đứng dậy gọi Lục Vô Yên tới, chủ yếu tổng kết lại tình huống bên trong luyện doanh một chút, sau đó đợi Đồ Thất và Đồ Bát quay trở lại rồi bốn người lại cải trang đi ra khỏi rừng. Đoàn người không có dừng lại tại Long Môn Trấn và Long Sơn Quận mà trực tiếp thẳng đường về kinh.
Lúc đi, tâm tình là một phen vô cùng lo lắng, nhưng lúc quay về cảm giác tinh thần vô cùng thư thái nhẹ nhàng.
Một tháng ở trong luyện doanh, không cần phải nghĩ âm mưu quỷ kế, sóng ngầm tranh đấu trong triều đang bắt đầu khởi động, cũng không cần ưu phiền suy nghĩ tới kẻ này kẻ khác, toàn thân từ thể xác tới tinh thần được buông lỏng, trong đầu luôn luôn vui vẻ thoải mái.
Tuyết ngừng rơi, trời hửng nắng, khi vầng dương ấm áp chỉếu những tia nắng vàng trải khắp mặt đất, băng tuyết dần tan, đi trên quan đạo tuy đã có thể nhìn rõ hơn, thế nhưng chu vi xung quanh vẫn là một mảng sương mù, nhìn qua vẫn không còn được rõ lắm.
Trên quan đạo, sương mù dày đặc không nhìn thấy cuối đường, nhìn về phía xa chỉ thấy một màng xám trắng mờ mịt.
Tốc độ của Vân Bôn rất nhanh, có đôi khi chạy được một đoạn đường, Vân Thiên Hà phải dừng lại hoặc điều khiển Vân Bôn chạy chậm để chờ ba người phía sau đuổi kịp.
Cáp cáp.
Lúc này một trận tiếng vó ngựa gấp gáp đuổi tới gần, Vân Thiên Hà cho Vân Bôn chạy chậm lại, đợi tới khi ba người Đồ Bát và Tô Tuyết tới mới nhân tiện nói:
- Ngựa của các ngươi chạy không thể nhanh bằng ngựa của ta, chạy vội như vậy sợ rằng đã có chút mệt, không bẳng đi chậm một hồi, thong thả tới sẩm tối, trước khi cửa thành đóng hẳn là có thể trở về kịp.
- Vậy cứ theo lời thiếu chủ nói.
Ba người Đồ Bát, Tô Tuyết lên tiếng trả lời, sau đó cho ngựa chạy chậm lại, vừa đi vừa trò chuyện.
Vân Thiên Hà nói:
- Thu Dương, Tinh Diệu, các ngươi ở Bắc Hầu Phủ đã được hơn một năm, đã thích ứng được với tính danh Đồ Thất, Đồ Bát chứ?
- Thiếu chủ vẫn còn nhớ tên thật của chúng ta?
Đồ Thất và Đồ Bát vô cùng kinh ngạc, ôm quyền nói:
- Đi theo thiếu chủ, chúng ta học được rất nhiều điều chưa từng được tiếp xúc qua, nếu muốn thích ứng với vai trò hộ vệ của Đồ Thất và Đồ Bát trong phủ, chúng ta tự nhiên cũng phải thích ứng với tính danh này.
Vân Thiên Hà nói:
- Tất cả thiên đồ chiến sĩ các ngươi theo ta nhập kinh, tính danh mỗi người ta đều nhớ kỹ trong lòng, bất quá các ngươi sau này đổi thành Viêm Hoàng chiến sĩ, mà bốn người các ngươi cũng theo ta hơn một năm, cũng lý giải được phương thức xử sự cùng phương pháp quản lý của ta, hiện tại Viêm Hoàng cục luyện doanh đã bắt đầu vận chuyến, sát thủ doanh đang chờ nhóm đầu tiên hoàn thành luyện tập coi như cũng đang bắt đầu vận chuyển, sau này sẽ tiếp tục được bổ xung rồi đi vào vận hành.
Tiếp đến là hậu cần doanh ta đã để Sử Trường Đức trù bị, trưởng lão doanh là một doanh chuyển về nhân sự cũng sẽ được chậm rãi khởi xướng, tương tác doanh tuy rằng ít nhân sự thế nhưng về sau cũng sẽ được mở rộng. Ta muốn không phải chỉ chế tạo riêng vũ khí, mà còn phải chế tạo một loạt phương tiện khác.
Hiện tại chỉ có thương nghiệp doanh còn chưa được xác lập, bởi vì còn phải chuẩn bị rất nhiều thứ, mà bốn người các ngươi chính là những mắt xích quan trọng, giúp Viêm Hoàng cục có thể vận hành liền mạch.
- Thuộc hạ nhất định không phụ kỳ vọng của thiếu chủ!
Đồ Thất cùng Đồ Bát ôm quyền, kiên định nói.
Vân Thiên Hà gật đầu nói:
- Bởi vì tổng quản mỗi một doanh chỉ chuyển môn phụ trách quản lý công việc trong doanh của mình, nên không thể có được cái nhìn tổng quát, sau này khi tình báo doanh được mở rộng, các bộ phận dần hoạt động độc lập, thế nên tại thời điểm bố trí an bài mỗi doanh ta đều muốn thông qua bốn người các ngươi, cho các ngươi có thể lý giải sâu hơn về chỉnh thế Viêm Hoàng cục.
Bởi vậy gần đây nhất ta một mực lo lắng, giả như ta thỉnh thoảng trong một vài quyết sách không thể đưa ra những quyết định kịp thời, làm lỡ thời cơ, lúc đó rất cần tới bốn người các ngươi đứng ra liên hệ các vị tổng quản bên trong Viêm Hoàng cục, từ đó xâu chuỗi các thông tin tiến hành phối hợp giải quyết kịp thời các vấn đề phát sinh.
Cứ như vậy chỉnh thể Viêm Hoàng cục dần hình thành, ta không muốn Viêm Hoàng cục quá ỷ lại vào ta, như vậy có thể tránh cho những lúc không có ta lại khiến Viêm Hoàng cục rơi vào cảnh thụt lùi, điều này đối với sự phát triển của Viêm Hoàng cục vô cùng bất lợi.
Đồ Bát cùng Đồ Thất suy nghĩ một chút liền minh bạch ý tứ Vân Thiên Hà rồi gật đầu đồng ý.
Nói xong, Vân Thiên Hà nhìn sang phía Tô Tuyết nói tiếp:
- Nếu là sau này sản nghiệp của Tô Tuyết sát nhập vào Viêm Hoàng cục, như vậy thương nghiệp doanh sẽ do nàng tiếp quản, chỉ là trên phương diện thương nghiệp rất thiếu nhân tài, ngươi có người nào thích hợp cứ tiến cử, ta cũng sẽ lấy ra một vài người từ bên trong Đồ Thị tới phụ trách công việc bên thương nghiệp doanh.
Tô Tuyết cũng trừng mắt, nói:
- Thiếu chủ, tiểu nữ trước khi tới Kinh Thành vẫn một mực thay tỷ tỷ chăm lo thương nghiệp, trước đây từng trọng điểm học tập nghiệp vụ về phương pháp kinh doanh.
Vân Thiên Hà sửng sốt, nhưng lại nhanh chóng nở nụ cười nói:
- Nghĩ không ra đi mòn gót sắt tìm không thấy, tưởng rằng xa tận chân trời hóa ra lại gần ngay trước mắt a!
Tô Tuyết cười nhẹm đang muốn nói gì, nhưng đột nhiên thần sắc trở nên ngưng trọng, lập tức kìm cương ngựa, mà Vân Thiên Hà đang đi một bên cũng cảm ứng được gì đó, trong lòng khẽ động, lập tức phất tay, quát:
- Dừng lại, phía trước có tình huống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.