Vô Địch Tiên Triều

Chương 70: Kiến giải






Trịnh Đông Lân thở phào một hơi, nếu không phải nhờ có Thiên Ma Loạn Tâm Đại Pháp cắn nuốt thành công Thiên Lôi Cổ Trống, nó không chắc sẽ vượt qua được Hồng Cửu Nguyên, Mã Đằng.
Nói một cách không ngoa, hai người này đạo tâm quá vững chắc, kiên định.
Hồng Cửu Nguyên chiến ý bừng bừng hướng tới Mã Đằng, Trịnh Đông Lân, nó lần đầu bị một người khác vượt mặt.
Tốt lắm, như thế mới thú vị.
Hồng Cửu Nguyên cười ha hả, dẫn đến đám đông chú ý, lúc này không bao lâu, toàn bộ người thông qua khảo hoạch đã lộ diện, tổng cộng có hơn hai ngàn người một ít.
Hầu Viên xem xét số lượng người qua vòng khảo hoạch đầu, không tệ, so với lần trước nhiều hơn ba trăm người, nhưng đây mới chỉ là khảo hoạch đạo tâm, chưa thể quyết định được nhiều điều, quan trọng còn ở hai vòng sau.
Vòng đầu vì sao lại là kiểm tra đạo tâm ?
Bởi vì nó như là một biện pháp sàng lọc số người không phù hợp nhanh nhất, từ mười ngàn người thoáng cái trở thành hai ngàn người, dọn quân một cách khiến người khác trố mắt.
Trên người Trịnh Đông Lân lúc này sóng tinh thần lực còn tràn ra ngoài, tạo nên từng đợt ba động khó phát hiện.
Duy chỉ có Liên Thành dễ dàng nhận ra, chân mày nó nhướng lên kinh ngạc, nhìn vào Trịnh Đông Lân.
“Ngươi là có thiên phú về tinh thần lực, không trách, không trách có thể đoạt hạng nhất, bất quá thiên phú tinh thần lực rất hiếm, ở Thư Viện chúng ta không có lão sư chỉ dạy” Liên Thành ngộ ra, ban đầu khuôn mặt hâm mộ, sau đó chuyển thành đáng tiếc nói.
“Hắn có thiên phú tinh thần lực, người này đáng gờm”
“Chẳng trách hắn lại mạnh như vậy, nhưng chưa chắc những vòng sau còn có thể”

Đám người ồn ào, nghe được thiên phú tinh thần lực của Trịnh Đông Lân không khỏi có nhiều ý kiến bàn tán.
Hạ Hầu càng thêm ghen ghét nhìn Trịnh Đông Lân, nó vị trí nằm số bốn, so với Mã Đằng, Hồng Cửu Nguyên, Trịnh Đông Lân thấp hơn, nghe được Trịnh Đông Lân có thiên phú dị bẩm, đố kị, nhưng nửa sau nghe Liên Thành nói, chợt cười xấu xa.
Thiên phú có tốt, bất quá không có lão sư chỉ đạo, có thể làm nên trò trống gì ?
Tới Thư Viện học tập, không phải là trông mong có lão sư tốt chỉ điểm tu hành ?
Số người đa phần đáng thương nhìn lấy Trịnh Đông Lân, thiên phú nào không tốt, tại sao lại là thiên phú tinh thần lực.
Tinh thần lực nằm trong thế giới tinh thần, nơi mà cho là cấm địa nguy hiểm trong cơ thể con người, có người cho rằng tinh thần lực là gốc rễ con người.
Tinh thần lực thâm ảo, không phải một ai có thể tùy tiện nhúng chàm, một sai lầm, chính là chết bất đắc kỳ tử.
Chỉ trừ Chấn Hồn cao nhân, nhưng Chấn Hồn cao nhân sẽ xuất hiện chỉ bảo Trịnh Đông Lân sao ?
Không nói trước được điều gì, Chấn Hồn cao nhân địa vị quá mức cao thượng, sẽ không tiếp xúc với tầng lớp bọn nó.
Coi như Trịnh Đông Lân có thiên phú, nhưng chưa nói trước được điều gì, nơi đây không phải thế giới tiên hiệp trong tiểu thuyết.
Các lão quái vật sẽ không tranh ngươi làm đệ tử, tất cả phải coi duyên phận của chính các ngươi.
Hai chữ, tùy tiện a !
Hầu Viên cầm bảng danh sách người qua khảo hoạch đọc lên.
Trịnh Đông Lân thứ nhất.
Hồng Cửu Nguyên thứ hai.
Mã Đằng thứ ba.
Hạ Hầu thứ tư.
Giang Nam thứ năm.
Hầu Tiểu Muội thứ sáu.
Mộng Yểm Sinh thứ bảy.
Đinh Bộ Lĩnh thứ tám.
Tô Đông Lưu thứ chín.
Lý Tín thứ mười.
Còn lại các vị trí là Lương, Trình Tú, trở xuống, mười vị trí đầu định ra khiến mọi người xôn xao bàn tán.
Mặc dù là có chút ý kiến, nhưng bọn nó đều chấp nhận thứ hạng mười vị trí đầu, dù sao thì thực lực bày ra ở đó.
Khi Trình Tú nghe được tên Hầu Tiểu Muội, con mắt chăm chú không rời thân ảnh của nàng.

Đây là Hầu Tiểu Muội sao ?
Người thật xinh đẹp.
“Hầu Tiểu Muội” Trình Tú nhanh chóng bước tới bên cạnh Hầu Tiểu Muội, tim đập thình thịch kêu lên.
“Ngươi là ai ?” Hầu Tiểu Muội vẻ mặt không biết nói.
“Ta là Trình Tú, Trình bên trong Trình Tú, Tú bên trong Trình Tú” Trình Tú nói ra tên mình mỉm cười, nhắc nhở cô nàng đã quên tìm tới nó.
“Ngươi là cái kia Trình Tú ?” Hầu Tiểu Muội con mắt lóe lên tia bất đắc dĩ khó phát hiện, không vui nói.
“Cái kia Trình Tú” Trình Tú đứng như trời trồng, cái kia Trình Tú, cái kia Trình Tú, tiếng nói Hầu Tiểu Muội oanh động liệt liệt trong tâm trí nó không tài nào thoát khỏi.
Không phải ngươi nói sẽ tìm ta, làm sao ngươi lại một bộ dáng khinh thường ta ?
Hầu Tiểu Muội nói xong, bất thiện nhìn qua Hầu Viên, ánh mắt muốn giết người.
Hầu Viên cười khổ, lại nhìn Trình Tú thất hồn lạc phách, vài hôm trước, nó đi dạo Ngọc Thành, tình cờ gặp một lão thầy bói, xem bộ dáng lão ta rất bất phàm, liền xem cho mình và muội muội một quẻ bói.
Quẻ của nó không sao, quẻ của muội muội để rằng, chính là lần này sẽ gặp ý trung nhân của mình, đặc biệt ý trung nhân này sẽ là vị cứu tinh trong tương lai của Hầu gia, người này như rồng phượng trong loài người, sẽ đem tới vận may.
Thầy bói yêu cầu bắt buộc phải thả đèn lồng, Hầu Tiểu Muội không tin, bất quá Hầu Viên lại nguyện ý, dù sao thả một cái đèn lồng vẫn không mất mát gì.
Nhưng hiện tại, Hầu Tiểu Muội nhìn một chút Trình Tú, Ngũ Đẳng Sơ Kỳ, đứng thứ hạng mười hai, người như vậy mà là rồng phượng trong loài người ?
Quả thật thầy bói thời nào cũng đều không đáng tin.
“Bớt đau buồn” Lương, Lý Tín, một người một trái một phải tiến tới nhấc lên Trình Tú, mở miệng trấn an nó.
“Ngươi cũng là lần đầu gặp người ta, đừng có như thể ỉu xìu được không ?” Tô Đông Lưu nhàn nhạt nói.
“Tiểu Tú, đại ca khuyên ngươi một câu, sự nghiệp chưa thành, đừng mắc vào nhi nữ tình trường, từ trước tới nay, anh hùng đều khó qua ải mỹ nhân, thay vì là ngươi ?” Đinh Bộ Lĩnh chân thành nói, vỗ vai nó.
Trình Tú hữu tâm vô lực gật đầu, tiếc nuối không thôi, tình đầu của ta.
Tan vỡ rồi !
Lúc này, tiếng nói từ đám người Liên Thành lại một lần nữa vang lên, đánh thức đám người khảo hoạch, bọn nó đồng loạt nhìn qua Liên Thành.
“Vòng tiếp theo sẽ là khảo hoạch quyết định các ngươi có hay không gia nhập Thư Viện ?”
Nghe được lời nói này, bọn người cảm thấy tròng lòng đè nặng một tảng đá, hơi có một ít gánh nặng tâm lý.
“Không phải quá nhiều lo lắng, ta tin tưởng các ngươi đã đi tới nước này, thiên phú sẽ không quá bết bát, vòng thứ hai sẽ là cho các ngươi thời gian một nén nhang, tu luyện môn công pháp ‘Dẫn Khí Quyết’ chúng ta cung cấp, tu thành tầng thứ nhất, xem như thông quan” Liên Thành nói.
Người bên trong Thư Viện trong lúc Liên Thành nói, đem ra một cái cột đá lớn, bên trên cột đá có chín viên ngọc thạch.
“Ngọc Thạch này để kiểm tra căn cốt các ngươi, là thân hòa độ phù hợp với nguyên khí, có được một viên sáng, xem như thông quan” Liên Thành chỉ vào cột đá.
Vòng thứ hai khảo hoạch, nội dung kiểm tra ngộ tính cùng với căn cốt.
“Đây không phải là cơ sở nhất công pháp hay sao ?” Đám người nhìn lấy quyển Dẫn Khí Quyết.

“Hừ, các ngươi đừng thấy nó là cơ sở công pháp mà xem thường, đây chính là bản cơ sở công pháp đã được một vị tiền bối trong Thư Viện chúng ta cải tiến, càng thêm thâm ảo, trực chỉ bản chất” Liên Thành mặt lạnh nói, thoáng cái đám người yên ắng.
“Tu võ một đạo, ban đầu không khác với tu đạo của đám đạo sĩ, bọn ngươi đều có một khởi điểm chung là Vị Đẳng, tiếp theo Thiên Thê, nhưng bắt đầu từ khi các ngươi đặt bước Thiên Thê, đã có sự phân biệt rõ rệt giữa hai đại phái, võ giả, có Võ Thể, tăng cường cực mạnh nhục thể, đạo sĩ cô đọng Kim Đan, đạo pháp thông huyền”
“Ở Thiên Thê cảnh võ giả chúng ta có được hình thái ban đầu Võ Thể, có thể tạo nên chiến giáp cơ bản nhất, hầu như khi các ngươi trở thành Thiên Thê sẽ biết cách tạo nên chiến giáp, nếu may mắn hơn có được công pháp tương ứng, còn có thể tu thành Linh Tí, Linh Tí mạnh mẽ ta nghĩ các ngươi đều biết rõ”
Trong khi nói tới Linh Tí, cánh tay Liên Thành bỗng thay đổi, tầng tầng chân nguyên bám dày đặc lên phía trên, nháy mắt cánh tay nó đổi thành một thanh hoàng kim cánh tay, móng vuốt màu hoàng kim sắc nhọn.
Là Linh Tí hệ Kim, khác hoàn toàn với Linh Tí hệ Hỏa của Triệu Nguyên Hỏa.
Liên Thành Linh Tí búng một cái, sắc bén Kim hệ chân nguyên đâm thủng một lớp đá dày dưới chân.
“Sư huynh, ngươi phá vỡ kiến trúc Thư Viện, sẽ phải nộp phạt” Hầu Viên kế bên nhắc nhỏ.
“Ta biết” Liên Thành trên trán nổi gân, miễn cưỡng trả lời, Linh Tí thu hồi, đám người sợ hãi thán phục, Liên Thành hài lòng gật đầu nói tiếp.
“Linh Tí không nói, có đủ điểm cống hiến, Thư Viện đầy đủ công pháp cho các ngươi, tiếp theo là Võ Thể cảnh, sẽ có được Linh Dực, bắt đầu tiếp xúc với lĩnh vực tinh thần, khai mở tinh thần thế giới, Võ Thể võ giả sẽ có được Linh Dực, tùy ý phi hành như đạo sĩ, bất quá tốc độ càng thêm nhanh”
“Một số trường hợp đặc biệt, không nhất thiết phải đạt tới Võ Thể cảnh mới có thể khai mở tinh thần lực thế giới, hoặc một số đặc trưng khác như Võ Thể, Linh Tí, Linh Dực, một số người thiên phú dị bẩm sẽ trước người khác khai phá, bọn hắn số lượng so với thiên tài cực kỳ hiếm, bất quá không có không hẳn là thiên tài, trên đời này thiên tài rất nhiều, có thiên tài về ngộ tính, căn cốt tu luyện, nhục thể, nguyên tố”
Nhắc tới thiên phú dị bẩm, mọi người nhìn về Trịnh Đông Lân, không phải tên này là thiên phú dị bẩm đó sao ?
“Đạo sĩ ban đầu mạnh mẽ, có thể phi hành, đủ loại nguyên tố thuật pháp, nhưng võ giả chúng ta tu về sau càng mạnh hơn bọn hắn, chúng ta có thể phi hành, chưởng khống tự nhiên các nguyên tố khác nhau mà không suy yếu như là đạo sĩ, hiện tại ta, có hai hệ nguyên tố, một là Kim, hai là Thủy”
Liên Thành hai tay đưa lên, một bên trôi nổi một tầng chân nguyên màu xanh, một bên màu vàng.
“Nhưng không phải có nhiều nguyên tố là mạnh, nó còn nằm ở công pháp các ngươi vận dụng nguyên tố thế nào, một số người cả đời chỉ vận dụng một loại nguyên tố, nhưng bọn hắn về thực lực, khủng bố hơn người nhiều hệ nguyên tố không phải một cấp bậc” Liên Thành tấm tắc nói.
Như Triệu Nguyên Hỏa, nó chỉ sử dụng Hỏa hệ nguyên tố, mặc dù nó có hai hệ, Kim, Hỏa, vừa rồi đột phá Võ Thể, nó đã thức tỉnh thêm một hệ, Thổ hệ.
Một số người chỉ sử dụng một hệ nguyên tố, bọn hắn như là đại biểu bản thân nguyên tố đó.
Tu nhiều thì tạp, tu một thì tinh, đó chính là tu luyện tâm đắc.
“Lên hơn nữa, Chấn Hồn cao nhân, sẽ kết tinh thần lực, hóa thành thần hồn, phía sau lưng trôi nổi hồn hoàn, mạnh đến mức kinh khủng, còn về Quy Nhất đại năng, toàn bộ tinh khí thần hợp nhất, bản thân liền đã thoát khỏi phạm vi nhân loại, Triều Nguyên lão tổ, ngũ hành chân nguyên, tùy ý diễn sinh thế giới”
“Một hạt bụi một thế giới, một cọng cỏ chém nhật nguyệt”




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.