Vô Địch Thiên Hạ

Chương 75: Bảo tháp




Chẳng mấy chốc, Vũ hồn song long đã tiến sâu vào lòng đất hơn mười mét, từng cỗ khí lưu nóng rực không ngừng từ dưới đó phun ra. Bởi vì Vũ hồn song long và Hoàng Tiểu Long là một thể, cho nên chúng thấy được gì, hắn có thể thấy cái đó.
Bên dưới, cách mấy chục thước, đất đỏ như lửa, lỏng như nham thạch.
Vũ hồn song long tiếp tục chui xuống. Bảy mươi mét. Tám mươi mét. Chín mươi mét. Hơn một trăm mét! 
Khi sâu một trăm mét, đất đổi màu đỏ thẫm, như được lửa nung chín, nhiệt độ lên tới gần một nghìn, cho dù là cao thủ Tiên thiên cũng bị thiêu cháy.
Nhưng dĩ nhiên Vũ hồn song long của Hoàng Tiểu Long không bị ảnh hưởng!
Tới gần hai trăm mét, đột nhiên Vũ hồn song long đi tới một biển lửa. Biển lửa bốc lên, bên dưới là nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, từng đạo Diễm long chi khí cô lại thành vô số con rồng lửa, mỗi con lớn tới mấy thước! 
Từng cỗ Diễm long chi khí tinh thuần dâng trào đến tận cùng như sóng lớn ập tới.
Trong nham thạch nóng chảy, Diễm long chi khí hội tụ thành một long mạch thật lớn.
Đây là long mạch thiên nhiên trong Diễm Long Cốc? 
Mà trên dòng nham thạch nóng chảy, một bảo tháp lơ lửng.
Bảo tháp lóe kim quang, vô số hỏa long quấn vây quay xung quanh. Càng gần bảo tháp, hỏa long càng lớn. Hoàng Tiểu Long còn phát hiện ra, Diễm long chi khí không ngừng từ trong bảo tháp tản ra.
Hoàng Tiểu Long thất kinh. Lẽ nào tất cả Diễm long chi khí trong Long Diễm Cốc đều từ bảo tháp này phun trào ra? Ngay cả long mạch bên dưới cũng là từ Diễm long chi khí do bảo tháp này phun ra mà thành? 
Đây là bảo tháp gì vậy?
Vũ hồn song long tới hỏa hải, gầm lên cực kỳ hưng phấn, một lam một đen quấn qua bảo tháp.
Hai con rồng không ngừng xoay tròn vờn quanh bảo tháp, mà bảo tháp đang lóe lên sáng rực vạn trượng, rung động không ngớt. 
Dường như đám rồng lửa quanh bảo tháp cũng có linh tính, quấn lại hai con rồng lam đen, muốn thôn phệ nó. Nhưng rồng lửa vừa tới gần đều bị chúng ăn sạch sẽ.
Ăn xong đám rồng lửa này, hai con rồng lam đen cũng không dừng lại mà tiếp tục thôn phệ đám rồng lửa nhỏ xung quanh. Từng con rồng lửa do Diễm long chi khí cô thành đều bị nuốt vào trong bụng hai con rồng lam đen.
Đám rồng lửa do Diễm long chi khí cô lại muốn to mấy thước phải mất mấy chục năm mới thành, mười thước trở lên phải mất vài chục năm, Diễm long chi khí còn tinh thuần hơn số Diễm long chi khí Hoàng Tiểu Long thu nạp qua pháp trận gấp chục lần, thậm chí mấy chục lần. 
Không bao lâu sau, tất cả rồng lửa đều bị hai con rồng thôn phệ sạch sẽ.
Thôn phệ hết đám rồng lửa,  hai con rồng lại càng lớn hơn, to gấp đôi, vẩy rồng toàn thân lại càng thực hơn, bốn chân dưới bụng càng thêm to khỏe.
Toàn thân hai con rồng dường như tỏa một quầng sáng đỏ như lửa, không ngừng lưu chuyển, còn đáng sợ hơn long uy. 
Thôn phệ hết rồng lửa, hai con rồng quay sang bảo tháp.
Nhưng bên ngoài bảo tháp có một tầng Diễm long cương khí, ngăn cản hai con rồng cách mấy mét.
Tuy vậy, nhưng mỗi một lần quấn, xoay tròn, hai con rồng đều mài Diễm long cương khí kia mỏng hơn một chút. Hơn một giờ sau, Diễm long cương khí bên ngoài bảo tháp biến mất hoàn toàn. 
Tiếp theo, hai con rồng quấn quanh bảo tháp, rời bể lửa, muốn bay về thạch thất chỗ Hoàng Tiểu Long đang ngồi.
Một giờ sau, chúng mang bảo tháp về.
Bảo tháp lơ lửng trên đỉnh đầu Hoàng Tiểu Long, từng đạo Diễm long chi khí tinh thuần cuộn trào mãnh liệt từ bảo tháp cuồn cuộn giáng xuống, ầm ầm tràn vào trong cơ thể Hoàng Tiểu Long. 
Bỗng nhiên, toàn thân Hoàng Tiểu Long chấn động, như rơi vào trong nham thạch, lục phủ ngũ tạng như bị thiêu cháy, đau đớn khôn cùng. Cảm giác nóng rực này vô cùng đau khổ, khiến cho hắn suýt nữa thì hôn mê. Cũng may, hắn nhanh chóng vận chuyển Tu La quyết không ngừng luyện hóa Diễm long chi khí bảo tháp này phun ra.
Một lần lại một lần, khuôn mặt đau đớn của Hoàng Tiểu Long trở nên vô cùng dữ tợn.
Hắn không ngừng luyện hóa Diễm long chi khí trong cơ thể, nhưng bảo tháp cũng không ngừng phun trào Diễm long chi khí. Hoàng Tiểu Long đau đớn cảm giác như mình bị nướng chín từ trong ra ngoài rồi. 
Hắn không ngừng luyện hóa Diễm long chi khí trong cơ thể, bên ngoài, vô số tia máu đen rỉ ra qua từng lỗ chân lông của hắn. Ban đầu hắn ăn Dương quả. Dương quả tẩy kinh phạt tủy, trong cơ thể cũng chảy ra tạp chất màu đen này, nhưng hiện giờ máu đen chảy ra càng nhanh hơn, càng nhiều hơn, chẳng mấy chốc đã kết thành từng cục máu.
Từ xa nhìn lại, dường như Hoàng Tiểu Long như rơi vào một đầm máu.
Hơn một giờ sau, Hoàng Tiểu Long vẫn dựa vào ý chí mà không ngừng vận chuyển Tu La quyết. Hắn cảm giác cảm giác nóng rực đau khổ trong cơ thể mình chầm chậm giảm dần. Sau hơn hai giờ, khi Diễm long chi khí của bảo tháp phun ra nhập vào cơ thể, hắn lại cảm thấy ấm áp, rất thoải mái. 
Mỗi một lần bảo tháp phun trào Diễm long chi khí, Hoàng Tiểu Long lại cảm giác được rõ ràng lục phủ ngũ tạng, gân cốt, cơ thể mình lại được cường hóa một phần.
Vũ hồn song long không ngừng quấn quanh bảo tháp, không ngừng cắn nuốt Diễm long chi khí bảo tháp phun ra.
Ngay khi Vũ hồn song long đưa bảo tháp tới thạch thất của Hoàng Tiểu Long, đám Lục Khải, Trần Thành tu luyện trong các thạch thất khác đều cảm thấy rõ ràng Diễm long chi khí thu nạp được qua pháp trận yếu đi một chút, tuy thấy lạ, nhưng không ai nghĩ nhiều. 
Ba ngày trôi qua rất nhanh.
Số máu đen khô lại quanh thân Hoàng Tiểu Long chậm rãi biến thành màu hồng, rồi dần dần tan ra, rơi xuống. Lúc này, toàn thân hắn lại bắt đầu chảy ra tạp chất màu đen.
Ba ngày qua đi, tạp chất lại hòa tan, rơi xuống. 
Cứ như vậy ba lần, trong cơ thể Hoàng Tiểu Long không còn chảy ra tạp chất màu đen nữa, da dẻ toàn thân từ trên xuống dưới như bôi một lớp mỡ cừu, gần như sáng bóng lên.
Từ trong ra ngoài, cơ thể Hoàng Tiểu Long thay đổi rõ ràng.
Bất kể là khí chất, hay hình thể toàn thân, đều thay đổi rất nhiều. 
Sau mười lăm ngày, tu vi của Hoàng Tiểu Long từ lục giai trung kỳ đỉnh phong đã đột phá lên lục giai hậu kỳ đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là đột phá lên được thất giai!
Mười lăm ngày qua đi, Hoàng Tiểu Long thu Vũ hồn song long vào trong cơ thể, bảo tháp kia, đương nhiên, cũng được hắn thu vào. 
Khi bảo tháp tiến nhập vào trong cơ thể hắn, Diễm long chi khí nhàn nhạt tản ra vẫn không ngừng luyện hóa cơ thể hắn. Hoàng Tiểu Long mừng rỡ. Nếu vậy, khác nào hắn sẽ tu luyện trong Long Diễm Cốc này mỗi giờ mỗi khắc? 
Nếu cứ như vậy, sức mạnh cơ thể, phòng ngự cơ thể của hắn đều sẽ được đề thăng vô hạn. Mà Đấu khí trong kinh mạch của hắn cũng được cường hóa đến vô hạn. Sẽ tới trình độ gì đây?
Hoàng Tiểu Long hít sâu một hơi.
Một lát sau, hắn chậm rãi đè nén kích động trong lòng, rời khỏi thạch thất, cùng ba người Trần Thành ở tầng bốn rời sơn động. Khi ấy, hai người Tôn Chương, Hùng Sở đều đã chờ sẵn. 
Thấy bốn người Hoàng Tiểu Long đi ra, hai người không hẹn mà cùng nhìn Hoàng Tiểu Long, và đều thất kinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.