Vô Địch Thiên Hạ

Chương 58: Ngươi nghe không hiểu ý tứ củata?




Vũ hồn cấp mười một nhất lưu!
Vừa nghĩ tới Hoàng Tiểu Long có Vũ hồn cấp mười một nhất lưu, ánh mắt hai người Tôn Chương cùng Hùng Sở càng phát ra sự khó hiểu, ánh mắt nhìn chăm chú Hoàng Tiểu Long giống như kiểu dê vào bầy hổ vậy!
Đương nhiên, hai người cũng không phải không nghĩ tới Vũ hồn của Hoàng Tiểu Long có thể là cấp mười hai, thế nhưng cấp mười hai dù sao cũng quá mức thưa thớt. Toàn bộ Đoạn Nhận đế quốc, người sở hữu Vũ hồn cấp mười hai không quá mười người! Mà Hoàng Tiểu Long trước mắt kia, khả năng có sao? Cho nên, hai người tình nguyện càng tin tưởng Vũ hồn của Hoàng Tiểu Long chính là Vũ hồn cấp mười một nhất lưu. 
Mà ở trong mắt mọi người bốn phía, hai người Tôn Chương cùng Hùng Sở còn đứng ở nơi đó hung hăng nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Long, không ít người nhìn liền có chút hả hê.
Đúng vào lúc một số tân sinh, học sinh cũ ở đây đang nhìn một cách hả hê, cho rằng Hoàng Tiểu Long lúc này hỏng rồi thì đột nhiên thấy Tôn Chương nở nụ cười nói với Hoàng Tiểu Long: “Ngươi tên là Hoàng Tiểu Long đúng không? Ta là Tinh Không học viện viện trưởng Tôn Chương.” Giọng nói kia nhu hòa đến không thể tin nổi, phảng phất như sợ thanh âm lớn một chút sẽ làm kinh sợ Hoàng Tiểu Long vậy.
Mọi người kinh ngạc, tiện đà dại ra, nhìn dáng tươi cười rạng rỡ nhất từ trước đến nay của hai người viện trường và phó viện trưởng. 
Mà lúc này, Hùng Sở kia càng cười ha ha một tiếng: “Ta là Phó viện trưởng Hùng Sở, chúng ta mấy ngày hôm trước đã từng gặp, xin chào!”
Xin chào?
Phó viện trưởng Hùng Sở luôn luôn giữ nét nghiêm khắc cực kỳ trên gương mặt già nua kia, giờ đây dĩ nhiên lại nói xin chào đối một tân sinh? 
Mọi người phảng phất như bị sét đánh.
Tôn Chương tiếp theo cười nói: “Tiểu Long à, ngươi vừa hạ thủ cũng thật là đủ tàn nhẫn đó, chậm một bước nữa, Khương Đằng kia chỉ sợ sẽ bị ngươi phế.”
Tiểu Long? Mới vừa rồi còn gọi Hoàng Tiểu Long, hiện tại lại trực tiếp kêu Tiểu Long! 
Mọi người chỉ cảm thấy hai mắt trắng dã, Tôn Chương tuy rằng nói như thế, thế nhưng trong giọng nói có phần khách khí, căn bản không có một điểm ý tứ trách cứ nào cả.
Đúng lúc này, đột nhiên, xa xa bay tới mười mấy người, một người bất ngờ nhất chính là lão sư năm thứ ba Chung Nguyên.
Chớp mắt, mười người Chung Nguyên hướng tới, nhìn thấy Tôn Chương cùng Hùng Sở, không khỏi tiến lên hành lễ. Sau khi hành lễ, Chung Nguyên nói: “Viện trưởng, Phó viện trưởng, cũng may hai vị ở đây, ta vừa được bẩm báo, nói rằng trong cuộc tỷ thí tân sinh năm nhất, Hoàng Tiểu Long này đã không để ý đến quy củ tỷ thí, đánh lén Khương Đằng, khiến Khương Đằng trọng thương, ta đang muốn đem hắn giam đến trước mặt hai vị viện trưởng, để hai vị viện trưởng xử lý đây!” 
Chung Nguyên nói đến đây, quay đầu nhìn về phía Hoàng Tiểu Long, vung tay lên, nói với hơn mười vị nhân viên chấp pháp phía sau: “Đi, bắt Hoàng Tiểu Long này lại cho ta!”
Khương Đằng là đệ tử thân truyền của hai người Tôn Chương cùng Hùng Sở, bây giờ bị Hoàng Tiểu Long đánh cho trọng thương, Chung Nguyên muốn nhân cơ hội này có thể biểu hiện tốt một chút trước mặt hai ngời.
“Là, Chung Nguyên đội trưởng!” Hơn mười người nhân viên chấp pháp kia đáp. 
Ngoại trừ Chung Nguyên là lão sư năm thứ ba, còn có tiểu đội trưởng học viện chấp pháp.
Ngay khi hơn mười người nhân viên chấp pháp đang muốn tiến lên bắt Hoàng Tiểu Long, thanh âm Tôn Chương có chút phiền hỏa vang lên: “Tất cả dừng tay cho ta!”
Nghe thấy Tôn Chương lên tiếng, hơn mười người nhân viên chấp pháp kia không khỏi dừng bước lại. 
“Được rồi, các ngươi đều lui ra đi, việc này, chúng ta sẽ xử lý!” Tôn Chương phất tay một cái rồi nói. Nụ cười xán lạn vừa rồi biến mất.
Nhưng Chung Nguyên kia hiển nhiên không nghe ra ý tứ trong lời nói của Tôn Chương, cho rằng Hoàng Tiểu Long trọng thương Khương Đằng, hai người Tôn Chương cùng Hùng Sở vô cùng tức giận, cho nên vẫy lui bọn họ, muốn đích thân xử trí Hoàng Tiểu Long.
Chung Nguyên cười nói: “Viện trưởng, chỉ là một tân sinh mà thôi, nào dám làm phiền ngươi tới tự mình xử trí, để chúng ta động thủ là được!” Nói xong, thân hình lóe lên, hướng về phía Hoàng Tiểu Long một trảo dò xét, tự mình động thủ. 
Ngay lúc Chung Nguyên phi thân tới trước mặt Hoàng Tiểu Long, đột nhiên một đạo bóng người lóe lên, thân hình so với Chung Nguyên còn nhanh hơn, vung lên, một cái tát đem Chung Nguyên liên tiếp thối lui về phía sau.
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh.
Chung Nguyên bưng má trái, không dám tin tưởng nhìn Tông Chương đang đứng chắn ở trước mặt Hoàng Tiểu Long, người vừa đánh hắn một cái tát dĩ nhiên là viện trưởng Tôn Chương của bọn họ! 
Lúc này, hai mắt Tôn Chương như đao theo dõi hắn, cho tới bây giờ hắn chưa từng thấy qua ánh mắt viện trưởng bén nhọn như vậy, khiến trong lòng hắn từng đợt phát lạnh.
“Ngươi nghe không hiểu ý tứ ta?” Tôn Chương sắc mặt trầm xuống: “Cút cho ta!”
Lúc này, dù cho Chung Nguyên là đầu heo, cũng đều nhìn ra được viện trưởng Tôn Chương của bọn họ đang bùng lửa giận, mà là lửa giận phi thường. 
“Là... là... viện trưởng, ta rời đi đây, rời ngay đây!” Sắc mặt Chung Nguyên kinh song đại biến, hoảng sợ nói, nói xong liền muốn cùng đám nhân viên chấp pháp hoảng hốt mà lăn, thế nhưng đúng lúc này, thanh âm Hoàng Tiểu Long vang lên: “Chậm đã!”
Thanh âm của Hoàng Tiểu Long vô cùng đột ngột, mọi người bất giác đều đổ dồn mắt nhìn qua.
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nhìn bộ dạng đang hoảng hốt muốn chạy đi của Chung Nguyên, nói với Tôn Chương cùng Hùng Sở: “Khai trừ hắn, hoặc là khai trừ ta!” 
Mọi người ngẩn ngơ, không ngờ tới Hoàng Tiểu Long dĩ nhiên lại đưa ra yêu cầu như vậy.
Chung Nguyên này, thật ra Hoàng Tiểu Long đã sớm xem không vừa mắt.
Đương nhiên, Hoàng Tiểu Long biết, bình thường mà nói Tôn Chương cùng Hùng Sở đều không có khả năng khai trừ hắn. Hắn có thiên phú như vậy, vô luận đi bốn phía học viện trong vương quốc, học viện vương quốc nào khẳng định cũng sẽ tranh nhau muốn hắn. 
Hai người Tôn Chương cùng Hùng Sở nhìn nhau.
Thế nhưng, hai người cũng không có nhất thời mở miệng, bởi vì... thân phận Chung Nguyên này không chỉ là lão sư cùng tiểu đội trưởng chấp pháp của học viện đơn giản như vậy, tỷ tỷ của hắn là Vương phi, tuy rằng cũng không được sủng ái, thế nhưng bằng vào một thân phận này, Chung Nguyên cũng coi là tiểu cữu lục triết của quốc vương.
“Khai trừ ta?” Chung Nguyên dừng lại, nhìn Hoàng Tiểu Long, cơ hồ như nghe được câu buồn cười nhất trên thế gian. 
Hoàng Tiểu Long không để ý đến đối phương, tiếp theo vẫn nói với Tôn Chương cùng Hùng Sở: “Nếu như đến cuối năm, ta đoạt được niên cấp thi đấu đệ nhất, liền khai trừ hắn.”
Hoàng Tiểu Long cũng biết, thiên phú bản thân cho dù tốt, mở miệng yêu cầu hai người Tôn Chương cùng Hùng Sở khai trừ một lão sư năm thứ ba như thế, hai người cũng không khả năng tùy tiện đáp ứng, hơn nữa ngày khai giảng đó sau khi trở về, Hoàng Tiểu Long cũng để cho nguyên soái Hạo Thiên tra một chút cái này Chung Nguyên thân phận.
“Niên cấp thi đấu đệ nhất?” Tôn Chương cùng Hùng Sở, còn có bốn phía mọi người đều thất kinh, hai mắt trừng lớn, với thực lực hiện tại là Tứ giai Hậu kỳ đỉnh phong của Hoàng Tiểu Long, thi đấu lớp nhất định là đệ nhất, thế nhưng còn năm tháng là đến cuối năm, một số học sinh cũ của năm nhất của những lớp khác cũng có tấn giai Lục giai Hậu kỳ, thậm chí là cường giả Lục giai Hậu kỳ đỉnh phong, Hoàng Tiểu Long làm sao có thể đoạt được đệ nhất? Với thiên phú của Hoàng Tiểu Long thiên phú, nếu như chừng hai năm nữa, thì may ra có lẽ có khả năng này. 
Chung Nguyên nghe thấy thế, càng cười ra tiếng, vẻ mặt trào phúng nhìn Hoàng Tiểu Long: “Tiểu tử, ngươi nói ngươi đến cuối năm đoạt được niên cấp thi đấu đệ nhất?”
Hoàng Tiểu Long không mở miệng, chỉ nhìn hai người Tôn Chương cùng Hùng Sở.
“Được!” Một lát sau, Tôn Chương gật đầu nói: “Nếu như cuối năm, ngươi đoạt được niên cấp thi đấu đệ nhất, trừ những phần thưởng mà học viện vẫn ban cho, ta còn truyền thụ ngươi một bộ Địa phẩm Đấu kỹ!” 
Mọi người nghe thấy viện trưởng Tôn Chương không chỉ có đồng ý, mà còn hứa thưởng cho Địa phẩm Đấu kỹ, đều thất kinh.
Kỳ thực, Tôn Chương đồng ý, là bởi vì hắn cũng không nghĩ cuối năm Hoàng Tiểu Long có thể đoạt được niên cấp thi đấu đệ nhất, cho nên cho dù đáp ứng cũng không có gì, mà còn từ đó có thể hóa giải oán khí trong lòng Hoàng Tiểu Long, đương nhiên, cũng có thể khích lệ Hoàng Tiểu Long nỗ lực tu luyện.
“Được!” Hoàng Tiểu Long nói. 
Một bên Chung Nguyên nghe thấy viện trưởng đồng ý, trong lòng có chút lửa giận, thế nhưng không dám biểu hiện ra ngoài, hơn nữa hắn thấy, Hoàng Tiểu Long căn bản không có khả năng có thể đoạt được niên cấp thi đấu đệ nhất vào cuối năm.
Không chỉ có là hắn, chỉ sợ ai cũng sẽ cho là như vậy.
Lúc này, Hoàng Tiểu Long nhìn về phía Hùng Mỹ Kỳ, lần này tân sinh trắc thí, với thực lực hắn vừa triển lộ, không thể nghi ngờ có thể đoạt được đệ nhất, như vậy cũng đến lúc con cẩu hùng này thực hiện lời hứa của mình rồi đó! 
Những tân sinh biết chuyện đánh đố của Hoàng Tiểu Long cùng Hùng Mỹ Kỳ, nhìn ánh mắt Hoàng Tiểu Long, cũng đều nhìn về phía Hùng Mỹ Kỳ, vẻ mặt quái dị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.