Vô Địch Thiên Hạ

Chương 192: Khu vực giải trí hưởng nhàn




Hoàng Tiểu Long ngẩn ra, chuyện phát sinh ở Nghênh Phong điện mới xảy ra chưa được một giờ, vậy mà Tạ Bồ Đề đã biết rồi ư? Xem ra thế lực Tạ gia tại Đoạn Nhận học viện cũng không yếu, nếu không thì Tạ Bồ Đề không thể nắm tin tức nhanh như vậy.
“Nhưng ngươi phải cẩn thận Diêu Phi một chút.”
Tiếp đó Tạ Bồ Đề mở miệng nói. 
Hoàng Tiểu Long gật đầu.
Điều này đượng nhiên hắn biết.
“Tiểu Long, đi, chúng ta đi uống vài chén.” 
Tạ Bồ Đề chợt chuyển giọng đề nghị.
“Uống vài chén?”
Hoàng Tiểu Long ngẩn ra. 
“Ngươi không biết a? Đoạn Nhận học viện có khu vực vui chơi giải trí, bên trong có tòa đại tửu lâu Khiếu Hồi Vị có loại rượu gọi là Hồi Vị tửu, có vị ngon hơn cả Mỹ Nhân tửu của Túy Nan Vong.”
Tạ Bồ Đề cười nói.
“Thật sao?” 
Hoàng Tiểu Long cười nói:
“Vậy thì phải đi xem thử.”
Sau khi đi tới thế giới này, Hoàng Tiểu Long phát hiện mình càng ngày càng thích rượu, ham thích của hắn không nhiều lắm, rượu là một ham thích lớn nhất. 
Vì thế dưới hướng dẫn của Tạ Bồ Đề, ba người Hoàng Tiểu Long đến khu vực vui chơi giải trí của Đoạn Nhận học viện.
Khu vực vui chơi giải trí của Đoạn Nhận học viện cách khu túc xá tân sinh của Hoàng Tiểu Long không xa lắm, sau nửa giờ ba người đã đến nơi.
Lúc tới đó, khu vực vui chơi giải trí của Đoạn Nhận học viện còn náo nhiệt hơn trong tưởng tượng của Hoàng Tiểu Long. Người đến kẻ đi giống như một trấn nhỏ phồn vinh. 
Bên trong khu vực vui chơi giải trí có cửa hàng san sát, đường phố cực rộng, còn rộng hơn đường phố vương thành của vương quốc bình thường một chút. Học sinh mặc phục sức Đoạn Nhận học viện không ngừng đi lại, ngoại trừ học sinh cũng có không ít lão sư.
“Đi, chúng ta đi vào.”
Tạ Bồ Đề dẫn Hoàng Tiểu Long và Trần Thành cùng nhau đi vào khu vực vui chơi giải trí. 
Đi trên đường phố khu vực nhàn nhã, Hoàng Tiểu Long nhìn các cửa hàng chung quanh đường.
Tại khu vực vui chơi giải trí này, kiến trúc của cửa hàng chung quanh rất khác với lối kiến trúc của Đoạn Nhận học viện, Nghênh Phong điện với kiến trúc lộ ra vẻ năm tháng thương tang và phong cách cổ xưa, còn kiến trúc của các cửa hàng tại khu vực vui chơi giải trí lại lộ ra tinh thần phấn chấn, đầy sức sống và thời thượng.
“Khu vực vui chơi giải trí này đều do các cửa hàng đại thương của các đại gia tộc Đoạn Nhận đế quốc lập đấy, mọi thứ mua được ở bên ngoài thì cũng mua được ở chỗ này, những thứ không mua được ở bên ngoài thì vẫn có thể mua ở đây.” 
Tạ Bồ Đề vừa đi vừa giải thích cho Hoàng Tiểu Long:
“Thí dụ như không mua được thất phẩm linh đan ở bên ngoài, nhưng có thể mua được ở nơi này.
“Thất phẩm linh đan? 
Hoàng Tiểu Long có chút giật mình và bất ngờ.
Tạ Bồ Đề gật đầu:
“Không sai. Nơi này có một thị trường giao dịch gọi là Quang Minh, là do ba đại thương hội đế quốc cùng chung thành lập. Có khi cử hành hội đấu giá, thì có đấu giá thất phẩm linh đan, nhưng cũng không phải thường xuyên, bình thường mấy năm mới xuất hiện một viên thất phẩm linh đan.” 
Hoàng Tiểu Long gật đầu.
Không ngờ ba đại thương hội đế quốc lại liên thủ cùng nhau dựng nên một thị trường giao dịch nổi trội như thế này, ngay cả thất phẩm linh đan cũng có thể đấu giá.
Đang đi đột nhiên Tạ Bồ Đề ngừng lại, chỉ vào một đại lâu trang sức màu hồng phấn ở đối diện bên đường và cười nói: 
“Lần sau, ta dẫn ngươi đi vào trong ấy vui đùa một chút, bên trong đó rất vui a.”
Hoàng Tiểu Long nhìn theo ánh mắt của hắn, chỉ thấy trước cổng chính đại lâu cực kỳ náo nhiệt, người ra vào người nối liền không dứt. Nhìn một hồi, Hoàng Tiểu Long chợt hiểu ra chuyện, bởi vì người ra vào toàn bộ đều là nam sinh.
Hồng lâu. 
Trong đầu của Hoàng Tiểu Long lóe lên, không ngờ bên trong khu vực vui chơi giải trí của Đoạn Nhận học viện còn có những chỗ như thế này.
Hồng lâu nói trắng ra là một chút, đó chính là kỹ viện.
“Có phải là ngạc nhiên khi thấy trong Đoạn Nhận học viện còn có chỗ như thế đúng không?” 
Tạ Bồ Đề nói:
“Thật ra cũng không có gì kỳ quái. Đoạn Nhận học viện có mấy trăm ngàn sư sinh, tám phần mười đều là nam. Nam nhân mà, đều có nhu cầu sinh lý, có hồng lâu này cũng không có gì lạ. Hồng lâu vẫn được sự đồng ý của Đoạn Nhận đại đế.”
Đoạn Nhận cho phép sao? 
Hoàng Tiểu Long lắc lắc đầu.
“Hồng lâu này có rất nhiều mỹ nhân, hơn nữa công phu của người nào cũng rất tốt.”
Tạ Bồ Đề nói đến đây, âm thanh bỗng giảm thấp xuống, cười nói với Hoàng Tiểu Long: 
“Triệu Vô Cơ là bà chủ đứng phía sau của hồng lâu này đấy.”
Hoàng Tiểu Long trợn to đôi mắt.
Triệu Vô Cơ. 
“Không ngờ tới sao?”
Tạ Bồ Đề cười nói.
Hoàng Tiểu Long đích xác không ngờ tới. 
Không ngờ Triệu Vô Cơ là lão bản sau màn của hồng lâu kia.
“Triệu Vô Cơ và Diêu Phi có quan hệ như thế nào?”
Hoàng Tiểu Long đột nhiên mở miệng hỏi. 
Tạ Bồ Đề ngẩn ra, trầm ngâm nói:
“Không có quan hệ gì, chỉ có liên quan đến lợi ích chung mà thôi. Thế lực phía sau Triệu Vô Cơ không yếu, hơn nữa đây là một "con ả" có gai, giống như Diêu Phi ấy, chẳng phải là đồ tốt gì. Sau này nếu ngươi có gặp, phải cẩn thận một chút.”
Liên quan đến lợi ích chung? Hoàng Tiểu Long gật đầu. 
Trần Thành đi theo hai người Hoàng Tiểu Long nhưng không lên tiếng.
Khu vực vui chơi giải trí này tuy hắn đã tới rồi, nhưng rất hiếm khi, chi phí bên trong cực cao, loại học sinh như hắn không thể chi trả nổi những chi phí này.
Thí dụ như Hồi Vị tửu của Hồi Vị đại tửu mà Tạ Bồ Đề nói, một bình gần mười vạn kim tệ. 
Hơn nữa bình rất nhỏ, một bình có thể miễn cưỡng uống được mười ngụm.
Sau đó ba người Hoàng Tiểu Long đi tới đại tửu lâu Tạ Bồ Đề nói lúc nãy.
Tuy bọn họ vẫn chưa đi vào, thế nhưng mùi rượu thơm từ bên trong tửu lâu phiêu dật ra khiến cho người ta có cảm giác vui vẻ thoải mái. 
Ba người đi vào tửu lâu, tìm chỗ ngồi gần cửa sổ trên lầu một để ngồi.
Tửu lưu có ba tầng, một tầng dành cho cho học sinh Tiên thiên tam giai trở xuống, còn tầng hai là học sinh ưu tú trước tam, tứ giai đến lục giai, tam giai là dành cho học sinh hạch tâm nội viện có Tiên thiên thất giai trở lên.
Sau khi ngồi xuống, Tạ Bồ Đề liền gọi tiểu nhị của tửu lâu đến. 
“Ngày hôm nay còn bao nhiêu bình Hồi Vị tửu?”
Tạ Bồ Đề hỏi.
Tiểu nhị của tửu lâu ngẩn ra, hồi đáp: 
“Vẫn còn 123 bình.”
Mội ngày Hồi Vị đại tửu lâu chỉ bán một ngàn bình Hồi Vị tửu.
“Đưa toàn bộ đến đây.” 
Tạ Bồ Đề mở miệng nói.
“Đem toàn bộ tới đây ư?!”
Tiểu nhị của tửu lâu thất kinh, không dám tin tưởng nhìn Tạ Bồ Đề, hoài nghi mình có nghe lầm hay không. Một bình mười vạn kim tệ, 123 bình chính là 1230 vạn, cho dù là thiếu chủ một vài đại gia tộc cũng không tiêu phí như vậy. 
Lúc này, Tạ Bồ Đề lấy ra một tấm Tử Kim tạp rồi ném cho tiểu nhị của tửu lâu:
“Đi thôi, đem hết toàn bộ lên đây.”
Tiểu nhị của tửu lâu nhìn tấm Tử Kim tạp trong tay, ngẩn ngơ, tiếp đó nhanh chóng gật đầu, hoảng sợ nói: 
“Thỉnh công tử chờ, tôi sẽ đưa hết Hồi Vị tửu còn lại đến đây.”
Nói xong nhanh chóng xoay người lui xuống.
Vào lúc này có hai người trẻ tuổi đi đến, mới vừa ngồi xuống, một người trong đó liền đỉnh đạc nói: 
“Tiểu nhị, đi, đem lên đây toàn bộ Hồi Vị tửu còn lại ngày hôm nay cho ta.”
Tiểu nhị tiểu nhị của tửu lâu đến đấy, cúi người cười nói:
“Thật xin lỗi, công tử, Hồi Vị tửu còn lại ngày hôm nay vừa mới được vị công tử kia mau hết toàn bộ a. 
Nói xong ánh mắt hắn nhìn tới bàn của Hoàng Tiểu Long.
Ấy hai vị trẻ tuổi quay đầu nhìn lại.
“Tạ Bồ Đề.” 
Hai người bật thốt lên.
Tạ Bồ Đề gật đầu với hai người kia, lạnh nhạt nói:
“Thật xin lỗi, ta vừa đặt xong toàn bộ Hồi Vị tửu hôm nay.” 
Hiển nhiên là hai người có biết Tạ Bồ Đề, tuy không giao tình, nhưng hai người vừa mở miệng muốn mua hết số Hồi Vị tửu ngày hôm nay, có thể thấy được thân phận của bọn họ cũng không kém cạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.