Vô Địch Thiên Hạ

Chương 179: Hoàng thành chi chiến (11)




Phong Đô Chi Lôi giống như cuồng phong bạo vũ cuồn cuồn cuốn tới Dương Cương. Gió đang gào thét, Địa Ngục đang rên rĩ, mưa đang trùng kích, tiếng khóc của Tu La, tiếng sấm vang rền.
Hiện tại là chiêu Tu La Kiếm pháp thứ tư, Phong Đô Chi Lôi, Hoàng Tiểu Long hợp chiêu thứ nhất Địa Ngục Chi Phong, chiêu thứ hai Tu La Chi Lệ vào, uy lực mạnh hơn không chỉ gấp đôi so với Địa Ngục Chi Phong dung hợp cùng Tu La Chi Lệ vừa rồi.
Ba chiêu cùng thi triển ẩn chứa một lực lượng kinh khủng, khiến cho rất nhiều cường giả bên ngoài khu lôi đài biến sắc. 
Dương Cương cũng hoảng sợ nhìn toàn bộ lôi đài hoàn toàn bao phủ bởi Phong Đô Chi Lôi ầm ầm.
“Thái Âm chi  thân.”
Trong cơn hoảng sợ, Dương Cương lần nữa thi triển Thái Âm chi thân, toàn thân chí nhu cốt bắt đầu bay lên, không ngừng né tránh Phong Đô Chi Lôi trên trời cao, không ngừng xê dịch giữa không trung và mặt đất lôi đài. Cứ như thế, liên tiếp né tránh hơn mười đạo Phong Đô Chi Lôi, thế nhưng cuối cùng hắn vẫn bị một đạo đánh trúng vào ngực. 
Dương Cương hô thảm lên, từ giữa không trung rơi xuống mặt lôi đài.
Lúc này, mấy Phong Đô Chi Lôi giống như nước lũ tìm được chỗ phát tiết, toàn bộ lao xuống. Dương Cương hoảng sợ nhào lộn, nhưng vẫn bị hai đạo đánh trúng vào sau lưng.
Có mùi da thịt bị cháy lan ra... 
Phong Đô Chi Lôi dẫn động lực lượng công kích lôi hệ trong thiên địa, uy lực còn mạnh hơn lôi điện bình thường trong tự nhiên đến mấy lần. Dương Cương bị đánh trúng, cho dù có Thái Âm chi thân cũng không tránh được kết quả da thịt bị nướng.
Lúc này Phong Đô Chi Lôi biến mất.
Hoàng Tiểu Long nhẹ nhàng đáp xuống lôi đài, lạnh lùng nhìn Dương Cương nằm ở mặt lôi đài. Lúc này băng lam bên ngoài thân của Dương Cương từ từ rút đi. Do bị thương nặng, Đấu khí không có cách gì chống đỡ, Thái Âm chi thân biến mất. 
Trong cơ thể của Dương Cương truyền ra tiếng rên rỉ của địa ngục và tiếng khóc của Tu La.
Hoàng Tiểu Long chậm rãi đi tới chỗ Dương Cương.
Dương Cương hét thảm rên rỉ trên lôi đài, lăn lộn với vẻ mặt vô cùng đau khổ. Áo bào toàn thân rách nát như muốn rách cả ngực, trong nháy mắt vết máu lớp lớp. 
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh.
Không ai lên tiếng, nhưng ai cũng biết kết quả của cuộc tỷ thí này đã định.
Mọi người nhìn lên Dương Cương đang hét thảm, rên rỉ và lăn lộn trên lôi đài. Lúc này tiếng rên rĩ của địa ngục và tiếng khóc Tu La vẫn không ngừng truyền ra từ trong cơ thể của Dương Cương. 
Dưới lôi đài, đám người Thôi Lệ, Bàng Ngọc nhìn Hoàng Tiểu Long bằng ánh mắt khó che giấu được hoảng sợ trong lòng.
Nếu đối chiến cùng Hoàng Tiểu Long trên lôi đài vừa rồi chính là bọn họ, chứ không phải là Dương Cương, vậy hiện tại kết quả của bọn họ sẽ như thế nào?!
Nhìn tình trạng Dương Cương vô cùng đau khổ, Bàng Ngọc thầm rùng mình, sau lưng cũng rịn mồ hôi lạnh. 
Lúc này, trong mắt đám người Bàng Ngọc, Hoàng Tiểu Long so sánh với Tạ Bồ Đề còn kinh khủng hơn.
Bị đánh trúng bởi Phượng Hoàng Hỏa Khí của Tạ Bồ Đề, tuy Phượng Hoàng Hỏa Khí đốt người đến đau khổ, thế nhưng nỗi đau đớn thống khổ của Dương Cương ở trước mắt đây quả thực còn đau đớn hơn Phượng Hoàng Hỏa Khí thiêu đốt người.
“Ta... ta... ta...” 
Dương Cương nhìn Hoàng Tiểu Long đang chậm rãi đi tới gần mình, nỗ lực lên tiếng.
Hoàng Tiểu Long cười lạnh. Hắn hiểu Dương Cương muốn nói gì, tuy nhiên hắn sẽ không cho đối phương cơ hội. Cặp mắt của Hoàng Tiểu Long chợt lóe lên sát ý, hai tay triệu ra Tu La Chi Đao.
Ngay khoảnh khắc Hoàng Tiểu Long vung Tu La Chi Đao tới cổ họng của Dương Cương, đột nhiên một giọng nói vang lên: 
“Khoan đã!”
Âm thanh ẩn chứa ma lực, khiến trong đầu óc linh hồn của Hoàng Tiểu Long chấn động, hắn không khỏi ngừng tay lại.
“Hoàng Tiểu Long, ngươi đã thắng trong cuộc tỷ thí này.” 
Trình Kiếm đứng lên, mở miệng nói:
“Tỷ thí lôi đài tỷ chỉ luận thắng thua, không quyết đấu sinh tử.”
Chỉ luận thắng thua, không quyết đấu sinh tử, đây là quy củ của Hoàng Thành Chi Chiến. 
Hoàng Tiểu Long nhíu mày, nhưng vẫn ngừng lại.
“Cuộc tỷ thí này, Hoàng Tiểu Long thắng.”
Sau đó Trình Kiếm tuyên bố kết quả. 
Khi âm thanh của Trình Kiếm vừa dứt, trên quảng trường Đoạn Nhận bỗng nổ bung ra.
Trước khi tỷ thí, không ai ngờ Dương Cương sẽ thảm bại như thế, hơn nữa còn dưới tình huống Hoàng Tiểu Long không hề triệu ra Vũ hồn. Nếu Hoàng Tiểu Long triệu ra Vũ hồn vậy thực lực kia sẽ kinh khủng như thế nào?
Bên ngoài khu lôi đài, hơn 1000 đệ tử thiên tài của các quốc gia đã bị loại lúc trước xem tỷ thí giữa Hoàng Tiểu Long và Dương Cương, ai nấy đều cảm thấy may mắn và toát mồ hôi lạnh trên trán. 
May mắn lúc trước không đối nghịch cùng Hoàng Tiểu Long trên lôi đài.
Hoàng Tiểu Long đi xuống lôi đài.
Khi hắn đi ngang qua Tạ Bồ Đề, Tạ Bồ Đề mở miệng nói: 
“Ngươi mạnh hơn là ta nghĩ, cứ chờ đó, ta sẽ dốc toàn bộ thực lực đánh với ngươi một trận.”
Cặp mắt của Tạ Bồ Đề hừng hực chiến ý.
Hoàng Tiểu Long nhìn Tạ Bồ Đề một cái, gật gật đầu, không nói gì, sau đó về tới chỗ ngồi. 
Thôi Lệ vẫn một mực chăm chú nhìn Hoàng Tiểu Long, lúc này mới chậm rãi thu hồi ánh mắt, trong lòng nàng rất phức tạp.
Thật ra nàng rất có cảm tình với Hoàng Tiểu Long, tuy rằng hai người gặp nhau chưa được mấy ngày, nhưng cảm tình cũng không cần thời gian dài hơn mới có thể chứng minh được.
Tuy nhiên Thôi Lệ vừa nghĩ tới gia tộc, còn có Tuyệt Tình công tử, thầm thở dài sâu kín. 
Tổ thứ ba là Hoàng Tiểu Long tỷ thí cùng Dương Cương đã kết thúc, tiếp theo là tổ thứ bốn: Bàng Ngọc cùng Khương Đại Dân.
Không được bao lâu, kết quả đúng như mọi người dự đoán, Bàng Ngọc đánh bại Khương Đại Dân, thắng cuộc tỷ thí ở tổ thứ bốn. Còn tổ 5 là Đái San Ny cùng Hồ Trí, kết quả tỷ thí tổ 5 cũng giống như dự đoán trước đó của mọi người, Đái San Ny thắng trận.
Ngày hôm nay, năm tổ tỷ thí vòng thứ nhất đến đây đã kết thúc. 
Sáu người có Siêu cấp Vũ hồn, ngoại trừ Dương Cương bị loại, năm người khác đều tiến vào năm vị trí đầu.
Nhìn kết quả này, mọi người đều than thở.
Vốn lúc trước mọi người còn tưởng rằng Dương Cương sẽ đoạt được hạng hai trong năm nay, hiện tại ngay cả năm vị trí đầu hắn cũng không chen chân vào được a. 
Ngoài ra bây giờ bị Hoàng Tiểu Long gây trọng thương, chưa biết sau này tu luyện có ảnh hưởng gì hay không.
Năm tổ tỷ thí vòng thứ nhất đã xong, tiếp theo chính là năm người Hoàng Tiểu Long tranh đoạt ba vị trí đầu.
Lúc này trên chủ tịch đài, Trình Kiếm nói với Đoạn Vô Ngân: 
“Nhị hoàng tử điện hạ, ngài xem tỷ thí kế tiếp, danh sách sẽ định như thế nào?”
Vốn dựa theo suy tính của Trình Kiếm lúc trước, sau khi đào thải năm người, kế tiếp thì Tạ Bồ Đề không cần tỷ thí, cứ trực tiếp bước vào ba vị trí đầu, thế nhưng thực lực mà Hoàng Tiểu Long vừa mới triển lộ đã khiến cho hắn chần chờ.
Đoạn Vô Ngân cũng phải nhíu mày. 
Là Tạ Bồ Đề hay là Hoàng Tiểu Long trực tiếp đi vào ba hàng đầu? Hắn thật khó để lựa chọn.
“Hay là như cũ đi.”
Đoạn Vô Ngân trầm ngâm đưa ra quyết định. 
Nếu khó có thể lựa chọn, vậy cứ dựa theo quyết định trước đó đi.
“Vâng, nhị hoàng tử điện hạ.”
Trình Kiếm đã minh bạch ý tứ của Đoạn Vô Ngân. 
Sau đó, Trình Kiếm liền tuyên bố cho phép Tạ Bồ Đề trực tiếp tiến vào ba vị trí đầu mà không cần phải tỷ thí, bốn người còn lại là Hoàng Tiểu Long, Thôi Lệ, Bàng Ngọc, Đái San Ny thì rút thăm đối chiến.
Nghe được Trình Kiếm tuyên bố, Hoàng Tiểu Long cũng không để ý.
Hoàng Tiểu Long tiến lên rút thăm, rút được chính là Thôi Lệ. 
Khi Thôi Lệ thấy đối thủ tiếp theo chính là Hoàng Tiểu Long, đôi mắt đẹp của nàng pha lẫn chút phức tạp.
Còn hai người Bàng Ngọc và Đái San Ny thì thở phào nhẹ nhõm.
Nếu đối chiến cùng Hoàng Tiểu Long, hai người tất bại không thể nghi ngờ. Hiện tại ít nhất còn có hy vọng đi vào ba hạng đầu. 
Hoàng Tiểu Long và Thôi Lệ đứng trên lôi đài, hai người nhìn nhau.
Thôi Lệ nhìn Hoàng Tiểu Long bằng ánh mắt đẹp vô cùng sâu kín, mở miệng nói:
“Ngày ấy ta dẫn Triệu Cơ qua tìm ngươi, trong lòng ngươi có trách ta hay không?” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.