Vô Địch Thiên Hạ

Chương 137: Vây giết thanh vân các




Cửu Đỉnh thương hội.
Trong đại sảnh, Phí Hầu cười, nói với Hoàng Tiểu Long: "Thiếu chủ, hiện tại trên dưới thành Đại Triêu quận đều bàn tán xôn xao về chuyện Mai Bành Lượng và các đệ tử Thanh Vân Các bị lột sạch quần áo, trói trên đường!"
Lý Tân cũng cười nói: "Đúng vậy, nghe nói Mai Sâm tức giận đến thổ huyết." 
Hoàng Tiểu Long gật đầu.
"Thiếu chủ, không ngờ Mai Sâm này vậy mà có thể bình chân như vại." Phí Hầu trầm ngâm nói: "Xem ra Thiếu chủ lúc trước suy đoán rất đúng."
Hoàng Tiểu Long quay đầu nói với Lý Tân: "Phân phó xuống dưới, đệ tử Cửu Đỉnh thương hội những ngày gần đây không được ra khỏi cửa." 
Nhi tử Mai Bành Lượng bị lột sạch quần áo, bị trói trên đường để mua vui cho người khác, loại chuyện vô cùng nhục nhã này, Mai Sâm lại vẫn có thể giữ được bình tĩnh, điều này có chút khác thường, sự tình khác thường tất có quỷ, Mai Sâm không trả thù thì thôi, một khi đã ra tay thì chỉ có huỷ diệt.
“Vâng, Thiếu chủ!" Lý Tân cung kính hồi đáp, vẻ mặt ngưng trọng, hắn cũng biết tính nghiêm trọng của sự việc.
Nhưng mà, ba ngày trôi qua. 
Hết thảy vẫn sóng yên biển lặng.
Toàn bộ Đại Triêu quận, tựa hồ so với thường ngày an tĩnh hơn nhiều, có lẽ rất nhiều thế lực lớn nhỏ ở Đại Triêu quận đều ngửi được một mùi khác thường, vì vậy cũng đều hạn chế con cháu gia tộc mình những ngày gần đây nên ít lang thang ngoài đường.
Toàn bộ Đại Triêu quận, có loại cảm giác mưa gió sắp ập đến. 
Loại cảm giác này, ngay cả một vài thường dân cũng cảm nhận được.
Ba ngày này, Hoàng Tiểu Long cũng không đi ra ngoài, mà là tu luyện ở trong sân Cửu Đỉnh thương hội.
Trong khi tu luyện Tu La quyết, Hoàng Tiểu Long cũng không buông lỏng tu luyện Dịch Cân Kinh. 
Đứng trong sân, hai chân Hoàng Tiểu Long mở ra, nắm tay dựa eo, tay phải hướng về phía trước, bên trái dò xét, năm ngón tay tạo thành một cái móc, thân trên quay sang trái, eo quay từ trái sang phải, tay phải vòng từ trái qua phải, không ngừng hít vào thở ra.
Một năm nay khổ tu, Dịch Cân Kinh của Hoàng Tiểu Long cũng đều đạt đến thế thứ chín Thanh Long Thám Trảo hậu kỳ đỉnh phong, nếu như đột phá thế thứ mười, vậy thì nội công Hoàng Tiểu Long liền có thể đột phá Tiên thiên, chỉ bằng vào nội công đã là cường giả Tiên thiên rồi.
Hoàng Tiểu Long tu luyện Dịch Cân Kinh một lúc mới ngừng lại, lúc này, Phí Hầu đi đến. 
"Thanh Vân Các còn chưa có động tĩnh?" Hoàng Tiểu Long hỏi.
Phí Hầu cung kính hồi đáp: "Đúng vậy, môn chủ, Mai Sâm lão gia hỏa này thật đúng là bình thản."
Ánh mắt Hoàng Tiểu Long lập loè: "Bọn họ là đang đợi." 
"Đợi?" Phí Hầu nhìn Hoàng Tiểu Long.
Hoàng Tiểu Long trầm ngâm nói: "Nếu như vậy, chúng ta cũng không thể khiến người ta đợi quá lâu, lát nữa, ngươi cùng ta đi ra ngoài một chuyến."
“Bây giờ đi ra ngoài?" Phí Hầu khẽ giật mình, hiện tại đã là đêm khuya. 
Hoàng Tiểu Long ngẩng đầu nhìn ánh trăng trên cao, đêm nay trăng rất đẹp rất tròn, gió có chút lớn, Hoàng Tiểu Long không khỏi nhớ tới câu “nguyệt hắc phong cao sát nhân dạ”(*).
"Ánh trăng rất đẹp, chúng ta tới Đại Triêu quận cũng mấy ngày rồi nhưng lại không ra ngoài thưởng thức trọn vẹn, đêm nay ánh trăng vừa vặn." Mắt Hoàng Tiểu Long chứa thâm ý, cười nói với Phí Hầu.
Phí Hầu trông thấy thần tình của Hoàng Tiểu Long, đã hiểu rõ ý tứ Hoàng Tiểu Long, cười nói: "Môn chủ nói không sai, đêm nay ánh trăng vừa vặn." 
Một lát sau, Hoàng Tiểu Long liền dẫn Phí Hầu ra ngoài Cửu Đỉnh thương hội, sau đó tùy tiện đi dạo.
Đi vào một con đường vắng người, Hoàng Tiểu Long đột nhiên ngừng lại, lạnh lùng nói: "Nếu như đã đến, liền ra đi, chẳng lẽ người Thanh Vân Các đều là rùa rụt cổ?"
Giọng Hoàng Tiểu Long lạnh dần, đột nhiên bóng người lay động, mấy đạo thân ảnh lướt qua rơi xuống, đi tới trước mặt Hoàng Tiểu Long cùng Phí Hầu. 
Hoàng Tiểu Long nhìn mấy người mới xuất hiện, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Mai Sâm và Ninh Vương.
Tuy rằng chưa từng gặp Mai Sâm nhưng mà căn cứ theo miêu tả của Lý Tân, Hoàng Tiểu Long biết người trung niên ục ịch này chính là Mai Sâm, một người khác, cũng làm cho Hoàng Tiểu Long có chút ngoài ý muốn, dĩ nhiên là tộc trưởng Ninh Vũ gia tộc, Ninh Vương!
Lúc ở hồ Thánh Minh, Hoàng Tiểu Long cùng Ninh Vương này từng chạm mặt, chẳng qua là lúc đó cả hai người đều bình yên vô sự. 
Ninh Vương bước đến trước mặt Hoàng Tiểu Long, lạnh lùng cười cười: "Thế nào, gặp ta ở đây bất ngờ lắm phải không?"
Hoàng Tiểu Long gật đầu: “Thật đúng là có chút ngoài ý muốn, chỉ là đáng tiếc." Nói đến đây, lắc đầu.
"Đáng tiếc cái gì?" Ninh Vương nhướng mày. 
"Đáng tiếc, vốn, ta còn muốn cho ngươi sống thêm hai năm đấy." Hoàng Tiểu Long hờ hững nói.
Ninh Vương khẽ giật mình, cùng Mai Sâm hai người nhìn nhau cười cười, bốn gã cường giả đi theo phía sau hai người cũng đều nở nụ cười, bốn người này đều là Thập giai hậu kỳ đỉnh phong, cái loại đã bước nửa chân vào Tiên thiên.
Ninh Vương nhìn Hoàng Tiểu Long, cười nói: "Hoàng Tiểu Long, ngươi chẳng lẽ còn không rõ ràng tình cảnh bây giờ của mình? Ngươi cho rằng, ngươi còn có thể chạy thoát được sao? Nói thật cho ngươi biết, Thanh Vân Các gây sự, chính là vì dụ ngươi tới đây, đương nhiên, ta cũng không ngờ ngươi lại đến nhanh như vậy, thành Đại Triêu quận này chính là nơi chôn thân của ngươi!" 
Hai mắt Mai Sâm tia máu lập loè: “Chờ đó, sau khi giết ngươi, ta sẽ treo thi thể của ngươi cùng Phí Hầu lên cột đá trên đường đối diện Cửu Đỉnh thương hội, đương nhiên cũng lột sạch quần áo, sáng mai, trên dưới Đại Triêu quận đều sẽ dừng chân lại xem!"
Hoàng Tiểu Long cùng Phí Hầu khẽ cười một cái.
"Ngươi chắc chắn vậy sao?" Phí Hầu cười nói: "Có lẽ, ngày mai bị treo chính là thi thể của bọn ngươi?" 
Ninh Vương cười lạnh: "Hoàng Tiểu Long, ta biết rõ ngươi đêm nay ra ngoài, là cố ý dẫn chúng ta tới đây, nhưng ta thật sự nghĩ không ra ngươi dựa vào đâu mà cảm thấy Phí Hầu có thể bảo vệ được ngươi? Trừ phi Hạo Thiên có thể thuấn di, có thể từ Lạc Thông vương thành thuấn di tới Đại Triêu quận."
Mai Sâm vỗ tay, lập tức, bóng người xung quanh bắt đầu lay động, toàn bộ đệ tử Thanh Vân Các ẩn nấp ở bốn phía dần xuất hiện, có hơn hai ba trăm người, hơn nữa toàn bộ thủ sẵn cung tiễn, trên tên đen đen xanh xanh, hiển nhiên đã tẩm kịch độc.
Nhìn đệ tử Thanh Vân Các xuất hiện xung quanh, vẻ mặt Hoàng Tiểu Long vẫn bình tĩnh. 
Hắn đã tu luyện Linh Lung Kim Thân đến tầng thứ ba, lúc vận chuyển, cho dù là kịch độc cũng không gây thương tổn cho hắn, còn Phí Hầu là Tiên thiên, có Tiên thiên Cương Khí bảo vệ, kịch độc này cũng vô dụng với Phí Hầu.
Mai Sâm gọi đệ tử Thanh Vân Các ở xung quanh ra, nhìn Hoàng Tiểu Long cười đắc ý: "Thế nào? Phần lễ vật này được chứ? Ngươi tới thành Đại Triêu quận mới mấy ngày, thế nhưng phần lễ vật này ta đã vì ngươi chuẩn bị lâu rồi."
Theo Mai Sâm, thậm chí thực lực của Hoàng Tiểu Long có mạnh đến đâu, nhưng mà nếu chưa đột phá Tiên thiên, trúng mũi tên tẩm độc này, cường thịnh đến mấy cũng sẽ biến thành chó chết. 
Hoàng Tiểu Long nghe vậy, cười nói: "Lễ vật không tệ, xem ra những ngày này, ngươi nhọc lòng rồi."
Mai Sâm cười nói: "Nên mà, nói thế nào, ngươi cũng là hội trưởng tiếng tăm lẫy lừng của Cửu Đỉnh thương hội, chuẩn bị cho ngươi chút lễ vật này cũng phải, lúc trước ta còn sợ ngươi không hài lòng phần lễ vật này đấy."
“Được rồi, đừng phí lời với tiểu tử này nữa!" Ninh Vương đột nhiên mở miệng ngắt lời: "Ta và ngươi liên thủ giết Phí Hầu, những người khác giết Hoàng Tiểu Long." 
“Được!" Mai Sâm đồng ý, lập tức cùng Ninh Vương phi thân lên, công kích về phía Phí Hầu.
Tuy Mai Sâm chỉ mới đột phá Tiên thiên nhưng vẫn là cường giả Tiên thiên, mà Ninh Vương, trước đây không lâu đã đột phá Tiên thiên nhị giai, mặc dù lúc ở hồ Thánh Minh, Phí Hầu triển lộ thực lực làm cho Ninh Vương kinh hãi, nhưng mà Ninh Vương tin tưởng, hai người liên thủ nhất định giết được Phí Hầu.
...
(*) Nguyệt hắc phong cao sát nhân dạ: Đêm trăng mờ giết người, ngày gió cao phóng hoả, chỉ hoàn cảnh hiểm ác (thường là buổi tối).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.