Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 147:




Hắn cũng không dám cam đoan trong Vạn Quật môn này sẽ không có lối ra khác, nhưng dù chỉ có một chút khả năng, hắn cũng sẽ không buông tha. 
Mấy đệ tử của Nhật Chiếu tông này hiển nhiên là có chuẩn bị mới đến đây, nhưng để ý kỹ cũng thấy, chắc bọn hắn cũng không ngờ vận khí của mình tốt như vậy, tìm được chìa khoá của Vạn Quật môn. 
- Có đôi khi vận khí của một người cho dù tốt cũng không thể đạt được hết thảy kỳ ngộ. Xem ra mình chỉ có thể cướp đoạt từ trong tay người khác. 
- Mặc dù loại thủ đoạn này có phần tồi tệ nhưng mà vì trở thành người mạnh nhất thì chỉ có thể làm như vậy. 
- Nhưng các ngươi cũng không có lỗ, có thể trải đường vì người mạnh nhất cũng là một loại may mắn. Sau này chờ ta trở thành người mạnh nhất, ta sẽ chuyên môn viết ra một quyển sách, ghi chép lại con đường trưởng thành của ta rồi lưu truyền vĩnh hằng, để cho các ngươi cũng được người đời ghi nhớ. 
Lâm Phàm tự an ủi bản thân mình một chút rồi ngồi xuống bên cạnh Vạn Quật môn, tiến hành tu luyện tăng điểm khổ tu. Hắn quyết định sẽ chờ một thời gian, nếu như mấy người kia còn không đi ra, như vậy thì sẽ phải suy nghĩ những biện pháp khác. 
Điểm khổ tu một mực tăng trưởng. 
Điểm khổ tu đã tăng thêm 430 000, vậy chính là một ngày một đêm đã đi qua. 
Hắn quay đầu nhìn Vạn Quật môn một chút, nơi đó vẫn không hề có chút động tĩnh nào, xem ra mấy người này ở bên trong thật đúng là vô cùng thoải mái, lâu như vậy mà còn không có đi ra. 
Bên trong Vạn Quật môn. 
- Lộ sư muội cẩn thận. 
Vạn sư huynh chợt quát một tiếng, đại đao trong tay ẩn chứa cương khí mạnh mẽ chặt đứt đôi một con yêu thú, mấy vị sư đệ khác ở chung quanh cũng nhanh chóng chạy đến, cảnh giác nhìn chằm chằm chung quanh. 
Sắc mặt của Lộ sư muội tái nhợt, suýt chút nữa là nàng bị yêu thú cắn đứt cổ rồi, sau đó nhìn qua Vạn sư huynh đang đứng ở bên người, trên mặt cũng toát ra vẻ ái mộ. 
- Tạ ơn Vạn sư huynh. 
- Các vị sư huynh đệ, chúng ta phải cẩn thận một chút. Yêu thú ở nơi này cường đại hơn ở bên ngoài rất nhiều. 
Vạn sư huynh cực kỳ hưởng thụ, bọn hắn đã tiến vào trong Vạn Quật môn được một ngày một đêm, thu hoạch được không ít đồ tốt. Huyệt động kia nhìn qua đã hoang phế thật lâu vậy mà vẫn có yêu thú sinh sống, nhưng sau khi chém giết yêu thú, lại có thể tìm được không ít bảo bối ở bên trong. 
Lúc này, một tên đệ tử đi ra từ trong huyệt động kia, trong tay cầm không ít đồ, nói: 
- Vạn sư huynh, trong này có rất nhiều thứ, có ba viên đan dược Huyền giai thượng phẩm, sáu viên đan dược Huyền giai trung phẩm, còn có một thanh binh khí Huyền giai trung phẩm. 
Các đệ tử ở chung quanh nghe hắn nói vậy, lập tức phá lên cười vui vẻ. 
- Vận khí của chúng ta thật sự là quá tốt rồi. Cũng không biết thu hoạch của mấy người Doanh sư huynh là như thế nào? 
Bọn hắn hiện tại vẫn chỉ là ở vòng ngoài, không có xâm nhập vào sâu hơn bởi vì thực lực của bọn họ không đủ, nếu như cố gắng tiến vào cũng chỉ là một con đường chết mà thôi. Nhưng tu vi của mấy người Doanh sư huynh cực kỳ cường đại, cho nên bọn họ tạm thời tách ra, xâm nhập vào sâu hơn, ở trong đó sẽ có bảo bối cao cấp hơn. 
Vạn sư huynh gật đầu, nói: 
- Tập trung kiểm tra thu hoạch một chút đi, chờ sau khi rời khỏi nơi này thì phân chia. 
Mấy người kiểm tra một hồi, nụ cười trên mặt càng sáng lạn. Lần thăm dò này, bọn họ có thu hoạch thật sự là quá phong phú, ở chỗ này kiếm lời còn nhanh hơn nhiều so với ở trong tông môn, một ngày thành phú ông chính là như thế. 
- Ta thu hoạch được một viên Âm Dương Đan, đan dược Huyền giai thượng phẩm, là đan dược phụ trợ tu luyện. Đây chính là đồ tốt, có thể điều hòa cương khí cho cương nhu cùng tồn tại, hơn nữa đạt tới cấp độ tốt nhất. 
- Vận khí của Hà sư đệ cũng tốt đó nhưng vận khí của ta cũng không kém. Lúc nãy nhìn thấy một bộ xương trắng, ta lập tức tiến lên kiểm tra một chút, vậy mà thu hoạch được một môn chưởng pháp Huyền giai thượng phẩm, mặc dù ta không muốn tu luyện, nhưng mà sau khi trở lại giao nộp cho tông môn cũng có thể đổi được không ít điểm cống hiến. 
Mà lúc này, Vạn sư huynh cũng lấy thu hoạch của mình ra. Trong một chớp mắt, mấy người khác chỉ cảm thấy tựa như là đang ngâm mình ở trong thế giới của đan dược, dược lực nồng đậm tràn ngập ra bốn phía. Viên đan dược ở trong lòng bàn tay Vạn sư huynh tản ra sương trắng, lớp sương trắng này cô đọng thành thực chất, như mãng xà quấn quanh, Bạch Hổ gào thét, Côn Bằng thổ nạp, thiên biến vạn hóa. 
- Vạn sư huynh, đây chẳng lẽ là đan dược Địa giai trung phẩm hay sao? 
- Nhất định là vậy, chỉ có đan dược Địa giai trung phẩm mới có thể hình thành loại dị tượng này. 
Vạn sư huynh cười lớn, sau đó cất đan dược vào trong nhẫn trữ vật, nói: 
- Không sai, đây chính là đan dược Địa giai trung phẩm, Vạn Thú Đan. 
- Vạn Thú Đan? Đây không phải là đan dược dùng máu tươi của hơn chục nghìn loại yêu thú khác nhau ngưng tụ mà thành sao? Loại đan dược này hoàn toàn là thứ có thể ngộ nhưng không thể cầu, sau khi nuốt vào có thể hình thành vạn thú chi lực, để cho người uống có được hung uy đương thời không thể địch nổi. 
Một tên đệ tử hoảng sợ nói: 
- Không ngờ Vạn sư huynh sẽ có cơ duyên lớn như thế, lại gặp được thần đan bực này. 
- Dương sư đệ nói cũng không sai, nhưng đó là Vạn Thú Đan đạt đến cấp bậc Thiên giai thượng phẩm, còn viên Vạn Thú Đan này thì chỉ là một viên đan dược Địa giai trung phẩm mà thôi. Viên đan dược này chỉ do máu tươi của trăm con yêu thú ngưng tụ thành thôi, so sánh cùng viên Vạn Thú Đan Thiên giai thượng phẩm kia thì giống như là trời và đất vậy. 
- Sư huynh, vậy còn không tranh thủ thời gian nuốt vào đi, chờ thực lực của sư huynh tiến thêm một bước, chúng ta cũng có thể đi vào chỗ sâu hơn, nói không chừng còn có thể gặp được càng nhiều bảo bối cao cấp hơn. 
Vạn sư huynh khoát tay, nói: 
- Các vị sư huynh đệ, chẳng lẽ các ngươi không có cảm giác được cương khí của bản thân không có cách nào khôi phục sao? Trong Vạn Quật môn này căn bản không có Địa Cương chi lực cho chúng ta hấp thu. Chúng ta tiến vào đây đã một ngày một đêm, cương khí đã sớm tiêu hao sạch sẽ. Có người nào chuẩn bị đan dược để khôi phục cương khí hay không? Nếu không thì không thể tiếp tục lưu lại thăm dò. 
Được Vạn sư huynh nhắc nhở, mấy người khác đột nhiên tỉnh ngộ, lập tức kiểm tra tình huống của bản thân. 
- Đúng là ở đây không có cách nào khôi phục cương khí. 
- Nếu như không thể khôi phục cương khí, chúng ta mà tiếp tục lưu lại đây, khi gặp được yêu thú cường đại, e rằng sẽ chết đấy. 
- Vậy thì mấy người Doanh sư huynh sẽ không có chuyện gì chứ? 
- Chắc chắn là sẽ không có việc gì. Doanh sư huynh chính là cường giả Địa Cương cảnh tầng sáu, đã sớm đạt đến trình độ cương khí tuần hoàn, sinh sôi không ngừng. Hơn nữa bọn họ khẳng định có đan dược để khôi phục cương khí. Chúng ta chỉ là quá mức hưng phấn, trong lúc nhất thời không có chú ý tới loại tình huống này mà thôi. 
Lộ sư muội trầm tư một lát, nói: 
- Vạn sư huynh, theo ta thấy không bằng chúng ta đi ra ngoài trước rồi chờ các vị sư huynh trở về, chìa khoá bây giờ vẫn còn ở trong tay của chúng ta, sau khi chúng ta trở lại tông môn, cống hiến chìa khoá cho tông môn, để trưởng lão của tông môn dẫn đội đến đây. Đến lúc đó, chúng ta đi theo, có lẽ có thể xâm nhập đến chỗ sâu hơn, thu hoạch được càng nhiều bảo bối hơn. 
Mấy người gật đầu, cảm giác Lộ sư muội nói rất đúng. Cái chìa khoá này ở trong tay bọn họ mặc dù cũng tốt, nhưng mà bây giờ có nhiều người như vậy, bí mật khẳng định là không giữ được. Sau khi giao cho tông môn, bọn hắn không chỉ có thể được ban thưởng phong phú, còn có thể đi theo đại quân của tông môn đến đây thăm dò tiếp. 
Đến lúc đó, lấy lực lượng của tông môn, quét ngang Vạn Quật môn này cũng không phải là điều quá khó khăn. 
Nếu như có thể phát hiện bảo bối tuyệt thế, nghịch thiên gì gì đó thì có khả năng tiêu diệt Viêm Hoa tông, chiếm đoạt lãnh thổ củaViêm Hoa tông, đến lúc đó Nhật Chiếu tông bọn hắn sẽ thành tông môn cường đại nhất trên thế giới này, cho dù Thánh Đường tông kia cũng phải cúi đầu xưng thần. 
Càng nghĩ đến càng tốt đẹp, càng nghĩ đến càng kích động. 
- Đi, chúng ta đi ra ngoài trước, chờ mấy người Doanh sư huynh trở về. 
Vạn sư huynh trầm mặc một lát, nghĩ đến điểm mấu chốt trong đó. 
Mặc dù bên trong Vạn Quật môn này có nhiều bảo bối đến mức làm cho người ta h@m muốn, nhưng mà cũng phải có mạng mới có thể cầm được. 
Cho dù trên đoạn đường này, bọn hắn cũng đã không biết bao nhiêu lần gặp phải nguy hiểm, đến cả thú triều cũng gặp được mấy lần. Nếu như không phải có một người có bảo vật thăm dò trước để bọn hắn kịp thời tránh né, không thì đụng phải thú triều, chỉ sợ bọn hắn đã sớm vẫn lạc. 
Những bộ xương trắng ở trên đường đi tới kia hiển nhiên chính là những người đã tới thăm dò lúc trước nhưng bọn họ đều đã chết tại nơi này. 
Chuyện này nói rõ nơi này cũng rất nguy hiểm, có lẽ là vận khí của bọn hắn cũng khá tốt, tạm thời không có gặp được sự tình nguy hiểm mà thôi. 
Lâm Phàm ở bên ngoài tu luyện không biết đã bao lâu, điểm khổ tu đã sớm tích lũy đến 10 triệu. Có được nhiều điểm khổ tu như thế, hắn đã có lòng tin tuyệt đối đối với việc tăng lên tới cảnh giới cao hơn. 
Đột nhiên! 
Vạn Quật môn hơi chấn động, thần sắc của Lâm Phàm khẽ động, hắn lập tức đi đến bên cạnh Vạn Quật môn, thi triển Cuồng Thân nhanh chóng hóa thành khổng lồ, giơ Lang Nha bổng lên cao, chuẩn bị sẵn sàng, đi ra tên nào là nện tên đó. 
Ba! 
Vạn Quật môn hơi mở ra, tạo nên gợn sóng. Một bóng người vui mừng, hớn hở, nghênh ngang đi ra. 
Chỉ là vẻ hưng phấn này còn không có duy trì bao lâu, người này lập tức cảm giác có gì đó đang rơi xuống đỉnh đầu của mình, ngẩng đầu nhìn lên, con ngươi đột nhiên co vào, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, người khổng lồ kia là ai? Hắn muốn làm gì? 
Ầm! 
Điểm tích lũy +300 
Người vừa đi ra đã thành một cái bánh thịt. 
- Hắc hắc! Rốt cục đi ra, bọn ngươi để cho ta chờ thật lâu rồi. 
Lâm Phàm vươn tay, nhanh chóng kéo tên gia hỏa đã bị nện chết kia ra phía sau. Đợi lát nữa, sau khi xử lý hết cả đám còn lại thì sẽ lục soát cả. 
Nghèo thành thần, giàu dễ bị thịt*. 
* Nghèo thành thần, giàu dễ bị thịt: Câu này hay dùng trong game battle field, trong trò này, mấy người bắn nhau trong 1 map, thằng nào chết thì rụng trang bị cho thằng khác nhặt nên là thằng nào nghèo thì “thành thần”, còn thằng nào nhặt dc lắm trang bị quá thì dễ bị thịt. 
Đạo lý dễ hiểu như vậy mà các ngươi cũng không hiểu, còn cần ta dạy cho các ngươi hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.