Vô Địch Thăng Cấp Vương

Chương 191: Ra tay đã đánh bại các ngươi




“Hừ.”
Tề Dương lạnh lùng hừ một tiếng, quay người đi ra cửa.
Hắn nhận thấy Lâm Phi không thức thời, có rất nhiều cơ hội dạy dỗ, sư bá biết rồi cũng sẽ không nói gì, chỉ là một đệ tử nội môn mà đã muốn đạp lên người bọn họ, đừng hòng mơ tới. 
Lần này bọn họ ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, trên lý thuyết công lao lớn nhất sẽ là bọn họ, bọn họ mỗi người đều là đệ tử nội môn, sức mạnh cũng đều là Huyền Giả cảnh giới.
Sau khi mọc ra một Lâm Phi, tình huống thay đổi, đối phương là phù sư, lại là Võ đạo võ giả, vậy thì hoàn toàn khác nhau.
Vì vậy, Tề Dương mới có thể khiêu khích, tuổi còn trẻ chắc chắn sẽ không khống chế được tâm trạng, một khi ra tay, bọn họ có rất nhiều cơ hội, đến lúc đó khiến cho đối phương ngậm bồ hòn làm ngọt. 
Bên trong Thần Vũ môn, không xuất hiện thương vong cũng sẽ không quan tâm.
Tiếc là, Lâm Phi lại xảo quyệt hơn so với tưởng tượng, cách làm của bọn họ vẫn chưa thành công.
Sau khi bọn họ đi vào, liên minh Tán Nhân cũng đi vào, ánh mắt của bọn họ xem ra cũng có chút thay đổi. 
Lâm Phi sờ sờ mũi của mình: “Xem ra phiền phức của bản thân đúng là rất nhiều!”
Bất kể là những đệ tử nội môn lâu năm kia, hay là liên minh Tán Nhân, Lâm Phi cũng sẽ không thỏa hiệp, bọn họ dám ra tay thì hắn sẽ khiến cho bọn họ đẹp mặt.
Thần Vũ môn thích thiên tài, bản thân sẽ lấy thân phận thiên tài quét sạch bọn họ. 
Sân rất lớn, hòn non bộ nước chảy, hoa và chim thành đàn, trong đó có nhiều yêu thú khiến người ta cảm giác mới mẻ, Kim Phong Tế Vũ lâu thật không đơn giản.
Trong sân có một sân diễn võ nhỏ, Lâm Phi trông thấy một người quen, là vị tổng quản Dương Khiêm lúc trước biết được qua lời của Trương Vô Địch. Vị tổng quản Dương Khiêm này chính là thân thích của phó chủ lâu, nắm giữ một phần quyền hành lớn của tổng bộ.
Ngoài Dương Khiêm ra, ở ngoài hành lang còn có hai hàng tỳ nữ. 
“Ở bên trong đó chính là người phải bảo vệ?”
Ở cuối dãy tỳ nữ có một lầu các nhỏ, một tấm rèm treo ở bên ngoài, thân là võ giả có thị lực đáng kinh ngạc, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng dáng vẻ, có thể thấy được, tấm rèm này không tầm thường.
“Các vị có thể được mời đến nơi này, nhiệm vụ gì tất cả mọi người đều cần phải thật rõ ràng!” Dương Khiêm đi ra, giọng điệu rất khách khí nói: “Nhưng, muốn bảo vệ tiểu thư thì cần phải lựa chọn ra một vị mạnh mẽ nhất ở lại. Chúng ta sẽ sắp xếp tốt nhiệm vụ, các vị không cần lo lắng!” 
Dương Khiêm nói như vậy, mọi người đều không hề tức giận.
Ở đây nhiều người như vậy, thực ra có ý tứ gì, tất cả mọi người đều đã rất rõ ràng. Rõ ràng là cần phải cạnh tranh, nếu không cũng sẽ không có nhiều người như thế.
“Dương tổng quản nói rất đúng, chúng tôi ủng hộ!” 
“Lão tử thích biện pháp này!”
“Nhanh bắt đầu, chúng ta không thể đợi nổi nữa rồi.”
Vẻ mặt của mọi người tỏ ra phấn chấn. 
“Tiểu thư đã nói rồi, một chọi một cùng nhau bàn bạc không thấy được kết quả, chư vị đều đứng ở bên trong cái vòng lớn này, ai ở lại cuối cùng bên trong, việc bảo vệ sẽ giao cho người đó.”
Một tỳ nữ ở bên trong lầu các đi ra.
Trên mặt đất nhanh chóng xuất hiện một vòng tròn. 
Mọi người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, tất cả đều không ngờ tới một biện pháp như vậy.
“Không phải chỉ là một vòng tròn thôi sao, có gì đáng sợ chứ!”
Mọi người lập tức đi vào trong vòng tròn. 
Dương Khiêm cười cười: “Không vào vòng tròn, coi như từ bỏ quyền hạn.”
Tề Dương là lần thứ hai đi vào, liếc mắt nhìn Lâm Phi, nói: “Lâm sư đệ, ta khuyên ngươi từ bỏ đi.”
Lâm Phi nói: “Ha ha, ngươi nói từ bỏ thì từ bỏ, ngươi thật sự coi mình là nhân vật có tiếng tăm rồi!” 
“Hay, hay.”
Tề Dương nén xuống lửa giận, con ngươi hơi động, tìm ra biện pháp.
Khi Lâm Phi đi vào vòng tròn, Dương Khiêm cười cười với hắn, dáng vẻ rất hữu hảo. 
Vòng tròn rất lớn, Lâm Phi một mình, phát hiện bên trong hình thành ba vòng tròn nhỏ, cái lớn nhất là của đám người Tề Dương, bên ngoài là liên minh Tán Nhân, cuối cùng là một mình Lâm Phi.
“Nhìn dáng vẻ của bọn họ, một khi bắt đầu, đầu tiên chính là đối phó ta, sức mạnh của những người này đều là Huyền Giả, vừa hay có thể cùng nhau bàn bạc, thăm dò sức mạnh của mình!”
Trong lòng Lâm Phi dao động, đã có quyết định. 
“Bắt đầu!”
Một người tỳ nữ mặc quần áo màu đỏ đứng trên cầu thang, tuyên bố bắt đầu.
“Tiểu tử, cút ra ngoài!” Liên minh Tán Nhân động thủ trước. 
Chuyện của Hạ Xuyên mấy ngày trước, liên minh Tán Nhân đều đã biết, vừa hay gặp được một cơ hội như vậy, nếu không dạy dỗ Lâm Phi thì bọn họ đều không nuốt nổi cơn giận này.
“Thủy Hỏa Liên Hoa.”
Trong lòng Lâm Phi dao động, bên trong phạm vi mấy trượng, Thủy Hỏa Liên Hoa tràn ra, ập vào bọn họ. 
Đây là lần thứ nhất sử dụng Thủy Hỏa Liên Hoa.
Liên minh vài người, lúc này vài người phía trước bị Thủy Hỏa Liên Hoa nhốt lại, nếu như Lâm Phi muốn chém chết bọn họ, ngay lập tức sẽ chết trong vòng tròn.
“Cút!” 
Trong bụng Lâm Phi mừng rỡ, quả nhiên Thủy Hỏa Liên Hoa là một đòn tấn công lợi hại, sau khi cao thủ của Huyền Giả cảnh giới bị nhốt lại vậy mà lại không cách nào thoát ra được.
Mấy người kia bị đánh bay ra ngoài, rơi bên ngoài vòng tròn.
Bọn họ cũng không ngờ rằng sẽ thất bại nhanh như vậy. 
Liên minh Tán Nhân tất cả đều nhìn về phía kẻ như quái vật vậy.
Khốn kiếp, bọn họ đều là cao thủ Huyền Giả cảnh giới, làm sao lại bị đánh bay ra ngoài, trước đây chưa từng thấy. Nếu như giết bọn họ, vậy không phải là…phía sau lưng đồng loạt toát mồ hôi lạnh.
Lâm Phi cũng chẳng quan tâm bọn họ đang suy nghĩ gì. 
Đây là lần đầu tiên dựa vào sức mạnh của Huyền Giả sơ kỳ chiến đấu với một đám cao thủ Huyền Giả.
“Quá yếu.”
Lâm Phi dưới thân pháp theo gió, những người sau khi bị tiếp cận, không chặn được công kích, đều không ngoại lệ mà bị đánh bay ra ngoài. 
“Khá lắm, còn dám đánh lén!”
Thủy Hỏa Liên Hoa bao phủ trên người Lâm Phi, một quyền hạ trên mặt, Thủy Hỏa Liên Hoa chuyển động, phòng ngự đều không thể bị phá vỡ.
“Đây rốt cuộc là chiến kỹ gì!” 
“Phòng ngự quá mạnh rồi.”
Trong lòng Lâm Phi cũng kinh ngạc, phòng ngự của Thủy Hỏa Liên Hoa vượt qua sự tưởng tượng, còn mạnh hơn so với cương khí hộ thân, uy lực tấn công cũng mạnh khủng khiếp.
“Mọi người cùng nhau xông lên.” 
Tề Dương cũng đờ người ra, sau khi bừng tỉnh thì hét lớn một tiếng, trường kiếm vung lên đâm về phía sau lưng Lâm Phi, vẻ mặt rất khó coi. Ngày hôm nay bản thân không dạy dỗ Lâm Phi, sau này cũng đừng hòng ngẩng đầu lên.
Đang đang đang.
Tề Dương không hổ là cao thủ Huyền Giả trung kỳ, kiếm pháp cũng vô cùng đáng kinh ngạc, vừa ra tay đã là Vạn Thiên Kiếm Pháp của Thần Vũ môn hoàng cấp trung kỳ, trong chốc lát ngắn ngủi đâm ra không dưới hơn trăm kiếm, nỗ lực phá vỡ Thủy Hỏa Liên Hoa. 
“Phòng ngự thật mạnh!”
Tề Dương cao ngạo, đối mặt với phòng ngự mạnh như vậy, trong lòng không thể không cảm khái. Thật sự là khó đối phó, hắn càng thêm cấp bách muốn đánh bay Lâm Phi ra ngoài. Cũng may mấy vị sư huynh, sư đệ phối hợp rất ăn ý.
Ầm ầm ầm. 
Đang đang đang.
Thủy Hỏa Liên Hoa của Lâm Phi không biết đã cản được bao nhiêu công kích, vẫn như cũ không lộ ra một chút dấu hiệu bị phá vỡ nào, trông qua dường như đã ở thế bất bại.
Dương Khiêm bên ngoài vòng tròn, vẻ mặt có vẻ kích động, liếc mắt nhìn lầu các, thầm nghĩ: “Được lắm Lâm Phi, không hổ là người đứng đầu cuôc tranh đoạt ở tháp phù văn, không ngờ thực lực lại mạnh mẽ như vậy. Xem ra lần này thực sự đã tìm ra trợ thủ rồi, tiểu thư có Lâm Phi làm người bảo vệ, mấy ngày này có lẽ sẽ không có nguy hiểm gì!” 
Phía trên lầu các.
“Người kia chính là Lâm Phi?”
Ở vị trí chính giữa bên trong tấm rèm, một cô gái mặc áo đen tóc dài xõa xuống vai, gọn gàng sạch sẽ. Không như những thiên kim tiểu thư tầm thường e thẹn, trông có vẻ quyết đoán, giống như Kim Phong Tề Vũ lâu. 
“Tiểu thư nói không sai, tiểu tử kia chính là Lâm Phi, lại còn là một phù sư, không ngờ thực lực mạnh mẽ như vậy!” Tỳ nữ ha ha cười nói.
“Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, những người kia cũng không phải là đối thủ của Lâm Phi.” Cô gái mặc áo đen bình tĩnh nói.
Tỳ nữ hỏi: “Bọn họ vẫn còn tận mấy người, làm sao thua được đây?” 
Cô gái mặc áo đen nở nụ cười: “Ngươi nhìn xuống thì sẽ biết, ngươi đã bao giờ thấy tiểu thư gạt người chưa?”
“Lâm sư đệ, chúng ta vẫn là coi thường ngươi rồi, chiến kỹ thần thông này của ngươi chúng ta không phá vỡ được, thế nhưng ngươi cho rằng dựa vào cái mai rùa này có thể kiên trì đến cuối cùng, vậy ngươi cũng mơ đẹp quá rồi.”
Tề Dương lạnh lùng nói, hắn hận thấu xương Lâm Phi. 
Lâm Phi nhếch mép cười nói: “Mai rùa? Cái tên này nghe khá hay đó, ngươi đã muốn cút ra ngoài vậy ta sẽ tác thành cho ngươi.”
Trên tay xuất hiện Đồ Long đao, giơ tay chính là Ngũ Ký Long Quyển Phong, ầm ầm ầm cuồn cuộn tới.
Long Quyển Phong ẩn chứa bên trong sức mạnh hệ kim, thi triển ra từ trong tay Lâm Phi, một luồng khí tức ánh đao nguy hiểm bao phủ bên trong sân nhỏ. 
Răng rắc, răng rắc.
Dưới uy lực của Long Quyển Phong, đã tảng trong sân vỡ thành vô số đá vụn cứng chắc trên mặt đất, nứt ra rất nhiều vết nứt màu đen.
“Không hay rồi!” 
“Mau tránh ra!”
Đây là lần thứ nhất Lâm Phi ra tay toàn lực sau khi thăng lên Huyền Giả, nhìn ánh đao thuộc sức mạnh hệ kim có thể thấy lực công kích đạt tới trình độ nào.
Ầm ầm ầm, ầm ầm ầm. 
Long Quyển Phong vừa xuất ra, lúc này mọi người còn đang thất thần, con ngươi rụt lại, trên trán toát một trận mồ hôi lạnh, lỗ chân lông toàn thân đều dựng cả lên.
Một đòn công kích đáng sợ.
Phù phù, phù phù. 
Long Quyển Phong thuần túy do ánh đao tạo thành, sau khi hợp lại thì tốc độ vượt qua cả lúc trước.
Bọn họ vừa chần chờ, Long Quyển Phong chém tới, từng người phóng ra đòn phản công. Đòn tấn công giống như kim loại sắc bén trong phút chốc đã phá vỡ cương khí hộ thân, từng người một phun ra máu tươi.
Dưới một chiêu này mỗi người đều bị thương. 
Bọn họ không thể nào tưởng tượng được, loại công kích ở cường độ này làm sao có thể được thi triển từ trên tay của một người trẻ tuổi.
Nếu như là người khác nói ra, có đánh chết bọn họ cũng không tin, sau khi tự mình trải qua, trong lòng bọn họ đều dâng lên một suy nghĩ, sau này không thể đắc tội với người này nữa.
“Dừng tay, dừng tay.” 
Dương Khiêm vội vã ngăn cản, nếu tiếp tục không ngăn cản, những người kia không biết có thể sống sót sau mấy chiêu. Thực ra, chính hắn cũng không ngờ tới Lâm Phi đã vận dụng sức mạnh hệ kim đến trình độ này.
Loại công kích mạnh lớn này một lần phóng ra năm phát, đúng là sung sức.
Thực ra, không cần Dương Khiêm nói, Lâm Phi cũng sẽ dừng lại, đòn tấn công vừa đánh ra, uy lực trong đó vô cùng rõ ràng, nếu phóng ra bên ngoài bọn họ chắc chắn sẽ bị thương nặng. 
Tề Dương bọn họ đều đã rời khỏi vòng tròn, khóe môi mang theo vệt máu cùng với ánh mắt khó mà tin nổi.
Bọn họ thất bại nhanh như vậy.
Chỉ đơn giản là một thể luyện hóa thủy hỏa công – phòng, bọn họ lại không ngăn nổi công kích, huống hồ là đòn tấn công sau đó. Nếu quả thật hắn muốn giết bọn họ, kẻ chết chắc chắn là bọn họ. 
Thẳng đến lúc này bọn họ mới hiểu ra được, Lâm Phi không phải là người mà bọn họ có thể đắc tội.
“Không cẩn thận đã phá hỏng nơi này của các ngươi rồi.” Lâm Phi nói với Dương Khiêm.
“Không sao.” Dương Khiêm nói: “Nếu như biết sức mạnh của ngươi lại mạnh đến như vậy, ta nghĩ đã không cần tỷ võ nữa rồi.” 
Lúc nói chuyện, Dương Khiêm nhìn một chút những người bị thương kia, rồi lại nhìn những vết nứt trên mặt đất, hắn lộ ra khí tức âm trầm lạnh lẽo, giọng điệu cũng cực kỳ khách khí.
Người này không chỉ là phù sư, sức mạnh võ đạo cũng mạnh đến đáng sợ.
“Vậy thì tốt.” 
Thực ra Lâm Phi biết rằng bọn họ sẽ không trách tội, nhưng lại có vài lời vẫn là cần phải nói ra.
“Lâm Phi các hạ, tiểu thư cho mời!”
Một tỳ nữ từ bên trên đi xuống, vô cùng cung kính đứng trước mặt Lâm Phi. 
“Làm phiền rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.