Vô Địch Thăng Cấp Vương

Chương 117: Chính là các người cho nổ




Khu vực khai thác mỏ của Lâm gia đào lên được Hắc Thiết thạch cực phẩm!
Tin tức này giống như quả bom nặng ký phát nổ ở Toái Thạch trấn, mang đến một trận sóng to gió lớn.
Hắc Thiết thạch là một trong những nguyên liệu chính để rèn binh khí. 
Việc Lâm gia nắm trong tay khu vực khai thác mỏ Hắc Thiết thạch, sớm đã khiến người khác dao động không ngừng.
Đến nay lại xuất hiện việc đào được Hắc Thiết thạch cực phẩm thì càng là sự đả kích lớn đối với mọi người.
Bất kể ai cũng hiểu để hình thành Hắc Thiết thạch là điều không dễ dàng, một khu vực khai thác mỏ Hắc Thiết thạch rất khó xuất hiện một viên Hắc Thiết thạch cực phẩm, mỗi một lần Hắc Thiết thạch xuất hiện thì lại dẫn đến một trận cướp đoạt không hề nhỏ. 
Có thể thấy sự hình thành khó khăn bao nhiêu thì hậu quả đem lại cũng không thể dự liệu bấy nhiêu.
Bây giờ khu vực khai thác mỏ của Lâm gia xuất hiện một viên Hắc Thiết thạch cực phẩm, tất cả mọi người đều đứng không vững, chỉ lo nó rơi vào tay người khác.
Hắc Thiết thạch bình thường có thể rèn ra binh khí bình thường, vận may tốt thì có thể rèn ra được phàm binh hạ phẩm. 
Nếu một viên Hắc Thiết thạch cực phẩm rơi vào tay thợ rèn thì hoàn toàn có thể rèn ra một chiếc thượng phẩm thậm chí là phàm binh cực phẩm.
Đối với một người Võ giả mà nói thì một chiếc vũ khí thượng hạng hoàn toàn có thể nâng cao sức chiến đấu ba bốn hàng.
Một chiếc thượng phẩm hoặc là phàm binh cực phẩm thì sức chiến đấu tăng lên dường như không thể tưởng tượng được. 
Tất cả mọi người đều dao động khi đứng trước Hắc Thiết thạch cực phẩm. Trong mắt họ thì Hắc Thiết thạch cực phẩm giống như một phần trong việc nâng cao thực lực vậy, đây là cơ hội nghìn năm có một.

Thế là thế lực các phương của Toái Thạch trấn phái thuộc hạ tiến về phía khu vực khai thác mỏ của Lâm gia, một khi nhìn thấy Hắc Thiết thạch cực phẩm thì lập tức cướp về. 
Một viên Hắc Thiết thạch cực phẩm đáng để cho họ ra tay. Huống hồ hình như lần này tất cả các thế lực đều hành động, căn bản họ không cần lo lắng Lâm gia, mà ngược lại thì cướp Hắc Thiết thạch thế nào mới là vương đạo.
Bản thân thế lực của Toái Thạch trấn đã tương đối phức tạp, có thể nói là bứt dây động rừng.
Đến mức tin tức là thật hay giả họ cũng không cần để tâm, thà tin là có còn hơn chứ họ tuyệt đối không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào. 
Khu vực khai thác mỏ của Lâm gia.
Mấy ngày gần đây thì khu vực khai thác mỏ náo nhiệt trước đã trở nên yên ắng.
Sự tập kích của người áo đen đã khiến cho khu vực khai thác mỏ rơi vào trạng thái khủng hoảng tạm thời, đặc biệt xuất hiện liên tiếp hai lần. 
“Tam thiếu, tại sao cậu vẫn còn ở đây, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Lâm Tam xuống ngựa, lập tức lao về phía Lâm Phi,
Sáng tỉnh dậy, vừa nghe tin này lập tức đầu óc Lâm Tam tê dại, nếu như trong điều kiện bình thường thì một viên Hắc Thiết thạch cực phẩm tuyệt đối có thể áp chế đi, nhưng nay tình hình không như vậy, tất cả mọi người đều đang rục rịch, 
Hắc Thiết thạch trở thành nguyên nhân dụ dỗ họ ra tay.
Lâm Tam thầm trách Lâm Phi, tin tức quan trọng như vậy tại sao lại không phong tỏa trước, bây giờ tất cả mọi người đều biết rồi, ông đã đi đường tắt để kịp đến đây, ông rõ hơn bất kỳ ai hết một khi xử lý không tốt việc này thì Lâm gia sẽ gặp rắc rối lớn.
Lâm Phi đứng trên sườn núi của khu vực khai thác mỏ. 
“Lâm thúc, nhìn thúc căng thẳng kìa, chỉ là một việc nhỏ thôi, có ta ở đây thúc yên tâm đi.”
Lâm Phi lạnh lùng nói.
Lâm Tam ôn tồn nói: “Tam thiếu, đây không phải là chuyện nhỏ, Hắc Thiết thạch cực phẩm không nên xuất hiện bây giờ, cậu thông báo cho gia tộc chưa, mau thông báo cho họ phái thị vệ Hắc Giáp đến đề phòng bất chắc.” 
Lâm Phi lắc đầu nói: “Không cần!”
Cuối cùng Lâm Tam tức giận nói: “Rốt cục cậu muốn làm gì, khu vực khai thác mỏ xuất hiện Hắc Thiết thạch cực phẩm cậu còn nói là việc không quan trọng, cậu biết Hắc Thiết thạch cực phẩm là gì không? Đó là một miếng mồi béo bở mà ai cũng muốn cắn một miếng trên đó.”
Hành động của Lâm Phi mấy ngày gần đây thực sự khiến cho Lâm Tam tức giận. 
Đặc biệt là xảy ra chuyện lớn như vậy mà Lâm Phi không hề sốt ruột, lẽ nào hắn không biết tính quan trọng của sự việc sao.
Đúng là hết thuốc chữa.
“Lâm thúc, ta sẽ tự mình phụ trách việc này.” 
“Việc này ta mặc kệ.”
Lâm Tam thực sự tức giận, không ngờ Lâm Thiếu ngang ngạnh cố chấp. Khói bụi bốc lên từ phía xa, ông cảm thấy được việc này không dễ giải quyết rồi.

“Thiếu gia, việc mà cậu dặn dò tôi đã sắp xếp ổn cả rồi.”
Một người trung niên xuất hiện bên cạnh Lâm Phi, người này là Triệu Dũng đội trưởng của vệ sỹ Hắc Giáp.
Vệ sỹ Hắc Giáp lúc mới đến không nghe lời, nhưng sau khi Lâm Phi gọt giũa một tay thì lập tức đã khống chế vệ sỹ Hắc Giáp dưới tay mình. 
Lâm Phi nói: “Được, bây giờ ta chỉ cần đợi người cắn câu thôi!”
Triệu Dũng cẩn thận hỏi: “Tam thiếu, chúng ta thật sự muốn làm như vậy sao? Một khi không khống chế được, e rằng hậu quả khó lường”
Lâm Phi xua tay, cười nói: “Ta dám sắp xếp việc này, thì đã không lo lắng có thể xảy ra chuyện gì, anh không cho rằng thế lực của Toái Thạch trấn quá nhiều cho nên cần phải khống chế chút!” 
Triệu Dũng không dám nói gì, là đội trưởng vệ sỹ Hắc Giáp, không có bất kỳ quyền chất vấn nào.
Thấy Triệu Dũng im lặng, Lâm Phi liền vỗ vai Triệu Dũng nói: “Không cần lo lắng, tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của ta, Lâm gia không phải là nơi chó mèo có thể đối phó được, lần này ta sẽ cho bọn chúng thấy thế nào là hối hận!”
Triệu Dũng lén nhìn, lần đầu tiên biết thủ đoạn của thiếu gia nhà mình cũng hung ác tàn nhẫn như vậy, không ra tay thì thôi đã ra tay thì là đòn công kích lôi đình. 
Thật không biết lần này ai có thể rơi vào cái bẫy này.
...
Nửa giờ sau, bảy tám thế lực trong Toái Thạch trấn đến. Sau khi họ đến thì phát hiện khu vực khai thác mỏ rất tĩnh lặng ngoài sức tưởng tượng. 
“Chắc chắn bọn họ đã vào hầm mỏ rồi.”
“Chắc chắn đồ vẫn còn trong đó, tuyệt đối không thể để Lâm gia có được!”
“Đi vào, xông vào!” 
...
Người đến đông, ai cũng không muốn lùi sau một bước. Đặc biệt là sau khi họ không nhìn thấy người ngựa của Lâm gia, thì điều thứ nhất họ nghĩ đến đó là Lâm gia đều vào hầm mỏ rồi, Hắc Thiết thạch cực phẩm có ở trong đó.
Hắc Thiết thạch cực phẩm được sinh ra trong mạch khoáng, muốn lấy nó ra không phải là điều đễ dàng, ắt phải tốn rất nhiều thời gian, chắc chắn Hắc Thiết thạch cực phẩm vẫn ở bên trong. 
Bây giờ Lâm gia đã không như trước đây, họ bây giờ lại có nhiều người như vậy, họ cướp đồ của Lâm gia thì đã làm sao, còn tam thiếu gia Lâm gia sớm đã bị họ coi thường, một tên miệng còn hôi sữa thì có tác dụng gì.
Mọi người không hề nghi ngờ bên trong là giả, xuống khỏi yên ngựa xông thẳng vào hầm mỏ. Sức mê hoặc của Hắc Thiết thạch cực phẩm đối với họ như miếng phô mai vậy.
...
Họ không biết rằng, có người đang ở đằng xa theo dõi nhất cử nhất động của hầm mỏ. Người này không phải là ai khác, hắn chính là Lâm Phi.
Người ngạc nhiên nhất là Lâm Tam, kể từ sau khi những người đó vào hầm mỏ, không biết tại sao trong lòng ông lại dâng lên dự cảm không tốt.
Nét mặt Lâm Phi điềm tĩnh, Lâm Tam luôn cảm thấy như sắp xảy ra chuyện gì. 
“Động thủ!”.
Đúng như dự đoán. Cùng với mệnh lệnh của Lâm Phi truyền ra thì Triệu Dũng đứng cạnh Lâm Phi lập tức dùng tay ra ám hiệu.
“Đùng đoàng!” 
“Đùng đoàng!”
Âm thanh lớn vang vọng cả bầu trời.
Nơi họ đứng mặt đất chấn động núi rung lắc, suýt chút nữa thì đứng không vững. 
Trước khu vực khai thác mỏ, những người ngồi trên ngựa bị dọa cho tản đi hết, hiện trường hỗn loạn.
Chỉ còn một vài người ở lại bên ngoài, âm thanh đất động núi rung truyền tới, bọn họ cũng sợ nằm bò ra mặt đất.
“Không hay, xảy ra chuyện rồi!” 
“Xong rồi, xong hết rồi!”
Những người bò lên từ mặt đất, nét mặt đều lộ rõ vẻ sợ hãi vô cùng.
Chỉ trong một thời gian ngắn, tất cả đều bị vùi lấp bên trong, trong số đó không thiếu những kẻ đầu sỏ. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.