Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 45: Trên chiến đài






Thực lực của Âu Phong ở lần này tuyệt đối là xếp hạng trước 10, lần này học viên của Đế Tinh Học Viện, Mộ Dung Phong Luân Mạch cảnh tứ trọng, Lâm Tú cùng Đỗ Hạo Luân Mạch cảnh tam trọng, còn có ba vị Luân Mạch cảnh nhị trọng, một người trong đó chính là Âu Phong.

Một vòng này, đối thủ của Âu Phong là Luân Mạch cảnh nhất trọng, thực lực có chênh lệch nhất định, ở dưới Cuồng Xà thương pháp của Âu Phong, đối thủ rất nhanh bị đánh bại.

Thấy một màn như vậy, trên khán đài, Khương Chấn lộ ra nụ cười thản nhiên nói:

- Thương pháp của Âu Phong linh động như xà, cũng có cuồng mãng bá đạo, đã lấy được tinh túy của môn Thần Thông này, lần này, hắn đã dự định trước 10.

- Ân, Âu Phong không để cho ta thất vọng.

Âu Thần ở bên cạnh đạm mạc gật đầu, hết thảy đều ở trong dự liệu.

Bên kia, thần sắc của Mạc Thương không có dễ nhìn như vậy, bởi vì lập trường bất đồng, ở trong Đế Tinh Học Viện, hắn và Khương Chấn một mực đối lập, đệ tử của bọn họ cũng giống như vậy, mỗi một lần thu tân sinh, hắn, Khương Chấn, còn có một chút lão sư khác, đều sẽ tới chọn học viên, nói xác thực hơn, là tùy học viên chọn lão sư.

Âu Phong, hiển nhiên là học viên được Khương Chấn dự định, Mạc Thương hắn vốn cực kỳ xem trọng Tần Vấn Thiên, bây giờ Tần Vấn Thiên đã thất tung hơn mười ngày rồi.

- Âu Phong này nhìn thật không thoải mái, vẫn là Tần sư đệ thành thật, nhìn rất thuận mắt.

Nhược Hoan nhìn chằm chằm Âu Phong ở trên chiến đài lộ ra vẻ đắc ý, thần sắc hơi có chút khó coi.

Trên Diễn Võ trường, Âu Phong xoay người, chuẩn bị ly khai, ngay lúc này, một thanh âm đột ngột vang lên.

- Lợi hại, thật lợi hại.


Thanh âm hơi mang theo mấy phần đùa giỡn truyền ra, mọi người liền thấy một thân ảnh mập mạp đi lên Diễn Võ Trường, thấy mập mạp này, ánh mắt của Âu Phong híp lại, hàn quang lóe lên, làm sao có thể, hắn lại còn sống.

- Ngươi làm sao sẽ xuất hiện ở đây?

Âu Phong thấp giọng phun ra một câu, bước vào Mê Vụ Huyễn Thành, dĩ nhiên có thể đi ra?

- Vì sao ta không thể xuất hiện?

Phàm Nhạc cười nhìn Âu Phong, nhất thời Âu Phong như ý thức được cái gì, lập tức ngậm miệng, tựa hồ không biết Phàm Nhạc.

- Đã lâu không gặp.

Lại một thanh âm truyền đến, Âu Phong liền thấy một thân ảnh quen thuộc khác, Tần Vấn Thiên.

- Tần sư đệ.

Đại Sơn thấy Tần Vấn Thiên liền đứng dậy, lộ ra nụ cười thật thà, đôi mắt của Nhược Hoan cũng hiện lên tia sáng kỳ dị, cười nhẹ nói:

- Ta biết tên nhà ngươi sẽ không dễ dàng chết như thế.

Một đạo huyễn ảnh màu trắng lóe lên, nháy mắt nhào vào trong ngực Nhược Hoan, ở trong vô số ánh mắt ghen tỵ nhìn soi mói, thân thể Tiểu Hỗn Đản nằm ở bộ vị nhu nhuyễn nhất kia, tiện sát không biết bao nhiêu người.

Mạc Thương thấy Tần Vấn Thiên, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, người này, dĩ nhiên trực tiếp đi lên Diễn Võ trường như vậy.

Đám người vây xem thấy Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc đều lộ ra thần sắc khó hiểu, hai người đột nhiên xuất hiện này là ai?

Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc từ từ đi đến chỗ Âu Phong, bước chân của Âu Phong liên tiếp lui về phía sau, như rất sợ bọn hắn, suy cho cùng, Phàm Nhạc và Tần Vấn Thiên ở trong Hắc Ám Sâm Lâm làm rất nhiều chuyện, hắn là chính mắt thấy, Mục Dã bị mũi tên trực tiếp đóng đinh ở trong hư không.

- Càn rỡ, các ngươi là ai, lại dám tới nơi này làm loạn?

Khương Chấn đột nhiên quát lên, ánh mắt quét về phía Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc, giờ phút này hắn giống như hoàn toàn không biết Tần Vấn Thiên.

- Học viên Đế Tinh Học Viện, Tần Vấn Thiên.

- Học viên Đế Tinh Học Viện, Phàm Nhạc.

- Vì sao hôm nay mới xuất hiện?

Khương Chấn cười lạnh.

- Bởi vì một vài sự tình trì hoãn, cho nên tới tương đối trễ.

Phàm Nhạc cười ngây ngô nói.

- Ngươi nói trễ liền trễ sao, nơi này là Đế Tinh Học Viện, không phải là địa phương các ngươi ngang ngược, lăn.

Khương Chấn quát lạnh một tiếng, trong mắt lóe lên hàn mang.

Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc nhìn về phía Khương Chấn, trong lòng liên tục cười lạnh.


- Xin hỏi Khương Chấn Trưởng lão, thông qua sơ bộ khảo hạch, sau đó tham gia Hắc Ám Sâm Lâm thí luyện, đồng thời sống đi ra, không phải có thể trở thành học viên chính thức sao?

Phàm Nhạc nhìn Khương Chấn, cười hỏi.

- Phải.

Khương Chấn không thể phản bác, này là chuyện tình ai cũng biết.

- Thời điểm ta tham gia khảo hạch, Khương Chấn Trưởng lão tự mình tọa trấn giám sát, ta bước vào Hắc Ám Sâm Lâm thí luyện, cũng không có ít người làm chứng, như vậy hiện tại ta sống sót đi ra ngoài, Khương Chấn Trưởng lão sẽ không chất vấn thân phận của ta chứ?

Phàm Nhạc cười ngây ngô hỏi.

- Mặc dù như vậy, thì tính sao?

Khương Chấn hừ lạnh một tiếng:

- Hôm nay, Đế Tinh Học Viện ta...

- Dừng lại!

Khương Chấn còn chưa nói xong liền bị Phàm Nhạc cắt đứt, mập mạp chậm rãi ngẩng đầu lên, mắt nhìn Khương Chấn, nhếch miệng cười:

- Nếu phải, vậy ngươi còn thả rắm làm gì.

Phàm Nhạc vừa dứt lời, cả không gian đột nhiên yên tĩnh lại, hết thảy ánh mắt đều nhìn chăm chú vào Phàm Nhạc, mập mạp cao ngạo ngẩng đầu, nhìn Khương Chấn lộ ra nụ cười sáng lạn, tính tình của mập mạp, kỳ thực không hề tốt đẹp gì, tuy luôn thích cười, nhưng ở trong Hắc Ám Sâm Lâm, hắn là kém chút bị người diệt rồi.

Ghê tởm hơn chính là, Âu Thần còn làm trò ở trước mặt mọi người, cho hắn một thương, một thương kia làm cho mập mạp mất thể diện!

Tinh Thần quang hoa lóng lánh, trong tay mập mạp xuất hiện Tinh Thần Cung, ngay lập tức phá không giết ra, bắn về phía hư không, đoàn người ngẩng đầu nhìn mũi tên bắn lên thiên không, lộ ra vẻ nghi hoặc, rất nhanh, bọn họ phát hiện mũi tên trụy lạc, bắn thẳng về phía Âu Phong, dường như phong tỏa đường lui của hắn.

Ngay thời điểm mập mạp bắn tên, thân thể Tần Vấn Thiên liền động.

- Đùng.

Diễn Võ Trường giống như cũng rung động theo, thân thể của Tần Vấn Thiên giống như cơn lốc, lao thẳng tới Âu Phong, đại địa rung động không ngừng, phảng phất như có tiết tấu.

Một màn bất thình lình để đám người không phản ứng kịp, quá đột nhiên, Phàm Nhạc vừa mới mắng Khương Chấn xong, Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc ở trước mặt mọi người, ở thời điểm Đế Tinh Học Viện cử hành bài danh chiến, ra tay với Âu Phong.

Sắc mặt của Âu Phong cực kỳ khó coi, hắn muốn lui, nhưng đường lui bị mũi tên phong kín, hắn lý giải tiễn thuật của Phàm Nhạc tinh xảo cỡ nào, Phàm Nhạc muốn phong đường lui của hắn, hắn cũng đừng nghĩ có thể lui, chỉ có thể đi tới, chỉ cần đánh bại Tần Vấn Thiên, Khương Chấn cùng Âu Thần ở trên khán đài tuyệt đối sẽ không để Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc ngang ngược.

Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc, chỉ cần ngăn cản một giây là được.

Nghĩ vậy, Âu Phong xoay người, lao về phía Tần Vấn Thiên, Cuồng Xà Thương đột nhiên kích ra, như mãng xà công kích, cắn giết hết thảy, muốn xuyên thủng thân thể Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên mượn khi thế xông tới khủng bố, oanh ra một quyền, Hàng Long Quyền bá đạo vào giờ khắc này hiện ra hết, một con Thương Long gào thét nộ hống, lao thẳng tới thương pháp của Âu Phong Cuồng Mãng.

- Bành, bành...


Tinh Thần trường thương trong tay Âu Phong từng tấc từng tấc băng diệt, cảm thụ được Long ngâm chi khí khủng bố, sắc mặt của Âu Phong trắng bệch, mặt của hắn như bị cuồng phong bá đạo kia xé rách.

- Luân Mạch cảnh.

Trong lòng Âu Phong run rẩy, Tần Vấn Thiên phát ra khí tức, chính là Luân Mạch cảnh, hơn nữa công kích của hắn làm sao sẽ bá đạo như vậy?

Thân thể hắn bắt đầu triệt thoái ra sau, Tinh Thần thuẫn giáp ngưng hình.

- Hống!

Một tiếng rống to chấn động hư không, ánh mắt mọi người gắt gao dừng ở trên Diễn Võ trường, bọn họ chỉ thấy một Thương Long lợi trảo xuất hiện, trực tiếp đánh nát thuẫn giáp, sau đó nắm lấy cổ của Âu Phong.

Sau một khắc, bọn họ thấy tay của Tần Vấn Thiên nắm ở trên cổ Âu Phong, xách cả người hắn lên.

- Càn rỡ.

- Buông hắn ra.

Từng thanh âm gầm lên truyền ra, Âu Thần cùng hai thanh niên khác lập tức nhảy lên chiến đài, khí tức nở rộ, lao thẳng tới Tần Vấn Thiên, nhất là Âu Thần, trường thương trong tay hắn chỉ về phía Tần Vấn Thiên, sát khí tiết ra ngoài.

- Ngươi muốn chết.

Âu Thần nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, ánh mắt phảng phất như đang nhìn một người chết.

Tần Vấn Thiên rất ghét loại ánh mắt này, tựa như lần trước ở trong Hắc Ám Sâm Lâm, ánh mắt này, làm hắn rất không thoải mái.

Cho nên, cánh tay hắn bỗng nhiên run lên, nện thân thể của Âu Phong xuống đất, răng rắc… cốt cách vỡ vụn kèm theo tiếng kêu thảm thiết vang lên, sắc mặt của Âu Thần lập tức xanh mét.

Tần Vấn Thiên ở ngay trước mặt hắn, tàn bạo đệ đệ của hắn, đây cũng không phải hai chữ vẽ mặt có thể hình dung.

Hắn chưa từng bị người bạt tai qua như vậy, trên mặt nóng hừng hực, sát khí của hắn cuộn trào mãnh liệt, muốn chém Tần Vấn Thiên thành muôn mảnh.

Ngay cả đám người Mạc Thương cũng bị một màn bất thình lình dọa sửng sốt một chút, sau đó mới phản ứng được, trong đầu Mạc Thương lập tức hiện lên rất nhiều ý niệm, trong mắt lóe lên tinh mang.

- Người này, quả nhiên là người thành thật, không ở yên không phải người!

Nhược Hoan lộ ra một tia yêu mị, Tần Vấn Thiên bình thường thoạt nhìn vô hại, nhưng chọc giận tới hắn, hắn sẽ hoàn toàn bạo tạc, tựa như thời khắc này vậy.

Bất quá, nàng thích!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.