Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 383: Một kích dễ dàng đánh bại thế lực yếu






Thân thể Tần Vấn Thiên xông ngược lên trên, ngẩng đầu lên nhìn lên không trung. Chỗ đó có hai quả Thiên Tượng quả màu đỏ thẫm cuối cùng.

Không lâu trước đó, Tần Vấn Thiên đã chính mắt trông thấy người cướp đi hai Thiên Tượng quả này bị rơi thẳng xuống dưới một cách lặng lẽ, không có bất cứ vết thương nào. Có lẽ đây chính là quả Thiên Tượng quả khó cướp được nhất.

Càng đến gần, trái tim của Tần Vấn Thiên càng đập mạnh hơn. Hắn cảm nhận được mỗi một bộ phận trên cơ thể mình đều đang run rẩy. Tần suất tim đập dường như khiến cho trái tim sắp nổ tung. Điều này khiến cho hắn khựng bước, ngước nhìn Thiên Tượng quả đỏ thẫm trên bầu trời, hít sâu một hơi.

Lúc này, Tần Vấn Thiên đứng trên cành cây, hai bên trái phải, bóng dáng Kiếm Kinh Thiên và Thương Thích cùng giáng xuống. Trên cành cây của Thiên Tượng cổ thụ có rất nhiều bóng người đang đứng theo dõi hắn.

Trừ hai Thiên Tượng quả dưới mặt đất ra thì hắn cũng đã cướp được hai Thiên Tượng quả trên không. Hiện tại trong mắt mọi người, không còn nghi ngờ gì nữa, hắn chính là kho báu, giá trị còn lớn hơn cả hai Thiên Tượng quả. Hắn có bốn Thiên Tượng quả.

- Ngươi không giữ được Thiên Tượng quả đâu. Muốn quả hay là muốn sống.

Thương Thích cầm Cuồng Ma Kích trong tay, huyết mạch bắt đầu sôi trào. Mỗi một sợi tóc của hắn đều giống như lưỡi dao sắc bén. Ánh sáng xoay tròn trong lòng bàn tay, lưu chuyển trong không gian, phun ra khí tức sắc bén. Đồng thời, trên người hắn còn lưu chuyển ánh sáng màu máu, nhìn mà giật mình, khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.

- Giao Thiên Tượng quả cho ta, ta sẽ thả cho ngươi đi.

Kiếm Kinh Thiên đứng ở nơi khác, dõi mắt nhìn Tần Vấn Thiên.

Lúc này, trên cành cây bên dưới, Ân Đình, Tạ Vũ, Kim Diễm cũng lần lượt đến rồi. Khí tức trên người bọn họ đều đáng sợ như vậy, bao vây Tần Vấn Thiên ở trong một không gian nhỏ hẹp.

- Đồ điên.


Cơ Tuyết thấy Tần Vấn Thiên một mình đối mặt với nhiều cường giả, đôi mắt xinh đẹp toát ra vẻ lo lắng. Tên gia hỏa này bất chất tất cả cướp đoạt lấy Thiên Tượng quả, suýt nữa bị Cuồng Ma Kích và kiếm đâm trúng. Bây giờ lại bị bao vây, thật đúng là chán sống rồi à.

- Muốn Thiên Tượng quả thì theo ta đến đây.

Tần Vấn Thiên đạp lên không trung, trái tim chợt run rẩy trong phút chốc, dường như mỗi một tấc trong cơ thể hắn đều đang co rút dữ dội, có khả năng nứt vỡ bất cứ lúc nào. Loại cảm giác này đều do trái tim gây ra, đáng sợ hết sức.

Thương Thích đạp một bước, vươn tay ra, một đại chưởng ấn màu máu duỗi về phía Tần Vấn Thiên, chất chứa huyết uy ngút trời, dẫn đến huyết mạch của Tần Vấn Thiên đều bạo loạn, dường như muốn phá vỡ cơ thể mà chui ra.

Tần Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng, máu tươi tràn ngập trong lòng bàn tay. Hắn lập tức vung tay lên, một đạo chú ấn màu máu xông ra, một tiếng nổ cực lớn vang lên, huyết uy tràn ngập.

Nhưng cùng lúc đó, người ở phía dưới cùng với Kiếm Kinh Thiên đều đạp lên trên không, tiếp tục chèn ép Tần Vấn Thiên. Trong phút chốc lực áp bách mà thân thể Tần Vấn Thiên cảm nhận quá đáng sợ rồi, giống như con cừu rơi vào trong đàn sói, có khả năng bị giết chết bất cứ lúc nào.

- Nếu các ngươi đã muốn có nó đến vậy thì cứ tới nữa đi.

Tần Vấn Thiên tiếp tục đạp lên cành cây, lại đến gần Thiên Tượng quả màu đỏ thẫm kia thêm một bước. Thân thể run rẩy lại càng thêm đáng sợ, thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim đập, cứ thình thịch không ngừng.

- Bất luận thế nào thì ngươi cũng khó thoát chết.

Giọng Thương Thích lạnh lùng, lại bước lên tiếp. Trên thân Kiếm Kinh Thiên chất chứa ánh sáng kiếm, bao bọc lấy thân thể hắn.

Người phía dưới không cam tâm yếu thế, bắt đầu khiêu chiến uy áp của hai Thiên Tượng quả cuối cùng này. Nhất thời, mười mấy vị cường giả Thiên Cương cảnh tầng năm vây quanh Tần Vấn Thiên, đến gần Thiên Tượng quả màu đỏ thẫm, hay nói cách khác là đang đến gần Tần Vấn Thiên.

Một mình Tần Vấn Thiên lôi kéo tất cả cường giả đều ở trong phạm vi của cây Thiên Tượng.

“Thịch… thịch…”

Tim Tần Vấn Thiên đập liên tục. Hắn nhắm mắt lại, yên tĩnh cảm nhận mỗi một lần run rẩy của cơ thể, dường như muốn thích ứng với nhịp đập này vậy. Huyết mạch chi lực toàn thân bắt đầu gào thét như đại dương mênh mông.

Nhấc chân lên rồi lại đặt xuống, Tần Vấn Thiên lại đi về phía trước, trong lòng mọi người kinh hoàng không ngớt. Trong lúc bất giác, dường như Tần Vấn Thiên đang mượn Thiên Tượng quả để tránh né việc đuổi giết, chỉ còn cách Thiên Tượng quả có hai bước nữa thôi.

Chẳng lẽ, hai Thiên Tượng quả cuối cùng khó với tới nhất này hắn cũng muốn sao?

Mấy nhân vật yêu nghiệt như Thương Thích và Kiếm Kinh Thiên đều sa sầm mặt, trong lòng dường như cũng đã đoán được điều này. Bọn họ nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, người này to gan lớn mật, trong lúc tề tựu bao nhiêu thế lực thiên tài lại muốn một mình độc chiếm gần như một nửa Thiên Tượng quả.

Cơ Tuyết và Từ Lam cũng trong đám người đó, thấy Tần Vấn Thiên đến gần Thiên Tượng màu đỏ thẫm nhất, bọn họ cũng cảm thấy hơi hoang đường. Người này làm chuyện điên cuồng, cho dù là Thương Thích, nếu nói lấy đi một nửa Thiên Tượng quả thì cũng phải cân nhắc xem có thể chịu nổi áp lực hay không.

Nhưng dường như người thanh niên áo trắng kia không hề sợ hãi, hoặc là không biết chữ sợ viết như thế nào.

Lúc này Tần Vấn Thiên lại đang phải chịu áp lực mà xưa nay chưa từng có, chẳng qua không phải là đến từ những tên yêu nghiệt kia, mà là đến từ Thiên Tượng quả. Hai Thiên Tượng quả này quả thật có thể giết người. Tần suất tim đập của hắn đã nhanh đến mức khiến người ta sợ hãi.

Hít thở thật sâu, Tần Vấn Thiên bình phục cảm xúc, cố gắng hết khả năng để giữ bình tĩnh, cả thân thể đều vận hành theo nhịp tim đập, đạt đến một loại ăn khớp nào đó. Hắn lại tiến về phía trước một lần nữa. Lúc này không chỉ riêng Tần Vấn Thiên, tất cả những người theo hắn đến đều không rảnh chú ý người khác, chỉ có thể ổn định nhịp tim của mình, thậm chí không dám công kích lung tung.


“Phụt!”

Tần Vấn Thiên phun ra một búng máu tươi, nhưng lại đứng vững chỗ đó, ngón nhìn Thiên Tượng quả đằng trước.

“Đây là lực lượng ý chí gì đây?”

Tần Vấn Thiên thấy những điều chưa từng thấy, hắn lại có một loại khát vọng, muốn lấy được Thiên Tượng quả này vào tay mình.

- Chỉ còn một bước nữa thôi.

Thương Duyệt ở phía dưới nhìn lên người thanh niên áo trắng trên cành cây, trong lòng thầm chấn động. Người này đúng là một tên điên.

Tần Vấn Thiên muốn bình ổn lại hơi thở, để cho cơ thể cân bằng một lần nữa, nhưng ở bên dưới, chín cánh tay của Tạ Vũ đồng thời xuất hiện những mũi tên đáng sợ, hướng về phía Tần Vấn Thiên ở bên trên. Đồng thời, hai mũi tên ở cánh tay thậm chí trói buộc Thương Thích và Kiếm Kinh Thiên.

Tần Vấn Thiên lúc này, e là chỉ cần có ngoại lực công kích, trái tim của hắn sẽ nổ tung mà chết. Khi hắn chết, nhất định phải lấy được Thần Văn giới chỉ trên người hắn.

- Cẩn thận.

Cơ Tuyết ở bên dưới gọi Tần Vấn Thiên, cảm tri lực của Tần Vấn Thiên cực kỳ nhạy cảm, đương nhiên đã nhận ra sau lưng có lực lượng sát phạt cường đại nhằm vào mình. Không chỉ là hắn, Thương Thích và Kiếm Kinh Thiên cũng đều cảm nhận được. Trên người bọn họ ngập tràn khí thế, đều đã chuẩn bị để phát ra một kích trong trạng thái căng thẳng này.

Bọn họ và Tạ Vũ có ý nghĩ giống nhau. Nếu như Tần Vấn Thiên chết, vậy thì nhất định phải lấy được Thần Văn giới chỉ của hắn.

“Bùm… bùm… bùm…”

Từng đạo thân ảnh cường giả bước ra, bao vây về phía Tần Vấn Thiên, không tiếc thừa nhận áp lực cực lớn kia, cũng muốn tranh thủ một cơ hội hiếm hoi này.

Tần Vấn Thiên không hề động đậy, trong mắt mọi người, toàn bộ lực lượng Tần Vấn Thiên lúc này đều đang kéo căng ra, ứng phó với tim đập nên hoàn toàn không thể động đậy được. Chiêu này của Tạ Vũ đúng là âm hiểm, khó trách hắn là người cách Thiên Tượng quả xa nhất trong số các nhân vật thiên kiêu kia. Xem ra sớm đã có ý nghĩ này rồi, chuẩn bị bắn tên ra trong thời khắc mấu chốt nhất.

"Người thanh niên áo trắng này thật là chán sống mà, dám đi đến gần như thế, cách Thiên Tượng quả càng gần thì sức chống cự của hắn càng yếu."

Bên dưới có người thực lực hơi khiêm tốn nhìn mọi người ở trong không trung, thầm nghĩ trong lòng.

Hắn đã đoạt được không ít Thiên Tượng quả, nhưng chỉ sợ là làm áo cưới thay người khác rồi.

Người này, hẳn phải chết không còn nghi ngờ gì nữa. Mũi tên của Tạ Vũ bắn ra nhất định sẽ đâm xuyên qua. Hắn hoàn toàn không có cách nào ngăn cản, chỉ có thể chờ chết mà thôi.

Nhưng trong tích tắc này, mọi người lại thấy Tần Vấn Thiên vươn tay, hai tay đồng thời đập xuống phía dưới.

“Boong… boong…”

Tiếng chuông vang lên, hơn nữa trong khoảnh khắc đó, tiếng chuông như đòi mạng. Trong hư không, dường như xuất hiện từng chiếc chuông cổ lắc lư. Đây là Tru Tâm cổ chung.


Trong tích tắc, sắc mặt mấy người Thương Thích trở nên trắng bệch. Bọn họ cách Thiên Tượng quả đã rất gần rồi, tim đập cực kỳ nhanh. Lúc này, thần thông của Tần Vấn Thiên công kích, không ngờ lại là Tru Tâm!

“Phụt…”

Thương Thích chỉ cảm thấy tim mình cũng muốn nổ tung, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể rơi xuống. Hắn điều động toàn bộ lực lượng bảo vệ tim mạch mình không bị vỡ.

“Phụt… phụt… phụt…”

Lúc này không chỉ là Thương Thích mà tất cả mọi người đều rơi xuống, miệng phun máu tươi. Tiếng chuông lượn lờ kia giống như lá bùa đòi mạng. Từng bóng người rơi xuống, che chở cho Tần Vấn Thiên nằm ngoài phạm vi công kích của các mũi tên. Trừ phi mũi tên của Tạ Vũ có thể chệch hướng, bằng không phải đâm thủng không ít thân thể thì mới có thể bắn tới Tần Vấn Thiên được.

Tạ Vũ đương nhiên không dám làm như vậy, huống hồ lúc này bản thân hắn cũng đã phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.

Cảnh tượng lúc này có thể nói là rất tráng lệ, những kẻ đang đợi Tần Vấn Thiên rơi xuống ở phía dưới đều ngẩn người, khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt.

Bất luận là thiên kiêu hay là thiên tài, giờ phút này đều đồng loạt rơi xuống, thậm chí bao gồm cả mấy nhân vật như Thương Thích, Kiếm Kinh Thiên, Ân Đình nữa. Không có ai có thể may mắn thoát khỏi. Trong giây phút Tần Vấn Thiên vỗ tay, từng nhân vật thiên tài ngã ngửa xuống dưới, dường như hết thảy đều chỉ làm nền cho bóng người áo trắng đứng ngạo nghễ ở kia.

Hắn không phải tránh né truy sát mà là vì Thiên Tượng quả. Lúc đi đến bước cuối cùng, hắn dùng một chưởng đánh đổ tất cả đối thủ.

Một mình hắn muốn đối địch với tất cả thiên kiêu. Thế thì đã sao chứ.

Hắn tranh đoạt một nửa Thiên Tượng quả, còn gì mà hắn không dám làm nữa đây.

Đôi mắt xinh đẹp của Thương Duyệt khựng lại. Cảnh tượng này đâm sâu vào trái tim cô, khiến cho cô dường như ngừng thở, dường như không dám tin những gì mà cô đang thấy lúc này lại là sự thật. Khung cảnh này quá mộng ảo rồi, biểu cảm trên gương mặt xinh đẹp vô cùng của cô chỉ còn lại vẻ khiếp sợ.

Cơ Tuyết và Từ Lam cũng đều hơi chấn động trong lòng, bị rung động sâu sắc vì cảnh tượng trước mắt này.

- Đây là…

Cơ Tuyết hơi há miệng. Hắn dám làm như thế, hóa ra hắn vẫn có sức mạnh như vậy. Hắn đợi mọi người đuổi theo hắn lên trên, đến gần Thiên Tượng quả kia, đợi một kích quyết định hết thảy.

Lúc này, không còn ai quấy rầy hắn nữa.

Người thanh niên áo trắng đưa lưng về phía mọi người. Hắn thậm chí không quay đầu lại nhìn một cái. Lúc cảm nhận được uy lực của Thiên Tượng quả thì hắn biết rằng thời điểm mà tất cả mọi người đều đến gần Thiên Tượng quả, uy lực mà Tru Tâm cổ chung phát huy sẽ mang tính hủy diệt, phá vỡ tất cả, quét ngang hết thảy.

Người thanh niên mặc áo trắng bước một bước cuối cùng, thu Thiên Tượng quả màu đỏ thẫm vào trong túi. Tất cả lực lượng đều biến mất trong tích tắc nhưng cảnh tượng chấn động vừa rồi lại để lại cho tất cả mọi người một ấn tượng quá sâu sắc. Cho dù là Thương Duyệt, cho đến nhiều năm về sau khi đã trở thành truyền kỳ, cô vẫn luôn nhớ về ngày hôm nay. Người thanh niên áo trắng lần đầu tiên khiến cho tim cô rung động!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.