Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 310: Đan vương điện kén rể






Yêu kiếm cắm trước Đan Vương điện, cả thành Vọng Châu đều xôn xao, ai cũng vì chuyện này mà thầm sợ hãi trong lòng.

Thiếu niên ngày xưa đã trở lại, vì người mình yêu mà kéo kiếm đi mười vạn dặm, chấp niệm đi vào Vọng Châu, cắm kiếm trước Đan Vương điện.

Hắn đang nói với tất cả mọi người biết rằng Tần Vấn Thiên hắn đã trở về rồi, hắn sẽ làm cho Lạc Hà phải trả giá vì những gì đã làm với hắn.

Thế nhưng, mọi người thật không dám tưởng tượng, tuy rằng Tần Vấn Thiên có thiên phú kiệt xuất nhưng thực lực của hắn còn yếu, người có cảnh giới Thiên Cương cảnh tầng một làm sao có thể đối đầu được với Đan Vương điện to lớn kia chứ.

Trong Đan Vương điện cường giả nhiều như mây, những gì mọi người nhìn thấy chỉ là một góc của tảng băng mà thôi, nếu như những nhân vật trụ cột của Đan Vương điện mà xuất hiện thì vô cùng đáng sợ.

Tần Vấn Thiên lại không thể thực sự khống chế yêu kiếm, nếu như trở mặt thật thì e rằng cho dù có thể kéo yêu kiếm đến đây, mượn uy lực của yêu kiếm để quét ngang trời đất thì vẫn chết chắc.

Thứ hắn phải đối mặt chính là Đan Vương điện thế lực bá chủ của thành Vọng Châu, sự tồn tại siêu nhiên có thể xếp trong năm vị trí hàng đầu ở Đại Hạ.

Tần Vấn Thiên có chấp niệm chọc thủng trời, nhưng làm sao hắn có thể làm rung chuyển đại điện thông thiên nằm trên chín mươi chín bậc cầu thang kia được chứ.

Chuyện Đan Vương điện chọn phu quân cho Mạc Khuynh Thành đã dấy lên sóng gió lớn trên cả khắp chín châu thành, nguời kéo tới thành Vọng Châu nhiều không đếm xuể, nay lại gặp đúng dịp Tần Vấn Thiên cắm kiếm bên ngoài Đan Vương điện, làm cho Lạc Hà mất hết mặt mũi, càng khiến cho trận phong ba này dữ dội hơn, có xu thế mưa to gió lớn sắp kéo tới.


Ngày hôm nay rốt cuộc cũng tới rồi.

Trước Đan Vương điện, bên dưới chín mươi chín bậc thang, trong phạm vi mười dặm đều là bóng người, thế nhưng họ lại tránh một nơi, ở nơi đó có một thanh kiếm đứng sừng sững dưới vòm trời khiến không ai dám đến gần.

Ở bên dưới cầu thang chín mươi chín bậc, mấy người trong Đan Vương điện đều đứng trên không trung, Lạc Hà đứng ở chính giữa. Bà ta nhìn về phía trước là có thể nhìn thấy thanh yêu kiếm đứng sừng sững kia, khiến cho vẻ mặt của bà ta lúc này vô cùng lạnh lùng.

Tần Vấn Thiên làm bà ta mất mặt như thế, bà ta muốn xem xem, hôm nay Tần Vấn Thiên có dám đến đây không.

Nếu như hắn dám đến thì sẽ cho hắn có đi mà không có về.

Ánh mắt bà ta từ từ nhìn xuống bên dưới, cất tiếng nói:

- Các vị bằng hữu thế lực bá chủ xin mời lên cầu thang chín mươi chín bậc, lần kén rể này hoan nghênh chư huynh cùng làm chứng.

Bà ta vừa dứt lời thì lập tức có rất nhiều thân ảnh thong thả bước ra, đó đều là người của các thế lực bá chủ ở thành Vọng Châu, bọn họ lần lượt đi lên cầu thang chín mươi chín bậc, bước đến chỗ khán đài được xây xung quanh quảng trường rộng lớn trước chủ điện Đan Vương và ngồi xuống.

- Xin mời những người tới báo danh tham gia lần kén rể này đứng dưới cầu thang chín mươi chín bậc.

Lạc Hà tiếp tục nói, rất nhiều thân ảnh lập tức từ từ bước lên, lũ lượt đi vể hướng cầu thang chín mươi chín bậc trước mặt. Chỉ trong chớp mắt, bên trên cầu thang chín mươi chín bậc đã có đầy người, căn bản không có tí khe hở nào, người ở đằng sau mà muốn tiến lên thì trừ phi phải đẩy người ở trên xuống.

- Nhiều người quá, người tham gia kén rể lần này đều là cường giả Thiên Cương cảnh tuổi từ ba mươi trở xuống, hơn nữa đều có tướng mạo phi phàm, nếu vì tướng mạo mà bị loại thì thật là mất mặt, những người ở Thiên Cương cảnh trở xuống, muốn lấy được Mạc Khuynh Thành thì đúng là nằm mơ giữa ban ngày.

- Đan Vương điện muốn kén rể, hơn nữa còn là kén rể cho Mạc Khuynh Thành, thảo nào lại có nhiều nhân vật kiệt xuất tới vậy, chưa nói tới những thế lực bá chủ, các thế lực lớn bên dưới e là đã phái hết các nhân vật kiệt xuất nhất trong tông môn và gia tộc ra rồi, nếu có thể cưới được Mạc Khuynh Thành, trở thành rể của Đan Vương điện thì địa vị của tông môn hay gia tộc đó cũng được nâng cao.

Nhưng muốn đi tới cuối cùng sao mà dễ thế được.

- Trong thời gian một nén hương, chỉ có những người đứng trên bậc thứ chín mươi mới có tư cách đi lên Đan Vương điện tham gia lần chọn rể này.

Lạc Hà nói với giọng lạnh nhạt:

- Sau một nén hương, chỉ cần có thể đứng trên bậc thứ chín mươi là có thể bước tiếp lên trên, bây giờ bắt đầu đi.

Bà ta vừa dứt lời thì bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng, trên cầu thang chín mươi chín bậc cao thủ như mây, vô cùng chật chội, Lạc Hà chỉ chọn những người đứng trên bậc thứ chín mươi mà thôi.

Lúc này những người đứng trên bậc thứ chín mươi đều cảm thấy có áp lực vô cùng khủng bố, những người ở dưới có khí tức đáng sợ, Tinh Hồn và Võ Mệnh Thiên Cương phóng ra điên cuồng, trong chớp mắt, một khí lưu khủng bố cuộn lên.

Cuộc chiến bùng nổ nhanh hơn, điên cuồng hơn tưởng tượng của mọi người.


Chỉ một câu nói của Lạc Hà đã khiến toàn trường bùng nổ, tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên.

Nhìn trận đấu khủng bố bạo phát trong chớp mắt này, mọi người chỉ thấy lòng mình run lên, ở nơi đó máu tươi bắn lên, tiếng kêu thảm không ngừng, chỉ trong một thời gian ngắn mà không biết đã có bao nhiêu cường giả bị giết và trọng thương, đúng là tàn khốc.

Tuy Lạc Hà này là con gái Đan Vương của Đan Vương điện, bình thường tu hành luyện đan nhưng bà ta chẳng phải dạng hiền lành phổ độ chúng sinh gì cả, lòng dạ bà ta lạnh lùng, chọn cách thức tuyển người trực tiếp và tàn khốc nhất.

- Có mấy người rất mạnh, không ai có thể đánh bọn họ xuống.

Mọi người nhanh chóng chú ý đến một vài nhân vật nổi bật, tu vi của bọn họ gần như đều ở ngưỡng Thiên Cương cảnh tầng hai và Thiên Cương cảnh tầng ba.

Những thanh niên dưới ba mươi tuổi mà lại có cảnh giới Thiên Cương cảnh tầng ba đã là vô cùng đáng sợ rồi, trong các thế lực bá chủ, chỉ có những nhân vật yêu nghiệt nổi bật nhất mới có thể làm được.

Không nhìn thấy những người có tu vi Thiên Cương cảnh tầng bốn, dưới ba mươi tuổi mà đạt đến Thiên Cương cảnh tầng bốn thì quá kinh người rồi, đến Hoa Thái Hư còn làm không được.

Thiên Cương cảnh tầng ba đã là nhân vật hàng đầu của lần tuyển chọn này rồi.

Những người ở Thiên Cương cảnh tầng một là thảm nhất, bọn họ thuộc nhóm người yếu nhất, rất dễ bị đánh xuống cầu thang, vết thương có sâu có nông, căn bản không có sức mạnh để xông lên trên.

- Đa số những nhân vật có thể đứng trên bậc thang thứ chín mươi đều là người của những thế lực bá chủ. Trần Liệt của Trần gia năm đó cũng có uy danh rất lớn, hắn ta là ca ca của Trần Vương, tuy rằng thiên phú không bằng Trần Vương nhưng cảnh giới của hắn cao hơn Trần Vương, cũng đã từng là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trên bảng Thiên Mệnh, không ngờ Trần gia lại phái hắn tới.

- Hoa Thịnh của Hoa gia cũng tới rồi sao, tuy rằng hắn luôn bị Hoa Thái Hư làm lu mờ nhưng bản thân hắn cũng là một nhân vật vô cùng lợi hại rồi, xem ra lần này có không ít thiên tài muốn ôm được mỹ nhân về đây, cạnh tranh dữ quá.

- Vị kia là Vương Nhất Phi của Vương gia thành Binh Châu, thực lực rất mạnh, nghe nói cách đây không lâu Vương Tước bị Tần Vấn Thiên giết chết rồi, không biết việc này là thật hay giả, tin đồn nói rằng hắn ta chết vào lúc Tần Vấn Thiên kéo yêu kiếm đi ấy. Nếu như là thật thì Vương gia chắc chắn sẽ hận Tần Vấn Thiên thấu xương, nếu như hôm nay Tần Vấn Thiên xuất hiện thì không biết sẽ thảm đến cỡ nào, Trần gia, Hoa gia, Vương gia, ai mà không muốn hắn chết, Đan Vương điện, Trích Tinh phủ có lí nào lại tha cho hắn được.

- Tên Tần Vấn Thiên này đúng là một tên yêu nghiệt tuyệt đỉnh dám tranh với thiên hạ đây mà. Hôm nay xem ra, người này hoặc là chết, hoặc là trờ thành nhân vật có một không hai trong lịch sử, năm đó Đế Thương cũng chết như thế đấy, e rằng hắn cũng gặp nguy hiểm rồi.

Ở bên dưới có người thì thầm, lại nghĩ đến Tần Vấn Thiên. Sau khi Tần Vấn Thiên bộc lộ tài năng, tuy rằng hắn chỉ làm có hai ba việc nhưng quả thật quá oanh động, rất dễ khiến người ta nhớ đến. Huống hồ hôm nay rất có thể hắn sẽ đến phá buổi tuyển chọn này, kiếm của hắn đang cắm trước Đan Vương điện, e rằng hắn chắc chắn sẽ không để buổi kén rể này tiến hành thuận lợi đâu.

- Người đó là ai mà tuấn tú thế, hơn nữa chỉ có thực lực Thiên Cương cảnh tầng một mà còn có thể đứng trên bậc thang thứ chín mươi, không ai có thể đánh hắn xuống.

Lúc này có người chỉ tay vào một thân ảnh trên cầu thang. Người đó tay cầm Phương Thiên Họa Kích, công kích vô cùng bá đạo, bất luận là ai muốn cướp vị trí của hắn thì hắn đều đâm thẳng một kích, không ai có thể chịu nổi, đòn tấn công của hắn rất bá đạo.

Lúc này, có một vị Thiên Cương cảnh tầng hai tấn công về phía hắn, trong tay người này cầm Lôi Quang kiếm lóe sáng. Sức mạnh lôi điện khủng bố đột nhiên đâm ra, Võ Mệnh Thiên Cương bộc phát ánh sáng đáng sợ, nhưng hắn vẫn chỉ đâm thẳng một kích về phía trước, như mộng như ảo, một kích này của hắn cứ như không phải là thật, nhưng khi nó giáng xuống thì có một sức mạnh không thể ngăn cản được lập tức đâm xuyên qua Lôi Quang kiếm, đập vào ngực của người kia khiến cho đối phương phun ra một ngụm máu tươi rồi ngã xuống.

Thời gian một nén hương nhanh chóng kết thúc, lúc Lạc Hà tuyên bố dừng lại, trên bậc thang thứ chín mươi chỉ còn sót lại bốn mươi tám người.


- Các ngươi lên đi, những người khác có thể ở trên cầu thang chín mươi chín bậc hoặc ở bên dưới quan sát.

Lạc Hà phất tay rồi quay người đi tới ghế chủ vị.

Bốn mươi tám người theo bà ta bước tiếp lên cầu thang chín mươi chín bậc, đi tới chỗ chính giữa quảng trường mênh mông, mà ở xung quanh bọn họ là các nhân vật thuộc những thế lực bá chủ, còn những người khác thì lơ lửng trên bầu trời phía xa để xem, hoặc là đứng trên cầu thang nhìn lên trên.

Tuy rằng vừa nãy chỉ trải qua một nén hương nhưng bốn mươi tám người còn lại sau khi đào thải đều là những nhân vật kiệt xuất, người nào cũng có khí chất phi phàm.

Trong đó có không ít thanh niên thuộc những thế lực bá chủ, các thế lực đó đều nhìn về đệ tử của môn phái mình mà mỉm cười. Nếu có thể lấy được Mạc Khuynh Thành thì có ở rể Đan Vương điện cũng có sao đâu, như thế chắc chắn có thể kéo gần quan hệ với Đan Vương điện.

Lạc Hà ngồi trên vị trí chủ vị, Mạc Khuynh Thành là đệ tử của bà ta, nên lễ kén rể hôm nay cũng do bà ta chủ trì.

Ánh mắt của bà ta nhìn về phương xa, liếc qua yêu kiếm được cắm cách đó không xa một cái, yêu kiếm này còn cao hơn vị trí bà ta ngồi nhiều, trong mắt của bà ta lóe lên sự lạnh lẽo.

Bà ta cũng muốn nhìn xem bao giờ Tần Vấn Thiên sẽ xuất hiện, liệu hắn có dám đến Đan Vương điện quấy rối hay không.

Thu lại ánh mắt, bà ta lại nhìn sang bốn mươi tám người kia rồi lên tiếng:

- Các vị đều anh tuấn phi phàm, có thực lực không tệ. Lần kén rể này cũng không cần xếp thứ tự cụ thể, chỉ cần là ba người còn lại cuối cùng thì quy tắc liền linh hoạt hơn, lúc này các vị có thể lựa chọn đối thủ của mình, người thua rời đi, người thắng ở lại.

Bà ta nói xong thì đột nhiên có nhiều thân ảnh lóe lên, bọn họ đang chọn đối thủ cho mình.

Phía sau còn nhiều thử thách đang đợi, vì thế những trận đấu phía trước này tất nhiên phải chọn những người có thực lực khá yếu. Kiếm khách Yến Châu Hàn Thanh chọn cho mình một đối thủ thuộc Thiên Cương cảnh tầng một. Người này cũng là người có tu vi Thiên Cương cảnh tầng một duy nhất lọt vào vòng này, tay hắn cầm Phương Thiên Họa Kích, vô cùng bá đạo, nhưng dù gì hắn mới chỉ là Thiên Cương cảnh tầng một thì sức chiến đấu mạnh đến đâu được chứ.

Hàn Thanh đứng trước mặt người cầm Phương Thiên Họa Kích kia, bình tĩnh nhìn hắn rồi lên tiếng:

- Kiếm khách Yến Châu Hàn Thanh xin được chỉ giáo.

Vừa dứt lời kiếm trong tay hắn đã phát ra tiếng ‘ong ong’, khóe miệng Hàn Thanh hơi nhếch lên, tuy lời nói của hắn ta rất khách khí nhưng giọng điệu lại có mấy phần khinh thường.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.