Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 279: Đến ngươi!






Tần Vấn Thiên nghe Vân Mộng Di ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ, trong lòng khẽ run, nàng lại nắm giữ khẩu quyết triệu hoán Thiên Bia Cổ Niệm. Chẳng lẽ đúng như nàng nói, nàng chính là Thiên Ngọc công chúa của Đại Hạ Hoàng Triều?

Một thanh âm trầm thấp trực tiếp truyền vào tai hắn, Vân Mộng Di dán lên lỗ tai của hắn, đôi môi khẽ động, một bộ khẩu quyết khó hiểu bay vào trong đầu Tần Vấn Thiên, nhưng một màn này lại có vẻ hơi thân mật, làm cho hai nữ nhân xinh đẹp cách đó không xa nhìn chằm chằm.

- Khuynh Thành tỷ, tỷ không ghen sao?

Bạch Tình dí dỏm nói, như có vài phần mùi vị khích bác.

Mạc Khuynh Thành u oán nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên và Vân Mộng Di, ánh mắt kia khiến người ta nhìn mà đau lòng.

- Ta không thể nhẫn nhịn.

Bạch Tình cười nhẹ, Mạc Khuynh Thành nhìn nàng, cười nói:

- Tình nhi nha đầu, muội cười trên nỗi đau của người khácsao.

Ánh mắt không ít người đều nhìn bên này, rất nhiều người đều hâm mộ Tần Vấn Thiên, người này không chỉ thiên phú kiệt xuất, hơn nữacòn có hồng nhan vây quanh.

Đáng sợ hơn là mấy vị hồng nhan này, không một ai đơn giản.

Mạc Khuynh Thành, đệ nhất mỹ nữ của Vọng Châu Thành, thiên chi kiêu nữ của Đan Vương Điện, người yêu của Tần Vấn Thiên.

Bạch Tình, thiên chi kiêu nữ của Huyền Âm Điện.Nàng vì Tần Vấn Thiênmà không tiếc sinh mệnh cam nguyện ăn một chưởng của hắn,, có thể thấy được cảm tình của nàng đối với Tần Vấn Thiên..

Vân Mộng Di, nàng cũng là nhân vật bước vào top 10 của Thiên Mệnh bảng.

Ba nữ nhân này có thể nói là ba nữ nhân kiệt xuất nhất của Thiên Mệnh bảng lần này, mà các nàng đều có dây dưa với Tần Vấn Thiên, sao lại không để cho người ta ước ao đố kị chứ.

- Còn có một bí mật ta muốn nói cho ngươi, về Luyện Ngục Chu Tước trên đỉnh đầu ngươi.

Sau khi Vân Mộng Di truyền hết khẩu quyết, tiếp tục nhìn Tần Vấn Thiên nói:

- Ngươi mặc chiến bào Bạch Kim, là người thứ nhất bước vào trong Chu Tước Trận, Chu Tước Trận Linh ban thưởng ngươi Luyện Ngục Chu Tước chi linh, theo sự cường đại của ngươi, nó cũng sẽ trở nên cường đại, có linh trí, bởi vậy, nó không ngừng nuốt Nhân Cổ Vận, đến sau cùng, nó có thể gọi được Chu Tước Trận Linh chân chính, cái này là lợi ích của người thứ nhất bước vào Chu Tước Trận.


Trong mắt Tần Vấn Thiên phong mang không ngừng lấp lóe, Vân Mộng Di lại biết nhiều như vậy, cho dù nàng không phải Thiên Ngọc công chúa thì cũng có quan hệ mật thiết với Đại Hạ Cổ Hoàng Triều, điều này làm cho Tần Vấn Thiên lại có vài phần tin tưởng nàng.

Chu Tước Trận, ngay cả những thế lực cấp độ bá chủ kia cũng không nhìn thấu sự ảo diệu trong đó.Đây chính là nơi thí luyện Đại HạNguyên Phủ cảnh cấp thứ nhất, mà Vân Mộng Di lại biết bí mật của nó.

- Trước kia mọi người chỉ biết tranh tiến vào Chu Tước Cổ Trận đầu tiên lại không biết huyền bí trong đó, ngươi tiến vào đầu tiên, nỗ lực không uổng phí, Chu Tước chi linh của ngươi tâm ý tương thông với ngươi, ngươi muốn nó chết, nó cũng sẽ không chút do dự.

Vân Mộng Di nói xong liền xoay người rời đi.

Tần Vấn Thiên nhìn bóng lưng của nàng, lộ ra một tia suy tư, sau đó ngẩng đầu nhìn Luyện Ngục Chu Tước trong hư không.

Thân thể của Luyện Ngục Chu Tước to lớn hơn, khí tức khủng bố, trong lòng Tần Vấn Thiên sinh ra một tia ý niệm, Luyện Ngục Chu Tước dường như hiểu rõ tâm tư của hắn, chậm rãi rơi xuống, dùng cái đầu đã tương đối lớn cọ cọ vào người hắn.

- Ngươi đã có sinh mệnh rồi, sau này làm bạn của ta được không.

Tần Vấn Thiên thở dài một tiếng, Chu Tước chi linh này, đã có Linh thể, có sinh mệnh.

Luyện Ngục Chu Tước nghe Tần Vấn Thiên nói dường như vô cùng hưng phấn, sau đó thân thể như cơn lốc xoay quanh trên đỉnh đầu của Tần Vấn Thiên, phát ra tiếng kêu hưng phấn rồi lại rơi vào trong ngực Tần Vấn Thiên, lộ vẻ an tĩnh khác thường.

Tần Vấn Thiên mỉm cười nhu hòa nhẹ nhàng vỗ về Luyện Ngục Chu Tước.Hắn ngẩng đầu nhìn Mạc Khuynh Thành và Bạch Tình đang đi tới, liền nở nụ cười rực rỡ với họ.

Lúc này thanh niên yêu dị kia chỉ có sự bình tĩnh từ nội tâm, nụ cười của hắn chân thành mà xán lạn, không mảy may nhìn ra sự yêu dị cuồng bạo của hắn lúc ở trên chiến đài Chu Tước.

- Sắp bắt đầu rồi.

Mạc Khuynh Thành ngồi xuốngbên cạnh Tần Vấn Thiên, lay động hai chân của mình, cơ thể hơi dựa vào trên cánh tay của Tần Vấn Thiên.

Trong lòng nàng luôn luôn có mộtsự lo lắng nhàn nhạt.

Quyết chiến Thiên Mệnh bảng, Tần Vấn Thiên có khả năng toàn thân trở ra sao, hi vọng hắn không có bất cứ chuyện gì.

- Ừ, sắp bắt đầu rồi.

Tần Vấn Thiên nhẹ giọng nói, hai người dựa chung một chỗ, cảnh tượng hài hòa như trong tranh vẽ khiến người ta không đành lòng quấy rầy bọn họ.

Á Mặt trời dần dần hạ xuống chân trời, trên thiên khung, đám mây rực rỡ phiêu dật, đẹp đến nổi khiến người hoa mắt.

- Thật đẹp.

Mạc Khuynh Thành thì thào nói nhỏ.

- Đúng vậy, giống như tuyết mùa đông, rất đẹp cũng rất ấm áp.

Trên mặt Tần Vấn Thiên mang theo nụ cười hiền hòa.

Hai người giống như thần tiên quyến lữ.

- Tần Vấn Thiên.

Một thanh âm truyền đến, thân ảnh Tư Khung xuất hiện trên chiến đài Chu Tước, ánh mắt hắn nhìn Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành mang theo lãnh ý.

Tần Vấn Thiên dám không để ý hắn, cuồng ngôn muốn đối mặt với Trần Vương, hắnđặt Tư Khung hắn ở chỗ nào?

Mọi người nhìn Tư Khung trên chiến đài Chu Tước, dường như đều có thể cảmnhận được chiến ý cường đại tràn ngập trên người hắn.

Hai con hắc mã sắp sửa giao phong sao?

Trước kia, Tư Khung vẫn luôn được cho là hắc mã mạnh nhất.

Nhưng bây giờ, Tần Vấn Thiên giết Trảm Trần, cường thế trùng kích hắn.

Sau đó, hai con hắc mã chói mắt nhất của Thiên Mệnh bảng lần này sẽ chính diện quyết đấu.

Người nào, mới là hắc mã mạnh nhất.

Tần Vấn Thiên chậm rãi đứng dậy, nhìn Mạc Khuynh Thành cười một tiếng, sau đó xoay người bay lên chiến đài Chu Tước, trên đỉnh đầu hắn, Luyện Ngục Chu Tước rít gào mang theo một cỗ khí thế bá đạo, bắn hung mang về phía Tư Khung và Chu Tước ở sau lưng đối phương.

- Chu Tước Cổ Vận của ngươi dường như rất sợ hãi.


Tần Vấn Thiên đứng tùy ý, hôm nay hắn lại cho người ta một loại cảm giác không giống, dường như một khi thanh niên thanh tú này bạo phát, sẽ cực kỳ đáng sợ.

- Cổ Vận mà thôi, có cũng được không có cũng được, ngược lại ngươi cự tuyệt trao đổi bí pháp, ta muốn xem một chút, trong trí nhớ của ngươi có cái gì.

Tư Khung lãnh đạm nói, hắn am hiểu công kích Linh hồn, ở trong công kích Linh hồn này có Sưu Hồn thuật, lần đầu tiên hắn sử dụng là dùng với Mộ Phong, nhưng lại thất bại trúng kịch độc của Mộ Phong.

Lúc này đây, hắn muốn sưu hồn Tần Vấn Thiên.

- Vậy thì đánh đi.

Tần Vấn Thiên thản nhiên nói, trong nháy mắt, gió nhẹ phất qua lay động quần áo của hai người, cả vùng không gian vô cùng an tĩnh.

Đây là cuộc tranh đấu của hắc mã mạnh nhất, Tư Khung thắng, đứng thứ hai Thiên Mệnh bảng, Tần Vấn Thiên thắng, hắn và Trần Vương quyết chiến Thiên Mệnh bảng đỉnh phong.

Bàn tay của Tần Vấn Thiên vươn ra, Yêu khí bao trùm bàn tay, cánh tay hắn hóa thành cánh tay Kỳ Lân, quang mang huyết sắc lóng lánh phát ra thanh âm rít gào.

Sau khi bước vào giới Nguyên Phủ Cửu Trọng, lực lượng mạnh nhất của Tần Vấn Thiên mạnh cỡ nào?

Tần Vấn Thiên cũng không biết, hắn vẫn chưa từnghoàn toàn bạo phát.

Yêu Thần Biến, ý chí Yêu cảnh giới thứ hai, ý chí Lực cảnh giới thứ hai, chồng chất lực lượng huyết mạch Cổ Yêu, cộng thêm Thần Nguyên trong cơ thể và Tinh Hồn tăng phúc, lực lượng của hắn sẽ đạt tới mức nào?

Chính hắn cũng không tường tận.

- Răng rắc!

Âm thanh thanh thúy truyền ra, trong Nguyên Phủ của Tần Vấn Thiên và Thần Nguyên của Tinh Nguyên ngưng tụ đều đang bạo động.

Tuy răng hắn vẫn đứng ở nơi đó, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác tràn ngập lực lượng.

Yêu phong nổi lên, sau lưng Tần Vấn Thiên sinh ra Yêu dực đáng sợ tu thành Yêu Thần Biến, tâm niệm vừa động có thể ngưng tụ Yêu dực.

Tư Khung giống như cảm nhận được áp lực, Tinh Hồn của hắn bộc phát, Tinh Hồn thứ nhất là Phong Chi Tinh Hồn; Tinh Hồn thứ hai là một thủy mãng lượn vòng; Tinh Hồn thứ ba là Tà Hồn; hơn nữa, màu sắc của ba Tinh Hồn khiến mọi người hiểu rõ, bọn chúng phân biệt từ: Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên!

- Thật đáng sợ!

Nội tâm mọi người rung động, chỉ luận Tinh Hồn, chỉ sợ không có bao nhiêu người có thể so sánh được với Tư Khung.

- Muốn thắng ta, Tinh Hồn như vậy, ngươi đã thấy qua chưa?

Đôi môi của Tư Khung cử động, nhiếp hồn khúc tràn ngập không ngừng thấm vào tai Tần Vấn Thiên, muốn nhiếp hồn phách người. Linh hồn dao động, còn làm sao chiến đấu? Tà Hồn kia của hắn dường như nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên muốn ảnh hưởng Linh hồn của Tần Vấn Thiên.

- Đùng!

Con mắt thứ ba của Tần Vấn Thiên mở ra hào quang lấp lánh, Tinh Hồn thứ ba của hắn bạo phát, đây là Đế Yêu Tinh Hồn.

Tinh Hồn nở rộ, kim quang đáng sợ lưu chuyển rung động nội tâm mọi người.

- Quả nhiên là Đế Yêu Tinh Hồn của Chiến Thú Phổ xếp hạngthứ nhất.

Nội tâm mọi người chấn động, bọn họ chính mắt thấy qua Tần Vấn Thiên ở trong Chu Tước Trận phóng thích Đế Yêu Tinh Hồn, triệu hoán Chiến thú, cực kỳ đáng sợ.

- Trên Ngũ Trọng Thiên.

Tư Khung nhướng mày, nhưng có sao, lần này người xếp hạng cao trên Thiên Mệnh bảng, Tinh Hồn thứ ba của họ đều tới từ Ngũ Trọng Thiên.

- Đùng!

Tần Vấn Thiên lại bước ra một bước, phóng thích Thụy Mộng Tinh Hồn, hào quang lập loè trong ánh mắt mọi người, rung động nội tâm của họ.

- Trên Ngũ Trọng Thiên.

Tinh Hồn thứ hai của Tần Vấn Thiên cũng đến từ Ngũ Trọng Thiên, khiến Tư Khung bắt đầu buồn ngủ, nếu không phải ý chí của hắn cường đại thì với người Nguyên Phủ phổ thông có lẽ đã trực tiếp ngủ rồi, mặc cho người ta xâm lược.

- Tinh Hồn thật đáng sợ, lực cảm nhận của hắn mạnh nhường nào.

Nội tâm mọi người rung động thật sâu, Tinh Hồn thứ hai cũng tới từ Ngũ Trọng Thiên.


- Ếch ngồi đáy giếng.

Tần Vấn Thiên nói làm cho Tư Khung lộ ra thần sắc khó coi, hắn vừa dứt lời đã bị Tần Vấn Thiên hung hăng vung một bạt tai.

- Cho ngươi nhìn một chút, cái gì gọi là Tinh Hồn.

Tần Vấn Thiên lại bước ra một bước, Tinh Hồn thứ nhất, Thiên Chùy Tinh Hồn lóng lánh xuất hiện, quang mang kia kích thích trái tim của người ta, làm cho nội tâm mọi người nhảy lên không ngừng.

Ba Tinh Hồn, đều tới từ Ngũ Trọng Thiên, đây là khái niệm gì?

Tần Vấn Thiên vừa bước vào tu hành, cũng đã có khả năng câu thông Tinh Hồn trên Ngũ Trọng Thiên?

Điều này sao có thể, Tần Vấn Thiên làm sao có thể làm được?

Bạch Thanh Tùng và Bạch Thu Tuyết ở trong đám người cũng chấn động, hóa ra lúc trước Tần Vấn Thiên cho bọn họ nhìn Tinh Hồn thứ ba, chỉ là không muốn quá kinh thế hãi tục.

- Ngươi, thấy qua chưa?

Tần Vấn Thiên phun ra một câu, Tư Khung chỉ cảm thấy bạt tai này vô cùng vang dội.

Nhưng trong nháy mắt, thân ảnh của Tần Vấn Thiên biến mất không thấy đâunữa.

- Oành!

Khoảnh khắc Tần Vấn Thiên hành động, Tư Khung sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di lập loè rời đi, nhưng Tần Vấn Thiên lập tức đổi hướng, như một tia chớp đáng sợ đánh ra một chỉ, nháy mắt đó, gió bão Yêu khí đáng sợđầy trời quét sạch vùng không gian kia, hoàn toàn bao vây hắn.

Một chỉ này hạ xuống, hư không đều hóa thành kiếm mang, lấy tốc độ khủng khiếp rơi xuống trên người Tư Khung, vùng không gian kia như muốn sụp đổ hóa thành lỗ đen, lực lượng trời đất giống như từng chuôi lợi kiếm sắc bén bị thu nạp vào trong lỗ đen, nhìn như từ tốn nhưng chỉ trong chớp mắt giết về phía Tư Khung.

Sắc mặt của Tư Khung trắng bệch, công kích, phòng ngự, tốc độ của hắn đều rất đáng sợ, công kích nhiếp hồn, phòng ngự có thủy giáp, nhưng hắn lại có khiếm khuyết về lực lượng, đây cũng là nguyên nhân hắn thua Trần Vương, mà lúc này, Tần Vấn Thiên không ra tay thì thôi, vừa ra tay là long trời lở đất, một chỉ xuất ra, lỗ đen tụ kiếm trùng kích trái tim của hắn.

Cho dù tốc độ của hắn nhanh nữa, năng lực công kích Linh hồn cường thịnh trở lại, thủy giáp lợi hại hơn nữa, nhưng một đòn cực kỳ kinh khủng kia lại không gì phá được.

Có lẽ Trần Vương có thể dùng lực lượng cuồng bạo nhất đánh đối, nhưng Tư Khung lại không được.

- Ầm!

Một đạo lưu quang rực rỡ xuất hiện, một thủy giáp như vô hình khoác trên người Tư Khung.

Kiếm mang rơi vào trên người Tư Khung, thân thể hắn bị đánh bay ra ngoài, Luyện Ngục Chu Tước nuốt sạch Chu Tước Cổ Vận.

- Tư Khung lại vi phạm quy tắc, vận dụng Thần binh.

- Thần binh này vô ảnh vô hình, Tư Khung tuyệt đối đến từ đại thế lực khủng bố, ở thời khắc mấu chốt dùng Thần binh ẩn núp này để bảo vệ hắn một mạng.

Nhìn thân thể Tư Khung bị đánh xuống chiến đài Chu Tước, thần sắc của Tần Vấn Thiên bình tĩnh quét hắn một cái, mang theo vài phần châm chọc:

- Không đỡ nổi một đòn mà phải lấy Thần binh để bảo mệnh, thật đáng buồn.

Nhưng Tần Vấn Thiên hiểu rõ, lấy bối cảnh như Tư Khung, cho dù vi phạm quy tắc thì có lẽ đám người Thiên Cơ lão nhân cũng không dám làm gì hắn.

Vì vậy, hắn không nhìn Tư Khung, mà ánh mắt chuyển qua nhìn về phía Trần Vương.

Đôi mắt của hắn như lợi kiếm xuyên thấu không gian, rơi xuốg trên người Trần Vương, chậm rãi nói:

- Đến ngươi rồi!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.