Võ Đạo Đan Tôn

Chương 830: Chiến trường Ma Uyên




- Chúng ta đi, nơi này ở gần Quận Hiên Dật, nếu bị cường giả Quận Hiên Dật đuổi tới sẽ không hay, khặc khặc, lão nhân ta còn muốn sống thêm mấy năm nữa.
Cười lạnh một tiếng, Thiên Ma lão nhân cũng không lưu lại Thành Hắc Lĩnh, sau khi đánh chết Lâm Tiêu thân hình vừa động, trực tiếp bay vào hoang dã mờ mịt xa xa.
- Lâm Tiêu chết rồi!
Ở bên dưới toàn bộ võ giả đều ngây dại.
Trong lúc nhất thời bọn họ không biết làm sao biểu đạt tâm tình của mình, lúc trước khi Lâm Tiêu đánh chết Phong Luân Thương cùng Thiết Mộc chân nhân, bọn họ còn đang cảm thán vì đế quốc xuất hiện một thanh niên thiên tài tuyệt diễm, nhưng không nghĩ tới chỉ chớp mắt hắn đã vẫn lạc.
- Trời cao đố kỵ anh tài ah!
Không ít người thở dài, cũng không ít người cảm thấy bất an, cao thủ Quận Võ Lăng ngang nhiên đánh chết quán vân Phong Vân Bảng đế quốc, thiên hạ lại sắp rối loạn sao?
Cũng không có ước định rõ ràng, nhưng căn cứ theo lệ thường xung đột giữa những thanh niên trẻ tuổi cũng sẽ không đưa tới thế hệ trước ra tay liệp sát, dù sao tình cảnh của Nhân tộc hiện tại thật gian nan, đại lục cần có nhiều cường giả xuất hiện, chẳng những ở Đế quốc Võ Linh mà ở những đế quốc khác cũng vậy, nhưng chỉ trong hai năm thời gian ngắn ngủi, La Sơn tông cùng Quận Võ Lăng lại luôn muốn truy sát Lâm Tiêu, bởi vậy có thể thấy được thiên phú của hắn thật đáng sợ, đáng sợ tới mức một ít cao thủ thế hệ trước không muốn nhìn thấy hắn trưởng thành, vì vậy một lòng muốn tiêu diệt hắn.
Không ai cảm thấy được Lâm Tiêu còn sống, dù họ không tận mắt nhìn thấy hắn tử vong, chỉ nhìn thấy hắn bị lốc xoáy cắn nuốt đưa tới chỗ thần bí nào đó, nhưng không thể phủ nhận Quận Võ Lăng phái Thiên Ma lão nhân ra tay còn thi triển nguyên khí khủng bố như thế, tất nhiên sẽ không làm ra sai lầm, nhất định phải làm Lâm Tiêu chết đi mới cam tâm.
- Đáng tiếc, đáng tiếc!
Chỉ Lan không khỏi thở dài một tiếng, không phải nàng không muốn ra tay cứu giúp nhưng đứng trước mặt cao thủ như Thiên Ma lão nhân, Thành Hắc Lĩnh cũng chỉ vô năng vi lực.
- Quận Võ Lăng chết tiệt, Quận Hiên Dật nhất định sẽ không bỏ qua các ngươi!
Thành Hắc Lĩnh nằm giữa Quận Hiên Dật cùng Quận Định An, bên trong đương nhiên có không ít võ giả Quận Hiên Dật, một đám sắc mặt xanh mét, phẫn nộ lại chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ.
Chiến trường Ma Uyên.
Đây là một bí cảnh nguy hiểm nằm trong hoang vực giao tiếp giữa Đế quốc Võ Linh cùng Đế quốc Thần Võ.
Trước Ngày Hủy Diệt, Chiến trường Ma Uyên từng tồn tại trên Đại lục Thương Khung, là một hiểm cảnh tiếng tăm lừng lẫy trên đại lục, bởi vì trong đó có thật nhiều bảo vật, cũng là nơi thám hiểm của vô số võ giả Hóa phàm cảnh cùng Quy nguyên cảnh, bởi vậy võ giả nhân loại vẫn lạc trong Chiến trường Ma Uyên hàng năm nhiều vô số, khai quật bảo vật cũng không ít, có thể nói là một đại tuyệt địa.
Trong Chiến trường Ma Uyên, không có nhân loại cùng yêu thú, chỉ có một loại sinh vật cực kỳ quỷ dị được xưng là ma đầu, ma đầu cũng chia cấp bậc, phân biệt là hạ vị thiên ma, trung vị thiên ma, thượng vị thiên ma, hạ vị ma tướng, trung vị ma tướng, thượng vị ma tướng cùng ma vương cực kỳ đáng sợ.
Trong đó thiên ma tương tự võ giả Hóa phàm cảnh, ma tướng tương tự Quy nguyên cảnh, mà ma vương tương tự vương giả Sinh tử cảnh.
Chiến trường Ma Uyên theo trong hiểu biết của mọi người có bốn tầng, càng đi sâu càng nguy hiểm, tầng thứ nhất là nơi lịch lãm của Hóa phàm cảnh, tầng hai là Quy nguyên cảnh sơ kỳ cùng trung kỳ, tầng ba là Quy nguyên cảnh trung kỳ cùng hậu kỳ, tầng thứ tư đã vượt qua hạn độ thừa nhận của Quy nguyên cảnh, cho dù là Quy nguyên cảnh hậu kỳ đi vào cũng phải cửu tử nhất sinh.
Đây không phải chỉ vì ma đầu trong Chiến trường Ma Uyên, mà là bởi vì càng đi sâu bên trong, ma sát khí càng nồng hậu, mà ma sát khí tầng thứ tư Quy nguyên cảnh hậu kỳ đi vào chưa đầy nửa canh giờ sẽ bị ma sát khí xâm nhập nổ tan xác mà chết, cho dù là Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng không chịu nổi vài canh giờ.
Cho nên tầng thứ tư là mộ địa của toàn bộ cao thủ Quy nguyên cảnh, trừ phi là một ít Quy nguyên cảnh hậu kỳ cực kỳ đáng sợ mới dám đi vào một thời gian ngắn, mà những Quy nguyên cảnh hậu kỳ bình thường thì càng không dám nghĩ.
Tầng thứ tư Chiến trường Ma Uyên.
- Hoa!
Ma sát khí tối đen như mực bỗng nhiên cuồn cuộn nổi lên, hư không chung quanh run rẩy, một thân ảnh trống rỗng xuất hiện.
- Nơi này là…
Lâm Tiêu đứng bên trong Chân Quang Huyễn La Tráo, quan sát ma sát khí cuồn cuộn tràn tới, sắc mặt khó xem.
Hắn tin tưởng Thiên Ma lão nhân tiêu phí tinh lực lớn như vậy tuyệt sẽ không truyền tống hắn tới một địa phương mà không hề có chút nguy hiểm.
Quả nhiên, lúc này Chân Quang Huyễn La Tráo đang bị ma sát khí mãnh liệt ăn mòn!
- Cái gì? Đây là hắc vụ gì vậy, ngay cả Chân Quang Huyễn La Tráo cũng có thể ăn mòn!
Lâm Tiêu chấn động, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.
- Không được, phải nhanh chóng nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này, nếu không chờ khi Huyễn La Tráo vỡ tan, chỉ sợ mình cũng gặp nguy hiểm!
Dù đang trong nguy cơ, nhưng tâm thần Lâm Tiêu vô cùng bình tĩnh, phóng thích tinh thần lực tìm kiếm hết thảy chung quanh.
Tinh thần lực lập tức lan ra khoảng cách mười dặm, trong cảm giác của hắn, không gian trong phạm vi mười dặm đều bao trùm hắc vụ, chung quanh là hoang nguyên tối đen, không một ngọn cây cọng cỏ, không một bóng người, không có sinh cơ.
- Cuối cùng đây là địa phương nào?
Không dám do dự, Lâm Tiêu chọn một phương hướng bay đi.
Tốc độ vượt qua vận tốc âm thanh, chỉ một phút đã bay hơn mười dặm, nhưng trong cảm giác của hắn bốn phía vẫn hoang vu, mà Chân Quang Huyễn La Tráo đã suy yếu một phần ba.
- Nếu còn như vậy không qua hai phút Huyễn La Tráo sẽ nghiền nát!
Lâm Tiêu lo lắng:
- Ân? Có hài cốt!
Đột nhiên trong cảm giác của hắn, nhìn thấy một bộ hài cốt võ giả nhân loại, không biết tồn tại đã bao lâu, huyết nhục biến chất, khung xương biến thành màu đen quỷ dị, bên cạnh hài cốt còn có một thanh chiến phủ màu đen, tản mát ra khí tức cực kỳ đáng sợ.
- Trận văn này là thượng phẩm nguyên khí!
Lâm Tiêu chấn động, đồng thời trong lòng trầm xuống, người có được thượng phẩm nguyên khí phải là cao thủ Quy nguyên cảnh hậu kỳ.
Hắn nhặt lên chiến phủ, vừa truyền chân nguyên, chiến phủ liền vỡ vụn, hiển nhiên đã sớm bị ăn mòn hư hao, một cỗ khí tức hỗn loạn âm trầm xuyên qua chiến phủ nhảy vào thân thể Lâm Tiêu, làm hắn cảm thấy đau đớn.
- Lực ăn mòn thật đáng sợ!
Sắc mặt Lâm Tiêu ngưng trọng.
Cao thủ Quy nguyên cảnh hậu kỳ đã chết, thượng phẩm nguyên khí bị mục nát, tỏ rõ phiến địa vực này đáng sợ.
- Cỗ âm sát khí này, chẳng lẽ đây là Chiến trường Ma Uyên?
Trong đầu Lâm Tiêu chợt lóe linh quang:
- Đúng rồi, nhất định là Chiến trường Ma Uyên!
- Nếu như là Chiến trường Ma Uyên, như vậy nơi này hẳn là tầng thứ tư sâu nhất, nếu không ma sát khí không mãnh liệt như thế!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.