Võ Đạo Đan Tôn

Chương 809: Giết luôn ngươi (1)




(1)
Đau nhức làm mặt Khương Nhân Kiệt vận vẹo.
- Không thể nào!
Nhưng so với vết thương trên tinh thần càng khó chấp nhận hơn. Khương Nhân Kiệt bị thương nặng, đao quang trùng kích làm gã lần nữa té xuống sơn cốc. Khương Nhân Kiệt hộc máu văng xa cả trượng.
- Chiêu thứ ba, ngươi phải chết!
Chiêu thứ hai làm trọng thương Khương Nhân Kiệt, Lâm Tiêu rèn sắt khi còn nóng vung đao.
Đột nhiên đao khí lạnh lẽo chém át đao quang của Lâm Tiêu. Băng Sương Đao Lạc Gia Thành lúc trước đứng ở cửa sơn cốc can thiệp.
Lạc Gia Thành lạnh nhạt nói:
- Đủ rồi. Khương Nhân Kiệt là trưởng lão của liên minh bách đảo Sông Đao Lãng, ai cho ngươi nói giết liền giết? Làm người nên chừa một đường sống đi!
Đao khí của Lạc Gia Thành sắc bén, đao ý tung hoành, toàn thân khí lạnh âm trầm. Về thực lực thì Lạc Gia Thành Quy Nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong mạnh hơn Khương Nhân Kiệt rất nhiều.
Thấy thực lực của Lâm Tiêu mạnh mẽ, đám người Nhiếp Hùng vừa mới mừng rỡ nay lại nhíu mày.
- Nguy rồi, Lạc Gia Thành là người của liên minh bách đảo muốn ra mặt cho Khương Nhân Kiệt, nên làm sao đây?
Các võ giả đứng xem cũng lên tiếng:
- Lạc Gia Thành là cường giả của liên minh bách đảo Sông Đao Lãng chúng ta, đẳng cấp Quy Nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong, là đao khách kinh nghiệm lâu năm trên Sông Đao Lãng, nổi tiếng như cồn, thực lực đăng phong tạo cực. Lạc Gia Thành mạnh hơn Khương Nhân Kiệt gia chủ Khương gia mới đột phá Quy Nguyên cảnh thời gian gần đây rất nhiều. Nếu Lạc Gia Thành ra mặt cho Khương Nhân Kiệt thì tiểu tử kia nguy hiểm đây.
Liên minh bách đảo là liên minh do vô số đảo trên Sông Đao Lãng tổ thành. Sông Đao Lãng dài năm mươi vạn dặm, rộng gần vạn dặm, có rất nhiều đảo, các thế lực rắc rối phức tạp. Tham gia liên minh bách đảo toàn là cường giả Quy Nguyên cảnh. Như Nhiếp gia, Khương gia trước kia khống chế Đảo Đao Vương chỉ nhận được mười phần trăm lợi nhuận, còn lại chín mươi phần trăm phải nộp cho liên minh bách đảo.
Hiện giờ vực đao yếu đi, cường giả Quy Nguyên cảnh có thể lên Đảo Đao Vương, cộng với phát hiện đao tinh, dù Khương Nhân Kiệt đột phá Quy Nguyên cảnh cũng không thể giữ được phần ích lợi này. Nên khi Khương Nhân Kiệt vừa đột phá Quy Nguyên cảnh liền tham gia liên minh bách đảo, nhậm chức trưởng lão, trở thành người đại diện của liên minh bách đảo trên Đảo Đao Vương, khống chế tất cả.
Khương Nhân Kiệt thấy Lạc Gia Thành ra tay thì mừng rỡ, gã phun nước miếng dính máu, nói:
- Lạc huynh, tiểu tử này cuồng vọng quá đán. Mong Lạc huynh giúp ta giết tiểu tử này, tại hạ vô cùng cảm kích.
Lạc Gia Thành hơi đổi sắc mặt, nhưng gã không tấn công mà lạnh lùng nhìn Lâm Tiêu, hỏi:
- Các hạ còn trẻ đã đến Quy Nguyên cảnh, chắc cũng là thiên tài thuộc đại thế lực nào? Không biết sư thừa nơi nào? Không chừng ta và thế lực của các hạ có liên quan gì.
Lạc Gia Thành cũng muốn giết Lâm Tiêu, nhưng gã làm việc cẩn thận. Trước khi hiểu biết bối cảnh của Lâm Tiêu thì Lạc Gia Thành sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Khương Nhân Kiệt bất chấp, gã xúi giục:
- Lạc huynh, nói nhảm nhiều với hắn làm gì? Ta muốn hắn chết!
Gương mặt Khương Nhân Kiệt vặn vẹo, nghiến răng chém nhát đao. Đao quang sắc bén thành đao quang phô thiên cái địa bao phủ Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu chém một nhát phá công kích của Khương Nhân Kiệt, ánh mắt lạnh lùng chém lại gã.
Đao khí nổ tung, Lạc Gia Thành cầm bảo đao, nhíu mày nói:
- Người trẻ tuổi, ta đã nói ngươi không thể giết Khương Nhân Kiệt, chẳng lẽ ngươi không nghe thấy sao? Làm người lên chừa một đường, tuổi còn trẻ cần gì độc ác vậy?
Ánh mắt Lâm Tiêu lạnh băng nhìn Lạc Gia Thành, bình tĩnh nói:
- Ngươi dám ngăn ta?
Đối phương năm lần bảy lượt ngăn cản, Lâm Tiêu nảy ra sát khí.
Bị Lâm Tiêu lạnh lùng nhìn chằm chằm, Lạc Gia Thành nhếch mép:
- Người trẻ tuổi, đừng qua tự phụ, kết cuộc của ngông cuồng sẽ rất thảm.
Mặt Khương Nhân Kiệt vặn vẹo nói:
- Lạc huynh, đừng nói nhiều, giết hắn đi, Khương gia sẽ cho huynh mười khối đao tinh.
Lạc Gia Thành lòng máy động, mắt lóe tia tham lam, mỉm cười nói:
- Ba mươi khối.
Khương Nhân Kiệt hận Lâm Tiêu không chết ngay, gã đồng ý:
- Được!
Khuôn mặt phong độ phiên phiên lộ nét dữ dằn, ba mươi khối đao tinh đủ khiến Lạc Gia Thành ra tay một lần:
- Ha ha ha, tiểu tử cũng nghe rồi chứ, ngoan ngoãn bó tay chịu trói, không thì ta cho ngươi chết không toàn thây!
Lâm Tiêu tức giận bật cười:
- Ngông cuồng, cho rằng ta là thịt nằm trên thớt sao? Thôi được, nếu ngươi đã ngăn cản ta thì giết luôn ngươi.
Lâm Tiêu lắc ngươi vọt hướng Khương Nhân Kiệt, làm thịt gã trước.
Lạc Gia Thành tức giận:
- Muốn chết!
Lạc Gia Thành hành động.
Ầm ầm ầm!
Lạc Gia Thành chém ra nhát đao, đao khí âm trầm. Trong thiên địa xuất hiện vô số đao nhẫn băng giá. Đao nhẫn thổi quét, có mấy chục, hàng trăm bão băng nhẫn rậm rạp bao phủ Lâm Tiêu. Hơi thở lạnh lẽo tràn ngập Đao Vương cốc, đóng băng không khí.
Khương Nhân Kiệt mừng rỡ:
- Hay!
Khương Nhân Kiệt chực chờ tấn công hôi của.
Bỗng vang tiếng hừ lạnh:
- Hừ!
Lâm Tiêu lắc người thi triển Hư Tung La Ảnh, hắn biến mất trong không trung. Vang tiếng nổ điếc tai, bão băng nhẫn quét qua đóng băng mặt đất cứng rắn của Khương Nhân Kiệt thành tầng băng cứng. Nham thạch đen thui bị đông nứt rạn, không còn dấu vết Lâm Tiêu đâu.
Bóng người thấp thoáng, Lâm Tiêu đột nhiên xuất hiện trước mặt Khương Nhân Kiệt, nhát đao chém xuống.
- Đây là chiêu thứ năm!
- Chết đi!
Đao quang thông thiên triệt địa đánh đâu thắng đó, dễ dàng đánh nát chân nguyên hộ thể của Khương Nhân Kiệt. Đao quang đâm thủng thịt bay ra xa mấy chục thước mới biến mất, kéo theo một vệt máu dài.
Khương Nhân Kiệt cầm chiến đao nửa quỳ dưới đất, trợn to mắt cúi đầu nhìn lỗ thủng xuyên thấu ngực, con mắt tràn ngập khó tin.
- Không thể nào! Sao ngươi mạnh vậy được?
Mãi đến chết Khương Nhân Kiệt cũng không hiểu chuyện gì xảy ra. Tại sao Lâm Tiêu bị Lạc Gia Thành ngăn cản vẫn giết được gã? Lâm Tiêu nói năm chiêu thì đúng là năm chiêu, Khương Nhân Kiệt không hiểu.
Lâm Tiêu cầm Vô Cực đao, thản nhiên nói:
- Ta đã nói giết ngươi trong năm chiêu thì sẽ không kéo tới chiêu thứ sáu, ai ngăn cản đều như nhau.
Khương Nhân Kiệt ngã gục xuống, gã trợn to đôi mắt, chết không nhắm mắt.
Từ lúc Nửa Bước Quy Nguyên thì Lâm Tiêu đã giết được võ giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, bây giờ hắn đột phá Quy Nguyên cảnh, thực lực thay đổi nghiêng trời lệch đất, giết Khương Nhân Kiệt dễ như uống nước. Nếu không phải Lạc Gia Thành cản đường thì Lâm Tiêu chỉ dùng ba chiêu.
Mọi người đứng bên ghềnh đá, ngây người nhìn.
Nhất là đám võ giả Khương gia, ai nấy mặt không còn chút máu, ngơ ngác không dám tin cảnh tượng trước mắt. Gia chủ Khương Nhân Kiệt, cường giả Quy Nguyên cảnh, hy vọng duy nhất của Khương gia bị tiểu tử kia chỉ mấy chiêu giết chết. Đây là trời sập xuống Khương gia, không còn gia chủ Khương Nhân Kiệt thì Khương gia không là gì nữa, không bằng Nhiếp gia.
Nhìn xác chết của Khương Nhân Kiệt, Lạc Gia Thành tức giận gầm lên:
- Ngươi . . . Muốn chết!
Lâm Tiêu giết Khương Nhân Kiệt, người mà Lạc Gia Thành muốn bảo vệ ngay trước mắt bao người, đây là tát vào mặt gã trước đám đông. Lạc Gia Thành không giữ được bình tĩnh nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.