Võ Đạo Đan Tôn

Chương 628: Ngân quang giác mãng (1)




- Di!
Đi thêm một lát, Lâm Tiêu lại mở bản đồ, phát hiện phía trước không xa xuất hiện rậm rạp điểm vàng, nhưng ngay trong những điểm vàng kia, còn có một điểm đen thật lớn khiến người kinh hãi.
- Địa phương nào vậy?
Trong lòng Lâm Tiêu tò mò, bay nhanh về phía trước.
Không bao lâu một sơn cốc sương mù bao phủ dày đặc xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu, có thể rõ ràng thấy được vài gốc linh dược thượng hạng lục giai bên trong, tản ra hương khí thấm tận ruột gan khiến người sảng khoái tinh thần, hơn nữa trong sơn cốc còn tản ra ánh sáng, hiển nhiên còn có không ít linh dược bên trong.
- Gặp cốc đừng nhập.
Trong đầu Lâm Tiêu hiện lên lời cảnh cáo của Hàn Diễm, điểm đen thật lớn trên bản đồ cũng làm cho hắn không dám vọng động, hơn nữa theo bản năng hắn cảm giác được cỗ chân khí trong sơn cốc cực kỳ cổ quái, có cảm giác khiến người sợ hãi.
- Di, thật nhiều linh dược lục giai.
Lúc này có thanh âm vui mừng chợt vang lên, vài võ giả từ xa lướt tới, cũng không nhìn thấy Lâm Tiêu đang ẩn thân trên một gốc đại thụ ngoài cốc, nháy mắt đã lao vào bên trong, khí tức trên thân những người này không yếu, đều có cấp bậc tương tự ba người Âm Hư công tử, còn có hai người có khí tức vượt qua những người khác, hiển nhiên thực lực cao nhất, là cao thủ vô địch Hóa phàm hậu kỳ.
- Các ngươi bảo hộ cửa cốc, đừng cho người khác tiến vào.
Hai võ giả đầu lĩnh phân phó một tiếng, chuẩn bị hái linh dược trong cốc.
Đột nhiên…
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, hai võ giả đột nhiên ngã nhào dưới đất, toàn thân bốc lên từng trận khói trắng, thân thể nhanh chóng khô quắt lại, không ngừng kêu rên.
Cùng lúc đó vài võ giả đứng ngay cửa cốc đều kêu thảm một tiếng, té xuống đất run rẩy, không bao lâu không còn âm thanh, huyết nhục khô quắt, hoàn toàn biến thành thây khô.
Xuy xuy…
Ngay sau đó khói trắng bao phủ, huyết nhục trên thân các võ giả bắt đầu thối rữa, sau đó tan rã, thậm chí cả vũ khí quần áo đều biến thành dinh dưỡng tẩm bổ thổ địa, một lát sau nhóm người hoàn toàn biến mất, phảng phất như chưa từng xuất hiện qua.
Gió nhẹ thổi tới, vài gốc linh dược lục giai nhẹ nhàng đong đưa trong sơn cốc, mặt đất như càng thêm tươi mới ướt át, sáng lạn vô cùng.
Toàn thân Lâm Tiêu dựng đứng tóc gáy, nổi cả da gà, không dám chần chờ liền xoay người rời đi.
Quá trình kế tiếp hắn càng thêm cẩn thận.
Suốt mấy ngày nhờ vào bản đồ, Lâm Tiêu hữu kinh vô hiểm tìm được hai gốc linh dược, dọc theo đường đi Lâm Tiêu gặp được không ít võ giả, đại đa số đều bình yên vô sự, dù sao sự tích Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong đánh chết ba người Tông Thứu lan truyền bên ngoài, không phải ai cũng dám đi lên khiêu khích, nhưng có hai võ giả vô địch Hóa phàm hậu kỳ tấn công hắn, cuối cùng một người bị hắn chém thành hai đoạn, một người bị oanh thành huyết vụ.
Làm cho Lâm Tiêu có chút buồn bực chính là tình huống trong cổ địa thường cách một đoạn thời gian lại biến hóa, có thể trước đó là một ngọn núi cao, nhưng khi đi tới gần lại biến thành một mảnh bình nguyên, làm Lâm Tiêu khó thể nhanh chóng tìm kiếm được bảo vật theo điểm vàng trên bản đồ.
Đồng dạng những địa phương có điểm đen dù xen lẫn điểm vàng hắn cũng không dám tùy tiện xâm nhập, kiến thức được nhiều cấm địa quỷ dị, hắn đã hiểu biết không ít về cổ địa nơi này, khó trách mỗi lần vô số võ giả tiến vào, cuối cùng người sống sót chưa đầy một nửa, rất nhiều địa phương cho dù thực lực mạnh mẽ cũng không thể chạy thoát, chỉ cần đi vào khẳng định phải chết.
Hơn nửa tháng thời gian, Lâm Tiêu có chút thu hoạch, hơn nữa có bản đồ trong tay, Lâm Tiêu chủ yếu không gặp phải nguy hiểm gì.
- Di, phía trước có hơn mười điểm vàng tụ tập, lại không có điểm đen, điểm vàng trong cùng còn lớn hơn những điểm khác một ít.
Lại mở ra bản đồ, Lâm Tiêu đột nhiên chứng kiến phía trước có không ít điểm vàng, không chút do dự thu hồi bản đồ:
- Đi, đi qua xem.
Hai canh giờ sau, Lâm Tiêu đi tới một tòa thành bảo bằng hắc thiết nằm trên triền núi.
Ngọn núi bình thường không gì nổi bật, cỏ xanh mướt mắt, vô cùng mở mang, phạm vi chừng mấy trăm dặm.
Trên sườn núi thực vật mọc cao như thân người, nguyên khí tràn ngập, đưa mắt nhìn lại thậm chí có không ít võ giả đang tìm kiếm trên sườn núi, vũ khí không ngừng đào móc lên bùn đất.
Lặng lẽ lấy ra bản đồ, Lâm Tiêu tìm một điểm vàng, dùng Thái Huyền đao làm như tùy ý đào đào xuống mặt cỏ.
Ca sát…
Liên tiếp đào lên bùn đất đều không thu hoạch được gì, khi Lâm Tiêu mở ra khối bùn đất thứ bảy, một thân rễ cỡ nắm tay đỏ như máu xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
- Đây là…Huyết Lực Tinh!
Lâm Tiêu liền nhận ra lai lịch của đồ vật kia, chính là linh dược lục giai Huyết Lực Tinh.
Huyết Lực Tinh là một loại linh dược lục giai cực kỳ độc đáo, hiện tại rất khó phát hiện trên đại lục, chỉ ngẫu nhiên tồn tại trong một ít di tích viễn cổ, công hiệu thật kinh người, như chính tên của nó, có thể gia tăng huyết khí cùng lực lượng thân thể võ giả, một Huyết Lực Tinh lục giai bình thường sau khi sử dụng sẽ làm sức lực võ giả tăng lên năm vạn cân, có thể nói là đặc thù.
Đương nhiên công hiệu kinh người của Huyết Lực Tinh chỉ tác dụng trong lần đầu tiên, nếu dùng gốc thứ hai thì công hiệu giảm phân nửa, về phần gốc thứ ba hoàn toàn không còn hiệu quả, đồng thời dùng linh dược tăng cường lực lượng đồng cấp sẽ không có hiệu quả gì, kháng tính rất mạnh.
- Xem dạng này những điểm vàng trên sườn núi đều là Huyết Lực Tinh, nhưng điểm vàng lớn nhất bên trong là cái gì? Chẳng lẽ là Huyết Lực Tinh phẩm cấp cao hơn?
Lâm Tiêu cảm thấy kích động, hiện tại sau khi đột phá hóa phàm hậu kỳ tuy rằng hắn có được hai mươi lăm ngàn cân cự lực, nhưng nhiều nhất chỉ có thể xưng vương xưng bá trong hóa phàm cảnh, hơn nữa rất ít võ giả so đấu sức lực cơ thể thuần túy, mọi người đều dựa vào nguyên lực chiến đấu, hiệu quả lực lượng thân thể cũng không rõ rệt, cũng chỉ có thể tu luyện Man Vương bá quyền mới có thể phát huy tác dụng cực lớn.
Nhưng tu luyện thức thứ ba Man Vương bá quyền phải đạt tới năm mươi vạn cân cự lực mới có thể thi triển, hiện tại Lâm Tiêu còn kém một nửa, chỉ sợ không có thời gian dài tu luyện sẽ rất khó đạt tới tiêu chuẩn như thế, nhưng nếu có được bảo vật như Huyết Lực Tinh thì chưa biết được.
Một gốc Huyết Lực Tinh lục giai có thể tăng lên năm vạn cân cự lực, nhưng nếu là thất giai thì khác hẳn, một khi sử dụng ước chừng gia tăng mười lăm vạn cân cự lực, như vậy Lâm Tiêu có thể đem cự lực bản thân tăng lên hơn bốn mươi vạn cân, đến lúc đó không cần bước vào Quy nguyên cảnh vẫn có thể tu luyện được thức thứ ba trong Man Vương bá quyền, đối với hắn mà nói hấp dẫn cực lớn.
Sưu…
Nghĩ tới đây, Lâm Tiêu liền bay thẳng về hướng điểm vàng lớn nhất.
Số lượng võ giả ở khu vực này không nhiều, chỉ có vài người đang tìm kiếm, mà cự ly của một võ giả chỉ cách điểm vàng lớn nhất kia chưa đầy trăm thước.
Phanh…
Tên võ giả kia chém xuống một đao, mặt đất trong vòng mấy chục thước chợt quay cuồng, bùn đất văng lên cao, đem những gì dưới lòng đất lộ ra không còn sót vật gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.