Võ Đạo Đan Tôn

Chương 548: Bọ ngựa bắt ve




Lòng Lâm Tiêu kích động nói:
- Cơ hội tốt!
Lâm Tiêu dán sát vách đá nhanh chóng đến gần Thiên Nguyên Long quả.
Nhưng lúc này . . .
Vù vù vù!
Trong mấy chục võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ dốc sức ngăn cản Thiên Phong Báo đột nhiên một người bay ra, nhảy vọt mấy cái đã đến trước Thiên Nguyên Long quả. Người đó chộp lấy Thiên Nguyên Long quả, lao nhanh ra ngoài sơn cốc.
Tình huống đột ngột làm mọi người ngây ra.
- Khốn kiếp!
- Chết tiệt!
Mấy chục võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ bao vây Thiên Phong Báo, cao thủ hai gia tộc khác giận điên lên. Có hai người rút khỏi vòng vây tấn công Thiên Phong Báo, nhanh như chớp ngăn bóng người đó lại.
Người kia rống to:
- Cút đi!
Cơ thể người đó bùng nổ lực lượng đáng sợ không gì sánh kịp, chiến đao vung lên, đánh bay hai võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ.
Người này thể hiện ra lực lượng, tốc độ đã hoàn toàn vượt qua võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ, đến Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đại thành. Lúc trước gã luôn che giấu thực lực của mình.
Ban đầu Hạ Luân cũng ngây người, nhưng khi thấy người này thì hưng phấn cười to bảo:
- Ha ha ha! Giỏi, Điền Phong, ngươi làm rất tốt!
Hạ Luân mặc kệ Lưu Vọng, Hà Sâm, lao nhanh hướng người đó.
Hạ Luân hưng phấn nói:
- Điền Phong, nhanh lên, mau đưa Thiên Nguyên Long quả cho ta. Lần này ngươi lập công lớn, chờ khi trở về ta sẽ thưởng cho ngươi!
Lưu Vọng, Hà Sâm mắt dữ tợn bay lên trước:
- Chết tiệt, Thiên Nguyên Long quả đã bị Hạ gia lấy được!
So với Lưu Vọng, Lưu gia buồn bực và hối hận thì Hạ Luân rất hưng phấn. Điền Phong là trưởng lão ngoại tịch của Hạ gia, Hạ Luân không biết gã đã đột phá Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đại thành. Nhưng lúc này chút chuyện nhỏ đó chẳng đáng gì, miễn Hạ Luân có Thiên Nguyên Long quả thì gã tự tin sẽ ung dung rời khỏi đây được.
Nhưng Hạ Luân không ngờ rằng gã ra lệnh mà Điền Phong không thèm đứng lại, càng bay nhanh ra sơn cốc.
- Hừ! Cho ngươi?
Điền Phong nhếch mép:
- Bây giờ ta đã đột phá Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đại thành, có Thiên Nguyên Long quả dù không thể đến Quy Nguyên cảnh nhưng chắc chắn thăng lên đỉnh Hóa Phàm cảnh hậu kỳ. Rất có thể sẽ trở thành võ giả cực hạn Hóa Phàm cảnh hậu kỳ trên cả đỉnh Hóa Phàm cảnh hậu kỳ. Khi ấy Điền Phong ta đây sẽ là cường giả đệ nhất thành Đại Viêm, ba đại gia tộc đều phải nghe theo lệnh ta!
Nỗi lòng Điền Phong kích động, vận chuyển nguyên lực đến cực độ, chớp mắt tăng tốc tối đa.
Nhìn biểu hiện của Điền Phong, nếu Hạ Luân vẫn chưa hiểu tình huống thì gã không xứng là gia chủ đại gia tộc.
- Khốn kiếp!
Cảm giác bị phản bội điên cuồng dâng trào trong ngực Hạ Luân, toàn thân nổi gân xanh, nghiến răng ken két, phát ra sát khí đáng sợ.
Hạ Luân tức giận quát to:
- Chết đi!
Hai tay Hạ Luân giơ cao trường kiếm chém xuống Điền Phong, kiếm quang sắc bén bay ra, tinh thần lực mạnh mẽ chém vào chiến đao Điền Phong đón đỡ.
Ầm!
Điền Phong bay ngược ra sau, miệng phun búng máu đỏ, xương cốt kêu răng rắc. Điền Phong không dừng lại, nương xung lực này nhanh như chớp lao ra ngoài.
Điền Phong dốc sức bay đi, chớp mắt đã đến ngoài sơn cốc.
- Có người đi ra, chặn lại!
- Là Điền Phong trưởng lão của Hạ gia, tay hắn cầm Thiên Nguyên Long quả!
- Đúng là Thiên Nguyên Long quả, gia chủ ra lệnh không được để một người rời khỏi đây.
- Mau lên, ngăn Điền Phong lại!
Bên ngoài sơn cốc, võ giả ba đại gia tộc canh gác lối ra chặt chẽ, chia thành ba trận doanh rõ ràng, canh chừng lẫn nhau.
Thấy Điền Phong, võ giả hai gia tộc khác quát lớn, liều mạng lao vào gã.
Điền Phong vừa lao nhanh tới chỗ thành viên Hạ gia trú đóng vừa quát to:
- Các đệ tử Hạ gia nghe lệnh, ngăn đệ tử Lưu gia, Hà gia lại. Thiên Nguyên Long quả trong tay ta, chờ gia chủ Hạ Luân đến mọi người sẽ được thưởng!
- Trưởng lão Điền Phong đã cướp được Thiên Nguyên Long quả, mọi người cùng nhau ngăn đệ tử Lưu gia, Hà gia!
- Giết, giết hết bọn họ!
- Ha ha ha! Hạ gia chúng ta mới là gia tộc đệ nhất Đại Viêm thành!
Nơi này cách khu vực chiến đấu tận cùng sơn cốc một khoảng rất xa, đệ tử Hạ gia không rõ chuyện gì xảy ra. Bọn họ rất kích động, không chút do dự điên cuồng lao về hướng Lưu gia, Hà gia. Đệ tử Hạ gia tránh ra một con đường cho Điền Phong lao ra bên ngoài sơn cốc.
Hạ Luân theo sát Điền Phong thấy vậy tức giận quát lớn:
- Chết tiệt! Mọi người nghe lệnh, ngăn phản đồ Điền Phong lại, không được để hắn trốn khỏi sơn cốc!
Lưu Vọng, Hà Sâm chạy theo sau đồng thanh kêu lên:
- Đệ tử Hà gia ngăn Điền Phong lại!
- Đệ tử Lưu gia không được đánh lung tung, mục tiêu là trưởng lão Điền Phong của Hạ gia!
Võ giả ba đại gia tộc đang đánh túi bụi đều ngây người.
- Cái gì?
Nhất là võ giả Hạ gia rất hoang mang. Nhưng giữa trưởng lão Điền Phong và gia chủ Hạ Luân, đệ tử Hạ gia chọn nghe theo gia chủ.
Vù vù vù!
Trong phút chốc tất cả võ giả ba đại gia tộc chuyển mục tiêu sang chặn đường Điền Phong. Mấy võ giả phòng thủ vòng ngoài cùng liều mạng công kích, che trước mặt Điền Phong.
Điền Phong gào thét:
- Chết đi!
Chiến đao huyễn hóa ra đao quang đầy trời chém mấy võ giả chặn đường trước mặt thành hai khúc. Nhưng Điền Phong tạm dừng, thoáng chốc bị võ giả như ong vỡ tổ bao vây.
Hạ Luân từ nóng nảy đến nhẹ nhõm, mắt tràn ngập sát khí:
- Điền Phong, hôm nay tại hạ phải bằm thây ngươi ra. Ngươi còn lời gì để nói không?
Bị người phản bội trong tình huống này, đối phương suýt thành công, khiến lửa giận trong người Hạ Luân bùng nổ như núi lửa.
Điền Phong bị một đám võ giả điên cuồng bao vây, lòng gã chìm xuống.
- Chết tiệt!
Mắt Điền Phong đỏ rực:
- Còn thiếu chút nữa là ta sẽ lao ra khỏi vòng vây rồi, tại sao ra thế này?
Điền Phong chỉ còn một bước là sẽ thoát khỏi vòng vây của ba đại gia tộc, không ngờ cuối cùng thất bại trong gang tấc. Lòng Điền Phong nặng trĩu.
Nếu bây giờ Điền Phong còn ở thời kỳ đỉnh cao chưa bị thương thì dư sức lao ra vòng vây ngay, chạy ra khỏi sơn cốc. Nhưng trước đó bị một nhát kiếm của Hạ Luân chém trúng người làm Điền Phong bị thương nặng, sức chiến đấu giảm mạnh chỉ còn sáu, bảy phần. Điền Phong không cách nào thoát khỏi tầng tầng bao vây.
Hạ Luân bay tới, mắt bắn ra sát khí lạnh lùng nói:
- Điền Phong, để ta xem hôm nay ngươi chạy đi đâu được?
Gia chủ Lưu Vọng, Hà Sâm cũng lao nhanh đến, đôi mắt nóng nảy sốt ruột nói:
- Đệ tử Hà gia, Lưu gia nghe lệnh, ngăn Hạ Luân, Điền Phong lại, quyết giành lấy Thiên Nguyên Long quả!
Nếu Thiên Nguyên Long quả rơi vào tay Hạ Luân thì cơ hội Hà Sâm, Lưu Vọng cướp lại rất ít. Một mình Hạ Luân tuy không đánh lại Hà Sâm, Lưu Vọng hợp sức nhưng gã dư sức chạy trốn.
Điền Phong cắn răng:
- Khốn kiếp!
Điền Phong bị bao vây, ba gia chủ càng lúc càng áp sát, gã biết kết cuộc của mình sẽ như thế nào. Bây giờ Điền Phong chỉ có cách cuối cùng.
Điền Phong cười to bảo:
- Ha ha ha! Ba ngươi muốn có Thiên Nguyên Long quả đúng không? Ai cướp được thì thuộc về người đó, ha ha ha, tới mà giành đi!
Điền Phong dốc hết sức ném Thiên Nguyên Long quả bay ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.