- Được rồi, đi theo ta, ba
mươi đệ tử của lục đại vệ thành các ngươi sẽ tiến hành một trắc thí nho
nhỏ, xác định bài danh trên ngọc bích.
Ở dưới sự hướng dẫn của nam tử áo đen, đám người Lâm Tiêu đi tới trước một khối Hắc Thạch bích ở bên cạnh bài danh ngọc bích.
Hắc Thạch bích này cao chừng năm mươi thước, cùng bài danh ngọc bích còn xa mới so được, mặc dù nói là thạch bích, lại không phải vàng không
phải sắt, không phải mộc không phải đá, cũng không biết là tài liệu gì
chế thành.
Ngay từ đầu Lâm Tiêu còn không có nghĩ cái gì, nhưng sau khi tới gần Hắc Thạch bích này trăm mét, lập tức cảm giác được một cổ khí tức hắc ám
trong nháy mắt áp bách mà đến, khiến Lâm Tiêu không khỏi hít thở không
thông. Bên cạnh đám người Kỷ Hồng, Bạch Mông sắc mặt cũng trắng bệch,
thậm chí ngay cả mấy người Trâu Giang thống lĩnh, Thi Hoa trưởng lão
thần sắc cũng ngưng trọng.
Nam tử áo đen kia ho nhẹ một tiếng, lúc này đám người Lâm Tiêu mới giật mình tỉnh lại.
- Khí tức cùng uy áp thật là khủng khiếp.
Trên trán Lâm Tiêu đổ mồ hôi hột, khối Hắc Thạch bích này có một loại
khí tức đặc biệt, phát ra uy áp so với Ngũ tinh đỉnh phong Hỏa Diễm cự
tích trong thú triều kia còn muốn đáng sợ, đứng ở trước nó, thật giống
như đứng đối diện một đầu Hồng Hoang cự thú ngủ say, áp lực kinh khủng
kia khiến người ta không tự chủ được sợ hãi, phải biết rằng coi như là
đứng ở trước mặt Hỏa Diễm cự tích, Lâm Tiêu cũng không có hoảng hốt kinh khủng như thế.
Khóe miệng nam tử áo đen khẽ cười:
- Phát hiện không giống đúng không? Khối thạch bích hắc sắc này là bài
danh thạch bích, do lân giáp của một đầu Bát tinh Yêu Thú Hắc Ám Yêu
Long chế thành, trong một lần thú triều bị Hiên Dật quận thành thành chủ đánh chết, luyện chế thành thạch bích đặt ở cửa thiên tài huấn luyện
doanh, giá trị vượt qua mười ức.
Bọn người Lâm Tiêu không khỏi nín thở, ông trời ơi, không ngờ lại là là
lân giáp của Bát tinh Yêu Thú Hắc Ám Yêu Long chế thành, thảo nào kinh
khủng như vậy.
Trong lòng Lâm Tiêu khẽ động nói:
- Thạch bích này là bài danh thạch bích, chẳng lẽ có tác dụng gì?
Nam tử áo đen cười nói:
- Bài danh thạch bích, danh như ý nghĩa, sau đó năm tên đệ tử các ngươi
cần thông qua vách đá này phát ra uy áp ngăn chặn, đi tới trước thạch
bích, nhắm về phía thạch bích công kích, trong nội bộ thạch bích có công cụ trắc thí Nguyên Lực, đến lúc đó sẽ căn cứ tốc độ, lực lượng, chiêu
thức… các loại phương diện của các ngươi cho ra một trị số sức chiến
đấu, sau cùng căn cứ trị số cao thấp hiện ra ở trên bài danh ngọc bích,
bài danh của năm mươi tân tấn đệ tử trước kia chính là thông qua phương
pháp này tới.
- Như vừa nói, tuy rằng các ngươi là người xuất sắc trong thiên tài đệ
tử đại tái ở Tân Vệ thành, nhưng phải đi tới trước thạch bích lưu lại
vết tích, mới có thể tính thông qua khảo hạch của thiên tài huấn luyện
doanh, không cách nào đi tới trước thạch bích phát ra công kích, sẽ trực tiếp hủy tư cách tiến vào thiên tài huấn luyện doanh.
Thời điểm nam tử áo đen giới thiệu cho bọn người Lâm Tiêu, đệ tử thiên
tài của năm đại vệ thành khác từ lâu đã vây quanh trước khối thạch bích
kia, lẫn nhau trong lúc đó nghị luận ầm ỉ, mà ở sau lưng mọi người, còn
có một đoàn đệ tử vây xem, bọn họ phân biệt đến từ các thế lực của Hiên
Dật quận thành, mục đích chính là vì quan sát tình huống chiêu sinh của
thiên tài huấn luyện doanh lần này, nhìn thực lực của những thiên tài
này.
- Xem, đám người kia hẳn là người xuất sắc của lục đại vệ thành lần này ah.
- Bọn họ căn bản không cần khảo hạch gì liền có thể gia nhập thiên tài huấn luyện doanh, vận cứt chó a.
- Thật là không công bình, chúng ta tân tân khổ khổ cũng vô pháp thu
được một danh ngạch, bọn họ chỉ cần ở địa phương nhỏ như vệ thành, đoạt
được trước năm thiên tài đệ tử đại tái gì đó, liền có thể tiến nhập
thiên tài huấn luyện doanh, quả thực là tốt.
- Hãy chờ xem, bây giờ bọn họ còn không tính là đệ tử chân chính của
thiên tài huấn luyện doanh, nếu như trong bọn họ có người không cách nào ở trước bài danh thạch bích phát ra công kích, vậy liền khôi hài.
- Loại tình huống này trước đây cũng từng phát sinh, ta nhớ là Tân Vệ
thành ah, ha ha, lần trước liền có hai tên không thể đi tới trước bài
danh thạch bích, sau cùng xám xịt trở về, ha ha, thật là cười chết
người.
- Tân Vệ thành kia hầu như hàng năm ở trong lục đại vệ thành đều bài danh lót đáy, ta xem lúc này đây cũng giống như vậy.
Bọn người đi phía sau đám người Lâm Tiêu, cùng một đám võ giả vây xem
lẫn nhau trong lúc đó trò chuyện, thanh âm truyền vào trong tai bọn
người Kỷ Hồng có vẻ đặc biệt chói tai.
- Không ai xuất thủ sao, Hắc Thổ thành Chương Vu Phi ta tới trước.
Lúc này, chỉ thấy trong hàng đệ tử của Hắc Thổ thành đột nhiên bay ra
một thân ảnh, bóng người này hóa thành một đạo Thiểm Điện hắc sắc, mạnh
mẽ nhảy vào trong phạm vi uy áp của bài danh thạch bích bao phủ, trong
lúc nhất thời, ánh mắt mọi người đều tụ tập ở trên người Chương Vu Phi.
Bầu không khí đột nhiên khẩn trương!
Hô!
Chương Vu Phi vừa tiến vào phạm vi uy áp bao phủ của thạch bích, lập tức cảm giác được một cổ áp lực trầm trọng phủ xuống, làm thân ảnh nhanh
như tia chớp của hắn không khỏi trở nên chậm lại.
- Hừ, không phải là lân giáp của một con Bát tinh Yêu Thú Hắc Ám Yêu
Long sao, uy áp của ngươi dù cường đại, nhưng Chương Vu Phi ta nhất định sẽ trở thành cường giả đứng đầu, chẳng lẽ còn ngăn chặn không nổi uy áp của một con Yêu Thú đã chết rồi.
Một tiếng hừ lạnh, Nguyên Lực ở bên ngoài thân Chương Vu Phi lưu chuyển, thân hình ở trước thạch bích như đi ngược dòng nước, sắc mặt dữ tợn
ngăn cản uy áp truyền tới từ thạch bích.
Tam chuyển Chân Võ Giả phổ thông, tốc độ khoảng 60 mét đến 90 mét mỗi
giây, nếu như thi triển thân pháp, tốc độ còn có thể nhanh hơn, cự ly
trăm mét thường thường không cần một giây là có thể tới nơi, nhưng
Chương Vu Phi này lại tốn hao gần như hai ba giây thời gian mới có thể
đi tới trước thạch bích.
- Phá!
Chương Vu Phi gầm lên giận dữ, Nguyên Lực toàn thân điên cuồng ngưng tụ
lên quyền phải, Nguyên Lực lóe lên, một cổ quyền lực đáng sợ hình thành
trên hữu quyền của Chương Vu Phi, quyền phong kia không ngừng ngưng tụ,
hình thành phong bạo mũi nhọn, sau cùng nhanh như tia chớp đánh vào trên vách đá.
Phanh!
Tiếng oanh minh nặng nề vang lên, hữu quyền ngưng tụ một kích toàn lực
kia của Chương Vu Phi đánh vào trên thạch bích, không ngờ lại không gây
ra chút sứt mẻ nào.
Nhất chiêu đánh trúng, Chương Vu Phi vội vàng lui về phía sau, ra khỏi
phạm vi uy áp của thạch bích bao trùm, sắc mặt tái nhợt, trán đầy mồ
hôi, hiển nhiên chống lại uy áp của vách đá này đối với hắn mà nói cũng
là rất gian nan.
Đích đích đích!
Cùng lúc đó, mặt khác trên bài danh ngọc bích cũng phát ra thanh âm chói tai.
- Xem, tên của Chương Vu Phi đã xuất hiện.